DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần
Chương 891: Ta lấy gì để cứu ngươi đây hả? tam lãng đạo hữu?

Đã thuận lợi moi được đạo hiệu của Túy Nhạc Cư Sĩ rồi!

- Hóa ra là Túy Việt tiền bối, chào buổi sáng nhé tiền bối. Thực ra thì mấy hôm trước ta gặp vụ nổ nên hôn mê mãi. Mãi đến sáng nay mới tỉnh lại, ta lập tức gọi điện cho Hiến Công tiền bối, không ngờ Hiến Công tiền bối đã bế quan rồi.

Tống Thư Hàng cảm khái.

- Thì ra là thế. Thế bây giờ Thư Hàng tiểu hữu có tiện nhận phi kiếm truyền thư không? Bây giờ ta sẽ dùng phi kiếm truyền thư chuyển món pháp khí kia cho ngươi, ngươi nói cho ta biết tọa độ vị trí của ngươi đi.

Túy Nguyệt Cư Sĩ cười nói.

- Được, bây giờ ta đang ở gần khu đại học Giang Nam. À mà lúc nhận phi kiếm thì ta cần làm gì?

Tống Thư Hàng hỏi. Hắn vẫn còn nhớ khi Dược Sư nhận phi kiếm của Thông Huyền Đại Sư thì phải dùng chính bản thân mình để làm tọa độ đáp cho phi kiếm.

- Ừm… mỗi môn phái đều có một cách định vị phi kiếm khác nhau, chỗ ta có một cách định vị tọa độ cho phi kiếm rất đơn giản. Thư Hàng tiểu hữu, ngươi mở phần mềm chat ra, dùng chức năng ‘chia sẻ vị trí’ để chia sẻ vị trí của hiện tại của ngươi với ta, ta sẽ phóng phi kiếm tới vị trí đó. Phi kiếm có thể đến được vùng trời gần vị trí của ngươi, chênh lệch khoảng một trăm mét thôi. Đợi phi kiếm đến gần chỗ ngươi, ngươi chỉ cần kích hoạt chân khí trên người, dùng truyền âm nhập mật nhóm gọi tên của ta, phi kiếm có thể hạ xuống bên cạnh ngươi một cách chính xác.

Túy Nguyệt Cư Sĩ nói.

- Được, không thành vấn đề!

Thư Hàng nói.

Sau đó hắn nhanh chóng đăng nhập vào nhóm chat, gửi tọa độ hiện tại của mình vào nick Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu của Túy Ước tiền bối.

Khoảng một phút sau.

Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu trả lời lại:

‘Phi kiếm đã được gửi đi, dự tính ba tiếng sau sẽ đến gần khu đại học Giang Nam. Lúc phi kiếm gần đến ta sẽ gọi điện thông báo cho ngươi.’

‘Cảm ơn tiền bối.’

Tống Thư Hàng gửi kèm một meme cuời toe toét.

Túy Yue Cư Sĩ đúng là một vị tiền bối tốt mà.



Đúng lúc này, bé Thi chạy vào phòng, nhưng khi nhìn thấy Tống Thư Hàng vẫn đang ở trong phòng, cô bé lập tức trở về chế độ bước đi chậm rãi của thục nữ.

- Hàng sư huynh, mì trứng gà cải xanh đã nấu xong rồi, đang đặt ở bàn ăn bên ngoài đấy.

Thi dịu dàng nói.

- Cảm ơn.

Tống Thư Hàng đáp.

Thi mỉm cười rồi ngồi lại trên ghế. Tay phải cô bé dùng chuột bấm vào bộ phim đang tạm dừng để xem tiếp, tay trái thì móc ra một đống hạt dưa, cẩn nhận nhằn từng hạt một.

Lúc ăn hạt dưa Thi không ăn từng hạt một.

Trước tiên cô bốc một nắm hạt dưa ra, cắn từng hạt một rồi tách nhân bên trong ra một cái đĩa nhỏ, đợi sau khi cắn hết cả nắm hạt dưa, cô bé sẽ cẩn thận bỏ vỏ hạt dưa vào một cái túi, sau đó mới hài lòng ăn hết nhân hạt dưa đã được tách vỏ.

