DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần
Chương 740: Các Chú Có Biết Những Sự Tích Ngầu Lòi Của Anh Chưa?​

Mặt mày vị nho sinh này rất bình thường nhưng khi hắn ngồi ngay ngắn ở đó thì lại có một loại khí thế tông sư.

Nhưng khi hắn vừa mở miệng ra thì mấy thứ như khí chất, phong phạm tông sư gì đó đều tan thành mây khói.

Lúc Tống Thư Hàng đối diện với vị nho sinh Thánh Giả này, có một loại cảm giác vô cùng quen thuộc... y hệt như cảm giác khi hắn nhìn thấy các vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu Số 1 vậy.

Lúc chưa gặp hay vừa mới gặp, hình tượng của các vị tiền bối mà hắn thấy được luôn mang theo khí chất của cao cao tại thượng. Nhưng sau khi gặp mặt thì hình tượng gì đó đều sụp đổ hết cả.

Lúc này, nho sinhThánh Giả đó vẫn còn đang giải thích về dị tượng khi hắn sinh ra, sau khi đất trời bị che khuất,

còn có sấm sét rền vang, căn phòng hắn sinh ra cũng tràn ngập ánh sáng, thậm chí còn có song long bay múa trong phòng hắn.

Tóm cái váy lại là rất ư là lợi hại, tổng kết lại một câu chính là: Mấy chú có biết là lúc anh mày sinh ra lợi hại cỡ nào không?

Tống Thư Hàng, Bạch Tôn Giả, Lạc Trần Chân Quân, Túy X Cư Sĩ không nhịn được mà nhìn về phía Hằng Hỏa Chân Quân ở một bên.

Vị này chính là Thánh Nhân nho gia trong truyền thuyết sao? Là thầy của cả thiên hạ, trình độ dạy đệ tử là thiên hạ vô song, một tay dạy ra mười ba kiếp tiên của nho gia, khai sáng cả một hệ nho gia, chính là vị Thánh Nhân trong truyền này đó ư?

Sau khi Hằng Hỏa Chân Quân nghe đến đó thì lập tức quỳ xuống:

- Hằng Hỏa tham kiến Thánh Nhân.

Không sai, đây chính là Thánh Nhân nho gia, hoàn toàn giống y hệt với ghi chép về Thánh Nhân trong Bạch Vân thư viện. Hơn nữa, những sự tích lúc Thánh Nhân sinh ra đều khớp với trong ghi chép.

Theo như ghi chép trong bí văn nho gia, năm đó Thánh Nhân tranh đoạt thiên đạo với một tồn tại thần bí, cuối cùng do tài thua kém một bậc nên bại trận, từ đó biến mất không thấy gì nữa. Không lẽ từ đó tới giờ Thánh Nhân luôn ở trong không gian nho nhỏ này sao?

Khóe mắt đám người Bạch Tôn Giả giật một cái. Đúng là Thánh Nhân!

Vị nho sinh mặt mày tầm thường trước mặt này vẫn không hề để ý đến Hằng Hỏa Chân Quân, hắn tiếp tục nói:

- Khi lão hủ còn nhỏ, rất được mọi người ở quê nhà yêu thích. Lúc lão hủ ba tuổi đã xem qua trăm quyển sách. Đến lúc lão hủ năm tuổi, hàng triệu hàng tỷ cuốn sách trong thiên hạ này đều đã nằm trong lòng lão hủ. Năm đó, lão hủ tự cho là đã nắm giữ mọi học thức trong thiên hạ!

Tóm lại vẫn là rất ư là lợi hại, tổng kết lại một câu chính là. Mấy chú biết là lúc anh còn nhỏ cũng lợi hại lắm lắm không hả?

Nho sinh Thánh Giả dừng lại một lát, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời nói:

- Cho đến năm sáu tuổi, lão hủ gặp được một vị tiên tử, vừa là thầy vừa là bạn. Cô là một cô gái còn rực rỡ hơn vầng trăng trên trời, tóc dài màu lam rủ thẳng xuống tận bắp chân, phủ cả phần lưng, lông mi màu lam vừa dày vừa dài. Cô ta xuất hiện bên người lão hủ, dìu dắt lão hủ chạm đến một thế giới hoàn toàn mới, lĩnh ngộ được những tri thức hoàn toàn mới, những tri thức hoàn toàn khác biệt. Đó chính là thế giới của tu chân giả. Lúc này lão hủ mới phát hiện, bản thân trước kia chỉ là một con ếch ngồi dưới đáy giếng, không biết khung trời ngoài kia to lớn ra sao. Ngẫm lại thì quãng thời gian này thật sự rất đáng nhớ.

