DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Sủng Nam Hậu
Chương 88: Dọa!!! sinh trước đã!

Chúng ta cùng nhau xuất phát trở về Lãnh quốc “Triệt Nhi, hiện tại Lãnh quốc đã chuyển sang ấm áp rồi”. Lãnh Nhược Tư có vẻ yên tâm nói.

“Ân. Nhóm chúng ta muốn trở về phải mất bao lâu a ?” Ta cũng không muốn ở bên ngoài sinh hài tử đâu.

“Nửa tháng đi ! Nhất định đến kịp”. Triệt Nhi phải hơn nửa tháng nữa mới đến ngày sinh, nhất định có thể về Lãnh quốc .

“Ân”. Thật tốt quá ! Ta không hy vọng bộ dáng sinh sản của ta bị nhiều người nhìn thấy đâu.

“Triệt Nhi, chúng ta nghỉ ngơi ở đây một đêm nha !” Lãnh Nhược Tư chỉ khách điếm phía trước.

“Hảo !”

Đến khách diếm ăn xong cơm chiều, ta nằm trên giường nghỉ ngơi, lúc này Hứa Dương đi vào “Triệt Nhi đứng lên.”

“Gì chứ?” Ta khó hiểu nhìn hắn.

“Ra ngoài tản bộ a !” Triệt Nhi rất nhanh sẽ đến thời gian sinh nở. Bởi vì hắn thai vị bất định nên thời điểm sinh nở nhất định sẽ hao tổn thể lực rất nhiều, nếu hiện tại không tập luyện tốt, thời điểm sinh nở chỉ sợ sẽ có nguy hiểm .

“Không cần, ta mệt mỏi quá !” Ta mới không cần ra ngoài tản bộ đâu.

“Triệt Nhi, ngoan ngoãn nghe lời Hứa Dương nói đi !” Chuyện này hắn đã sớm nghe Hứa Dương nói qua nên biết rất rõ lợi hại trong đó.

“Nhưng……” Ta còn đang nghĩ cách để khỏi phải đi.

Kết quả Lãnh Nhược Tư ôm lấy ta, giúp ta mang giầy, đỡ ta đi tới đi lui vòng quanh khuôn viên khách điếm, không quá một hồi ta liền chịu không nổi “Ta mệt quá, ta không muốn đi nữa!” Mệt mỏi quá nga !

“Không thể, Triệt Nhi tiếp tục đi đi !” Haiz ~~~~~~~ mới như vậy đã mệt mỏi ? Vậy đến thời điểm sinh nở thì biết làm sao?

“Đúng vậy ! Triệt Nhi lại tiếp tục đi đi”. Thanh âm Mộ Dung Vân truyền đến.

“Ca ca, ta cũng muốn lắm nhưng ta đi không nổi nữa !” Đáng ghét ! Vì cái gì ai nấy đều bắt ta đi tới đi lui hoài a?

“Triệt Nhi ngoan a ! Tiếp tục đi nữa đi !” Mộ Dung Vân cũng tiến lại đỡ lấy ta.

Không có biện pháp nào từ chối nên ta đành phải đi. Đi được một hồi lâu thì ta thật sự chịu không nổi, thân thể bắt đầu đứng không vững “Triệt Nhi, ngươi không sao chứ?” Lãnh Nhược Tư lo lắng ôm lấy ta.

“Mệt mỏi quá !” Ta vô lực tựa vào lòng Lãnh Nhược Tư.

Lãnh Nhược Tư vội vàng ôm ta đi vào nghỉ ngơi “Thân thể Triệt Nhi như vậy, đến thời điểm sinh nở thì làm sao chịu được a?” Ở bên ngoài, Hứa Dương lo lắng không thôi.

“Đúng vậy !” Mộ Dung Vân cũng thực sốt ruột.

Lãnh Nhược Tư nhẹ nhàng đem ta đặt lên giường “Triệt nhi có chỗ nào không thoải mái hay không?” Sắc mặt Triệt Nhi cũng không được tốt cho lắm.

“Thắt lưng nhức, chân đau !” Đều là lỗi của bọn họ, bắt ta đi tới đi lui làm gì cơ chứ.

“Triệt Nhi ngoan, đừng nhúc nhích. Trẫm giúp ngươi xoa bóp!” Lãnh Nhược Tư thật cẩn thận giúp ta mát xa.