Đúng là một cô nhóc thú vị.

Hơn nữa, cô bé nấu ăn cũng rất ngon.

Mì trứng gà cải xanh ăn sướng miệng vô cùng.

Sau khi ăn sáng xong, Tống Thư Hàng xem giờ, lúc này đã hơn chín giờ.

- Vừa đúng lúc, đến trường báo danh nộp học phí thôi.

Tống Thư Hàng nói.



Vì thế, Tống Thư Hàng đi về phòng của mình, kéo một chiếc vali từ dưới gầm giường ra, lấy ra một ít tiền mặt để đóng học phí.

Sau đó hắn nhìn sang người vẫn đang ngồi xem phim là Thi, thuận miệng hỏi:

- Đúng rồi Thi, ngươi muốn ở nhà xem phim tiếp hay là muốn đi tới đại học Giang Nam chơi với ta?

Thi xoay đầu lại, đôi mắt đen láy của cô bé nhìn vào Tống Thư Hàng, tiếp đó cô lại quay đi, nhìn vào bộ phim đang được chiếu trên máy tính.

Sau đó… trên gương mặt của cô hiện lên đầy vẻ rối rắm.

Cô rất muốn đến đại học Giang Nam chơi với Tống Thư Hàng, vì trước giờ cô chưa từng được đến các trường đại học.

Nhưng bộ phim mà cô đang xem dở cũng rất hay, cô mới xem được có một nửa, không nỡ bỏ đi.

Nếu như bây giờ mà cô biết thuật phân thân thì tốt biết bao?

Tống Thư Hàng nhìn vẻ mặt rối rắm của Thi thì vui vẻ nói:

- Được rồi, ngươi không cần phải bối rối nữa, ta đi đến trường báo danh một mình thì hơn. Vừa hay ngươi cũng có thể ở lại chăm sóc sư tỷ của ngươi và tiểu hòa thượng.

Thi suy nghĩ một lát rồi gật đầu:

- Vậy, Thư Hàng sư huynh đi đường cẩn thận nhé.

Tống Thư Hàng gật đầu.

Ừm, đi đường cẩn thận, không vấn đề gì.

Sau khi để Thi ở lại nhà, Tống Thư Hàng một mình đi tới đại học Giang Nam.

Trên đường, hắn gửi tin nhắn cho bạn cùng phòng của mình là Cao Mỗ Mỗ, Thổ Ba và Dương Đức, nói với bọn họ chuyện hôm nay hắn đến trường báo danh.

Thổ Ba nhanh chóng trả lời lại:

‘Thư Hàng, sao mà mày đi báo danh sớm thế? Chắc đến ngày 3 tao mới đi báo danh cơ, tao muốn nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa. Hơn nữa, tao nghĩ tao mắc phải chứng khủng hoảng khi khai giảng rồi. Hôm nay lúc vừa ngủ dậy tao đã cảm thấy chán nản, tinh thần hoảng loạn, cả người mệt mỏi, không tập trung, lại còn đau đầu, đổ mồ hôi nữa, đã thế còn rất buồn ngủ.’

Tống Thư Hàng:

‘Thổ Ba này, mày nên đi bệnh viện khám thử đi, tao nghĩ mày cảm cúm lên cơn sốt rồi đấy.’

Thổ Ba: ‘…’

Sau Thổ Ba, Dương Đức và Cao Mỗ Mỗ cũng gửi tin nhắn tới, họ nói ngày 3 họ sẽ về trường.

Tống Thư Hàng trả lời tin nhắn của từng người một.



Tắt cửa sổ chat với bạn bè, Tống Thư Hàng lại tiện tay mở cửa sổ của nhóm Cửu Châu số 1 lên.

Hắn muốn tổng kết những chuyện liên quan đến chất lỏng màu đen, những lời nói mơ hắn nghe được lúc gặp Bạch tiền bối two trước khi hôn mê lại rồi nói với các tiền bối trong nhóm.

Vừa đi vừa nhìn điện thoại là một thói quen rất nguy hiểm vì dễ xảy ra tai nạn giao thông.

Nhưng với tu vi hiện tại của Tống Thư Hàng, cho dù hắn có nhắm mắt đi trên đường cũng sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì. Vô số cảm tri của tinh thần lực và ứng dụng của thính lực đều có thể thay thế cho đôi mắt.