Lúc nói đến đây, Thánh Nhân chìm vào trong hồi ức, không nói thêm gì nữa.

Nho sinh Thánh Giả hình dung rất ngắn, chỉ miêu tả hai câu ngắn ngủn về vị tiên tử vừa là thầy vừa là bạn kia.

Thế nhưng dường như trong lời nói của nho sinh Thánh Giả có chứa một loại sức mạnh kỳ diệu. Lời hắn vừa nói ra miệng, tất cả mọi người đều có thể hiểu ý nghĩa trong lời nói của hắn, hiểu được hình ảnh trong lời hắn. trên thực tế, ngôn ngữ mà nho sinh Thánh Giả sử dụng là ngôn ngữ thượng cổ nhưng Tống Thư Hàng hoàn toàn có thể nghe hiểu.

Theo lời giới thiệu của Thánh Nhân, hình tượng của một vị tiên tử tóc dài màu lam rủ thẳng xuống tận bắp chân,

phủ cả phần lưng, lông mi màu lam vừa dày vừa dài, còn rực rỡ hơn vầng trăng trên trời hiện lên trong đầu đám người Tống Thư Hàng rất sinh động.

- Ơ?

Tống Thư Hàng há hốc mồm, kinh ngạc hô to. Hình tượng vị tiên tử này, đây chẳng phải là vị nữ tu tóc lam nghi là Đồng Quái Tiên Sư kia sao?

Lúc ở trong sơn trang nghỉ mát của Bạch Tôn Giả, vị nữ tu tóc lam kia còn tính cho hắn một quẻ. Cô ta nói rằng gần đây hắn sẽ có một chuyện may mắn. Tống Thư Hàng có cảm giác cô ta là do Đồng Quái Tiên Sư giả thành,

nhất định phải xem quẻ của cô ta theo hướng ngược lại, cho nên hắn rất lo lắng. Hai ngày nay, hắn đều cẩn thận từng li từng tí, sợ rằngchỉ sơ suất một chút sẽ bị cái may mắn đó giày vò cho tới chết luôn.

Không chỉ có Tống Thư Hàng, Lạc Trần Chân Quân và Túy X Cư Sĩ liếc nhau một cái, trong mắt đều hiện lên vẻ kinh ngạc.

- Sao vậy?

Bạch Tôn Giả tò mò hỏi.

Tống Thư Hàng đáp:

- Trước đó không lâu ta đã gặp vị tiên tử này, lúc ấy ta hoài nghi cô ta là do Đồng Quái tiền bối ngụy trang. Bởi vì sau khi vừa gặp mặt, cô ta lập tức tính cho ta mấy quẻ. Ta cảm thấy mấy quẻ kia phải xem ngược lại mới đúng.

Nhưng bây giờ hắn không chắc nữ tu tóc lam lúc đó có phải Đồng Quái Tiên Sư chuyên bói ngược hay không. Nếu như vị nữ tu tóc lam kia không phải là Đồng Quái Tiên Sư... Vậy thì thiên kiếp tam phẩm của Tô Thị A Thập Lục và Vũ Nhu Tử không phải sẽ rất nguy hiểm sao?

- Xem bói ư?

Lúc Lạc Trần Chân Quân nghe đến đó thì khóe miệng co giật:

- Thư Hàng tiểu hữu có thể yên tâm, theo ta được biết thì vị tiền bối này không biết xem bói... Kẻ mà ngươi gặp nhất định chính là Đồng Quái Tiên Sư đã dịch dung thành!

Túy X Cư Sĩ cũng gật đầu.

Tống Thư Hàng lập tứcthở nhẹ ra:

- Như vậy bản thể của vị nữ tiền bối tóc lam này là tiền bối trong nhóm Cửu Châu Số 1 của chúng ta sao?

