Sau một trận sàng lọc, cuối cùng quyết định ngoài mấy thành viên bọn hắn, còn có thêm ba người Thiên Không Chi Chiến, Bích Hải Lam Thiên và Bất Ái Thường Nga mà Hắc Diệu Chi Ngân coi trọng.
Đầy đủ các loại nguyên liệu được nhồi vào túi hai mươi người, dưới sự chỉ dẫn của Hắc Diệu Chi Ngân cùng Quy Vu Tịch Diệt mà xuất phát.
Nửa lộ trình đầu, mọi người cơ bản đều rất quen thuộc, đi phi thường thuận lợi, mặc dù phải đi qua thụ hải của Tinh Linh tộc khiến Hắc Diệu và Tịch Diệt rất phiền não, nhưng dưới sự dẫn dắt của Lục Đạo Luân Hồi và Bất Ái Thường Nga đều là Tinh Linh, một đường này cực thuận lợi vượt qua.
Trở ngại nho nhỏ duy nhất là Độc Chướng Tùng Lâm. Nơi này thật đúng như tên gọi của nó, đâu đâu cũng là thực vật cùng động vật có độc, không nói đến còn phải đi qua đầm lầy phát ra mùi tanh tưởi mà bất kỳ lúc nào cũng có thể trượt chân té vào. Tốc độ của đại đội nhân mã lập tức chậm lại.
Có người khác ở đây, Hắc Diệu Chi Ngân cùng Quy Vu Tịch Diệt vẫn nhàn nhã đi phía sau đội, nhưng Bất Ái Thường Nga lại là lần đầu tiên tham gia loại hoạt động tập thể như vậy, đội hữu lại là cường giả mà hắn sùng kính, đương nhiên xung phong làm công tác dò đường. Hắc Diệu Chi Ngân rất tin tưởng vị đồ đệ do chính tay mình dạy, mỗi lần phải đi trước dò đường đều để hắn đi.
Một ngày này, đi vào giữa Độc Chướng Tùng Lâm, mọi người dựng trướng bồng để nghỉ ngơi và phục hồi. Trong Độc Chướng Tùng Lâm, thường sẽ có những làn khói độc, mùi hương đừng nói khó ngửi mà nó còn có thể làm người khác khó thở, mặc dù có giải dược, mọi người vẫn dị thường vất vả, hơn nữa thỉnh thoảng sẽ bị các loại mãnh thú hoặc độc trùng tập kích, mấy ngày qua đi, ngoài những người luôn làm nhiệm vụ ở trong rừng cảm thấy không có gì, những người khác, nhất là các chức nghiệp hệ pháp thuật dựa vào trí lực cùng tinh thần đã bắt đầu ăn không tiêu.
Vẹc-xây Hoa Hồng cùng Quốc Sĩ Vô Song vừa đi vào trướng bồng, trực tiếp ngã thẳng xuống đất, hai nữ hài tử mặc dù thường xuyên chụm đầu vào nhau thảo luận chút vấn đề khiến người nghe dở khóc dở cười, nhưng tới thời khắc quan trọng tuyệt đối không có sự mảnh mai của nữ tử, đi theo đại đội đến tận bây giờ, cho dù ngay cả chiến sĩ cũng cảm thấy có chút cố sức, các nàng vẫn cắn răng kiên trì, không kêu khổ dù chỉ một tiếng, điều này không thể không khiến kẻ khác bội phục.
