Xe ngựa của Apollo mang theo Hermes một mạch trở về Olympia, vừa tới sườn núi, xa xa liền thấy một bóng người quen thuộc kiểng chân trông ngóng.
“Zeus!”
Hermes liếc mắt một cái liền nhận ra, cao hứng phất phất tay với hắn, nhảy xuống xe ngựa của Apollo, lập tức chạy về phía hắn, “Ta đã trở về!”
Zeus cười ha hả , mở rộng hai tay ôm chầm lấy Hermes đang nhào tới: “Ngươi đúng là đứa nhỏ hỗn đản, bảo ngươi hảo hảo nghe lời ngươi lại không nghe, ăn đau khổ chưa hả! Cũng may là hoàn hảo trở lại.”
“Ha ha, ngươi là sợ ta đi rồi không ai xử lý nợ phong lưu của ngươi chứ gì?”
“Xú tiểu tử, vừa trở về liền làm ta ấm ức!”, Zeus gõ một cái lên đầu hắn,”Hera mà nghe thấy thì có quả ngon mà ăn nha!”
Hai phụ thân gặp lại nhau nói cười vui vẻ. Xa xa Apollo nheo mắt nhìn bọn họ chằm chằm, không nói một lời.
Thẳng đến khi Zeus buông Hermes ra, nhìn về phía đứa con trai của hắn, Apollo mới nhanh chóng thu hồi thần sắc nhảy khỏi xe ngựa, đi đến quỳ một gối trước mặt Zeus.
Apollo kính cẩn nâng cao lôi đình quyền trượng khỏi đầu: “Phụ vương, con đã đem Hermes trở về, đặc biệt hướng ngài phục mệnh!”
“Ân, làm tốt lắm, vất vả cho ngươi.”
Zeus tiếp nhận quyền trượng. Đối mặt với Apollo, giọng điệu của hắn lại khôi phục lại nét uy quyền vương giả.
Trong nháy mắt quyền trượng rời khỏi tay, Apollo nhịn không được ngẩng đầu liếc nhìn một cái, trọng lượng nặng trịch tượng trưng cho sự uy nghiêm của vua, cả vật thể tản mát ra đạm quang thánh khiết. viên kim cương sáng choi đính trên đỉnh trượng, có thể phát ra sức mạnh cường đại chấn động hồn phách..
Ba vị Đại Thần đi bộ trở về lôi thần điện, chư thần ven đường biết thái dương thần từ minh phủ cứu được thần sứ giả, đều đi ra nghênh đón ủng hộ.
Thần ngũ cốc Demeter biết được tin tức cũng vội vàng chạy tới, nhưng lại không thấy con gái của mình, Persephone đâu. Tâm tình hưng phấn trong chốc lát liền rơi vào vực sâu.
“Tại sao chỉ có các ngươi, Persephone đâu?”
Đối mặt câu hỏi của Demeter, Hermes lộ vẻ khó xử, không biết trả lời vị mẫu thân yêu con đến sốt ruột này như thế nào.
“Nói đi!”
Demeter nóng nảy, đi ra phía trước cầm lấy cánh tay Hermes, nhìn hắn thiết tha.
Apollo đứng bên cạnh thay hắn trả lời: “Nữ thần, Persephone bởi vì ăn lầm thức ăn của minh giới, đã không thể trở về được nữa.”
“Cái gì? !”
Demeter nhất thời giống như ngũ lôi oanh đỉnh*.
Hermes cúi đầu: “Thực xin lỗi, chúng ta đã cố hết sức …”
“Vậy tại sao ngươi lại không có việc gì?”
Demeter mất đi con gái yêu quý liền đánh mất lí trí, phẫn nộ chỉ vào hai người: “Apollo, có phải ngươi chỉ che chở cho tình nhân của mình hay không?! Ngươi vì cứu hắn mà bỏ rơi con gái ta!”
“Ta…”
“Đủ rồi!”
Zeus đứng ra lớn tiếng ngăn cản, “Demeter, ngươi phải nói đạo lý chứ! Người Hades bắt đi chính là Persephone, hai vị Đại Thần này hảo tâm gan dạ xông vào minh giới! Cứu không được nàng chúng ta cũng thật đau lòng, nhưng không có lý do gì lại đem đổ lên đầu hai người bọn họ!”
“Bọn họ là con trai bảo bối của ngươi, Persephone lại không phải là hài tử của ngươi sao!”
