DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Á Lai
Chương 6

Hiện giờ trên người Á Lai cả một ngón tay nhỏ bé cũng có con dấu của Eden bảo, nhưng vốn không quá chú ý đến ăn mặc nên y cũng mặc kệ.

Thân phận khác đi, đãi ngộ cũng có thay đổi.

Ví dụ như hoạt động được tổ chức tiếp theo của Lôi Mạn thiếu gia, y cũng có thể tham dự.

Trẻ con quý tộc đã nhận được giáo dục tinh anh từ nhỏ, nhưng Eden bảo đã hai lần tổ chức hoạt động nên không thể nghĩ là Eden bảo ghét vui chơi.

Cho nên, Á Lai tham dự là thỏa đáng, mấy nhà được mời cũng phái gia sư mình đắc ý nhất tham dự.

G ần đây Barret đang nhằm vào giường nhi đồng của tiểu Lôi Mạn, hiện tại Á Lai cũng xem là thủ hạ của gã nên có nhiệm vụ giúp gã đẩy mạnh tiêu thụ, bởi vậy chủ đề hoạt động lần này chính là cuộc sống hằng ngày và giáo dục thường xuyên của các tiểu thiếu gia.

Nhóm bạn nhỏ nghe nói tối nay không thể chơi đùa, đều có chút thất vọng, nhưng lại nhanh chóng trở nên vui vẻ.

Căn phòng này thật tuyệt, nóc nhà đầy sao, trên vách tường có tranh, trên giường lại có cầu trượt. . . . . .

Thấy ánh mắt hâm mộ của mấy đứa trẻ khác, tiểu Lôi Mạn rất đắc ý, tiếp tục dẫn mọi người đi thăm phòng học của mình.

Trẻ con cũng ham muốn chút hư vinh, tiểu Lôi Mạn biểu diễn trò mới lạ do thầy bé chỉ dẫn nghiễm nhiên trở thành thần tượng của bọn nhỏ.

Di chuyển những bức tranh, thay đổi nhiều tấm liên tiếp, tiểu Lôi Mạn kể cho mọi người nghe cổ tích ―Trai cò tranh chấp.‖ một cách sinh động.

Nhóm bạ n nhỏ thì hào hứng, nhóm người lớn thì khó tin, rất khó tưởng tượng tiểu gia chủ tự tin hào phóng trước mắt chính là tiểu thú nhân nhát gan khiếm khuyết trước kia.

Cuối cùng hoạt động vẫn lấy chơi là chính, chủ nhà lấy ra một đống mảnh gỗ nhỏ.

Dướ i sự trợ giúp của thầy, tiểu Lôi Mạn nhanh chóng hoàn thành trận địa, nhẹ đẩy đầu một mảnh gỗ nhỏ, lạch cạch, lạch cạch, sau một lúc đống mảnh gỗ đã xếp thành hình ngôi nhà.

Nhi ều hình thức phong phú, ngay cả quản gia Henry luôn nghiêm túc cũng nhịn không được yêu thích các hoạt động, càng miễn bàn đến mấy cậu bạn nhỏ hiếu kì và người lớn, hoạt động không chỉ khảo nghiệm thể lực người tham dự, sức chịu đựng và ý chí, mà còn bồi dưỡng trí lực người tham gia, sức tưởng tượng và sự sáng tạo.

Á Lai bỏ qua hình tượng nằm rạp trên sân cẩn thận xem từng mảnh, bỗng nhớ tới hôm trước có một cảnh rất thú vị.

Quản gia Henry rảnh rỗi xếp hình ở trong sân, không cho ai giúp mình, nhìn thấy sắp hoàn thành, không may sai một mảnh, thất bại.

Là người luôn thành công, gặ p phải chuyện này hình tượng đều sụp đổ, tức giận biến thành Bạch hổ to lớn, may mắn là vẫn còn lí trí không gào thét lên, nhưng khi đó mọi người có mặt đều không cách nào che dấu tiếng hút không khí, hiếm khi đại quản gia thất thố a!

Sau khi bình tĩnh lạ i, Henry cảm thấy mình còn thiếu sót, không nổi giận cũng không bỏ cuộc, lại làm lại một lần nữa, thậm chí còn nghĩ đến thêm việc này vào chương trình học để tôi luyện ý chí trong khóa đào tạo quản gia.

Có người thông minh nhận ra vị gia sư tóc hồng này không tầm thường, sau khi về liền bẩm báo tất cả với chủ nhân.

Các quý tộ c xuống tay rất nhanh nhưng vẫn không bằng Eden bảo, nhân tài này khẳng định là bọn họ không mời được, bất quá không phải bọn họ ai cũng ngốc, bắt đầu suy tính cho đứa nhỏ mình theo tiểu thiếu gia Eden bảo làm tiểu đồng và vân vân.

C ứ thế gần đây mặt mũi công tước Garlock càng cao, cửa văn phòng hội trưởng Barret gần như bị giẫm nát, ngay cả quản gia Henry đi tham dự tụ hội của hội quản gia tổ chức hàng tháng cũng vô cùng có mặt mũi.

Hội trưởng Barret có lợi ích thực tế nhất, biết giờ Á Lai càng không thể tùy tiện rangoài, cho nên tự mình đi mua những thứ Á Lai cần.

Nhưng mà Á Lai lại không thiếu cái gì, nên y đòi một chậu cây xương rồng, một đôi ô quy ( ô quy: rùa đen).

