DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Sủng Nam Hậu
Chương 25: Ta là phần tử khủng bố?

Tác dụng phụ của Liệt Linh Liên làm ta cả ngày như người ốm yếu bất quá ta vẫn rất vui bởi vì Lãnh Nhược Tư có tính chiếm hữu rất lớn nên căn bản là không cho bất cứ ai ôm ta nên đành phải để hắn cả ngày ôm ta.

Kỳ thật ban ngày ta căn bản không nhất thiết cần có người ôm, nhưng ta thích ngày ngày ở trên người Lãnh Nhược Tư nhưng ta sẽ không nói cho hắn biết đâu.

Bất quá buổi tối sẽ không như vậy, không có người theo giúp ta, ta căn bản là ngủ không được vì lạnh. Hơn nữa ta đã quen với việc Lãnh Nhược Tư ôm ta mà ngủ “Chúng ta khi nào xuất phát?”. Thật muốn đi nhìn xem Lãnh quốc nha !

“Đợi vài ngày nữa, chờ khi thân thể ngươi tốt hơn sẽ đi. Triệt Nhi sao ngươi lại gấp như vậy a?”. Lãnh Nhược Tư khó hiểu nhìn ta.

Ta quay người ngăn chặn hắn “ Bởi vì ta muốn nhìn nơi ngươi sinh trưởng ”. Đó là cái dạng địa phương nào ? Thật hiếu kì nha!

“Đừng có gấp, ngươi có thời gian cả đời đi xem mà. Bất quá, Triệt Nhi, tướng công hảo vui vẻ nga ! Bởi vì ngươi càng ngày càng có bộ dáng của hoàng hậu”. Hắn nhu tình nhìn ta chăm chú.

Hậu ~~~~~~~ hắn nói lời này là có ý tứ gì? Ý tứ là nói ta trước kia rất kém cỏi sao? “Lãnh Nhược Tư, ngươi đi chết đi !” Ta ở trên người hắn dùng tay ra sức quấy rầy.

Trong chốc lát hắn bắt lấy hai tay của ta, dường như đang nhẫn cái đau khổ gì thật lớn, chau mày nói “Triệt Nhi đừng lộn xộn, trẫm nhịn không được .” Ai ~~~~~~~ mỗi ngày ôm âu yếm người mình thương nhưng là xem được nhưng chạm vào thì không thể, thống khổ nhiều đến không bàn nổi .

Nghe hắn nói như vậy mặt của ta âm thầm nhiễm một tầng đỏ ửng. Chúng ta đã lâu cũng không ân ái, ít nhiều hắn cũng đã nhẫn, dù sao cơ thể của ta cũng không có việc gì , ta không chút do dự hôn lên hắn, Lãnh Nhược Tư ngây ngẩn cả người, Trời a ! hắn không có mộng chứ? Triệt Nhi…… Triệt Nhi thế nhưng chủ động hôn hắn? Rất nhanh hắn liền từ bị động chuyển thành chủ động .

Chúng ta hôn càng ngày càng sâu, có thể nói là hôn đến tiêu hồn lạc phách. Lãnh Nhược Tư xoay người đem ta áp xuống dưới, tiếp tục hôn ta nhiệt tình, bởi vì quá mức thân mật nên đến cả việc bọn người Tiểu Hương bước vào cửa cũng không phát hiện, chúng ta cũng không chú ý tới tiếp tục đắm chìm trong nhiệt tình.

“Oa ~~~~~~~ ta cho tới bây giờ cũng không biết nam nhân âu yếm cũng có thể hôn kịch liệt như vậy” Duẫn Tuyết ngạc nhiên.

“Được rồi, chúng ta ra ngoài đi” Tiểu Hương mặt đỏ đến không thể đỏ hơn được.

Tiểu Lan cùng huynh đệ Đường Hạo Nhiên suy nghĩ giống nhau, khi bọn họ chuẩn bị rời khỏi phòng, Duẫn Tuyết ngăn lại bọn họ hét lớn: “Uy, các ngươi chớ đi a ! Khó được có người nguyện ý biểu diễn miễn phí cho ta xem, không xem thật lãng phí a!”

“Ngươi là sắc nữ a? Lão công ngươi không thỏa mãn ngươi a? Ngươi như thế nào muốn ở lại để tìm bất mãn, ngươi muốn xem nhưng người khác thì không……” Tiểu Lan đỏ mặt mắng to.

Bị nàng mắng như vậy khiến ta từ trong nhiệt tình bừng tỉnh, ta đẩy Lãnh Nhược Tư ra sau đó lại nhìn về hướng bọn Tiểu Lan, thấy bọn họ nghiền ngẫm ánh mắt, ta mắc cỡ chết được, ta cùng một đại nam nhân trước mặt mọi người biểu diễn một màn hôn? Nếu đúng như lời nói của nữ nhân kia nói, tư tưởng của nàng và ta vẫn là có điểm bảo thủ, ta không dám nhìn bọn họ nên đem đầu chôn vào trên người Lãnh Nhược Tư, Lãnh Nhược Tư bất duyệt hỏi: “Các ngươi như thế nào vào được?”

“Chúng ta đã sớm vào được hay không?” Duẫn Tuyết tăng xem thường.

“Ngươi không biết muốn vào cửa trước tiên phải gõ cửa sao?” Hoàn hảo bọn họ vừa rồi chỉ là hôn môi mà thôi chứ không phải là cảnh xuân sắc của ta cùng Triệt Nhi

“Sao lại nói là không gõ cửa a? Tay đều đã gõ đến nát, các ngươi thế nào không nghe thấy?” Duẫn Tuyết trêu chọc chúng ta.