Khi Tống Thư Hàng mở nhóm Cửu Châu số 1 ra, đúng lúc Hoàng Sơn Chân Quân vừa gửi lên một vài số liệu.

Đó chính là số liệu phòng vé của bộ phim điện ảnh Trận Chiến Mạt Pháp.

Số liệu này vô cùng hoành tráng.

Ngày Trận Chiến Mạt Pháp khởi chiếu là chủ nhật, vừa ra rạp nó đã chiếm ngôi vị quán quân phòng vé của ngày hôm đó. Đáng tiếc là khởi chiếu vào ngày cuối cùng của cuối tuần nên doanh số bán vé cả tuần chỉ đứng ở vị trí thứ hai.

Nhưng đến một số đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 cũng phải ngạc nhiên vì thành tích này.

Tuy rằng lúc trước Hoàng Sơn Chân Quân và các đạo hữu trong nhóm đã quảng cáo bộ phim đến mọi ngóc ngách trong đời sống của mọi người, vừa mới ra rạp suất chiếu của nó đã rất cao. Nhưng chỉ với thành tích bán vé một ngày đã lấy được ngôi á quân cũng là chuyện vượt ngoài dự liệu của mọi người. Vì những bộ phim điện ảnh đang chiếu vào tuần đó cũng là những bộ phim rất có thực lực.

Sau đó là số liệu phòng vé của tuần này, tính đến ngày hôm nay, không còn nghi ngờ gì, Trận Chiến Mạt Pháp vẫn giữ ngôi vị quán quân, hơn nữa số liệu bán vé của nó khiến cho những bộ phim xếp sau nó phải tuyệt vọng. Đến doanh số phòng vé của top ba mươi bộ phim đứng đầu cộng lại cũng không bằng doanh số của Trận Chiến Mạt Pháp.

Tóm lại, giờ Trận Chiến Mạt Pháp rất hot, nổi tiếng hơn trước lúc ra rạp cả trăm lần.

Các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 cảm thấy rất hài lòng. Bộ phim điện ảnh mà họ làm ra đương nhiên phải có được thành tích như thế mới thỏa đáng chứ. Dù gì họ cũng là người phái thực lực cả mà.

Lúc nhìn thấy số liệu này, tim gan Tống Thư Hàng đều run rẩy.

Phim càng hot thì có nghĩa là… tiếng ác của Cao Thăng sư huynh càng lan xa đúng không?

Tống Thư Hàng ngẫm nghĩ rồi vào trình duyệt, nhập bốn chữ Cao Thăng sư huynh vào khung tìm kiếm.

Hệ thống hiển thị ‘đã tìm được 49.880.000 kết quả liên quan đến từ khóa này.’

Á đù!

Chỉ trong thời gian vài ngày ngắn ngủi, nội dung tìm kiếm liên quan đến Cao Thăng sư huynh đã lên đến con số gần năm mươi triệu rồi.

Hơn nữa bên dưới kết quả tìm kiếm còn có một lời nhắc của hệ thống: Có phải bạn muốn tìm ‘Cao Thăng sư huynh nhất định phải chết’ không? Đã hiển thị kết quả liên quan đến ‘Cao Thăng sư huynh nhất định phải chết’. Tiếp tục tìm kiếm: Cao Thăng sư huynh, xin click vào đây.

Bình thường tình huống này chỉ xuất hiện khi người ta nhập sai từ khóa tìm kiếm. Sau đó hệ thống sẽ tự động chuyển nội dung tìm kiếm sang kết quả đúng.

Ví dụ như bạn muốn tìm một quyển tiểu thuyết tên là ‘Tu chân liêu thiên quần’ nhưng lại không cẩn thận nhập thành ‘Tu chính liêu thiên quần’ thì hệ thống sẽ chủ động chuyển kết quả tìm kiếm về kết quả đúng là ‘Tu chân liêu thiên quần’.

Nhưng… kể từ lúc nào mà Cao Thăng sư huynh đã trở thành một cụm từ sai thế?

Tống Thư Hàng cảm thấy mình sắp tàn đời rồi.

