DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 20: Trận đấu đầu tiên, Triệu Vô Cực vs Hàn Tùng

Triệu Vô Cực liền cảm thấy được Hàn Tùng cũng là luyện thể tu sĩ giống hắn, có điều đối phương hẳn là lớn tuổi hơn hắn rất nhiều.

Triệu Vô Cực bởi ăn uống được tốt lại sớm rèn luyện, nên cơ thể phải triển rất nhanh. Trong lúc luyện thể lại được tắm dược thường xuyên mới có thể đạt đến mức như bây giờ. Hàn Tùng không giống, phụ mẫu hắn hoàn cảnh không phải quá tốt, muốn ở nhỏ tuổi rèn luyện ra được để Triệu Vô Cực cảm thấy khó đối phó như vậy hẳn là đối phương tiêu tốn khá nhiều thời gian, Hàn Tùng chắc chắn lớn tuổi hơn hắn.

Quả thật như Triệu Vô Cực dự đoán, Hàn Tùng bây giờ đã 3 tuổi rưỡi gần 4 tuổi. Hắn cũng là từ nhỏ rèn luyện. Cha mẹ hắn biết việc hắn đi theo Ngụy Tuấn nhưng cũng không nói gì, chỉ bảo hăn đừng làm Ngụy Tuấn không cao hứng sẽ ảnh hưởng tới gia đình mà thôi. Hàn Tùng từ lúc đi theo Ngụy Tuấn đều rất ít xuất thủ nhưng hắn được Ngụy Tuấn xem như con bài chưa lật. Vì không giỏi vuốt mông ngựa nên Hàn Tùng không được Ngụy tuấn yêu thích như Hầu tử, hắn chỉ có thể ra sức lúc Ngụy Tuấn bắt nạt người khác cần đánh người mà thôi.

Hàn Tùng đi tới trước mặt Triệu Vô Cực liền nâng 2 tay lên trước ngực chuẩn bị tư thế. Triệu Vô Cực thì bày ra cơ sở trảo pháp thức mở đầu. Hắn có chút nhíu mày, nhìn tư thế của Hàn Tùng hẳn là còn không học chiến pháp chứ, chẳng qua chỉ là luyện thể mà thôi. Nếu đúng như vậy thật, hắn đúng là có ưu thế, không cần phải sợ hãi gì rồi.

Ngụy Tuấn ở phía sau nhìn chằm chằm Triệu Vô Cực, trong mắt lóe lên vẻ căm tức, oán hận, cay độc.

“Ngươi không làm tiểu đệ thì thôi còn dám đánh người của ta, dám vũ nhục ta làm ta mất mặt. Chờ Hàn Tùng đánh bại ngươi lão tử sẽ cho người chui từ dưới háng lão tử qua, cho ngươi biết thế nào là lễ độ.” Ngụy Tuấn âm thầm ở trong lòng nguyền rủa Triệu Vô Cực, ngoài miệng liền hét to:

“ Hàn Tùng, đánh!”

“Hống” Hàn Tùng rống 1 tiếng liền xong tới Triệu Vô Cực. Nắm đấm của hắn như 1 cục phi thạch lao thẳng hướng mặt của Triệu Vô Cực, trúng chiêu này Triệu Vô Cực nhất định gãy mũi xuất huyết, đến lúc đó thừa cơ truy kích hắn tất phải bại.

Triệu Vô Cực đồng tử thu nhỏ lại nhìn chằm chằm nắm đấm của Hàn Tùng,ở kiếp trước hắn cũng từng đánh nhau. Một so lực 2 so gan 3 so võ. Ở lực lượng chênh lệch không quá nhiều, dám đánh dám liều mới là yếu tố quan trọng của chiến thắng. Đa số người liền thấy nắm đấm đều sẽ nhắm mắt lại. Đây không phải do yếu đuối sợ hãi mà là do cơ chết tự bảo vệ của mắt mà thôi. Một khi nhắm mắt lại vậy thì gần 9 thành sẽ ăn trọn quyền này rồi. Nếu muốn đánh người trước hết phải mở được mắt quan sát đối thủ, phải đi ngược lại được cơ chế bảo vệ cơ thể của mắt. Triệu Vô Cực liền lấy tinh thần lực mạnh mẽ hơn bình thường cưỡng ép mở to 2 mắt, trong thoáng chốc hắn liền phản xạ tự nhiên nhẹ né đầu qua bên trái, hiểm hóc né đi cú đấm của Hàn Tùng.

Hàn Tùng chung quy cũng chỉ là luyện thể mà không luyện chiến pháp, 1 quyền xuất ra tất xuất toàn lực, không dễ thu hồi. Hơn nữa thế tới quá nhanh trọng tâm mất ổn định hắn có chút lao về phía trước.

Triệu Vô Cực nhân lúc này tay phải tóm lấy cổ tay đối phương tay trái lập tức đẩy vào khuỷu tay đối phương, người nhẹ nhàng xoay nửa vòng tròn, hoàn mỹ làm ra một cái mượn lực bẻ tay động tác.

