Có thể là Trình Lâm cố ý mang thai sinh ra một cặp sinh đôi, để Lệ Chi Tiên Tử lại... Rốt cuộc cô ấy muốn làm gì chứ? Có vẻ như ngay cả chủ nhân của Trình Lâm là thiên đạo rồng đốm cũng không biết cô ấy định làm gì.
Nhưng có thể khẳng định là sự tồn tại của Lệ Chi Tiên Tử tuyệt đối không chỉ đơn giản như một tặng phẩm mua một tặng một, Trình Lâm sinh một cặp sinh đôi cũng không phải chỉ để sinh chơi.
- Vậy tiếp theo, các đạo hữu còn có vấn đề gì nữa không?
Sau khi trả lời xong vấn đề của Lệ Chi Tiên Tử, Thiên đạo rồng đốm hỏi tiếp.
- Ta ta ta!
Diệp Tư chui từ trong cơ thể Tống Thư Hàng ra:
- Lệ Chi Tiên Tử là tặng phẩm sinh đôi, vậy còn ta thì sao? Ta có thân phận gì?
- Ngươi hả? Ngươi là... con gái của Trình Lâm!
Thiên đạo rồng đốm nghiêm túc trả lời.
- Chỉ vậy thôi sao?
Diệp Tư nghĩ một chút, sau đó thật thà nói:
- Lúc nói chuyện, phiền tiền bối đừng chia đoạn ra nói, cứ nói hết một mạch luôn đi! Yên tâm, cho dù chân tướng có tàn khốc cỡ nào thì ta cũng có thể chịu được, sẽ không khóc đâu.
Thiên đạo rồng đốm:
-...
- Được rồi, trạng thái của ngươi khá là đặc biệt... Lúc ấy vốn dĩ ngươi đã chết rồi, lúc Trình Lâm tỉnh lại, ngươi chỉ còn một tia tàn hồn lưu lại mà thôi, biện pháp thông thường không cách nào cứu mạng ngươi được. Cho nên Trình Lâm đã dùng một mảnh vỡ của chính bản thân cô ấy, phối hợp với đạo trường sinh của mình, lấy mảnh vỡ kia làm trụ cột dung hợp với tàn hồn của ngươi, thai nghén ra ngươi một lần nữa. Cho nên ngươi chính là con gái của Trình Lâm, cũng chính là một phần của cô ấy. Ngươi chính là ngươi, nhưng cũng là một Trình Lâm mang bản sắc khác.
Thiên đạo rồng đốm nói.
Sau khi nói xong, hắn nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp một câu:
- Chuyện là thế đấy.
Diệp Tư yên lặng gật đầu, duy trì trạng thái suy tư, lui lại vào trong cơ thể Tống Thư Hàng.
Lúc này, Bắc Hà Tán Nhân đặt câu hỏi:
- Một... trong những mảnh vỡ của Trình Lâm?
Dựa theo lời giải thích của vị tiền bối này, lẽ nào trường sinh giả Trình Lâm là do rất nhiều mảnh vỡ tạo thành sao? Những lời này thật khiến người ta phải suy nghĩ.
- Đạo hữu thật tinh ý.
Thiên đạo rồng đốm quay đầu nhìn Bắc Hà Tán Nhân rồi nói:
- Thật ra trạng thái của Trình Lâm khá là đặc thù... Cô ấy từng vì ta mà phân tách ra thành rất nhiều mảnh vỡ, suýt chút nữa tan biến. Sau này ta dốc sức thu thập phần lớn mảnh vụn, tổ hợp thành linh quỷ Trình Lâm như bây giờ. Nhưng vẫn còn một số mảnh vỡ mà đến nay ta vẫn chưa thu thập đầy đủ.
Phân tách thành rất nhiều mảnh vỡ... Đây cũng không phải là chuyện mà một linh quỷ bình thường có thể làm được, quả nhiên Trình Lâm không phải linh quỷ bình thường, không hổ là linh quỷ của một tồn tại từng là thiên đạo.
Thiên đạo rồng đốm hỏi:
- Các ngươi còn vấn đề gì nữa không?
