Vùng biển Địa Trung Hải thuộc Na Uy xuất hiện quái vật biển Kraken đáng sợ!?
Ngu Dung là nhà nghiên cứu sinh vật biển có chút danh tiếng. Tại sao cậu lại nổi danh? Bởi vì những nghiên cứu về các truyền thuyết về quái vật biển của cậu đã được dựng thành một bộ phim nổi tiếng. Cậu thường đi cùng các đoàn thám hiểm khoa học ra biển nhiều lần, mỗi lần ở đâu có tin đồn về sự xuất hiện của quái vật biển khổng lồ, cậu sẽ nghĩ mọi biện pháp để đi đến đó một chuyến. Lấy thân phận là nhà thám hiểm người Hoa như một mánh lới quảng cáo, cậu không cần lo lắng về vấn đề kinh phí, bởi vì ở trong nước và ngoài nước có rất nhiều chương trình nghiên cứu khoa học, muốn có những bức ảnh do cậu chụp, hoặc là mua những tài liệu nghiên cứu khoa học của cậu về để chế tác thành một bộ phim.
Lần này, cậu nhận được tin tức, liền quyết định đi tới Địa Trung Hải một chuyến, nghe nói có một người đánh cá đã nhìn thấy được một sinh vật biển khổng lồ bơi qua dưới đáy thuyền của anh ta, nó còn lớn gấp mấy lần so với chiếc thuyền đánh cá kia.
Nhưng chỉ điều tra về quái vật biển không thôi, thì có chút nhàm chán. Vì kế sinh nhai, Ngu Dung đã tìm hiểu rất nhiều tài liệu, khi quay phim chụp hình, nhân tiện cũng muốn giới thiệu thêm một chút về các sinh vật sinh sống ở vùng biển Địa Trung Hải này.
Mọi người nhập cảnh vào Hy Lạp, sau đó lái thuyền thăm dò hải dương đi một vòng Địa Trung Hải. Cuối cùng, kết quả rất thất vọng, không có thấy bóng dáng con quái vật biển nào để chụp hình cả. Nhưng trên đường quay trở về, con thuyền ngoài ý muốn gặp nạn! Trong vòng vài ngày, mọi người đều được lần lượt cứu lên, chỉ còn lại có Ngu Dung là không thấy bóng dáng đâu.
Mà hôm sau, trên trang nhất tờ báo, có thêm một tiêu đề to không bắt mắt lắm: Nhà sinh vật biển nổi tiếng người Trung Quốc, Ngu Dung, gặp nạn trên biển, hiện không rõ tung tích.
7
——————
Trong không gian lớn như thế, âm thanh của cậu lan rộng ra rồi vọng lại, đợi tiếp vài phút, vẫn không có ai lên tiếng. . .
Ngu Dung ngồi dậy, phát hiện trang phục mình đang mặc trên người giống như người Hy Lạp cổ đại, một mảnh vải dài màu trắng vắt qua vai trái, để lộ ra phần vai phải. Ở bốn góc còn đính hạt thủy tinh để tạo nếp gấp.
“Cái gì đây, chẳng lẽ mình xuyên qua?” Ngu Dung rất kinh ngạc, cậu đưa tay sờ sờ khuôn mặt của mình, thiếu chút nữa cậu còn ý định vén áo choàng lên nhìn xem tiểu tức tức của mình có còn hay không.
Không bao lâu sau, có hai người phụ nữ tới, vừa thấy cậu liền quỳ lạy trên mặt đất. Mỗi người cầm một mâm gỗ trên tay, một để thức ăn, cái kia để bình thủy tinh chứa chất lỏng màu đỏ tím.
Ngu Dung quyết định coi tình hình mà hành động, cậu trầm mặc nhìn hai người phụ nữ hành đại lễ với hắn, sau đó tiếng lên dọn thức ăn. Ngu Dung rất đói bụng, cho nên liền vùi đầu vào ăn lấy ăn để. Người phụ nữ bên cạnh mở miệng khuyên cậu, cậu có thể hiểu đại khái ý của các nàng. Các nàng dùng tiếng Hy Lạp khuyên cậu ăn chậm một chút, tránh làm đau dạ dày. . .
Ngu Dung nghe xong, liền cảm thấy mình không cần ăn nữa, dạ dày cũng liền đau.