Khi hắn mát xa đến chân của ta liền khẩn trương nói: “Triệt Nhi, chân của ngươi sao lại phù thũng lợi hại như vậy a?”

“Hứa Dương nói ai mang thai cũng như vậy cả !” Cho nên đi đường với ta mà nói là rất đau khổ.

Lãnh Nhược Tư đau lòng nhìn ta “Nhược Tư, tiếp tục giúp ta xoa bóp đi !”

“Hảo”. Lãnh Nhược Tư vội vàng tiếp tục xoa bóp giúp ta.

Cứ như vậy mỗi ngày buổi tối bọn họ đều bức ta tản bộ, thẳng đến thời điểm trở về hoàng cung. Hôm nay ta theo thường lệ ở khách điếm tản bộ “Tiểu Triệt Triệt, thể lực của ngươi tiến bộ không ít a !” Duẫn Tuyết vui vẻ nói.

“Ân !” Mỗi ngày rèn luyện như vậy không tiến bộ đó là giả.

“Phụ hậu, phụ hoàng nói còn một vòng nữa thì có thể nghỉ ngơi rồi !” Tiểu Vân Vân giám sát ta.

Haiz ~~~~~~ gần đây Tiểu Vân Vân cùng Duẫn Tuyết cứ thay phiên nhau giám sát ta rèn luyện thân thể, mà bọn Lãnh Nhược Tư thì lại bận nghiên cứu xem nên làm như thế nào để nâng cao thể lực của ta. Đột nhiên đi tới “A……”

“Phụ hậu/Tiểu Triệt Triệt, ngươi làm sao vậy?” Hai người bọn họ lo lắng chạy đến bên ta.

“Bụng đau quá !” Ô ~~~~~~~ đau chết mất!

“Cái gì? Tiểu Vân Vân, nhanh đi kêu bọn Lãnh Nhược Tư đến !” Duẫn Tuyết vội vàng hướng Tiểu Vân Vân phân phó. Vạn nhất Tiểu Triệt Triệt có chuyện gì, Lãnh Nhược Tư không giết nàng mới là lạ !

“Đau quá ! Duẫn Tuyết, ta đau quá !” Ta sống chết bắt lấy quần áo Duẫn Tuyết.

“Tiểu Triệt Triệt, cố chịu thêm chút nữa ! Lãnh Nhược Tư sắp tới rồi !” Đáng chết, như thế nào còn chưa đến a?

Tiểu Vân Vân vội vàng chạy đến phòng Hứa Dương “Không tốt, phụ hoàng ơi Phụ hậu đã xảy ra chuyện !” Tiểu Vân Vân sốt ruột nhìn bọn họ.

Cái gì? Triệt Nhi làm sao? Vừa rồi không phải còn rất tốt sao? Lãnh Nhược Tư lo lắng vọt tới đây “Triệt Nhi, Triệt Nhi, ngươi làm sao vậy?” Lãnh Nhược Tư lòng nóng như lửa đốt ôm lấy ta trở về phòng gian.

“Đau quá, hảo…… Đau quá !” Ta đau trừ bỏ câu này cái gì cũng nói không được.

Hứa Dương vội vàng tiến lên khám cho ta “Không tốt, Triệt Nhi có dấu hiệu sinh non, chúng ta phải đẩy nhanh tốc độ hồi cung mới được !”

“Cái gì? Sinh non?” Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy chứ?

“Ân. Trước đem viên thuốc này uy Triệt Nhi ăn, một hồi hắn sẽ không đau như vậy nữa. Chúng ta nhất định phải nhanh trở về mới được !” Không thì Triệt Nhi sẽ nguy hiểm.

Lãnh Nhược Tư vội vàng uy ta ăn. Ngày hôm sau bọn họ sốt ruột chạy đi, hy vọng có thể nhanh về đến hoàng cung. Nhưng số lần ta đau càng ngày càng thường xuyên, thời gian cũng càng ngày càng ngắn lại. Lúc này, ta ở trên xe ngựa đau lên “Ô ~~~~~~” Ta khóc gắt gao bắt lấy quần áo Lãnh Nhược Tư.

