DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dạ Diên
Chương 40

Từ sau khi Thất hoàng tử trở về, cao thấp Dạ Long điện chiếu cố Thất hoàng tử cẫn thận gấp mấy lần so với dĩ vãng.

Mỗi một hạ nhân từng nếm trải lửa giận của Dạ Minh Hiên ngày đó, hiện tại nhớ đến tâm vẫn còn sợ hãi. Thất hoàng tử thật đúng là người được Bệ hạ ưa thích a, không chiếu cố hảo sao có thể được? Hơn nữa thân thể Dạ Diên còn cần tu dưỡng, mấy ngày này cũng sẽ không đi thư viện đọc sách, an tâm an dưỡng trong Dạ Long điện.

Hoan hỉ chơi đùa, an an ngủ giấc, phiêu phiêu tiêu phong ……

Dạ Minh Hiên lúc vộ sự khả làm cũng sẽ gấp gáp hồi cung gặp hài tử bảo bối….

Cuộc sống của Dạ Diên trôi qua vô cùng an nhàn, thích ý. Có thể xem là cuộc sống dưỡng thương hạnh phúc…

Có điều trãi qua những ngày như vậy, Dạ Diên phát hiện có một số chuyện thực khó nuốt trôi.

Đầu tiên chính là phương diện ăn uống. Thái y bẩm báo, trong khoảng thời gian này Thất hoàng tử phải tránh ăn những thức ăn mặn, ngọt, béo. Cho nên Dạ Diên đã muốn uống cháo suốt nhiều ngày. Dù ngự thiện phòng làm cháo có mỹ vị, đa dạng như thế nào đi nữa, Dạ Diên ăn cũng sẽ ngán a…

Hôm nay, Dạ Diên miễn cưỡng nằm trên nhuyễn tháp, vươn tay nhỏ bé sờ sờ cái bụng, cảm thán:

“Thực gầy nha. Sờ vào tâm thực đau a.”

Vương công công tùy thị bên cạnh nghe được lời Dạ Diên nói lập tức tiến đến xin chỉ thị :

“Thất hoàng tử khó chịu sao? Hôm nay ngự thiện phòng lại làm tân vị chúc cho người rồi đó.”

“Muốn ăn hoa quế cao cơ.”

“Thất hoàng tử, thái y căn dặn ngài gần nhất không có thể ăn thức ăn mặn có vị ngọt bùi a.”

“Nhưng mà ta muốn ăn hoa quế cao cơ.”

“Thế nhưng thái y từng công đạo….”

Cứ như vậy, Dạ Diên càng không ngừng biểu đạt khát vọng của bản thân đối với hoa quế cao, Vương công công càng không ngừng thuật lại lời khuyên của thái y. Mấy hiệp trôi qua, Dạ Diên bắt đầu không kiên nhẫn, lập tức nhảy phắt khỏi nhuyễn tháp, lớn tiếng cường điệu:

“Ta chỉ muốn ăn hoa quế cao.”

Không ngờ, vừa dứt lời, liền thấy Vương công công thế nhưng sắc mặt tái nhợt, một bộ dáng vẻ kinh hách quá độ….

Nguyên lai, ngày đó Thục quý phi trình diễn một màn “Bất ngờ đứng phắt dậy tự sát” trước mặt Vương công công làm cho Vương công công đáng thương sợ không nhẹ, sinh ra ám ảnh… Vừa rồi, động tác của Dạ Diên đúng lúc kích phát ám ảnh nội tâm của Vương công công, kia kinh hách cũng thật không phải giả vờ.

Dạ Diên không rõ chân tướng, tưởng dành động muốn ăn hoa quế cao của mình đem Vương công công dọa thành như vậy, trong lòng có chút chút áy náy, chuyện hoa quế cao cũng vì thế chỉ nháo loạn một hồi rồi quên lãng, cho nên không có kinh động đến Dạ Minh Hiên.

Chuyện thứ hai Dạ Diên cảm thấy buồn rầu chính là uống dược. Một bát chứa đầy thuốc Đông y, nhan sắc như thế nào lại kỳ quái như vậy chứ? Nhan sắc kỳ quái cũng liền thôi, vì cái gì hương vị còn phải chua sót như vậy a, tối không thể chịu đựng được chính là, một ngày thế nhưng cần uống đấn bốn lần! Này đối với Dạ Diên vốn thích ăn ngọt mà nói quả thực là không thể chịu được mà!

