Trần Vũ cẩn thận ra ngoài hang động, lấy những tàng cây che lại hang động, để người khác không phát hiện, sau đó hắn lên chiếc giường đá ngồi xuống bắt đầu nhắm mắt điều tức.
Trời lờ mờ tối, đột nhiên trong người hắn phát ra một tiếng ầm, đan điền cứ tiếp tục hấp thu linh khí cho đến khi ba canh giờ sau việc này mới dùng lại.
- Ha ha, cuối cùng ta cũng đã đạt được võ giả Tụ Khí Cảnh tầng bảy, ta bây giờ cũng có thể miễn cưỡng đập nhau với Tụ Khí Cảnh tầng tám một trận rồi ha ha!
Trần Vũ mặt đầy hưng phấn nói.
Đi ra khỏi hang động, Trần Vũ dần dần đi sâu vào U Minh Sơn Cốc.
Ngay lúc Trần Vũ không ngừng đi về phía trước thì, bất thình lình dừng lại, thân hình gập lại, rơi xuống bên một thụ đỉnh.
Chỉ thấy hắn vừa hiện lên, một đạo tử sắc quang đoàn liền oanh kích tới ở nơi hắn, một tiếng chấn hưởng, tiếp đó có một con bốn chân dài, hai mắt tử sắc to lớn xuất hiện tại trước mặt Trần Vũ.
Tử Văn Ma bò cạp!
Trần Vũ phi thân vừa rơi xuống, đi tới trước ma bò cạp.
Tử Văn Ma bò cạp này là yêu thú nhất cấp cao gai, giống nhau tối cao đạt được tam cấp yêu thú, có điều, Trần Vũ nhìn ra được trước mắt con này chỉ có nhất cấp cao gai yêu thú ngang với võ Tụ Khí Cảnh tầng tám.
Mặc dù là nhất cấp yêu thú, nhưng võ giả Tụ Khí Cảnh tầng tám gặp phải, cũng phải cẩn thận tránh lui vì độc lực của nó rất mạnh, nếu không cẩn thận liền đi đời nhà ma ngây.
Khi Trần Vũ phi thân vừa rơi xuống thì, bỗng nhiên Tử Văn Ma bò cạp giơ lên phía trước hai kiềm cước hướng Trần Vũ đâm qua, hai kiềm cước tử lam, tại trong ánh trăng lóe ra trứ hàn nhận bàn quang mang.
Tử Văn Ma bò cạp hai kiềm cước có chứa kịch độc, nếu bị đánh trúng, Bạo Khí Cảnh tầng bảy cũng khó may mắn tránh khỏi.
Trần Vũ nhìn Ma bò cạp đâm tới hai kiềm cước, cũng không có né tránh, mà lại dùng song quyền hướng hai cự kiềm oanh kích đi tới.
Trần Vũ quyền kình viện qua, xuất ra một loạt quyền ảnh!
Dĩ nhiên đạt được mười hai trọng quyền ảnh!
Mười hai trọng quyền ảnh giống như bầu trời đêm Lưu Tinh, tiện đà trọng điệp cùng cự kiềm va chạm vào một chỗ, dưới một kích Trần Vũ, hai cự kiềm này bị chấn động dựng lên, thân ảnh khổng lồ Tử Văn Ma bò cạp rút lui lại vài chục bước.
Trần Vũ cước bộ tiến lên một bước, thân ảnh như gió phiêu dật, lần thứ hai hướng Tử Văn Ma bò cạp oanh kích sang.
Hào!
Bị Trần Vũ một kích đẩy lui, Tử Văn Ma bò cạp tê nhiên quái khiếu, hai mắt huyết hồng, hiển nhiên bị chọc giận, liền hé miệng to, phun ra một đạo lớn tử sắc quang trụ.
Trong tử sắc quang trụ, lộ ra tử hắc khí vụ, còn chưa tới, một cổ tanh hôi khó nghe chi vị phả vào mặt mà đến.
Mắt thấy quang trụ thật lớn này, Trần Vũ thi triển Vân Tinh Bộ trượt hơn mười thước, tránh thoát quang trụ đi tới trước ma bò cạp.
Ầmm!
Một tiếng chấn hưởng, trường kiếm của Trần Vũ đánh trúng chính giữa trán ma bò cạp.
Chính giữa trán Tử Văn Ma bò cạp là tối yếu điểm.
Ma bò cạp bị Trần Vũ cầm kiếm đâm trúng, chính giữa trán lõm sụp vào, tinh huyết văng khắp nơi dựng lên, một màu đỏ thẩm lỗ máu xuất hiện.
Trần Vũ tuy rằng không có lưỡi dao sắc bén như huyền khí, thế nhưng thanh kiếm của hắn là vũ khí công kích tốt nhất.
Ma bò cạp quái kêu bay ngược ra ngoài, rơi xuống hơn trăm mét, bốn phía cây cối đoạn phi.
Ma bò cạp phát ra âm hưởng, máu tươi chảy bốn phía mặt đất, chỉ thấy những cây gỗ mộc, cỏ dại toàn bộ toát ra khói xanh, hiển nhiên máu của nó cũng là kịch độc.
Trên thanh kiếm Trần Vũ cũng dính không ít máu ma bò cạp, có điều độc của ma bò cạp không ngừng ăn mòn thanh kiếm của hắn, hắn hơi chút vận chuyển chân khí, nắm thanh kiếm hào quang chợt lóe, đem máu ma bò cạp đánh rơi xuống.
Trần Vũ hướng ma bò cạp đi tới.
Ma bò cạp nằm ngã trên mặt đất, bốn chân dài chống đỡ, lung lay lắc lắc muốn đứng lên. Tuy rằng bị Trần Vũ một kiếm trí mạng, thế nhưng nó tạm thời vẫn còn chưa có chết.
Nhưng mà, cuối cùng nó cũng ngã xuống, sau đó triệt để không có động tĩnh.
Trần Vũ đi tới bên ngoài hai bên trái phải thi thể, thấy lỗ máu chỗ cái trán, hào quang phát sáng, trong lòng khẽ động, giơ kiếm lên, đâm xuống xuống phía dưới bụng Ma Bò Cạp, một viên yêu hạch hiện trước mặt hắn.
Bộp bộp bộp!
Đúng lúc này có tiếng vỗ tay vang lên, Trần Vũ nhanh chóng xoay người lại, nhìn theo hướng âm thanh phát ra, liền thấy bốn người hai nam, hai nữ, ăn mặc như môn phái.
Trong đó nam tử vừa đi vừa vỗ tay lại gần hắn, cười khinh bỉ nói:
- Ha ha, không ngờ một tên Tụ Khí cảnh tầng bảy như ngươi lại dám đánh với Tử Văn Ma Bò Cạp, xem như có chút bản lĩnh, hắc hắc...
- Các ngươi là ai!
Trần Vũ đề phòng nhìn bốn người bọn họ, hắn đã nhìn ra tâm cơ đối phương, vẻ mặt vô cùng bất thiện, không phải dạng tốt lành gì.
- Hắn hỏi chúng ta là ai kìa Ngụy sư huynh!
Nữ tử đồ đỏ chu môi, cười nhạt nhìn ta tên nam tử mặc hắc bào.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lâm Vũ Thiên Hạ
Chương 39: Đệ Tử Lưu Vân Tông
Chương 39: Đệ Tử Lưu Vân Tông