- Vậy... bây giờ trường sinh giả Trình Lâm đang ở đâu?
Lệ Chi Tiên Tử ngẩng đầu hỏi.
- Khế ước giữa ta và cô ấy đã bị hư tổn, ta chỉ có thể cảm ứng được trạng thái của cô ấy rất tốt, còn cụ thể ở đâu thì ta lại không xác định được.
Thiên đạo rồng đốm trả lời.
Lệ Chi Tiên Tử gật đầu một cái, sau đó lại trầm mặc. Nếu như có cơ hội, cô muốn gặp mặt Trình Lâm một lần.
Tống Thư Hàng:
- Tiền bối, đạo hiệu của ngài là thế?
- Không nói cho ngươi biết.
Thiên đạo rồng đốm trả lời cực nhanh.
Tống Thư Hàng:
-...
- Tiền bối, sự kiện đội ngũ người bắt yêu đột nhiên tới hủy diệt Bích Thủy Các năm đó cũng có liên quan đến Trình Lâm sao?
Tống Thư Hàng đột nhiên hỏi.
Thật lâu trước đây, Tống Thư Hàng có cảm giác hình thức kết cấu của Thiên Đình viễn cực kỳ giống với khái niệm khung thế giới mới của thiên đạo đời thứ ba là thiên đạo rồng đốm. Lúc ấy Tống Thư Hàng đã hoài nghi, có lẽ Thiên Đế của Thiên Đình viễn cổ hoặc là một vị nào đó của thiên đình có quan hệ gì đó với thiên đạo đời thứ ba.
Hơn nữa, khi biết Trình Lâm lại là linh quỷ của thiên đạo rồng đốm, trong đầu Tống Thư Hàng chợt xuất hiện một suy nghĩ, lẽ nào chuyện Bích Thủy Các bị hủy diệt có liên quan đến Trình Lâm.
Sau khi suy nghĩ một chút, thiên đạo rồng đốm đáp:
- Có quan hệ nhất định, nhưng yếu tố trùng hợp lại nhiều hơn.
- Tiền bối có thể nói nữa cặn kẽ một chút được không?
Tống Thư Hàng hỏi.
Hắn thấy chuyện người bắt yêu đột nhiên quay qua hủy diệt Bích Thủy Các rất quỷ dị, rất có thể trong đó còn ẩn khuất gì đấy.
- Thật ra ta cũng không biết nhiều về chuyện này lắm... nhưng trong tay Thiên Đế của Thiên Đình viễn cổ hẳn là đang nắm giữ một phần mảnh vỡ của Trình Lâm. Hơn nữa, hắn còn lấy được rất nhiều tin tức từ trong những mảnh vỡ của Trình Lâm, có lẽ chuyện hủy diệt Bích Thủy Các có liên quan đến điểm này. Ta chỉ biết vậy thôi, những thông tin này là lấy được từ chỗ Trình Lâm đấy.
Thiên đạo rồng đốm đáp.
Có vẻ như trạng thái của thiên đạo rồng đốm cũng không được tự do lắm nhỉ?
Sau khi nói xong, thiên đạo rồng đốm lại hỏi:
- Các ngươi còn vấn đề gì nữa không?
Bắc Hà Tán Nhân lắc đầu một cái, mặc dù trong lòng hắn cũng có chút tò mò nhưng hắn lại không có quan hệ mật thiệt gì với linh quỷ Trình Lâm, nếu hỏi tiếp sẽ chỉ kết ra nhân quả không cần thiết, vậy nên không cần hỏi nữa.
Bắc Hà Tán Nhân mới vừa lắc đầu xong thì... “vèo”, thân thể hắn lập tức biến mất.
Cũng trong lúc đó, trong lòng Tống Thư Hàng chợt động, Bắc Hà tiền bối đã được đưa vào trong thế giới hạch tâm của hắn!
Tiếp đó, Dược Sư, Giang Tử Yên cùng với Diệt Phượng Công Tử cũng lắc đầu.
Vèo vèo vèo, ba người cũng bị truyền tống rời đi.
Đến phiên Lệ Chi Tiên Tử, nhất thời cô cũng không biết phải hỏi gì nữa.
