DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lâm Vũ Thiên Hạ
Chương 317: Thất sơn tiên cảnh

Tiên Môn Hộ Trận này lại có thể cho mọi người đứng từ bên ngoài nhìn thấu vào bên trong, nhưng mà không rõ ràng vì trận pháp này tạo ra một làng sương mù mỏng, lan tỏa khắp nơi. 

Nếu nhìn từ bên ngoài vào thì chỉ thấy bóng dáng mờ ảo của mấy cái tháp cao trọc trời kia chứ không giống như Hộ Sơn Đại Trận của hắn. 

Cứ đến ban đêm là ánh sáng từ mấy cái tháp lại chiếu ra xung quanh, kèm theo sương mù mờ nhạt làm cho khung cảnh trở nên huyền ảo hơn rất nhiều. 

Một ngày sau, người của ba nhà cùng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn cũng tới, mọi người bắt đầu theo quy định ban đầu, cho mọi người vận chuyển đồ tử của hàng củ đem vào trong đây. 

Lúc đầu ba nhà cùng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn với Vương Khải Hoàng có ngồi lại nói chuyện với nhau, cuối cùng họ quyết định nhường lại tầng một và hai của Mua Sắm Tháp cho Ẩn Thế mạo hiểm đoàn. 

Để bọn họ ở phía dưới buôn bán dược liệu, vì dược liệu có rất nhiều loại mà số lượng lại lớn nên tầng một và hai là tốt nhất. 

Ba nhà ngồi lại bàn tới chuyện buôn bán thì thấy mỗi một nhà buôn bán nhỏ lẽ như vậy thì sẽ không có lời nên bọn họ quyết định cả ba hợp lại làm một, sau đó ăn chia với nhau. 

Mua Sắm Tháp từ tầng thứ ba là buôn bán đan dược, nó được đặt tên là Đan Dược Đường, nơi đó buôn bán đủ thứ đan dược các loại nhưng cũng chỉ là đan dược bình thường cùng với một ít linh dịch. 

Hiện tại Trần Vũ cũng chưa có phân phối đan dược khắp nơi nên cũng chỉ có như vậy, bây giờ hắn còn quá nhiều chuyện chưa làm xong nên đành phải vậy! 

Tầng thứ tư là buôn bán về binh khí được đặt tên là Binh Khí Đường, nhưng đa số là binh khí bình thường, mà Trần Vũ thì lại chưa có đưa mấy thanh Huyền Binh nhặt được lúc trước cho họ bán vì còn cần dùng một chút. 

Tầng thứ năm chính là nơi dành cho Vương Khải Hoàng, nơi này mướn lại mục đích là cho Vương Trữ Huyên buôn bán phù lục. Nàng đi theo Cơ Nguyệt bấy lâu nên cũng học hỏi được một ít về mấy thứ này. 

Vậy tổng cộng là bọn họ chỉ sử dụng có năm tầng trong Mua Sắm Tháp, vấn đề mọi người trao đổi tầng với nhau thì hắn sẽ không quản tới, mọi người thấy thế nào tiện nghi thì làm. 

Còn cái Giải Trí Tháp thì ba nhà hiện không biết nên làm như thế nào, nên đành bỏ qua chiếc tháp này. 

... 

Trong quá trình thi công, nơi này được rất nhiều nơi chú ý tới, một số thế lực muốn mò mẫn tới đây tìm hiểu nhưng mà đều bị ngăn chặn bên ngoài nên càng làm bọn họ tò mò hơn. 

- Triệu gia mang lễ vật tới chúc mừng! 

- Ngô gia mang lễ vật tới chúc mừng! 

- Phượng gia... 

Người tiếp đứng bên ngoài tiếp đón không ngừng hô lớn, hầu hết những người tới đều là gia chủ, trưởng lão hay là trưởng đoàn,... trong đó có hầu hết đều là những gia tộc đang bám đùi ba đại thế lực, ngoài ra cũng có những gia tộc đang muốn bám đùi theo. 

Ngày khai trương Mua Sắm Tháp, rất nhiều thế lực lớn nhỏ trong Nam Lĩnh Thành tới chúc mừng. Nhưng mấy nơi lớn như Tàng Vân Các, Lưu Vân Tông thì không thèm quan tâm tới. 

Hôm nay không ít người hiếu kỳ đổ xô vào bên trong, bọn họ đều có biểu hiện chung là há hóc mồm, vì đây là lần đầu trong đời nhìn thấy những kiến trúc huy hoàng như thế này. 

Nhất là ban đêm, khi mặt trời đã lặng thì ánh sáng từ Dạ Minh Châu phát ra chiếu sáng cả một vùng, số lượng người đi vào ban đêm cũng là nhiều nhất, hiện tại đã có hơn hai ngàn người đi vào bên trong này tham quan. 

Cũng có nhiều cặp đôi đi vào trong này tìm nơi thích hợp ngồi nói chuyện với nhau, thậm chí còn có hơn cả trăm người tình cờ đi tới Tu Luyện Tháp, phát hiện được linh khí từ trong tháp lan ra còn nhiều hơn linh khí bên ngoài nên liền ngồi xuống tại đó tu luyện.