Demeter không thể khống chế cảm xúc liền bật khóc thảm thiết “Ta, ta chỉ có một người con gái, lại để nàng lại bên trong địa ngục không thấy mặt trời, ta Demeter vô luận như thế nào cũng không thể ưng thuận!”
“Ai, vậy ngươi muốn thế nào?”
“Đem con gái trả lại cho ta! Nếu không…”
Trong mắt Demeter phun ra ngọn lửa phẫn nộ, “Ta liền nguyền rủa vạn vật bất sinh thốn thảo bất trường*, làm cho thiên giới cùng nhân gian cũng trở nên giống như địa ngục!”
Nữ thần nói xong liền giận dữ xoay người, không để ý lời khuyên can của Zeus, kéo làn váy thật dài lướt đi.
“Zeus, nên làm cái gì bây giờ? Hết thảy đều là do ta gây ra…”
“Ngu ngốc, câm miệng! Không được nói trước bất kỳ ai!”
Zeus nhỏ giọng quát Hermes, lại duỗi tay sờ đầu y an ủi, “Tốt lắm, mọi chuyện luôn luôn có biện pháp để giải quyết, đừng lo lắng quá. Đi đến thánh tuyền Sass tắm một cái đi, xóa hết mọi thứ dơ bẩn trong minh giới.”
“Chỉ là nơi này…”
“Nơi này liền giao cho ta, ngươi không cần lo lắng.”
“Ân.”
Có được sự hứa hẹn của Zeus, Hermes mới hồi phục nét tươi cười, kéo cánh tay của Apollo, “Apollo cũng cùng đi nha!”
Sắc mặt Zeus trầm xuống, trừng mắt nhìn Apollo một cái, cuối cùng vẫn đành phất phất tay: “Đi đi, đi đi.”
“Đa tạ phụ vương!”
Hermes cao hứng kéo tay tình nhân, xoay người bước đi.
Zeus nhìn theo bóng dáng hai người dần dần đi xa, chỉ biết thở dài.
Sass thánh tuyền, ở bên cạnh Al Goes [???] .
Con suối ngày đêm tuôn chảy, nước suối bốn mùi xanh trong.
Nước suối thánh khiết có thể tẩy rửa tội ác cùng dơ bẩn trên người, bảo trì thanh xuân cùng trinh tiết.
Thánh vực không nhiễm một hạt bụi nhỏ này, không phải muốn vào liền tùy tiện vào, mà phải có sự cho phép của Zeus, mới có thể đến đây tắm rửa…
Apollo và Hermes được cho phép, cũng là lần đầu tiên đặt chân đến nơi này.
Chỉ thấy trong rừng cây cối xanh um tươi tốt, kỳ hoa dị thảo chung quanh đều hướng về dòng suối, gió mát thổi qua, mang theo mùi hương nồng đậm làm lòng người say mê.
Cách đó không xa còn có một gian nhà gỗ, tuy rằng không lớn nhưng lại vô cùng tinh xảo, lúc ẩn lúc hiện trong mây mù, giống như đưa người ta vào câu chuyện thần thoại ngày xưa.
“Cái này căn bản là biệt thự thư giản của Zeus mà thôi…”
“Nói cái gì đó?”
Apollo từ phía sau ôm lấy Hermes, tâm tình lúc này của hắn vô cùng tốt, đã trải qua đủ loại thử thách, rốt cục cũng có cơ hội cùng y một chỗ.
“Trách ra, mồ hôi đầy người, ly xa ta một chút đi!”
Hermes gở khuỷu tay hắn ra.
“Ha ha, vậy cùng nhau đi xuống tắm đi.”
Hermes đỏ mặt , “Ngươi tắm trước, một chút nữa ta sẽ trở lại.”
“Phiền toái lắm nha…”
Apollo còn muốn tới gần, lại bị Hermes một phen đẩy ra: “Nhanh lên nhanh lên.”
Apollo không có cách nào, đành phải cởi quần áo đi vào dòng suối.
Vừa đi vừa quay lại phía sau hô lớn: “Hermes, nước này thật mát mẻ nga, cùng tắm đi.”