“Triệt Nhi nhẫn nhẫn, lập tức sẽ đến hoàng cung !” Đáng chết ! Thấy Triệt Nhi thống khổ như vậy mà hắn thì cái gì cũng làm không được, hắn thật sự bất lực a !

“Nhược Tư đau quá, ta chịu không nổi !” Ô ~~~~~~ vì cái gì lại đau như vậy?

“Huy Hoàng, hoàng cung còn xa không?” Cứ tiếp tục như vậy, Triệt Nhi sớm hay muộn sẽ kiên trì không nổi.

“Hoàng Thượng, sắp đến rồi. Hiện đã đến thành trấn lân cận hoàng cung !” Huy Hoàng đẩy nhanh hơn tốc độ xe ngựa.

Nhưng lúc này ta cái gì cũng nghe không vào. Đau quá, thật sự đau quá, so với mấy lần đau trước kia đều không đáng là gì. Đột nhiên ta cảm giác hạ thể có nước chảy xuống, sao lại thế này? Chẳng lẽ là……

“Nhược……” Ta kinh hoảng nhìn hắn.

“Làm sao vậy?” Sao biểu tình của Triệt Nhi lại kích động như vậy a?

“Ta…. ta hình như muốn sinh !” Ta đột nhiên thốt ra một câu như vậy.

“Cái gì? Ngươi nói cái gì?” Sao lại nhanh như vậy chứ?

“Là thật , nước ối đã vỡ, đau quá……” Ta gắt gao nắm lấy quần áo hắn.

“Hạo Nhiên mau dừng xe. Mau gọi Hứa Dương vào”. Lãnh Nhược Tư bị ta dọa đến không biết nên làm cái gì, dù sao hắn cũng chưa từng sinh qua hài tử a !

Hứa Dương lên xe ngựa không rõ hỏi: “Làm sao vậy?”

“Triệt Nhi dường như muốn sinh, làm sao bây giờ?” Lãnh Nhược Tư khẩn trương nhìn hắn.

Cái gì? Nhanh như vậy? Hứa Dương vội vàng xem xét. Thật sự, nước ối đều vỡ, xem ra trở về hoàng cung là chuyện không thể “Gần đây có nơi nào để Triệt Nhi sinh không ?”

Gần đây sao? Để hắn ngẫm lại a ! Một hồi sau Lãnh Nhược Tư vội vàng kêu: “Duẫn Dung, chúng ta hiện tại sẽ đến nhà của ngươi !” Nhà hắn là gần nhất .

“Đến nhà thần?” Vì cái gì?

“Ân, đến nhà ngươi. Triệt Nhi muốn sinh !”

Cái gì? Trời ạ ! Chuyện lớn như vậy a ! “Kia thần đi về trước chuẩn bị!” Duẫn Dung ra roi thúc ngựa chạy trở về.

“Triệt, ngựa đã đến trước cửa nhà Duẫn Dung, ráng nhịn thêm chút nữa !” Đáng chết ! Như thế nào còn chưa đến a?

Ta lúc này trừ bỏ đau cái gì cũng không biết. Một lúc sau thì đến nhà Duẫn Dung, Lãnh Nhược Tư vội vàng ôm ta đi vào “Lãnh Nhược Tư, Mộ Dung Vân còn có Tiểu Hương, Tiểu Lan, Duẫn Tuyết lưu lại hỗ trợ, những người khác toàn bộ đều ra ngoài hết đi”. Hứa Dương lớn tiếng phân phó.

“A…… A a…… Đau.” Ta thống khổ rên rỉ.

“Triệt Nhi kiên cường lên !” Lãnh Nhược Tư gắt gao cầm tay của ta.

“Đau quá. Ô ~~~~~~” Sinh hài tử vì cái gì đau như vậy a?

Hắn nói đến là dễ dàng nhưng làm đúng là hảo nan a ! “Ô ~~~~~~~ không cần. Đau quá, ta không cần sinh !” Đau chết !

“Triệt Nhi ngoan, kiên trì thêm chút nữa thôi!” Lãnh Nhược Tư đau lòng không thôi.

“Lãnh Nhược Tư, ngươi mau mau tìm người đi tìm ngự y đến hỗ trợ”. Triệt Nhi thai vị bất ổn như vậy là không có biện pháp sinh hạ.