Chuyện này nhanh chóng lan ra bên ngoài, khắp các thành xung quanh đều biết, bọn họ kéo nhau lũ lượt đi tới tham quan, không ít gia tộc đang bám chân ba nhà Trần Đổng Vương cũng xin một vé đi vào trong đây kinh doanh. 

Đơn nhiên là được chấp nhận một cách nhanh chóng, nhưng những người này thì phải đóng thuế hằng tháng cho hắn. 

Lưu Vân Tông biết được tin tức thì cười khẩy vì tưởng bọn hắn như thế nào ai ngờ lại làm nơi buôn bán, nhưng mà bọn hắn rất cẩn trọng, đã cho người ở lại quan sát đề phòng có thể lực nào muốn vượt qua mình. 

... 

Đúng hai ngày sau thì số lượng người xây dựng Thiên Đạo Học Viện đã được mời tới lần nữa, lần này hắn đích thân chạy vào trong sơn mạch tìm một ngọn núi thật là to để đem về. 

Nhưng mà Trần Vũ và Tiểu Vũ hợp lực lại thì cũng chỉ làm lung lay một góc nhỏ của ngọn núi rộng ngàn dặm này chứ không cách nào nhấc nó lên nổi. Muốn nhắc lên được thì hắn phải đến Kim Đan Kỳ thì may ra mới có thể dời sông lắp biển còn bây giờ thì chỉ đứng nhìn mà thôi! 

Để giải quyết hắn nhờ tới vợ của mình, nàng đi ra nhìn ngọn núi thì không khỏi lắc đầu vì biết được ý đồ của hắn, nhưng mà nàng cũng không có ngăn cản vì phu nhờ thì thê giúp. 

Cánh tay trắng như bông tuyết của Cơ Nguyệt khẽ giơ lên, một bàn tay vô hình hiện ra nhất bổng cả ngọn núi rộng ngàn dặm lên không trung để lại một cái hố vô cùng lớn bên dưới, sau đó lật ngược ngọn núi lại để lấy phần đáy để xây dựng. 

Nàng nhất lên bảy ngọn núi to như vậy, sau đó một kiếm chém ngang làm bằng phẳng bề mặt gồ gề của chân núi, một phần diện tích vô cùng rộng lớn hiện ra, bây giờ hắn đã có thể cho người đi lên tên đó xây dựng. 

Đây chính là ý đồ mà hắn đã ấp ủ, đó chính là xây dựng mấy cái đảo bay như trên cung điện của vợ mình, chuyện này làm hắn ấn tượng tới giờ. 

Đám người thợ xây dựng thì há hốc mồm, sau đó cũng lên trên bắt đầu xây dựng kiến trúc, lần này mấy tòa kiến trúc rất bình thường, hầu như chỉ là xây dựng mấy cái vương phủ. 

Nên thời gian thi hành cũng rất nhanh, với số lượng hơn ngàn người nên chỉ trong ba tháng bọn họ đã xây dựng hoàn thành tất cả kiến trúc, bảy ngọn núi chất đầy kiến trúc hùng vĩ bên trên, kèm theo rất nhiều hoa cỏ được trồng lên từ trước. 

Lúc này hắn lại nhờ tới nàng nhất nó đem tới phía trên Thiên Đạo Học Viện. 

- Ngươi...ngươi nhìn kìa! 

Phía dưới Nam Lĩnh Thành, một người tình cờ thấy thì kêu đồng bạn của mình nhìn lên trời cao. 

Chỉ thấy có bảy ngọn núi to khổng lồ đang bay lơ lửng trên đó, phía sau loáng thoáng có thể nhìn thấy thân ảnh của hai người đi phi hành. 

Chuyện này làm cho nhiều người chú ý tới, nhưng mà cũng không làm được gì vì nó ở trên không. 

Cơ Nguyệt đem bảy ngọn núi này đưa chúng lên tới mây xanh, bảy ngọn núi cách nhau mỗi cái khoảng ngàn thước, nàng dùng pháp lực vô biên của mình khắc lên mấy trận pháp gia cố, làm cho bảy ngọn núi vĩnh viễn không rơi xuống dưới. 

Khi nàng giúp hắn đến đó thì Trần Vũ lại tỷ mĩ ngồi khắc lên mấy cái Đại Linh Trận cho từng ngọn núi bay, để chúng câu thông với Linh Tuyền bên dưới cung cấp cho trận pháp giúp núi bay được trên không. 

Mất mười ngày thì hắn đã làm tất tần tật mọi thứ từ Hộ Sơn Đại Trận, Gia Cố Trận, Đại Linh Trận, Tụ Linh Trận. Trong đó ngọn núi bay thứ nhất là được bố trí trận pháp mạnh nhất, cùng diện tích lớn nhất. 

Trên mỗi một ngọn núi bay như vậy lại có một ngọn thác chảy từ trên không xuống, khôn khác nào bồng lai tiên cảnh dưới trần gian, chúng cũng được cố định chỉ bay xung quanh Thiên Đạo Học Viện. 

Đọc truyện chữ Full