Hàn Tùng bị lực lượng Triệu Vô Cực dẫn dắt liền thằng tắp lao tới, ngã sấp xuống đất. Triệu Vô Cực nhanh nhẹn bẻ ngược tay hắn ra sau, chỉ nghe “rắc” 1 tiếng Hàn Tùng kêu lên đau đớn. Tay hắn bị phế

Triệu Vô Cực cũng không quan tâm nhiều như vậy, nhân lúc ngươi bênh đòi mạng ngươi. Hàn Tùng chính ngã trên đất, hắn liền đứng lên 1 trận quyền đấm cước dá loạn xả xuống, đánh cho Hàn Tùng không ngóc đầu lên được. Chỉ 1 lát sau Hàn Tùng liền ngất đi.

Ngụy Tuấn tổng cộng mang 5 cái tiểu đệ trong đó Hàn Tùng là át chủ bài trong mấy phút bị Triệu Vô Cực xử lí sạch sẽ, tâm lí hắn thật sâu run rẩy sợ hãi. Thấy Triệu Vô Cực đứng lên nhìn về phía hắn, mồ hôi sau lưng hắn chảy ròng. Trong dầu liên tục thiểm điện các suy nghĩ trải qua, hắn liền quyết định trước tiên phải xoa dịu Triệu Vô Cực tránh để ăn 1 trận đánh tơi bời, về nhà tìm người kiếm lại bãi. Hắn không tin Triệu Vô Cực 1 đánh 5 còn có thể 1 đánh 10 cái 20 cái đây.

Nghĩ tới đây Ngụy Tuấn liền dùng khuôn mặt béo núc ních của mình cố nặn ra 1 nụ cười so với khóc còn khó coi nói: “ chỉ là hiểu nhầm chỉ là hiểu nhầm, huynh đệ lần này chuyện ngươi làm bị thương ta xem như xí xóa, đôi bên không ai nợ ai. Thế nào?”



Triệu Vô Cực không ngừng bước chân, từ từ tiến tới nói: “ không phải muốn ta quỳ gối cầu xin ngươi sao?”

“ không không không. Cho ta 10 lá gan cũng không dám nhận” Ngụy Tuấn lập tức lắc đầu lia lịa

“Không phải cho ta làm tiểu đệ của ngươi sao?”

“ Không không không, ta làm tiểu đệ của ngươi còn được” Ngụy Tuấn lập tức liền nhận túng

“ nhưng ta không muốn ngươi loại này tiểu đệ a, suốt ngày ra ngoài bắt nạt người khác, kiếm đủ rắc rối cho đại ca a” Triệu Vô Cực lại áp sát

“ Lần sau ta không dám bắt nạt ai nữa. Ngươi chính là lão đại, ngươi bảo ta đi tây ta không dám đi hướng đông nhất định không kiếm rắc rối”

Triệu Vô Cực đi đến trước mặt Ngụy Tuấn dừng lại một chút. Ngụy Tuấn có chút thở phào nhẹ nhõm, xem ra là lần này nhận túng thành công, trận đòn có thể miễn. Trở về nhất định phải tìm về bãi, xóa sạch xỉ nhục hôm nay.

Triệu Vô Cực lập tức liền hí ngược nhìn hắn nói “ Nhưng là ta không muốn ngươi cái này tiểu đệ a. Hôm nay thù đã kết xuống ta trước hết đánh ngươi 1 trận lại nói”

Nói xong Triệu Vô Cực không thương tiếc 1 trận bạo đánh, liền là nhằm vào mặt đánh loại kia, Ngụy Tuấn liền bị hắn đánh thành đầu heo nằm dưới đất thở hổn hển, khuôn mặt sưng lên thật to, mắt tím bầm không nhận ra nhân dạng.

“Hắc Hắc” Triệu Vô Cực đánh thoải mái xong liền quay đầu bỏ đi, để lại 5người nằm trên đất. Người thì ngất đi người thì kêu rên thảm thiết. Hắn biết loại này thù hẳn là đã kết xuống, không đánh Ngụy Tuấn lấy hắn nhỏ hẹp tính cách cũng sẽ trở lại báo thù mình. Vậy trước hết cứ đánh một trận thoải mái đi đã rồi tính tiếp. Chỉ cần hắn bảo trì thực lực ở trên nghiền ép, liền không sợ Ngụy Tuấn có thể nhảy nhót ra bọt nước gì. Âm mưu quỷ kế trước thực lực tuyệt đối đều là vô ích. Âm mưu quỷ kế chỉ hữu dụng nhất khi 2 bên thực lực chênh lệch không quá xa mà thôi. Hiển nhiên Ngụy Tuấn không có cái này tư bản. Hắn quá yếu.

