Trong Khai Thiên Tháp!
- Nước nơi này thật là đặc biệt, ta man mán cảm nhận được trong nước có chứa một chút sinh thì phải!
Đại Vũ tiến lên tầng hai, ra khỏi Tàng Kinh Các, liếc mắt nhìn ra khu Thủy Nguyên xem xét, nghiêng cứu nước ở nơi này, tầng một có thể trồng cây thoái mái, mà cây lại sinh trưởng rất tốt, nhưng tầng hai có tác dụng gì thì hắn vẫn chưa biết.
Hắn muốn nghiên cứu thật kỹ về chiếc tháp này, xem còn có bí mật gì nữa không.
- Đến chỗ sư phụ hỏi thăm một chút vậy!
Tâm niệm vừa động, hắn lướt trên mặt nước như gió, nhanh chóng bay liên tục trên không, đây chính là do tác dụng thần kỳ của chiếc tháp mang lại, chủ nhân không cần phải có pháp lực chỉ cần ở trong nó là được.
Bay một hồi, hắn liền thấy một đình viện nho nhỏ được đặt trên mặt biển, nó trôi nổi lên trên giống như đình viện này rất nhẹ không có một chút trọng lượng nào, đình viện này vô cùng đơn sơ, chỉ dài rộng chừng mười thước vuông.
Hắn nhìn thấy một lão già đang ngồi trên đó câu cá, người này không ai khác chính là Tháp Lão tiên sinh, nhưng hắn lắc đầu cười trừ, trên đây làm gì có cá mà câu? Bất quá hắn không hỏi đến chuyện này.
Tiến đến bàn đá, hắn tùy tiện ngồi xuống chiếc ghế đối diện, mỉm cười lên tiếng.
- Sư phụ, người thật là rảnh rổi nha, còn ngồi đây câu cá nữa!
- Sao? Hôm nay lại đến tìm ta, có phải gây họa gì nữa rồi không?
Tháp Lão tùy ý cười cười nói.
- Ây da, sư phụ người không nên đổ oan cho con như vậy, hôm nay con đến là có chuyện mốn thỉnh giáo người!
Hắn đành cười khổ, lúc trước tìm đến sư phụ toàn là hắn gây quạ, nên lần này sư phụ liền có tâm lý chuẩn bị sẵn, làm hắn khóc không ra nước mắt.
Tháp Lão không có quay đầu lại, mà giọng điệu tùy ý, nói:
- Ngươi có chuyện gì muốn hỏi ta?
- Sư phụ, nước trong tầng hai này, con cảm thấy nó rất đặc biệt, hơn nữa còn cảm nhận được bên trong nước có chứa sinh cơ dào dạt, không biết nó có tác dụng gì không?
Đại Vũ không vòng vo mà trực tiếp hỏi vào vấn đề chính, đây là chuyện hắn đang thắc mắt, dù sao sư phụ hắn cũng đã ở nơi này rất lâu rồi, nên sẽ hiểu biết nhiều hơn hắn.
- Ha ha, thì ra ngươi đi hỏi chuyện này! Đúng là trong nước có chứa sinh cơ dào dạt, nhưng không mạnh lắm, ngươi thấy tầng một cây cối xanh tươi như vậy là biết tại sao không?
Tháp Lão cười lớn, hỏi ngược lại hắn, làm hắn có phần lúng túng một chút.
- Không lẽ là do nước ở đây!
Hắn là người thông minh, nên nghe sư phụ hỏi ngược lại như thế chắc chắn có liên quan đến nhau, chuyện này hắn cũng hồi nghi lâu rồi nhưng chưa có kết luận mà thôi.
Tháp Lão thấy hắn nhanh chóng nghĩ được như vậy thì không khỏi tán thưởng, nói:
- Ngươi cũng không tệ! Đúng vậy, tầng hai này vốn hỗ trợ cho tầng một phía dưới, sinh cơ trong nước rất tốt, nó được ta gọi là “Linh Lộ”, nếu người thường uống vào sẽ có thể trị một số bệnh, giúp kéo dài tuổi thọ thêm hai mươi năm.
- Thì ra là như vậy, mà sư phụ con có chuyện muốn cầu người giúp đỡ!
Hắn đành giả vờ khóc lóc cầu xin, Tháp Lão thấy vậy thì suy tư một chút, tùy ý nói:
- Có chuyện gì cứ nói!
- Sư phụ, hôm nay người rất anh tuấn, phong trần nha, khiến con cũng phải ghen tỵ, hì hì, sư phụ giúp con giải pháp thuật của nàng đi, không cần gì nhiều chỉ cần biến con lại bình thường là được.
Khen sư phụ vài câu sau đó hắn nhanh chóng lái qua chuyện của mình, làm lão xém phì cười.
- Khà khà, lại là chuyện này à, chuyện của phu thê ngươi ta không quản, bất quá ngươi dám khinh bạc người ta nên bị như vậy cũng đáng đời lắm!
Tháp Lão một tay cầm cần câu, một tay vuốt râu cười khà khà, làm hắn tức đến điên mất, tốn nước miếng cả buổi mà vẫn không được giúp đỡ, chuyện này làm hắn càng rầu hơn.
- Bất quá ngươi không cần lo lắng, nha đầu đó không trừng phạt ngươi lâu đâu, khi ngươi hết niết bàn thì sẽ biến lại thành như cũ thôi!
Tháp Lão thòng thêm một câu nữa, làm hắn càng thêm chua xót vì phải biến thành cái bộ dạng như vầy đến khi hết niết bàn, thời gian thật quá là xa đi nha, làm sao hắn chịu cho được.
Ngồi một lúc cũng chán, hắn xoay người lấy tay bụm lấy một ít nước, uống thử một ngụm, khi Thiên Lộ vừa vào miệng, liền truyền đến cảm giác ngọt dịu cùng mát lạnh, làm người ta không khỏi say đắm, cảm giác thoải mái đến tận sương tủy làm hắn lâng lâng trên chín tầng mây.
- Thì ra trà lần trước ta thưởng thức tại phòng Cơ Nguyệt chính là nước lấy từ nơi này pha chế ra, đúng là rất tuyệt!
Khi uống thử nước trong tầng hai, hắn liền cảm nhận được mùi vị này khá giống với lần trước hắn cảm nhận được, một mùi vị đặc trưng làm hắn khó quên, nếu trà bình thường mà pha bằng nước này chất lượng cũng sẽ tăng nhiều lần.
- Sư phụ, con phải đi ra ngoài một chút đây!
Tháp Lão không có trả lời mà chỉ gật đầu, sau đó tiếp tục câu cá, mặc dù không có con cá nào trong này.
...
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lâm Vũ Thiên Hạ
Chương 155: Linh Lộ
Chương 155: Linh Lộ