Ngu Dung cũng không phải là cô dâu đầu tiên được thủy triều đưa tới, nhưng là cô dâu tỉnh táo nhất!
Trên thực tế, cái đó là do Ngu Dung là một fan cuồng nhiệt của quái vật biển mà tạo thành. Nếu như đứa con của biển trong lời mọi người ở đây là Nàng tiên cá gì đó, cậu có thể sẽ không có hứng thú như vậy. Mặc dù cùng là sinh vật biển, nhưng cậu chỉ có tình yêu thương nóng bỏng khó hiểu đối với quái vật biển này mà thôi. Niềm đam mê của cậu là được nhìn thấy quái vật biển, dĩ nhiên là khi gặp được liền hưng phấn và mới lạ! Cậu không hề cảm giác sợ hãi chút nào, e rằng chờ tới khi cậu thật sự bị quái vật biển đưa vào trong miệng rồi, mới cảm thấy sợ hãi đi.
Trước kia, dân đảo cũng từng cử hành nghi thức cho những cô dâu dự bị kia, để cho buổi lễ kết hôn có thể tiến hành thuận lợi, tế ti còn đem cô dâu trói lại, mới có thể làm cho bọn họ yên lặng một chút.
Song, nếu trói lại, cái này lại càng không được, bọn họ sẽ càng hoảng sợ suy nghĩ, tại sao phải trói mình lại???
Sau khi nhìn thấy quái vật biển, người bình thường không phải bị dọa đến thét lên chói tai, thì cũng liều mạng giãy dụa, cố gắng chạy trốn, thậm chí còn có người giãy thoát ra khỏi hai người canh giữ hai bênn. Không có biện pháp a, bọn họ cũng không dám trói quá chặt, dù sao người này có thể sẽ trở thành vợ của thần trong tương lai a.
Nhưng những biểu hiện bình thường này sẽ chọc cho Krakentos tức giận, kết quả thường chia làm ba loại: Một, bị quái vật biển hù chết. Hai, giãy dụa thành công, nhưng chọc giận quái vật biển, bị ném xuống biển, va phải đá mà chết. Ba, không muốn trơ mắt nhìn mình bị ăn tươi nuốt sống, liền tự tử mà chết.
19
Ngu Dung chính là quái thai trăm ngàn năm khó gặp!
Sau khi buổi lễ kết thúc, Ngu Dung cảm nhận được những cảm xúc của mình đối với quái vật biển này càng thêm rõ ràng. Mà quái vật biển tên là Krakentos này, rõ ràng là đang rất cao hứng!
Quái vật biển giơ cao một xúc tu, quấn quanh eo Ngu Dung, sau đó nâng cậu lên, xúc tu vừa rồi đưa cho cậu sờ sờ cũng không di chuyển, vẫn để cho Ngu Dung nắm.
“Oa ô!” Ngu Dung kinh hô một tiếng, nhưng ngay sau đó là khuôn mặt như tìm thấy gì đó mới lạ, còn cười đến vô cùng vui vẻ. Tuy bạch tuộc lớn này đi lắc qua lắc lại, nhưng xúc tu đang nâng cậu rất vững vàng, một chút xóc nảy cũng không có.
Krakentos đối với nơi này vô cùng quen thuộc, sau khi cha hắn rời đi, nơi này coi như là cung điện thuộc về một mình hắn. Hắn đi vào một căn phòng được trang trí bằng hoa tươi và đá quý, chính giữa căn phòng có một cái ao nước biển màu xanh lam. Bên cạnh ao có một cái bát, trong bát chứa một chất lỏng trong suốt, thị thần có nhỏ một chút tinh dầu vào trong bát này, sau đó đặt nó lên trên một ngọn đèn dầu, đun nóng.
Chất lỏng bị đốt nóng, làm không khí trong phòng tràn ngập hương thơm nhàn nhạt. . .
Mùi thơm của tinh dầu này rất đặc biệt, Ngu Dung hít sâu một hơi, cậu có cảm giác như bị thôi miên, cộng thêm cuộc gặp gỡ vừa rồi, cậu cảm giác mình như đang nằm mộng vậy.
20
Krakentos nâng Ngu Dung lên, sau đó tiến vào trong hồ, cô dâu của hắn phải tiến hành thay đổi, cần ngâm mình trong nước biển tinh khiết.
“Thả lỏng một chút, rất nhanh liền kết thúc. . .” Krakentos nói với Ngu Dung, vì không muốn thương tổn đến người vợ mới cưới của mình, hắn đem thân mình biến nhỏ hơn một chút, sợ không giữ được cô dâu đáng yêu của mình, hắn giơ thêm mấy cái xúc tu khác lên đỡ cậu. Quái vật biển này cũng thật sự là bạch tuộct, cho nên hắn có tới 16 cái xúc tu.
“Ô. . . Nóng quá, nóng quá. . .” Ngu Dung cảm giác toàn thân mình giống như bị lửa thiêu đốt, cậu cọ xát lên những cái xúc tu, những chất nhầy kia dính lên người làm cậu có xúc cảm kỳ lạ, chúng lành lạnh như băng, nhưng lại làm cậu cảm thấy rất thoải mái.
“Ha hả. . . Ngươi thật đáng yêu. . .” Krakentos đem xúc tu luồn vào trong quần áo của Ngu Dung. Tuy nói là quần áo, nhưng thật ra nó cũng chỉ một mảnh vải dài được quấn quanh người mà thôi, thoáng một cái là có thể cởi ra.
“Hả?” Ngu Dung khôi phục thần trí một chút, tò mò nhìn Krakentos, cậu cảm thấy bạch tuộc lớn xấu xấu này có vẻ vô cùng thân thiết với mình, cậu vươn hai tay ra, nghĩ muốn ôm ôm cái đầu bạch tuộc tròn tròn kia.
Krakentos có thể đọc được ý nghĩ của cậu, cho nên để cho cả người cậu dán lên trên cái đầu tròn tròn của mình. Một cái xúc tu giơ ra, nhấc trường bào của cậu lên, bắt đầu làm loạn trên người cậu.
21
“A. . . A ~” Ngu Dung lên tiếng, đầu tiên là thở dài thoải mái, rồi chuyển sang rên rỉ, âm thanh cũng có chút thay đổi theo, một cái xúc tu trơn tuột đang vuốt vuốt cái mông của cậu, giác hút ở phía trên giống như có hàng trăm cái miệng nhỏ, từng chút từng chút một chút mút lấy da của cậu.
22