Trong lúc nhất thời, trời long đất lở, toàn bộ vòm trời đâu đâu cũng có Huyền Nguyên lực lượng ngập trời tỏ khắp, uy thế khủng bố phóng thích, chấn động đến mức trong thiên địa xuất hiện vô số vết nứt không gian, như từng cái miệng nhỏ mở ra, dữ tợn khủng bố.
- Cuồng Ngục Vũ Đế, hôm nay chính là giờ chết của ngươi, ngoan ngoãn nạp mạng đi.
Trên chiến trường của Hạ Vũ Tôn cùng Cuồng Ngục Vũ Đế, hai người điên cuồng chém giết, mỗi đánh xuống một đòn, tất có vòm trời sụp đổ, khí tức bàng bạc như biển gầm bao phủ, kinh tâm động phách.
Đùng!
Hạ Vũ Tôn đánh xuống một đòn, lợi trảo màu vàng xé rách trời cao, mang theo tảng lớn quang hồng.
Đỉnh đầu của hắn, một đạo Long khí kim sắc xông thẳng lên trời, chấn động thiên địa, Cự Long màu vàng giương nanh múa vuốt, ngao du mây xanh, mang theo bá khí không gì địch nổi, khí tức mạnh mẽ tản mát ra, khiến cho rất nhiều võ giả cách đó không xa đều khó thở, từng cái từng cái trợn mắt lên.
- Đây là... Long Giáp hóa thân, lẽ nào bóng người màu vàng này là cường giả Hạ gia?
- Hạ Vũ Tôn, danh tự này thật quen thuộc, ta nhớ năm đó Đông Lăng Hạ gia có một tên trưởng lão bí danh gọi Hạ Vũ Tôn?
- Long khí màu vàng, chính là Chân Long khí, lẽ nào thật sự là cường giả Đông Lăng Hạ gia?
- Hạ gia không phải ở hơn sáu mươi năm trước một đêm diệt tộc sao? Chẳng lẽ còn có cường giả không chết?
- Chẳng lẽ, năm đó tiêu diệt Hạ gia, là Vô Lượng Sơn sao?
Mọi người ở đây nhìn thấy Cự Long màu vàng ở trên đỉnh đầu Hạ Vũ Tôn, cùng vảy rồng trên người hắn, từng cái từng cái tất cả đều kinh kêu thành tiếng.
Còn có một chút người càng trợn mắt lên, nghĩ đến một khả năng, trong lòng vạn phần chấn động.
Năm đó gia tộc lánh đời Đông Lăng Hạ gia trong một đêm bị diệt sạch, hầu như là đại sự của Huyền Vực trong gần trăm năm qua, cũng là huyền án to lớn nhất của Huyền Vực trăm năm qua.
Lúc đó Đông Lăng Hạ gia, trong một đêm hoá thành bụi phấn, khắp nơi thi thể cùng đổ nát thê lương, chấn kinh rất nhiều thế lực ở Thiên Huyền đại lục.
Không có ai biết Đông Lăng Hạ gia là làm sao bị diệt, thậm chí không biết ai đã hạ thủ, tổng cộng có bao nhiêu người, chỉ biết trong một đêm, Đông Lăng Hạ gia biến mất hầu như không còn, một người sống cũng không có.
Khiếp sợ toàn bộ đại lục.
Lúc đó cao tầng Thánh Thành biết được việc này, còn chuyên môn phái Chấp Pháp điện điện chủ tự mình đi điều tra, vẫn như cũ không thu hoạch được gì, không có dấu vết nào.
Đây cơ hồ trở thành huyền án lớn nhất của Thiên Huyền đại lục trong ngàn năm qua.
Bây giờ Hạ Vũ Tôn đột nhiên xuất hiện, làm cho tất cả mọi người đều chấn động, đồng thời cũng cảm thấy khiếp sợ, không ít người nhìn thấy Hạ Vũ Tôn phẫn nộ, trong lòng đều không khỏi suy đoán, lẽ nào năm đó tiêu diệt Đông Lăng Hạ gia, là Vô Lượng Sơn?
- A!
Lúc này một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, mọi người dồn dập quay đầu nhìn lại.
Liền nhìn thấy Vô Lượng Sơn Vu Thiên Vũ Đế, bị một ánh kiếm phách ở trên người, toàn thân phun máu tươi tung toé, thân thể như muốn chia năm xẻ bảy, chật vật bay ngược ra.
Nếu như không phải Đạo Nhất các chủ đúng lúc ra tay, e là dưới chiêu kiếm này, Vu Thiên Vũ Đế liền nát tan, hoàn toàn chết đi.
- Cái gì? Huyền Quang Các Các chủ mạnh như vậy?
