Cát gia sức mạnh chủ lực đã chết hết, đám kia tạp nham cá không đáng để hăn ra tay, Triệu Vô Cực bình tĩnh đứng yên tại chỗ quan sát hết thảy mọi thứ.
Trận này Từ Tiểu Bạch cũng không có cơ hội thể hiện gì quá nhiều, nhưng chỉ cần quan sát một chút liền có thể thấy được hắn kiếm pháp biến đổi trở nên linh hoạt hơn nhiều, đã không bị câu thúc ở chiêu thức nữa mà là ứng biến tự nhiên.
Hắn đã bắt đầu ở trong chiến đấu trưởng thành lên, biết được vận dụng kiếm pháp tinh diệu của mình như thế nào cho hợp lí.
Triệu Vô Cực thị ngược lại quá nghiền ép, hắn đã đạt tới nhị lưu đỉnh phong, có sức lực vượt cấp khiêu chiến nhất lưu, đám này Cát gia xoàng xĩnh nhị lưu cảnh không còn có thể gợi lên hứng thú gì của hắn, giết giống như giết gà giết chó vậy, không tốn chút sức lực nào.
Đám người của sát thủ công hội cũng là rất tuân thủ lời dặn dò của Yên Vũ, bọn hắn tìm kiếm mọi thứ rất triệt để, không hề bỏ qua một chỗ nào có thể trốn tránh được người.
Triệu Vô Cực nhìn xung quanh đám người sát thủ công hội đang không ngừng chém giết Cát gia người, trong lòng nhẹ nhõm đi phần nào.
Một mối họa phải được diệt trừ khi nó còn chưa manh nha lớn lên, nếu để Cát gia ôm mối thù này dưỡng thương lấy lại sức, sau này Triệu Vô Cực chắc chắn phải gặp xui xẻo.
Nhìn thái độ Cát Hân tặng ra bạc cũng Cát Mẫn là có thể hiểu được, bọn hắn không thật sự chịu thua mà đang đánh khổ nhục kế mà thôi.
Nhưng tất cả đã không còn quan trọng hôm nay Cát gia đã diệt tộc, hắn có thể kê cao một nửa gối ngủ ngon.
Một nửa kia chính là mộc gia rồi.
Cát gia bên này động tĩnh không lớn, nhưng cũng hấp dẫn không ít ánh mắt.
Hỏa Vân Thành là không lúc nào thiếu võ lâm nhân sĩ, bọn hắn cũng tò mò ở Cát gia xảy ra chuyện gì đều ở đứng xem.
Nhưng khi nhìn thấy Triệu Vô Cực cùng Cát gia người bị thảm sát, đều không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh
Tên Cát Liễu chỉ vì cùng Triệu Vô Cực một chút mâu thuẫn, mà sau đó kéo lên tới tận Cát Hổ lại tới Cát gia, tên họ Triệu thiếu niên này quả nhiên thù dai, không thể trêu chọc.
Muốn trêu chọc hắn, nhìn Cát gia hôm nay chính là bài học.
Một trong bát đại gia tộc, trong một đêm liền bị người diệt môn.
Bọn hắn cũng không hề đốt cái gì mà là yên tĩnh sát lục, bởi vậy không quá nhiều người biết rõ bên này xảy ra chuyện gì.
Đương nhiên ngày mai mọi người trong Hỏa Vân Thành cũng sợ rằng đều biết được tối nay đại thủ bút là do ai làm, Triệu Vô Cực sợ rằng rất nhanh lại trở thành chủ đề nóng hổi được bàn luận, sẽ có người nói hắn khí độ nhỏ hẹp thù dai, không thể trêu chọc.
Triệu Vô Cực cũng không quan tâm đám người ở bên ngoài, dù sao động tĩnh như thế không thể nào giấu được đám tò mò miêu này, cho bọn hắn xem cũng coi như thị uy, tránh ngày nào tên nào không mắt lại tới trêu chọc hắn.
Triệu Vô Cực lúc này quan tâm chính là Tiểu Hoàng thu hoạch thế nào.
Tiểu Hoàng lúc nào cũng nhận được công việc nhẹ nhàng nhưng lại không kém phần quan trọng chính là trước thời hạn thăm dò trộm sạch ngân quỹ.
Bởi nó có thể độn thổ, khí tức giấu diếm vô cùng tốt, không còn ai có thể thích hợp với công việc này hơn nó.
Tiểu Hoàng cũng là làm mãi quen việc, từ lúc đầu để sót rất nhiều thứ quý giá, nó dần dần cũng theo tu vi trướng lên trở nên càng thông minh hơn, bắt đầu phân biệt được thứ nào quý giá hơn thứ nào, phải ưu tiên cầm cái nào.
Triệu Vô Cực bình thường đều dùng Linh thạch nuôi nó, cũng không phải là nuôi không, Tiểu Hoàng tu vi cũng là thẳng tắp tăng lên.
Nó bây giờ đã ở luyện khí kì một tầng đỉnh phong, sắp tới hai tầng.
Tiểu Hoàng gặp Triệu Vô Cực cũng có thể là trong đời nó may mắn nhất sự việc, ăn uống no say làm việc nhẹ nhàng, chủ nhân lại giàu có cho nó ăn Linh thạch thường xuyên.
Tuy mỗi bữa chỉ có một viên, nhưng ngày dài tháng rộng cũng rất nhiều a. so với quãng đời tu luyện dài dằng dặc lại khó khăn của yêu thú, Tiểu Hoàng đã cảm thấy vô cùng sung sướng.