Túy X Cư Sĩ gật đầu nói:

- Đúng vậy... Bản thể của cô ấy chính là Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử đạo hữu trong nhóm Cửu Châu Số 1 chúng ta.

Chính là vị đại tiền bối đã hành hạ Cuồng Đao Tam Lãng đến chết đi sống lại kia.

- Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử ư?

Lúc này, Bạch Tôn Giả nhíu mày nói:

- Nhưng theo ta nhớ thì tóc của Vân Tước Tử đạo hữu không phải màu lam, tóc cô ta rõ ràng là màu đen mà.

Lạc Trần Chân Quân nói:

- Bạch tiền bối ngài nhớ lộn rồi, tóc củaVân Tước Tử đạo hữu luôn là màu lam. Mái tóc dài của cô ta rất đặc biệt nên rất có ấn tượng.

- Ta cũng vậy.

Túy X Cư Sĩ hùa theo.

Bạch Tôn Giả gãi gãi mặt:

- Chẳng lẽ ta nhớ sai thật sao? Lạ thật.

Hằng Hỏa Chân Quân ở một bên không hề xen vào, hắn chỉ yên lặng mà nghe. Lúc hắn nghe được vị tiên tử vừa là thầy vừa là bạn trong miệng Thánh Nhân còn sống thì lập tức trợn to hai con mắt.

Nếu như có cơ hội, hắn nhất định phải tiếp xúc với vị Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử kia một lần mới được!

Trong lúc đang suy nghĩ, vị nho sinh Thánh Giả này lại tiếp tục giải thích:

- Sau khi lão hủ tiếp xúc với thế giới của tu chân giả, dưới sự chỉ dạy của vị tiên tử vừa là thầy vừa là bạn kia, bắt đầu trăm ngày Trúc Cơ, rèn luyện cơ thể, tu vi tiến triển cực nhanh. Trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, lão hủ đã tu luyện xong các khiếu huyệt lớn, trùng kích Long Môn, một hơi thăng cấp lên nhị phẩm!

Từ một người bình thường thăng cấp lên nhị phẩm trong vòng nửa tháng, quả thực là lợi hại đến mức không thể lợi hại thêm được nữa.

- Thật là lợi hại!

Tống Thư Hàng nói. Hắn cảm thấy mình rất may mắn, đặc biệt là sau khi gặp được Bạch Tôn Giả,các loại kỳ ngộ lần lượt xuất hiện. Nhưng thăng cấp lên nhị phẩm cũng phải tốn đến nửa tháng.

Theo đó, vị nho sinh Thánh Giả này tiếp tục nói:

- Sau đó, tốc độ tu luyện của lão hủ càng lúc càng nhanh, thế như chẻ tre. Chỉ mới một năm thời gian, lão hủ đã thăng lên cảnh giới tam phẩm! Lão phu chỉ tốn thời gian hơn một năm đã đạt tới cảnh giới người khác phải dùng mười mấy, hai mươi năm mới có thể chạm tới!

Các chú biết lúc anh tu luyện cũng rất là lợi hại chưa hả?

- Thật là lợi hại.

Lạc Trần Chân Quân tỏ vẻ tâm phục khẩu phục.

- Không hổ là Thánh Nhân.

Túy X Cư Sĩ cũng cảm thán. Cho dù là thời đại viễn cổ, lúc đó linh khí trong trời đất càng thêm dồi dào nhưng tốc độ tu luyện của vị Thánh Nhân này vẫn nhanh vô cùng.

Lúc này... Tống Thư Hàng không dám lên tiếng, hắn lặng lẽ rụt cả người về.

Vị Thánh Nhân lợi hại kinh khủng này từ lúc sinh ra đến lúc ấu thơ, lại bước vào cảnh giới tu chân cũng phải mất hơn một năm để thăng lên cảnh giới tam phẩm.

Mà hắn... nếu tính cả quãng thời gian trong Thời Gian Thành của Bích Thủy Các thì hình như còn chưa tới bốn tháng thì phải? Cảnh giới của hắn bây giờ cũng là vừa mới thăng lên tam phẩm.