Sắp xếp cho các chức nghiệp pháp hệ đang bị mệt mỏi về tinh thần, Hắc Diệu Chi Ngân cùng Quy Vu Tịch Diệt sớm đã quen với việc này trở lại gian trướng bồng khác, bắt đầu chuẩn bị thực phẩm, dưới tình hình như thế, thứ duy nhất có thể làm mọi người phấn chấn lại tinh thần, chỉ có thể là các loại thức ăn mỹ vị phong phú mỗi ngày mỗi món khác nhau của Hắc Diệu. Quy Vu Tịch Diệt có chút đau lòng nhìn đối phương, vùi đầu vào làm thực phẩm, mấy ngày nay Hắc Diệu cũng không quá thoải mái, hắn tuy không thường đi dò đường, nhưng lại ôm hết việc lo thức ăn cho mọi người, còn phải tìm thảo dược Kim Trản Hoa để chế tạo Nhân Ngư Dược Tề, nó chỉ sinh trưởng trong Độc Chướng Tùng Lâm, mỗi lúc nghỉ ngơi, Hắc Diệu sẽ ra ngoài thu thập thảo dược, chế tạo dược tề cho mọi người.
Khó khăn làm xong một đống thức ăn, Hắc Diệu Chi Ngân dựa vào giường, trong lòng tính sẽ đi thu thập chút thảo dược, theo kinh nghiệm lần trước của hắn, đi xuống đáy biển, dược tề cần có hiệu quả suốt hai mươi bốn giờ, lượng tiêu hao tuyệt đối kinh người, nên thừa dịp hiện tại đang ở Độc Chướng Tùng Lâm, có thể thu thập thì thu thập thêm chút thảo dược.
“Không xong rồi!” Bất Ái Thường Nga vừa hô to vừa xông vào trướng bồng của bọn hắn, nắm chặt Hắc Diệu Chi Ngân rồi chạy nhanh ra ngoài. Tiếng hô của hắn rất lớn, làm kinh động mọi người trong trướng bồng khác, ai cũng đi ra xem. Vẫn là Thiên Không Chi Chiến trầm ổn, kéo lại Bất Ái Thường Nga hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Chúng ta gặp BOSS!” Bất Ái Thường Nga thấy lão đại nhà mình, cũng ổn định lại, thở hổn hển nói: “Lục Đạo và Nhất Quỷ Tha Đao đang đánh với BOSS, ta trở về tìm viện binh, nhanh đi hỗ trợ, bọn họ chống đỡ không được bao lâu.”
“BOSS gì, cấp bao nhiêu?” Hắc Diệu Chi Ngân không chút hoang mang hỏi, Lục Đạo Luân Hồi và Nhất Quỷ Tha Đao đều là những người thân kinh bách chiến, một là thích khách, một là thích cung, cho dù đánh không lại, nhưng chạy trốn vẫn là không thành vấn đề, kỹ thuật của Bất Ái Thường Nga không tồi, nhưng dù sao kinh nghiệm cũng ít hơn, nên lúc này mới luống cuống tay chân.
“Thực Nhân Hoa, cấp 170!” Bất Ái Thường Nga đã gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, hận không thể mọc cánh bay tới chỗ hai người kia.
“Nga, vậy sao? Chúng ta theo ngươi xem xem.” Hắc Diệu Chi Ngân bình thản gật đầu, bĩu môi với Tịch Diệt, hắn vừa muốn đi ra thu thập thảo dược, thuận tiện đi xem con BOSS kia.
Những người khác thấy hai người họ đi, đương nhiên không có gì bất an, đều tự trở về trướng bồng nghỉ ngơi, điều này làm Bất Ái Thường Nga choáng váng: “Sư phó… chỉ ba người chúng ta?” Đó là BOSS Thực Nhân Hoa cấp 170 đó! Bọn hắn hiện tại có mãn cấp cũng chỉ một trăm thôi!
Thiên Không Chi Chiến và Bích Hải Lam Thiên cũng có chút khẩn trương đi qua: “Đúng vậy, hay là chúng ta với ngươi cùng đi được không?”
Hắc Diệu Chi Ngân mỉm cười, không nói gì gật đầu. Hiện tại những BOSS cấp 170 hắn và Tịch Diệt đều không để vào mắt, lúc trước chỉ có hai người đi qua Độc Chướng Tùng Lâm thì tất nhiên ít nhất cũng phải giết qua ba bốn con quái, lúc đó bọn hắn còn chưa tới cấp chín mươi. Hiện tại không sai biệt lắm đã khôi phục lại như lúc trước, như vậy BOSS này đối với bọn hắn mà nói chỉ như một đĩa thức ăn nhỏ.