Bởi vậy nó cũng làm việc vô cùng tận tâm, dùng linh trí có hạn của mình bắt đầu cố gắng học hỏi từ Triệu Vô Cực để có thể làm tốt một cái thích khách cùng thu dọn chiến lợi phẩm công việc.
Triệu Vô Cực gần đay đối với Tiểu Hoàng phát triển linh trí cũng rất hài lòng, thường xuyên thưởng cho nó đồ ăn vặt khiến Tiểu Hoàng sướng tới bay lên.
Linh thạch chính là hắn ở nhà mang đi, không biết làm gì nên nuôi Tiểu Hoàng chơi, dù sao hắn dùng chính là bạc cùng vàng, không phải Linh thạch làm chủ giao dịch.
Sở Phi Huyền để lại cho hắn cũng là phòng hờ mà thôi, không ngờ Triệu Vô Cực lại đưa đi nuôi Tiểu Hoàng.
Nhưng hắn Linh thạch cũng còn rất nhiều hoàn toàn có thể chịu nổi Tiểu Hoàng tiêu hao.
Không mất bao nhiêu thời gian, Cát gia đã bị quét dọn sạch sẽ, người chết đầy đường máu chảy thành sông, vô cùng thê thảm.
Triệu Vô Cực đối với một tên thích khách nói:
“ các ngươi có thêm một chén trà thời gian thu hoạch, sau đó chúng ta lập tức hành động!”
tên thích khách này vô cùng cung kính bái một cái:
“ đa tạ công tử!”
lần trước Triệu Vô Cực ở sát thủ công hội diễu võ dương oai, bọn hắn đã được nếm thử thực lực của hắn, bởi vậy không còn có ai dám xem nhẹ hắn, đều vô cùng kính cẩn.
Một lát sau, đám thích khách trở lại, nhưng trên mặt có vẻ thất vọng, không ít người còn đang mắng chửi Cát gia quỷ nghèo.
Triệu Vô Cực cười thầm trong lòng, Tiểu Hoàng làm việc rất tốt, lát về sẽ thưởng.
Hắn nói:
“ tiếp theo chính là Mộc gia, các ngươi cứ như lúc nãy phát huy là được rồi!”
nói xong hắn vận chuyển khinh công, dưới chân đạp mạnh một cái lập tức bay lên vượt qua Cát gia đại viện hướng về Mộc gia lao nhanh, Từ Tiểu Bạch cũng theo sát sau hắn.
Từ Tiểu Bạch lúc này mới lên tiếng nói:
“không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi đến như vậy!”
Triệu Vô Cực cũng gật đầu nói:
“ bọn hắn so với ta tưởng tượng còn yếu hơn nhiều, nhưng cũng là có hâu chiêu. lúc nãy ta kiểm tra trên người bọn chúng đều có mang cuồng bạo đan, may mắn ta dùng tốc độ nhanh chóng đánh bại tất cả, nếu không sự việc sẽ còn không biết diễn ra thế nào!
Triệu Vô Cực từ ngày tới thế giới này vô cùng uất ức, kẻ thù của hắn giống như là luôn mang sẵn Cuồng bạo đan trong người chờ hắn xuất hiện vậy, bởi vậy Triệu Vô Cực luôn chú ý đối phương, chỉ cần có dấu hiệu phục dụng đan dược giống Cuồng bạo đan hắn lập tức ngăn cản.
Đám người Cát gia lúc nãy đều mang trong mình Cuồng bạo đan, hắn vốn đã chú ý lại là thực lực nghiền ép nên cực kì nhanh chóng đánh giết đối phương, đám người này nếu cùng ăn cuồng bạo đan sợ là chiến lực hợp lại có thể vượt xa Cát Hổ trước kia, khiến hăn khó khăn một phen.
Nhưng Triệu Vô Cực đã sâu hiểu sáo lộ cùng ác ý của thế giới này, nên chuyện này là không thể nào.
Đám người nhanh chóng ở trong đêm tối di chuyển, lần này bọn hắn thật sự đã gây chú ý của nhiều người.
Rất nhiều người đều đang dõi theo xem, giữa đêm hôm một nhóm ăn mặc đồ đen như là đạo tặc số lượng lớn hành động là định làm gì, nhà nào sẽ là nhà xui xẻo.
Đây cũng là Yên Vũ lo lắng vấn đề, nếu để sát thủ công hội lộ mặt quá rõ ràng ở Hỏa Vân Thành cũng không phải là điều tốt đẹp gì, bởi vậy lúc đầu nàng mới đối với Triệu Vô Cực lời mời lưỡng lự mặc dù hắn ra giá rất cao.
Nhưng đâm lao phải theo lao, Triệu Vô Cực hành động đã xong một nửa không thể nửa đường rút lui, người của nàng cũng là mặc đồ đen không hề có tiêu chí gì, không thể dễ dàng nhận ra như thế được.
Bọn hắn một đường hành quân tiến nhanh, Mộc gia ở cách Cát gia khá xa, cho dù là dùng khinh công cũng phải một lúc mới tới nơi.
Phía sau số lượng bám đuôi ngày càng nhiều khiến Triệu Vô Cực có chút không thích, nhưng hắn cũng không muốn đi đuổi giết từng người đối phương, quá mất công.
Một màn như cũ xuất hiện, Triệu Vô Cực lại là đánh động toàn bộ Mộc gia, nhưng lần này Mộc gia lại cho hắn một cái kinh hỉ bất ngờ ~!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 134: Chỉ còn Mộc gia
Chương 134: Chỉ còn Mộc gia