Vì thế, khuyên Dạ Diên uống dược, tựu thành quá trình gian khổ.

Thời điểm đầu, Thị nữ Chu Anh cùng Vãn Anh vốn là người chăm sóc Dạ Diên từ nhỏ xuất mã dụ dỗ có thể thoải mái thu phục. Sau đó nhiệm vụ dồn cho Vương công công tới khuyên can, mới miễn cưỡng thu phục. Rất nhanh, Vương công công cũng bại trận thoái lui. Vì thế, nhiệm vụ gian khổ này chỉ có thể dừng chân dưới sự vĩ đại của Hiên đế bệ hạ.

Dạ Minh Hiên cũng hiểu được việc này phi thường đau đầu. So sánh đối mặt với quốc sự còn đau đầu hơn. Diên nhi đối với uống dược chuyện, khắc sâu chấp hành nguyên tắc chiến lược “Địch cường ta nhược, địch nhược ta cường”.

Cụ thể thao tác quá trình chính là như thế này:

Nếu Dạ Minh hiên bưng dược, nhìn thấy hài tử bảo bối nằm trên nhuyễn tháp sẽ ôn nhu nói:

“Diên nhi, nên uống dược .”

Dạ Diên chắc chắn kiên định trả lời:

“Diên nhi không uống!”

Thái độ cường ngạnh, ngữ khí rất là kiên quyết, đặc biệt còn thể hiện uy phong hoàng tử Kì quốc nữa nha. Một khi Dạ Diên có một chút thái độ cường ngạnh, Dạ Minh Hiên cũng luyến tiếc dùng thái độ càng cường ngạnh hơn áp chế hắn. Dựa theo hoạt động nội tâm của Dạ Minh Hiên mà nói chính là:

[Bình thường mình đã muốn thực nghiêm khắc. Hiện tại Diên nhi sinh bệnh không nên nói nặng lời, như vậy sẽ bất lợi đối với quá trinh khôi phục bệnh tình của Diên nhi.]

Vì thế, Dạ Long điện sẽ xuất hiện một màn như thế này:

Hiên đế bệ hạ bưng chén thuốc đứng bên nhuyễn tháp, chân tay có điểm luống cuống???

Mà Thất hoàng tử Dạ Diên lại thư thư phục phục nằm trên nhuyễn tháp phiêu phiêu tiêu phong…..

Nếu Dạ Minh Hiên ngay từ đầu liền trưng ra gương mặt ngoan tâm quyết ý hạ giọng nói:

“Diên nhi, nhanh lên uống dược!”

Dạ Diên sẽ hơi ủy khuất trả lời:

“Phụ hoàng, Diên nhi không uống mà!”

Kia ngữ điệu mềm mại, nhu nhược kết hợp một đôi mắt to ngập nước, thật sự là có bao nhiêu đáng thương là có bấy nhiêu đáng thương. Phỏng chừng ai thấy cũng không thể nhẫn tâm cự tuyệt yêu cầu như vậy của bé. Huống chi đây lại là hài tử sủng ái của Hiên đế bệ hạ a. Dạ Diên trình ra một bộ ủy khuất, Dạ Minh Hiên lập tức siêu lòng. Vì thế, Dạ Long điện sẽ tiếp tục xuất hiện một màn như củ:

Hiên đế bệ hạ bưng chén thuốc đứng bên nhuyễn tháp, chân tay có điểm luống cuống???

Mà Thất hoàng tử Dạ Diên lại thư thư phục phục nằm trên nhuyễn tháp phiêu phiêu tiêu phong…..

Vương công công tùy thị đứng bên cạnh nhìn thấy một màn, trong lòng nghĩ:

“Thật đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn a. Bệ hạ lãnh khóc như vậy cũng có hôm nay. Mặc dù có điểm bất kính, nhưng mà ta thực rất rất muốn cười a… ha hả….”

Kết quả là, trong Dạ Long điện xuất hiện thêm một vị tổng quản thái giám nhẫn cười nhẫn đến mức thập phần vất vả, một bộ biểu tình thập phần vặn vẹo.

Mấy hiệp xuống dưới, Dạ Minh Hiên biết rõ tiếp tục phát triển như vậy thêm nữa khẳng định thực không được, ý nghĩ nên mở rộng một chút.