- Hoàn toàn chiếm cứ thượng phong.
- Các ngươi vừa nãy không thấy, Đạo Nhất các chủ cùng Vu Thiên Vũ Đế ở dưới người này tiến công, dĩ nhiên một chút sức phản kháng cũng không có.
- Thật đáng sợ.
Rất nhiều cường giả nhìn thấy Diệp Huyền cùng hai người Vu Thiên Vũ Đế chiến đấu, từng cái từng cái kinh hãi không tên, khiếp sợ vạn phần.
Ở dưới Diệp Huyền tiến công, Vu Thiên Vũ Đế cùng Đạo Nhất các chủ hầu như không có sức phản kháng, liên tiếp lui về phía sau, trên người vết thương đầy rẫy.
Đây cơ hồ hoàn toàn trái ngược tưởng tượng của mọi người.
Coi như là Vu Thiên Vũ Đế cùng Đạo Nhất các chủ trước ở dưới Hắc y nhân quỷ dị kia tiến công đã bị thương nặng, nhưng hai người dù sao cũng là Vũ Đế tam trọng, cường giả tiếng tăm lừng lẫy của Huyền Vực, bây giờ lại bị một người trẻ tuổi không tới ba mươi truy sát, chuyện này quả thật kinh rơi con mắt của tất cả mọi người.
Lúc nào, Huyền Vực đột nhiên nhô ra nhiều cường giả khủng bố như vậy?
- Đáng ghét.
Những người khác trong lòng khiếp sợ, trong lòng Vu Thiên Vũ Đế cùng Đạo Nhất các chủ lại kinh nộ.
- Tên này đến tột cùng là biến thái nơi nào đến? Vì cái gì tu vi sẽ đáng sợ như vậy? Lực công kích so với chúng ta còn mạnh hơn, càng biến thái vẫn là phòng ngự của hắn...
Đạo Nhất các chủ kêu khổ thấu trời, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, tu vi của Diệp Huyền sẽ đáng sợ đến mức độ này, mà đáng sợ nhất, vẫn là Diệp Huyền phòng ngự, hắn và Vu Thiên Vũ Đế cũng không phải không có bắn trúng Diệp Huyền, nhưng mỗi một lần tiến công ở trên người hắn, ngay cả phòng ngự của đối phương cũng không thể công phá.
Loại chiến đấu chỉ có thể chịu đòn, không cách nào phản kích này, để cho hai người trong lòng uất ức, phiền muộn muốn thổ huyết.
- Gần đủ rồi, chết đi!
Dưới luân phiên chiến đấu, Diệp Huyền rõ ràng cảm giác được sức chiến đấu của Vu Thiên Vũ Đế cùng Đạo Nhất các chủ đã yếu bớt rất nhiều, ánh mắt của hắn ngưng lại, hai con ngươi như ống kính vạn hoa, đột nhiên xoay tròn, tỏa ra ánh sáng yêu dị.
- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!
Tập trung Vu Thiên Vũ Đế, Diệp Huyền rốt cục sử dụng tới Thần Linh Đồng Thị, một luồng hồn lực khủng bố như dòng lũ, trong nháy mắt đi vào đầu óc của Vu Thiên Vũ Đế, một đạo lực lượng Băng Hỏa đáng sợ, ở trong đầu của hắn ầm ầm nổ tung.
Một tia lực lượng của Địa Hỏa cùng Tuyệt Âm Chi Thủy, điên cuồng dập tắt linh hồn của Vu Thiên Vũ Đế.
- Đây là công kích gì, không được, linh hồn của ta, a...
Đau đớn kịch liệt truyền vào đầu óc của Vu Thiên Vũ Đế, Vu Thiên Vũ Đế kêu thảm một tiếng, chỉ cảm thấy linh hồn cấp tốc mất đi, đầu óc hoàn toàn bị đau nhức tràn ngập, trước mắt đen kịt.
Mà lúc này, Diệp Huyền thôi thúc Tài Quyết Chi Kiếm, oanh, một ánh chớp màu xanh thăm thẳm từ trên trời giáng xuống, bầu trời phảng phất như bao trùm lên một tầng hắc vân, trên Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền, hào quang vạn trượng, hình thành một thanh cự kiếm ánh chớp ngập trời, Phá Toái hư không, thừa dịp Vu Thiên Vũ Đế trọng thương, mạnh mẽ chém xuống.
Thiên Lôi kiếm dài đến ngàn trượng, hầu như che đậy toàn bộ bầu trời, nếu đòn đánh này trúng đích, Vu Thiên Vũ Đế nhất định đầu một nơi thân một nẻo.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 1837
Chương 1837