8
Bởi vì say mê các quái vật biển trong truyền thuyết, cho nên cậu đã đọc rất nhiều tài liệu lịch sử của Hy Lạp và các nước Bắc Âu, Ngu Dung cảm thấy vốn từ ngữ tiếng Hy Lạp của mình coi như cũng không tệ, nhưng ngôn ngữ mà hai người phụ nữ này đang nói, rất giống với thứ ngôn ngữ mà cậu được đọc, giống như trên các tài liệu lịch sử vậy, thứ ngôn ngữ được sử dụng ở thời Hy Lạp cổ đại.
Tuy nhiên, trên thực tế, mặc dù thời không đã biến thành một cái ray*, nhưng Ngu Dung cũng không được đại thần xuyên qua ưu ái, sự thật là cậu không có xuyên qua, chỉ là phiêu lưu đến trên một hòn đảo nhỏ bị ngăn cách với thế giới bên ngoài thôi. Điểm này, từ lúc hắn đi thăm thôn xóm xung quanh, phát hiện rất nhiều sản phẩm công nghệ cao không thể sử dụng mà biết được.
Mọi người cho rằng thời không là 1 cái ray khổng lồ với nhiều lỗ nhỏ, những lỗ nhỏ trên cái ray này như những cánh cửa không gian thời không, ai vô tình lọt qua những lỗ nhỏ này thì sẽ xuyên không sang một thế giới khác.
Cư dân trên đảo đối với cậu vô cùng cung kính, ngay cả tế ti ở thần miếu cũng đối đãi với cậu rất long trọng. Ngu Dung sống ở chỗ này rất mãn nguyện, thậm chí rất mãn nguyện nữa là đằng khác. Cậu không chỉ được ở trong thần miếu, cơm ngày ba bữa được dâng đến tận giường, còn có thị nữ tới đây giúp cậu tắm rửa, cậu liều chết khước từ cũng vô dụng, bất quá ngoại trừ tắm rửa ra, kỹ thuật xoa bóp của họ thật khiến cậu cảm thấy thích vô cùng.
Mỗi ngày, sau khi tắm rửa xong, sẽ có người thoa tinh dầu khắp người cho cậu, sau đó xoa bóp toàn thân. Ngu Dung bày tỏ, loại tư vị này thật sự quá tuyệt vời, toàn thân cao thấp đều được xoa bóp, cơ thể hoàn toàn được thư giãn. Không đến mấy ngày, làn da bởi vì thường xuyên ra biển mà có chút thô ráp của cậu đã biến thành bóng loáng và có sức co dãn, ngay cả mấy vết lốm đốm do phơi ngoài nắng cũng biến mất.
“Oa. . . thật là cực phẩm để dưỡng da a!” Ngu Dung vuốt ve làn da trơn trượt của mình, cậu cảm thấy những thứ mỹ phẩm dưỡng da ngoài kia thật là kém chất lượng mà.
9
Đợi đến khi thân thể của cậu hoàn toàn tốt lên hẳn, cậu bắt đầu đi dạo chung quanh đảo. Chỗ cậu ở là một tòa thần miếu nhỏ, các cây cột đá xung quanh được làm bằng đá vôi cùng đá cẩm thạch, cả thần miếu được xây thành hình chữ nhật với một loại tỷ lệ đặc biệt. Bọn họ cho là tỷ lệ hoàng kim như vậy mới có thể làm thần linh vui vẻ.
Quái vật biển!
Ngu Dung vừa mừng vừa sợ nhìn bức điêu khắc được chạm nổi kia, hình dạng của quái vật biển rất giống một con bạch tuộc khổng lồ, không lẽ cậu đã tìm được nơi bắt nguồn của truyền thuyết về quái vật biển? Mặc dù tòa thần miếu này được bảo quản rất tốt, nhưng nhìn những vật bày trí trong này, đều còn có dấu vết bị thời gian bào mòn, nhất định niên đại của nó cũng rất lâu rồi!
Theo truyền thuyết, Thần biển Poseidon rất hoa tâm, có rất nhiều thiên tình sử với rất nhiều nữ hải yêu và nữ tiên tử, con riêng cũng đầy đàn. Tòa thần điện này, có lẽ dùng cung phụng Thần biển Poseidon và con nối dòng của hắn!
10