Trận Chiến Mạt Pháp càng ngày càng nổi tiếng thì hắn càng gặp nhiều nguy hiểm.

Nhất là khi hắn sắp tới trường học của mình. Ở đó có không ít bạn học nhận ra hắn.

Vì thế, Tống Thư Hàng lặng lẽ khởi động năng lực của ghim cài áo biến hình, biến ra một cái khẩu trang, lại lấy một cái kính râm to từ trong túi thu nhỏ một tấc ra. Lúc này hắn mới yên tâm hơn một chút.

Lúc đầu hắn đồng ý tham gia diễn Trận Chiến Mạt Pháp đúng là tự tìm đường chết mà!



Tống Thư Hàng lại vào nhóm Cửu Châu số 1.

Vừa đúng lúc Bạch tiền bối online, mấy ngày hôm nay Bạch Tôn Giả đang luyện chế pháp bảo nên vẫn không xuất hiện.

Bạch Tôn Giả:

‘@ Bá Đao Tống Nhất, Thư Hàng tiểu hữu có online không? Mấy ngày nữa ngươi phải về trường báo danh rồi đúng không?

Tống Thư Hàng trả lời lại:

‘Đúng thế, bây giờ ta đang trên đường đến đại học Giang Nam để chuẩn bị báo danh đây.’

Bạch Tôn Giả:

‘Ớ, hôm nay đã đi báo danh rồi à? Không phải ngày 3 các ngươi mới đi báo danh à?’

Tống Thư Hàng:

‘Đại học Giang Nam bọn ta báo danh trong ba ngày từ ngày 1 đến ngày 3.’

Bạch Tôn Giả:

‘Ra là thế, là ta nhớ nhầm. Đúng rồi, trưa nay bọn ta sẽ cho pháp bảo vào lò luyện. Tối nay ngươi có đi xem đại chiến của Bắc Hà Tán Nhân và Đồng Quái Tiên Sư không? Nếu đi thì có cần ta qua đón không?’

Tống Thư Hàng:

‘Nếu như Bạch tiền bối tới kịp thì đến đón ta nhé.’

Đến lúc đó, phi kiếm của Tối Nhạc Cư Sĩ cũng đã mang pháp khí Long Vĩ Độn Ảnh đến rồi, đúng lúc có thể giao pháp khí này cho Bạch tiền bối luôn.

Bạch Tôn Giả:

‘Được, vậy trưa nay chúng ta gặp lại. À mà @ Tuyết Lang Động Chủ, Tuyết Lang đạo hữu có đây không, mấy hôm trước ta đã đặt một đơn hàng mới ở chỗ ngươi, ngươi đã làm xong chưa?’

Tuyết Lang Động Chủ:

‘Bạch tiền bối, bây giờ ta vẫn đang ở chỗ Vân Tước Tử tiền bối để giúp cô ấy đóng băng cơ thể. Đơn hàng của ngươi ta giao cho em họ làm rồi. Bản lĩnh của hắn đỉnh lắm đấy, trong hôm nay hắn sẽ làm xong giấy tờ của ngươi.’

Bạch Tôn Giả:

‘[Meme mặt cười] Thế thì tốt quá, đúng rồi, ta đặt thêm một đơn hàng mới được không?

Tuyết Lang Động Chủ:

‘Không thành vấn đề, Bạch tiền bối cứ nói đi.’

Bạch Tôn Giả:

‘Chúng ta chat riêng đi, chuyện này tạm thời phải giữ bí mật với các đạo hữu.’

Tuyết Lang Động Chủ:

‘Được, không vấn đề gì. Ta nhất định sẽ giữ kín như bưng.’

Cứ như thế, Bạch Tôn Giả chat riêng với Tuyết Lang Động Chủ.

Đúng lúc này, Cuồng Đao Tam Lãng đã lâu không gặp xuất hiện.

Cuồng Đao Tam Lãng:

“@ Bạch Tôn Giả @ Tuyết Lang Động Chủ, các ngươi không thể nhắn tin riêng được. Chat riêng… sẽ mang thai đấy!”

Dứt lời, Cuồng Đao Tam Lãng còn gửi kèm thêm mấy tấm ảnh.