Ngụy Tuấn đám người nằm trên mặt đất,1 lúc sau liền có đệ tử ngoại môn đi tới, nhận ra đám bọn họ. Dù sao đám người này ở ngoại môn cũng rất là nổi tiếng. Nếu cứu một chút đám hài tử này cũng có thể đối với Ngụy trưởng lão vuốt mông ngựa. Dù sao không vốn trăm lợi sao mà không làm. Lập tức Ngụy Tuấn đám người được mang trở về chỗ Ngụy Trưởng lão.

Ngụy Tuấn chỉ bị Triệu Vô Cực đánh đau mà thôi chứ chưa ngất đi. Lần này mặt mũi xem như ném đến nhà bà ngoại. Hắn trong lòng thật sự tức giận, chỉ muốn sớm trở về tìm hiểu xem Triệu Vô Cực là ai, lập tức tiến hành trả thù. 10 người không được thì 20 người. 20 người không được thì dùng tiền mời luyện khí kì tu sĩ ra tay. Hắn không tin không mài chết được tiểu tử này.

Ngoại môn Ngụy Trưởng lão Ngụy Tinh thấy con trai duy nhất của mình bị người đánh thành đầu heo lại được ngoại môn đệ tử mang về thì trong lòng hắn cực kì phẫn nộ, như một ngọn núi lửa bất kì lúc nào cũng có thể phun trào. 2 mắt hắn hơi biến thành màu đỏ, trong mắt xuất hiện từng vệt máu. Đứa con trai duy nhất mà hắn yêu thương lại bị đánh thành cái này người không ra người heo không ra heo dạng, thật là to gan.

Nén thở ra một hơi lấy lại lí trí, hắn lập tức hướng tu sĩ mang Ngụy Tuấn trở lại ném ra 1 viên hạ phẩm linh thạch nói: “ cảm ơn ngươi đưa Tuấn nhi trở lại, đây là phần thưởng”

“trưởng lão quá khen,chút chuyện nhỏ thôi mà” Tu sĩ kia lập tức cười đáp lại, vội vàng lui ra. Trong lòng thầm mắng: “ lão hẹp hòi, mang con ngươi trở lại chỉ cho một khối linh thạch, đáng đời con ngươi bị người đánh như vậy”

Ngụy Tinh lập tức xông tới bên Ngụy Tuấn lấy một viên chữa thương đan đút cho hắn, lại mang một ít rượu thuốc bôi ngoài da nhẹ nhàng xoa lên. Sau đó lại dùng linh khí bản thân chữa trị vết thương cho Ngụy Tuấn. Cũng may chỉ là vết thương ngoài da không quá đáng ngại.

Hắn làm xong một loạt động tác liền trầm giọng hỏi: “ là ai đánh ngươi thành dạng này? Tình hình lúc đó ra sao?”

Ngụy Tuấn lập tức liền khóc, khóc được một cái gọi là thiên hôn địa ám. Hắn lập tức liền thêm mắm thêm muối kể lại chuyện lúc trước, kể xong liền gào to: “ Cha, nhất đinh ngươi phải lấy lại công đạo cho ta”

Ngụy Tinh vỗ vỗ vai hắn:

“ Đừng lo, cha nhất định sẽ cho ngươi công đạo. Trước hết ta muốn tìm hiểu xem hắn là ai đã”

Nói, hắn liền gọi 1 tên đệ tử bên ngoài vào nói: “ tìm hiểu xem người hôm nay đánh Tuấn nhi là ai?”

Tên kia lập tức cung người: “Rõ” sau đó như 1 làn khói lao ra khỏi phòng

Một lát sau hắn liền trở lại, nói: “ bẩm trưởng lão, có người nhìn thấy tiểu tử kia chiều nay liền từ luyện khí phong sườn núi đi xuống, không rõ hài tử nhà ai”

Ngụy Tinh lẩm bẩm: “ luyện khí phong sườn núi, hài tử? Khoảng 2 tuổi? Chả lẽ là con của Triệu trưởng lão cùng Sở Trưởng lão? Tính ra tên kia cũng đã gần 2 năm chưa xuất hiện?Chuyện này có chút khó làm à?”

Ngụy Tuấn nghe vậy liền lập tức gào khóc to hơn: “ cha, con ngươi bị đánh thành dạng này này ngươi còn có thể nhẫn nhịn được sao? Thanh Vân Tông là danh môn chính phái, giảng là đạo lí đấy. Chúng ta chiếm lí có gì phải sợ?”

Ngụy Tinh từ trước tới giờ hết sức thương yêu ngụy Tuấn, nghe vậy liền đau lòng. Trong lòng hắn dấy lên một ngọn hỏa diểm trả thù, hắn mang lên Ngụy Tuấn nói: “ đi, ta mang ngươi tới trước mặt chưởng môn đòi cái công đạo” Nói xong chân liền đạp phi kiếm bay ra khỏi nhà thẳng hướng chính phong.

Đọc truyện chữ Full