“Nhanh! Nhanh lên nào!” Bất Ái Thường Nga đi trước dẫn đường, một bên vội vàng mà chạy, một bên liều mạng quay đầu thúc giục bọn Thiên Không Chi Chiến và Bích Hải Lam Thiên đi có chút chậm. Hắc Diệu Chi Ngân và Quy Vu Tịch Diệt lại một trái một phải đi bên cạnh hắn, thường thường sẽ đi ra đến một gốc cây hái dược liệu, rồi lập tức lại đuổi kịp, tựa như đang dạo chơi ở ngoại thành mà không phải đi giải cứu đội hữu.
Thiên Không Chi Chiến bị bộ dạng “Mặc cho mưa tạt gió thổi, ta vẫn ung dung mà đi” làm cho hồ đồ, bọn hắn thực sự quá mức tự tin với đội hữu của mình, chẳng lẽ bọn hắn không xem tính mạng của hai người kia thành một vấn đề?
“A! A Diệu, Tịch Diệt, các ngươi đã đến.” Tới nơi đó, Nhất Quỷ Tha Đao chà xát bàn tay, cười hì hì nói: “Đại gia hỏa này, ta cùng Lục Đạo thật đúng là xoay sở không xong!”
“Hai người các ngươi không có gì chứ?” Không chờ Hắc Diệu Chi Ngân mở miệng, Bất Ái Thường Nga đã nhanh chóng hỏi.
“Không sao, không sao.” Nhất Quỷ Tha Đao vỗ vỗ vai Bất Ái Thường Nga “Thường Nga tiểu đệ, ngươi chạy đến đầu đầy mồ hôi, thật sự là vất vả.”
“Đừng để ý đến hắn, tên này một chút khí lực cũng không xuất ra, có thể có chuyện gì?” Hắc Diệu Chi Ngân đánh gảy lời của Nhất Quỷ Tha Đao, chỉ vào Thực Nhân Hoa đang đấu với Lục Đạo Luân Hồi ở xa xa “Thời gian dài như vậy, đều là Lục Đạo đánh phải không?”
“Hắc hắc! Lục Đạo đại ca không phải là người thích lo lắng sao!” Nhất Quỷ Tha Đao vẫn mỉm cười trả lời, BOSS Thực Nhân Hoa này không chỉ có độc, hơn nữa lá cây trên người còn có thể công kích, chức nghiệp cận chiến quả thật có chút chật vật. Hắc Diệu Chi Ngân nhìn nhìn Thiên Không Chi Chiến cùng nhau tới, nên để bọn hắn tham gia đánh BOSS, ba người này phương diện nào cũng tốt, chỉ là thiếu kinh nghiệm. Sau này xuống biển, mới thật sự là nguy, không bằng để bọn họ ở đây rèn luyện trước.
“Thiên Không, ngươi lên đi, hấp dẫn lực chú ý của quái, Lam Thiên ngươi chú ý thêm máu!” Không chờ Hắc Diệu Chi Ngân nói xong, Thiên Không Chi Chiến đã rút Naraku Chi Kiếm xông lên, trong mắt hắn, chức nghiệp kiếm sĩ là người bảo hộ.
Hắc Diệu Chi Ngân nhìn hắn thật cẩn thận đâm kiếm xuống đất, sau khi phát giác không phải đầm lầy mới yên tâm tiến lên, thầm khen ngợi – lo lắng mà không xúc động, bình tĩnh quan sát địa hình xung quanh, có thể nhìn ra Thiên Không Chi Chiến đủ tư cách để làm một kiếm sĩ thân kinh bách chiến.