Ô ~~~~~~~ đúng là chết người, ta ngày mai phải đi mua khối đậu hủ đâm chết được, hoặc đi mua sợi bột mì thắt cổ mới được “Đủ, đều ra ngoài cho trẫm”. Bọn họ nếu còn không đi xuống Triệt Nhi sẽ hít thở không thông .

Bọn Duẫn Tuyết không cam lòng nên không muốn đi ra nhưng vẫn phải đi ra ngoài “Được rồi, Triệt Nhi đừng buồn rồi làm khổ chính mình”.

“Đều là ngươi, đều là ngươi sai”. Ta thầm oán hắn.

“Hảo, đều là lỗi của trẫm”. Hắn lại hôn lên ta.

Sau khi buông ta ra, ta không rõ nhìn hắn,“Ngươi thân thể còn chưa khỏe hoàn toàn, không thể làm kịch liệt”. Hắn ôm chặt ta.

Được rồi ! Nghe lời của ngươi vậy ! Trải qua vài ngày điều dưỡng, cơ thể của ta trở nên tốt hơn, ai ~~~~~~~ nếu tác dụng phụ Liệt Linh Liên cũng tốt vậy thì quá tuyệt vời “Ta không muốn ngồi xe ngựa ! Chúng ta cưỡi ngựa đi?” Ta đây ở 21 thế kỷ có học qua nga !

Lãnh Nhược Tư cười cười đồng ý, hắn dắt ngựa lại đây, không sai nga ! Là một con bạch mã xinh đẹp, ta cao hứng cưỡi đi lên “Ngươi làm gì?” Hắn đi lên làm cái gì?

“Trẫm nhớ chưa từng đáp ứng ngươi một mình cưỡi ngựa a?” Nói cái gì như đùa vui thế chứ? Làm sao ta dám cho Triệt Nhi một mình cưỡi ngựa, hắn không bị hù chết mới lạ, vừa nhìn cũng biết được hắn tuyệt đối là được nuôi dưỡng ở thâm cung nên bảo hộ rất kỹ.

“Ta mới không cần đâu ! Chúng ta hai đại nam nhân cùng cưỡi thì còn ra bộ dáng gì nữa a?” Ta bất mãn nhìn hắn.

Ta lén đánh hắn rồi dùng lực đẩy hắn xuống ngựa, ta vừa ý nói: “Bắt lấy ta rồi nói sau”. Ta giục ngựa mà đi.

W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m

“Triệt Nhi cẩn thận a !” Lãnh Nhược Tư lo lắng nhìn ta.

Quá coi thường ta ! Ta căn bản là không để ý tới hắn, hắn vội vàng lên ngựa truy lại đây, đại đội nhân mã theo sát sau đó, Trời ạ ! Triệt nhi mặc dù không ôn thuần nhưng cũng nhu thuận, như thế nào Triệt Nhi nhu thuận vừa lên lưng ngựa lại biến thành phần tử khủng bố như thế? Triệt Nhi thế nhưng lại ham mê cưỡi ngựa?

Ta vô cùng khoái hoạt, Lãnh Nhược Tư xem mà trái tim gần như bị dọa đến chết, hắn cũng nhìn không được nữa, dùng khinh công bay tới ngựa của ta, giữ chặt dây cương dừng ngựa lại “Nhược Tư ngươi làm gì vậy?”

“Trẫm làm gì? Các ngươi nghe rõ cho trẫm, từ hôm nay trở đi không chuẩn ai giúp Triệt Nhi cưỡi ngựa, nếu không thì các ngươi tự……” Hắn lớn tiếng đối mọi người nói.

“Vâng, Hoàng Thượng.”

“Vì cái gì chứ?” Dựa vào cái gì không cho ta cưỡi ngựa?

“Ngươi còn dám hỏi? Ngươi dám cưỡi thêm lần nào nữa thì chuẩn bị vì trẫm mà nhặt xác đi !” Bộ dáng liều mạng vừa rồi của Triệt Nhi dọa hắn thiếu chút nữa là tim ngừng đập a !

Vì cái gì muốn ta thay hắn nhặt xác a? Ta khó hiểu đến cực điểm, bọn Tiểu Hương cười thầm đến thắt cả ruột, Lãnh Nhược Tư cùng ta cưỡi mã, chúng ta cưỡi chung một con. Sau đó “Triệt Nhi chúng ta xuống dưới ăn một chút gì đi?”

“Được !” Ta bụng cũng đã đói.

Tiểu Lan bưng canh gà hầm nhân sâm đến “Tiểu Lan ngươi làm sao biến ra nó a?” Ta giơ tay tiếp nhận, nàng như thế nào làm nhanh vậy a?

“Vương gia đây là Hoàng Thượng phân phó ta làm trước đó, chỉ cần hơi nguội là có thể uống”. Tiểu Lan giải thích.

Nga ! Như vậy a ! Không nghĩ tới Lãnh Nhược Tư cẩn thận như thế “Triệt Nhi uống nhanh lên, không phải lạnh thì ngươi uống sẽ chịu không nổi” Hắn thúc giục ta.

“Được”. Ta bắt đầu uống.

Ta thực thích sinh hoạt hiện tại. Nếu có thể mãi như vậy thì tốt rồi, ta không phải là có lòng tham thái quá chứ ? Có lẽ là……

Đọc truyện chữ Full