Đó là một bức ảnh photoshop một người phụ nữ có thai. Người phụ nữ trong ảnh đang gạt lệ:

‘ Nói chuyện riêng ba phút đã có thai rồi, tôi phải làm thế nào đây?’

Tống Thư Hàng: ‘…’

Hoàng Sơn Chân Quân: ‘…’

Ta lấy gì để cứu ngươi đây hả? Tam Lãng đạo hữu?

Bạch Tôn Giả:

‘Ha ha ha. @ Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử, Linh Điệp đạo hữu có online không?

Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử:

‘Ta đây. À mà Bạch đạo hữu, nick của ta đã được thêm vào nhóm Cửu Châu số một, vì thế ngươi có thể @ bản tôn của ta luôn nhé.

Tài khoản của Linh Điệp Tôn Gỉa online:

‘Bạch đạo hữu có chuyện gì thế?’

Bạch Tôn Giả:

‘Là thế này, cách đây không lâu ta lấy được một trò chơi mới rất kích thích ở chỗ một vị đạo hữu, nó tên là ma thuật trốn chạy. Ta giới thiệu cách chơi cho các ngươi nhé, đầu tiên để một người dùng từ bảy cách trói buộc phức tạp trở lên để phong ấn linh lực của mình lại. Trói buộc không được giải thì không thể sử dụng linh lực. Sau đó để một vị đạo hữu đưa mình đến độ cao hơn ba mươi nghìn mét, đẩy người đó từ trên phi kiếm xuống. Trong quá trình rơi xuống, người chơi bắt đầu giải những cách trói buộc phức tạp. Nếu trước khi rơi từ độ cao ba mươi nghìn mét xuống dưới đất có thể giải hết được trói buộc của mình thì lập tức có thể ngự kiếm hoặc sử dụng năng lực ngự không của linh hoàng ngũ phẩm để bay, hạ cánh bình an. Nếu như không giải được thì phải chịu đựng tổn thương do ngã từ độ cao ba mươi nghìn mét xuống trong trạng thái linh lực bị phong ấn. Vô cùng kích thích, ta vừa nghe xong đã thấy tim mình đập nhanh rồi!’

Tống Thư Hàng: ‘…’

Hoàng Sơn Chân Quân: ‘…’

Điền Thiên Đảo Chủ: ‘…’

Điền Điềm Phó Đảo Chủ: ‘…’

Diệt Phượng Công Tử: ‘…’

Trò chơi này đúng là quá kích thích. Không ngờ ngoài Tam Lãng đạo hữu ra, trong giới tu sĩ lại còn có một nhân vật thích tự tìm đường chết như thế!

Tống Thư Hàng:

‘Bạch tiền bối, bây giờ vị đạo hữu này của ngươi có còn sống không thế?’

Bạch Tôn Giả:

‘Đương nhiên là còn sống rồi, hắn là chân quân lục phẩm đấy, không chết dễ thế đâu. Lần trước hắn thử khiêu chiến phong ấn linh lực bằng hai mươi cách, rơi từ độ cao năm mươi nghìn mét xuống nhưng thất bại. Có điều hắn không bị thương nặng lắm, tĩnh dưỡng hai năm là lại bình phục như cũ rồi.’

Tống Thư Hàng: ‘…’

Rốt cuộc vị tiền bối không biết tên này làm sao có thể sống đến khi tu luyện lên cảnh giới lục phẩm thế!

Hay là đúng như những gì Tam Lãng tiền bối từng nói, những người thích tự tìm đường chết thường thì khá may mắn nhỉ?

Bạch Tôn Giả nói tiếp:

‘Thế nên, Linh Điệp đạo hữu này, ngươi có cảm thấy nếu thêm chi tiết kích thích này vào trong kịch bản bộ phim ‘cuộc sống phóng túng của ta’ do Tam Lãng đạo hữu đóng chính có phải rất tuyệt không?’

Linh Điệp Tôn Gỉa:

‘Tuyệt! [Meme like 32 cái.]’

Sau đó, Linh Điệp Tôn Gỉa offline để sửa kịch bản luôn.

Tống Thư Hàng: ‘…’

Tam Lãng tiền bối tèo rồi!

Đọc truyện chữ Full