Loại chuyện này vẫn là không nên nói ra thì hơn. Nhưng hắn khác với vị Thánh Nhân này, hắn là nhờ vị thư sinh thủy tinh kia truyền công nên cảnh giới mới có thể tăng mạnh. Nếu như để hắn tu luyện từng chút một thì thời gian nhất định sẽ hơn một năm... Chắc vậy nhỉ?

...

Lúc này, nho sinh Thánh Giả tiếp tục nói:

- Lúc lão hủ bước vào cảnh giới tam phẩm, trong lòng đột nhiên có một ý tưởng. Lão hủ không còn tu luyện theo công pháp gốc nữa, khi tiếp tục tu luyện, lão hủ cho rằng mình phải tạo ra con đường thuộc về chính mình, một con đường tu luyện khác với người khác. Khi lão hủ còn nhỏ đã đọc nhiều sách vở, kiến thức uyên bác, lão hủ có sự lý giải sâu sắc đối với tri thức khác với người bình thường. Cho nên lão hủ bắt đầu suy ngẫm, bắt đầu thử nghiệm.

- Mười năm sau đó, lão hủ vẫn là cảnh giới tam phẩm như trước... Nhưng lão hủ lại nghiên cứu, khai sáng ra hình thức ban đầu của Đạo của riêng mình. Lão hủ dùng văn nhập đạo, lấy chính khí rèn luyện tinh thần và thể xác, lấy chân lý buộc bụng, lấy bút viết nên chân lý trời đất!

- Cứ như vậy... không biết sau bao nhiêu năm, lúc lão hủ quay đầu lại, lão hủ đã là một trong những kẻ mạnh nhất giữa đất trời này. Khai sáng một hệ nho đạo, dưới trướng có mười ba kiếp tiên. Lại qua thêm vài năm, tu vi của lão hủ càng lúc càng tinh thâm. Cuối cùng giữa đất trời này không còn ai có thể đánh bại lão hủ. Từ khi đó trở đi, lão hủ tung hoành thiên hạ, quét ngang một cõi!

Các chú biết lúc thần công của anh đại thành lợi hại lắm lắm lắm không hả?

Đoạn lịch sử mà Thánh Nhân vừa nói tới chính là thời kì huy hoàng nhất của nho gia. Quãng thời gian đó, Thánh Nhân vô địch thiên hạ, dưới trướng Thánh Nhân có mười ba kiếp tiên, đệ tử nho gia trải rộng khắp thiên hạ!

Thậm chí đối với những hệ tu sĩ thuộc hệ khác thì quãng thời gian đó cũng là quãng thời gian vô cùng hòa bình.

Đệ tử nho gia, lấy chính khí rèn luyện cơ thể, lấy chân lý buộc bụng.

Trong thời kì huy hoàng của nho môn, tất cả tà ma đều im hơi lặng tiếng, cho dù là đệ tử ma môn cũng cố gắng bớt hung hăng càn quấy lại.

Nếu như chọc giận đệ tử nho gia vô cùng chính khí kia thì chỉ còn có nước cạp đất mà ăn.

...

Lúc nghe đến đó, Tống Thư Hàng, Bạch Tôn Giả, Lạc Trần Chân Quân, Tỉnh X Cư Sĩ, Hằng Hỏa Chân Quân đều làm cho tinh thần mình phấn chấn lên, lắng nghe thật kỹ nội dung Thánh Nhân sắp kể.

Mọi người đều biết, kế tiếp mới là trọng tâm.

Kế tiếp lúc nghe tại sao nho gia lại bị hủy diệt, cùng với càng nhiều bí ẩn hơn.

Sau khi nói xong đoạn này, nho sinh Thánh Giả thoáng dừng lại rồi mới nói:

- Sau này... Thiên đạo xuất hiện vấn đề.

Hai chữ thiên đạo này đại diện cho hàm ý về chân lý tối cao, bản nguyên, bản thể, quy luật, nguyên lý, cảnh giới,

vân vân và mây mây. Quy tắc của vạn vật, quy luật của vạn vật, đều có mối quan hệ vô cùng mật thiết với hai chữ tu chân.

Thiên đạo xuất hiện vấn đề ư?

Đọc truyện chữ Full