Sau khi suy nghĩ một chút, cô nói:
- Vậy... tiền bối, vị trường sinh giả người bắt yêu đuổi giết Trình Lâm còn ở trong di tích không?
Lệ Chi Tiên Tử không biết nên xưng hô với nam tử này thế nào nữa, cô chính là Trình Lâm nhưng cũng không phải là Trình Lâm, thân phận kiểu này thật lúng túng. Hơn nữa cô cũng không quen vị tiền bối này.
- Yên tâm đi, người bắt yêu kia tạm thời đã bị ta nhốt lại rồi, ngươi không cần phải lo lắng hắn sẽ quấy rầy cuộc sống của ngươi.
Thiên đạo rồng đốm mỉm cười đáp.- Đa tạ tiền bối... Vậy tạm thời ta cũng không có gì muốn hỏi nữa, hẹn gặp lại.
Lệ Chi Tiên Tử nói.
Sau đó... vèo, cô cũng biến mất ngay tại chỗ.
...
Tiếp đó, Bạch Tôn Giả nhấp một ngụm trà rồi đứng dậy:
- Vậy thì chào đạo hữu, ta cũng đi đây.
- Ơ? Bạch đạo hữu không ngồi chơi thêm chút nữa sao?
Thiên đạo rồng đốm nhiệt tình nói.
- Uống no rồi, không ngồi thêm nữa.
Bạch Tôn Giả mỉm cười nói.
Vì vậy, sau khi được thiên đạo rồng đốm tặng lá trà, Bạch tôn giả cũng làm cái vèo rồi biến mất.
Hiện giờ trong phòng chỉ còn lại hai người là Tống Thư Hàng và thiên đạo rồng đốm.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút, trong lòng hắn có không ít vấn đề muốn hỏi nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
- Tiền bối, ngài có thể chờ ta sắp xếp lại các vấn đề trong đầu rồi tìm ngài hỏi sau không?
Tống Thư Hàng thử thăm dò nói.
- Được chứ, không thành vấn đề.
Thiên đạo rồng đốm bật cười:
- Mong là ngươi còn sống cho đến lần tỉnh lại kế tiếp của ta.
- Tiền bối phải ngủ bao lâu?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Theo như ta tính thì tiếp theo ta sẽ ngủ chừng một vạn năm, hoặc có thể dài hơn chút nữa. Chờ ngươi tấn thăng tôn giả thì sẽ có cơ hội còn sống để gặp ta thôi mà.
Thiên đạo rồng đốm trả lời.
Tống Thư Hàng:
-...
Ngài tưởng cứ muốn tấn thăng thành tôn giả là có thể làm được à? Hơn nữa có trời mới biết một vạn năm sau trên thế giới này còn một người tên là Tống Thư Hàng nữa hay không.
- Ngươi có chắc là muốn lần sau gặp mặt lại hỏi không đấy?
Thiên đạo rồng đốm hỏi.
- Bây giờ ta sẽ suy nghĩ thật kỹ ngay đây.
Tống Thư Hàng nói:
- Đầu tiên, chúc mừng tiền bối thoát thân thành công.
Lúc ở trong trạng thái nhập mộng, hắn đã biết được nguyện vọng của thiên đạo rồng đốm chính là thoát thân khỏi chức vị thiên đạo. Kim liên của Nho gia và tà liên ở thế giới Cửu U chính là cách thoát thân của thiên đạo rồng đốm.
Bây giờ xem ra, rõ ràng là thiên đạo rồng đốm đã thành công rồi.
Bởi vì hiện tại hắn sống rất tốt, thiên đạo bên ngoài cũng đổi mấy lần rồi.
- Ngươi nghĩ vậy sao? Ha ha.
Thiên đạo rồng đốm đột nhiên phát ra mấy tiếng cười khổ.
Sau đó hắn thở dài âm trầm.
Thiên đạo rồng đốm thu liễm nụ cười trên mặt, khí tức trên người cũng thay đổi. Vốn là khí tức hiền hòa, khiến người khác cảm thấy gần gũi, giờ lại đổi thành khí tức lãnh khốc, hờ hững.