Một ngày sau khi hạ triều, Dạ Minh Hiên triệu tập một số đại thần có hải tử đến Ngự thư phòng, muốn hỏi một chút biện pháp đối phó từ các vị đại thần.

Mấy vị đại thần bị gọi tời đều có chút khẩn trương đứng trong Ngự thư phòng, cúi đầu lắng nghe Bệ hạ của bọn họ chậm rãi nói. Trước đề cặp vấn đề hài tử là kì quốc tương lai nói đến vấn đề phải giáo dục hài tử ra sao cuối cùng đề cặp đến vấn đề sức khỏe của hài tử rất có tầm quan trọng. Nói có sách, mách có chứng, thao thao bất tuyệt, cuối cùng Dạ Minh Hiên mới đưa ra một vấn đề:

“Nếu thời điểm hài tử của các ngươi sinh bệnh kiên quyết không uống thuốc, nên làm sao bây giờ?”

(Quỳnh: =)) chịu không nổi anh luôn…)

Các vị đại thần đầu óc có chút vựng hồ hồ nghe vấn đề bệ hạ hỏi càng thêm hôn mê. Vấn đề này của bệ hạ có cái gì thâm ý sao? Bệ hạ vấn đề này ám chỉ cái gì a? Đây là đề mục khảo thí quan viên của năm nay hả?

Một gã võ tướng trả lời:

“Thần nghĩ “côn bổng dưỡng hiếu tử”. Cho nên thần bình thường đều là áp dụng côn bổng giáo dục.”

Côn bổng giáo dục? Dạ Minh Hiên nhíu nhíu mày.

[Mình sao có thể đánh Diên nhi được chứ?]

Phương pháp này trực tiếp bị xem nhẹ.

Một gã nho sinh trả lời:

“Thần nghĩ “đại trượng phu lấy đại sự làm đầu”. Hài tử của thần từ trước đến nay đều được mẫu thân hài tử dạy dỗ. Thần chưa bao giờ giáo dục đứa nhỏ , làm loại chuyện của nữ nhân như vậy.”

Chân mày Dạ Minh Hiên nhăn càng thêm sâu. Vài ngày sau đó, vị nho sinh bởi vì “nguyên nhân vớ vẫn nào đó” bị đuổi khỏi kinh thành.

Các vị đại thần ngươi một lời ta một câu, nói càng ngày càng cực đoan. Dạ Minh Hiên nhíu mày cũng càng sâu. Cuối cùng một vị chủ quản tài chính đại thần nói một phương pháp có vẻ dùng được. Kỳ thật cũng bất quá chính là “dụ dỗ” mà thôi. Phương pháp này rất đơn giản. Nhưng vì vị phụ thân nghiêm khắc nào đó của chúng ta khi đụng tới chuyện của bảo bối mình sẽ không suy nghĩ thấu đáo, mà các đại thần này, dùng trình độ cao siêu của bản thân, đem vấn đề đơn giản như vậy nghĩ thành phức tạp mà thôi.

Vì thế, cảnh tượng Dạ Diên uống dược lại biến thành cái dạng này.

Dạ Minh Hiên bưng dược đứng trước mặt Dạ Diên, mở miệng nói:

“Diên nhi ngoan, uống xong dược tối nay, Phụ hoàng sẽ cho phép ngươi sau khi hết bệnh một lần ăn hai hai phần hoa quế cao.”

“Ba phần.”

Dạ Diên vươn ba ngón tay, dứt khoát nói.

“Hai phần rưỡi được chứ?”

“Hai phần rưỡi thêm hai khối nữa.”

“Ân, vậy được rồi.”

Dạ Minh Hiên thở dài gật đầu.

Dạ Diên tiếp nhận hắc dược đêm đó, trước nghĩ về hương vị ngọt ngào của hoa quế cao một cút, sau đó hồi tưởng một chút ngày đó ra cung nhìn thấy bộ dáng vũ lâm nhân sĩ ở tửu quán lý uống rượu. Nghĩ hảo về sau Dạ Diên ra vẻ hào sảng, đem dược một lần uống hết, còn làm bộ dáng cầm chén ném sang bên, chứng minh mình thật sự uống sạch sẽ .

Đọc truyện chữ Full