Ki ếp trước y là kiểu người nuôi con gì chết con đó, trồng cây gì cũng không sống, kiếp này y phải rửa nhục, nhưng để chắc ăn…. y vẫn nên chọn giống nào có khả năng chịu đựng cao.

Chẳng qua có một số thứ sẽ đi theo mãi, thở dài nhìn chậu xương rồng chết héo, Á Lai quyết định đưa cặp rùa nửa sống nửa chết cho cậu nhóc.

Tiểu Lôi Mạn nhận lấy chậu thủy tinh, tựa hồ ngay khi vào tay đứa nhỏ, hai con rùa mới dám thò đầu ra khỏi mai.

Á Lai hít sâu một hơi, có tí không cam lòng, trong viện của mình sắp rất nhiều thứ linh tinh như nhà chim nhà sóc, hồ nước, bồn ăn và cả bồn cầu cho động vật. Nhưng mà chỉ thấy nhóm tiểu động vật không lương tâm đó trốn hết, bọn chúng thà ở bên người đại quý tộc lạnh lùng kia chứ không chịu ở chung với y.

Á Lai rốt cục hiểu rằng, tất cả nghệ sĩ thiên tài đều tịch mịch.

Ánh chiều tà khi hoàng hôn phủ kín khắp sân, tiểu Lôi Mạn khẩn cấp níu thầy cùng chơi ném đĩa.

Không ngờ đĩa lại bị lạc hướng, nhìn thấy đĩa lảo đảo bay xa sau đó dừng ở trong tay thú nhân lạnh lùng và khí thế kia. Á Lai vội vàng sửa sang lại mũ nón và mắt kính.

Mi gian Garlock có chút âm trầm, cầm cái đĩa trong tay ném bay ra, nhưng hắn chỉ là người mới chơi, chỉ thấy xoẹt một cái chiếc đĩa đã mắc trên cành cây.

Á Lai xoay người nhảy nhảy trèo lên cây, ném đĩa xuống cho tiểu Lôi Mạn đang đứng dưới tàng cây sau đó lưu loát nhảy xuống.

Đúng là không thể đùa mà, đầu óc choáng váng nên y đành phải dựa vào gốc cây nghỉ tạm một lát.

Garlock thấy thế có hơi lo lắng, nhưng sau đó cũng chỉ ngồi trong viện uống trà, không tiếp tục xen vào trò chơi của đứa cháu.

Tiểu Lôi Mạn không chơi ném đĩa nữa, từ trong người lấy ra một cái Yo-Yo, im lặng đứng một mình kéo lên kéo xuống.

Á Lai cũng mặc hắn, làm một trò mới dạy bé.

Tiểu Lôi Mạn rất chú tâm, dần dần quên bên người có người lớn, vui vẻ chơi với Yo-Yo.

Á Lai cũng có hơi mệt, xoay người ngồi xuống, tiếp tục gãi gãi tai suy nghĩ, thật là thất sách mà, khi nào đứa nhỏ mới hoàn toàn biến hình đây?

―Tôi giúp cậu.‖ Garlock do dự một chút, nói.

Á Lai hoả ng sợ, giọng điệu vị này đề nghị hỗ trợ thật không giống người thường, nhưng cũng không nên phụ lòng tốt của người ta, cho nên im lặng nhận hỗ trợ, cũng không thấy được tóc bị mắc ở đâu.

Phi ền toái nhanh chóng được giải quyết, Garlock mặt không biến sắc quay về ngồi chỗ cũ, nhưng ở nơi Á Lai không nhìn thấy ngón tay y đang khẽ nắm chặt tựa như đang tưởng nhớ lại sự mềm mại của mái tóc hồng.

Sự mờ ám này cũng không thể qua được ánh mắt quản gia.

Á Lai xoa xoa tai mắng thầm, vì cớ gì phi thú nhân phải để tóc dài chứ?

―Sao!‖ Tiểu Lôi Mạn đột ngột nhào vào lòng thầy, ban ngày mới học về quan hệ giữa các sao, bé rất chăm chú nghe.

Á Lai mỉm cườ i, cách xếp sao ở đây khác với ở địa cầu nhưng điều này không ảnh hưởng đến kính ý của y với vũ trụ, ít nhất y vẫn tiến hành luyện tập như cũ, ―Cái nấm, ô mai, Clover, chọn một cái.‖

―Ô mai.‖ Tiểu Lôi Mạn nói xong không khỏi chép miệng.

Á Lai cầm tay bé chỉ về phía bầu trời nơi có những ngôi sao đang xếp thành một hình dạng trông khá giống ô mai.

Quên mất việc đang uống trà, xấu hổ đặt chén trà trống không xuống bàn, đại quý tộc khẽ híp mắt, trái tim đập thình thịch.

. . . . . .

G ần đây Á Lai rất bận rộn, đại quý tộc muốn cho tiểu Lôi Mạn đi nhà trẻ học học tập chung với tập thể, Á Lai rất đồng ý, cho nên gia sư là y đây có rất nhiều việc phải làm.

Tr ừ lần đó ra, Barret không có chuyện gì cũng về vài lần, đến xem thử Á Lai có làm ra thứ gì kiếm tiền được không, nhưng gã cũng biết nghệ sĩ cần có linh cảm cho nên không dám thúc giục, cũng chỉ có thể nhân lúc rảnh rỗi về xem.

Đã không có chuyện quan trọng, gần đây Á Lai khắc một chiếc gậy đầu hổ tinh xảo làm quà sinh nhật cho quản gia Henry thường ngày vẫn giúp đỡ y.

Đọc truyện chữ Full