Thế nhưng chỉ thấy y ngồi lên trên tảng đá bên dòng suối quay lưng về phía mình. Ai, khó có dịp y nhìn thấy thân hình của mình mà…
Xoay người đi đến chính giữa con suối, đứng ở nơi có mực nước vừa đến thắt lưng. Apollo một bên tắm rửa một bên dụ dỗ Hermes bên suối: “Ngươi xem ánh trăng nhàn nhạt tỏa bóng xuống làn nước gợn sóng đây này. A, cũng không biết ánh trăng hay nước suối, cái nào tươi mát hơn, cái nào trong suốt hơn a…”
Apollo cứ như vậy cảm thán một mình, bên suối lại không có động tĩnh gì. Đang muốn quay đầu lại, lại có một bàn tay bắt lấy bờ vai hắn dùng sức nhấn xuống một cái ___ Apollo chưa chuẩn bị sẵn sàng, liền trượt chân ngã lăng ra. “Bùm” một tiếng, nổi lên một trận lũ lụt.
“Ha ha ha ha…”
Rừng rậm mênh mông lập tức vang lên tiếng cười vui vẻ khi thực hiện được trò đùa quái đản của Hermes.
Nhưng đắc ý không được bao lâu, lập tức có người nắm lấy chân y mà kéo. “Ba” bọn nước bắn tung tóe khắp xung quanh.
Vừa hả to miệng cười ha hả, liền bị trở ngược tình thế, ùng ục uống đủ cả bụng.
Tay chân luống cuống giãy giụa một phen, rốt cục đạp lên đáy hồ mà đứng lên, bị sặc đến ho khan không ngừng.
“Thế nào, không có việc gì chứ?”
Apollo vỗ nhẹ lưng y.
“Hỗn đản! Còn không phải do ngươi hại sao!”
Hermes vuốt vuốt những sợi tóc ướt trên trán, bọt nước trong suốt chảy dài xuống những sợi lông mi, đôi môi bị ướt lộ ra vài tia gợi cảm…
Apollo cúi đầu, chậm rãi đem gương mặt tiếp cận gần hơn.
“Làm gì?”
Hermes nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn.
“Ta có thể hôn ngươi không?”
Hermes “Xì” nở nụ cười: “Ngươi khi nào lại trở nên khách khí như vậy ?”
“Ta hiện tại chỉ là tôn trọng ý kiến của ngươi thôi.”
Hermes nhìn thẳng vào Apollo trước mắt, trong ánh mắt hắn vẫn chứa đầy nhiệt tình nồng cháy, nhưng cũng mang theo vài phần khắc chế đối với người mình quý trọng. . .
Vị tình nhân đáng yêu này, cũng nhịn đã lâu rồi.
Hai tay chạm vào gương mặt anh tuấn đẹp trai này, chủ động tặng đi đôi môi của bản thân…
Không kịch liệt như ngày trước, mà chỉ là một cái hôn nhẹ nhàng.
Hai đôi môi mềm mại quyện vào nhau, tinh tế cảm nhận sự ôn nhu chôn giấu trong miệng của nhau, mang theo vị ngọt ngào ướt át cùng hơi thở dè dặt của đối phương…
Ánh trăng bên dưới tựa như đang gợn sóng, thản nhiên lèn vào giữa hai người…
Đầu lưỡi chậm rãi hoạt nhập, hương vị tình ái cũng càng đậm hơn. Giữa lúc quấn mút lấy nhau, máu cũng chậm rãi ấm lên. Hai mắt nhắm lại chỉ thấy bóng tối càng làm cho đầu lưỡi càng thêm nhạy cảm, giống như một tia điện đánh trúng trái tim, đem lại một khoái cảm như chất gây nghiện làm tê liệt…
Cả hai người đều nhịn không được mà ôm lấy nhau, lúc này hai đôi môi đã không còn khe hở nào nữa. Thầm nghĩ đem đối phương chiếm giữ cho mình, khoang miệng nhiệt liệt quấn lấy nhau, khoái hoạt làm cho những tế bào cũng nhảy nhót theo…
Một cái hôn thật dài, chỉ có thể làm cho hai thân thể trẻ trung càng thêm nóng rực.
Apollo bắt đầu không khống chế được, hắn muốn có nhiều hơn nữa…
“Từ từ…”, Hermes đột nhiên ngăn trở hắn.
“Làm sao vậy…”, Apollo thở phì phò hỏi.
Hermes ngẩng đầu vừa thấy, một ánh trăng kì ảo treo trên bầu trời đêm, như mang theo khuôn mặt tươi cười đầy tà khí, chặt chẽ mà nhìn chăm chăm hai người đang thân thiết.
“Đi, đến nơi mà ánh trăng nhìn không thấy đi.”
Hermes kéo tay Apollo, lập tức đi lên trên bờ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại
Chương 29: Nghịch nước
Chương 29: Nghịch nước