Phải chăng khí tức hiền hòa chỉ là lớp ngụy trang của hắn?
- Ngài là rồng đốm 2?!
Tống Thư Hàng kinh ngạc bật thốt lên. Người có khí tức lạnh lùng hờ hững thế này không phải là thiên đạo rồng đốm... mà là rồng đốm 2 ở thế giới Cửu U!
Lúc Tống Thư Hàng nhập mộng thành kim liên, cắm rễ trong ma trì ở thế giới Cửu U, hắn thường xuyên tiếp xúc với sát khí của rồng đốm 2 lạnh lùng.
Nam tử mặc áo trắng:
- Rồng đốm 2 là cái quỷ gì thế? Ngươi đừng nói với ta đây là xưng hô mà ngươi dành cho ta nhé? Cẩn thận ta làm thịt ngươi đấy!
Tống Thư Hàng:
-...
- Ngươi còn sống thế này, vậy thiên đạo đại nhân thứ ba đâu?
Tống Thư Hàng dò hỏi, hắn tự động đổi một xưng hô khác.
- Ta không biết.
Rồng đốm 2 nói:
- Kế hoạch ban đầu là kim liên và tà liên hợp lại làm một, xây dựng một thế giới hoàn toàn mới. Thế nhưng kế hoạch này đã bị gác lại vô thời hạn, tên kia lại bắt đầu đúc một thần binh đạo khí.
- Cửu Tu Phượng Hoàng Đao?
Tống Thư Hàng nói. Hắn nhớ kết quả của thuật giám định có nói, Cửu Tu Phượng Hoàng Đao là đạo binh do thiên đạo đời thứ ba để lại trước khi biến mất.
- Đúng vậy, chính là thanh thần binh đó. Sau đó đột nhiên vào một ngày nọ, ta mất đi ý thức.
Rồng đốm 2 nói.
- Ta tưởng rằng đã đến lúc mình phải biến mất, nhưng mà... đến khi ta khôi phục ý thức thì phát hiện mình đang ở trong thế giới kỳ quái này. Hình như thế giới này là sự kết hợp giữa thế giới Kim Liên và thế giới Tà Liên, nhưng lại có chỗ bất đồng. Hiển nhiên đây là sản phẩm mà tên kia lại âm thầm nghiên cứu ra. Sau đó, Trình Lâm thời viễn cổ xuất hiện bên cạnh ta.
Rồng đốm 2 chậm rãi nói:
- Sau khi ta tỉnh lại, Trình Lâm dùng biện pháp dựng dục tân sinh, dựng dục ra ta lần nữa. Sau đó... cô ấy bị vỡ nát.
Hiển nhiên, một thế giới tương tự như thế giới Kim Liên, Tà Liên, cùng với linh quỷ Trình Lâm, tất cả đều là thủ đoạn mà thiên đạo rồng đốm cố ý an bài cho rồng đốm 2.
- Khó khăn lắm ta mới thu thập được phần lớn mảnh vỡ của Trình Lâm, nhưng Trình Lâm không còn hoàn chỉnh nữa, khế ước linh quỷ giữa ta và cô ấy có thể bị cắt đứt bất cứ lúc nào. Ta mang Trình Lâm đời thứ hai mới được tái tạo lại đặt trong cơ thể của một tu sĩ nhân loại, cũng cùng hắn lập khế ước. Chuyện kế tiếp, chắc hẳn trong lòng ngươi cũng suy đoán được bảy tám rồi.
Tống Thư Hàng khẽ gật đầu, sau đó hắn đột nhiên hỏi:
- Tiền bối, tại sao ngài lại nói những điều này với ta? Chẳng lẽ... ta là chuyển kiếp của thiên đạo đời thứ ba sao?
Ban văn rồng 2 nhìn chằm chằm Tống Thư Hàng rồi nói:
- Muốn mơ đẹp thì phải đi ngủ, đây là thường thức đấy.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần
Chương 924: Muốn mơ đẹp thì phải đi ngủ, đây là thường thức
Chương 924: Muốn mơ đẹp thì phải đi ngủ, đây là thường thức