“Hảo. Duẫn Dung, ngươi mau gọi tất cả ngự y tới đây hết cho trẫm. Mau !” Lãnh Nhược Tư hô to.

“Dạ, thần đi ngay !” Duẫn Dung vội vàng chạy ra ngoài, toàn bộ vương phủ bận rộn thành một đoàn.

“A a a…… Ta không cần sinh. Ô ~~~~~~ đau chết mất !”

“Triệt Nhi ngươi kiên trì a ! Không có việc gì !” Mộ Dung Vân lau đi mồ hôi như mưa trên mặt ta rồi nói lời an ủi.

“Tiểu Triệt Triệt, ngươi thử hít sâu, có lẽ sẽ đỡ hơn !” Duẫn Tuyết truyền thụ tuyệt chiêu của nàng.

Ta chiếu theo lời nàng nói mà làm quả nhiên dễ chịu một chút. Ta thầm oán nhìn nàng sao không nói sớm một chút a? Hắc hắc…… Đương nhiên muốn ở thời điểm người khác thúc thủ vô sách để thể hiện năng lực của nàng thôi.

Sau khi tất cả ngự y đều tới “Thần tham kiến Hoàng Thượng, hoàng hậu……”

“Ít nói vô nghĩa. Mau giúp Hứa Dương !” Đã là lúc nào rồi mà còn quản này nọ chứ?

“Hiện tại Triệt Nhi thai vị bất ổn, tất cả các ngươi giữ Triệt Nhi, một người đến giúp Triệt Nhi sửa đúng thai vị, ta tới quan sát tình huống” Hứa Dương phân phó.

“Dạ !”

Năm tên ngự y kìm chặt cơ thể của ta, một gã ngự y bắt tay đặt ở cái bụng cao cao có hơi hở ra của ta

“Bắt đầu đi !”

Nghe Hứa Dương nói, ngự y bắt đầu ở trên cái bụng tròn trịa của ta sửa đúng thai vị. Ta tựa như một con cá không ngừng thống khổ giãy dụa kịch liệt “Đủ, các ngươi điểm nhẹ chút a! Không phát hiện Triệt Nhi đau thành như vậy a?” Lãnh Nhược Tư lửa giận xung tâm nói.

Này…… Sinh hài tử nào có không đau a? Nhất là hoàng hậu thai vị bất ổn muốn không đau thì làm sao có thể a ! “Lãnh Nhược Tư, ngươi câm miệng cho ta. Ngự y tiếp tục !”

“A…… Không cần a ! đau quá, ta chịu không nổi , không cần a, Ô oa……” Ta đau đến nước mắt không kìm được mà không ngừng chảy ra.

“Hết thảy dừng tay cho trẫm, trẫm đến !”

Lãnh Nhược Tư đi tới ôm lấy đầu của ta “Triệt Nhi nhẫn một chút, không thì ngươi sẽ càng đau, các ngươi tiếp tục”.

Khi ngự y tiếp tục sửa đúng thai vị cho ta, ta đau đến không chịu nổi nên gắt gao cắn Lãnh Nhược Tư. Ngô ~~~~~~~ Triệt Nhi cắn như vậy nhanh, có thể thấy được Triệt Nhi là đau cỡ nào a.

Cứ như vậy, qua một lúc lâu sau, hài tử rốt cục cũng bình an sinh ra, mà ta thì do mệt mỏi nên hôn mê. Lãnh Nhược Tư đáng thương, bả vai bị ta cắn vô cùng thê thảm a ! “Chúc mừng ngươi a ! Là một tiểu hoàng tử!”

“Phải không? Tiểu tử này hại Triệt Nhi chịu nhiều khổ cực như vậy, ta phải hảo hảo giáo huấn nó một chút mới được!” Lãnh Nhược Tư tức giận nhìn hài tử.

“Ngươi dám. Đây chính là hài tử Triệt liều mạng sinh hạ nha!” Mộ Dung Vân che phía trước nó.

Hắn chỉ là nói cho có nói vậy thôi, cũng không thật sự muốn giáo huấn nó, nó là hài tử bảo bối của mình cùng Triệt Nhi, hắn như thế nào đánh nó được cơ chứ? Lãnh Nhược Tư buồn cười nhìn Mộ Dung Vân, toàn bộ phòng tràn ngập vui thích.

Đọc truyện chữ Full