Bích Hải Lam Thiên phối hợp nâng pháp trượng, cho mỗi người một chiêu Tự Nhiên Tứ Phúc (có tác dụng chống cự nhất định với công kích thuộc tính độc), sau đó thong thả dùng một chiêu Hồi Xuân Thuật có tác dụng hồi máu cho Thiên Không Chi Chiến.
Lục Đạo Luân Hồi thấy Hắc Diệu cùng Tịch Diệt không vội ra tay, ngược lại để Thiên Không Chi Chiến xông lên, liền hiểu được tâm tư của đối phương, thu hồi Phượng Hoàng Cung lui về vị trí an toàn, sử dụng vũ tiễn bình thường để kiềm chế BOSS. Bất Ái Thường Nga cũng không phải chim ngốc, ngay từ đầu tuy có chút hoảng thần với cấp bậc của BOSS, hiện tại sau khi đã trấn định, cũng rút một cây hỏa hệ Ma Pháp Tiễn ra, hết sức chuyên chú mà công kích.
Kỳ thật ba người bọn họ còn có Lục Đạo Luân Hồi nếu phối hợp ăn ý, hoàn toàn có thể xử lý con BOSS này, nhưng lo lắng ba người lần đầu tiếp xúc với BOSS cấp cao như thế sẽ không thể thích ứng được, Hắc Diệu phất phất tay với Nhất Quỷ Tha Đao, ý bảo hắn lên hỗ trợ, bản thân thì rút ra Đào Mã Lí, bình tĩnh mà chuẩn bị, phòng ngừa có tình huống gì đột ngột xảy ra. Quy Vu Tịch Diệt sớm đã thấy khó chịu với việc Thiên Không Chi Chiến có ý với Hắc Diệu, hiện tại hoàn toàn bỏ mặc, khoanh tay lạnh nhạt đứng một bên.
Năm người tuy nói lần đầu hợp tác, nhưng phối hợp rất ăn ý, hơn nữa BOSS Thực Nhân Hoa này lúc đầu đã bị Lục Đạo Luân Hồi đánh mất một phần mười máu, hiện tại không cần đến năm phút đồng hồ, máu của BOSS đã thấp xuống còn một phần ba. Chỉ cần không ngừng cố gắng, duy trì tiết tấu ổn định mà chiến đấu, rất nhanh có thể giết được BOSS.
Đáng tiếc lần này xem như Thiên Không Chi Chiến xui xẻo, Thực Nhân Hoa kia uốn éo cành gai thật dài, phun ra một ngụm khói độc, tiếp đó thân thể đột nhiên biến lớn, máu nhanh chóng đầy lại. Hắc Diệu Chi Ngân biết con BOSS này bạo rồi. Quả nhiên, sau khi bạo thì lực công kích của BOSS tăng lên cực kỳ cao, một dây đập xuống, xóa sạch ba phần năm máu của Thiên Không Chi Chiến.
Bích Hải Lam Thiên hít một hơi thật sâu, vội vàng dùng pháp thuật khôi phục cực mạnh, hào quang nhoáng lên, cuối cùng thêm đầy máu cho Thiên Không Chi Chiến. Sau khi Thực Nhân Hoa bạo, có lẽ cấp bậc đã gần hai trăm, năm người đối phó có chút cố sức, Hắc Diệu Chi Ngân không còn không biết xấu hổ mà khoanh tay đứng nhìn nữa, đầu tiên là lấy ra thụ cầm, BUFF chút thủ khúc tăng cường lực, trước tình hình chiến đấu căng thẳng này, nó có thể giúp giảm bớt áp lực, lại nhìn hướng Quy Vu Tịch Diệt, đối phương hừ lạnh một tiếng, một chút cũng không có ý ra tay.
Thầm nghĩ thật là một tên biệt nữu, Liệt Diễm Tiễn từ trong tay Hắc Diệu Chi Ngân bắn ra, bay qua chỗ BOSS Thực Nhân Hoa.
>>Hết
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lost Temple (Thất Lạc Thần Miếu)
Chương 71
Chương 71