Đây là lần đầu y hầu hạ người khác, mặc dù Kim Ngọc không mở miệng, nhưng thấy vẻ thích thú mê say trong ánh mắt hắn, bàn tay to càng tăng tốc độ chà xát.
“A…” Đôi môi đỏ mọng hé mở, thắt lưng run rẩy không ngừng, sắp đạt tới đỉnh điểm.
“Vẫn chưa muốn nói sao?” Ngón trỏ đột nhiên đè lại linh khẩu, Nam tử Hổ tộc ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng hỏi.
“Ô… Kim Ngọc!” Do dự một chút, rồi ngượng ngùng mở miệng.
Giờ phút này, trong lòng Kim Ngọc đem y ra mắng chửi, thầm hận mới vừa rồi không nên nhất thời hảo tâm, lên tiếng cứu y.
Rồi lại hận chính mình chịu khuất phục, bị Nam tử Hổ tộc vô danh này tùy ý đùa bỡn, vứt hết mặt mũi Hồ tộc rồi!
“Tên rất hay, ta tên là… Cưng gọi ta là Nguyên đi.” Mắt Hổ vừa chuyển, Lang Nguyên cố ý giấu họ đi.
“Ta không cần biết ngươi tên gì, buông tay.” Hung ác trừng mắt liếc y, mặt Kim Ngọc ửng đỏ, nghiến răng nghiến lợi.
“Tiểu Ngọc Ngọc, đừng nhìn ta như vậy mà, mới vừa rồi coi như cưng đã cứu ta một mạng, ta bây giờ hảo hảo báo đáp cưng.” Không nhịn được hôn hôn gương mặt bừng bừng lửa giận ấy, Lang Nguyên thoải mái cười to.
“Ngươi… Ai cho phép ngươi hôn ta!” Đầu óc như nổ tung, khuôn mặt trong nháy mắt đỏ lựng, Kim Ngọc bị chọc giận đến toàn thân phát run.
“Ta không chỉ muốn hôn cưng, còn muốn… Hắc hắc!” Bàn tay to tập kích đến song mông tròn trĩnh, càn quấy vuốt ve.
“Cút ngay!” Nhất thời hắn khí muốn bất tỉnh, giơ chân lên đá tên kia, nhưng lại đạp vào khoảng không.
“Ai nha, Tiểu Ngọc Ngọc so với ta còn gấp hơn nha, mới chút xíu mà đã muốn ta đến như vậy a?” Bàn tay to duỗi ra, chụp được chân dài, khập chân quấn qua thắt lưng mình.
“…” Một cước này làm hắn choáng váng hoa mắt.
Hai người như vậy xích lỏa dán vào nhau, hắn dĩ nhiên cảm giác được một vật nóng cháy bất thường cạ cạ dưới mông, hồ đồ cách mấy cũng biết đó là thứ gì a~
“Vị huynh đài này, ta không thích long dương, xin hãy buông ta ra.” Bất đắc dĩ, hắn phải bày ra bộ dạng nghiêm trang, mặt mày nghiêm túc.
“Ta cũng không có a, đều là tại cưng câu dẫn ta đó nga, ta chỉ sờ sờ cưng vài cái, cưng đã cương cứng như vậy rồi, hại ta cũng muốn muốn nha.” Nâng thắt lưng đem côn th*t nóng bỏng chọt chọt mông Kim Ngọc, Lang Nguyên trừng lớn hai mắt, cũng bày ra bộ dạng nghiêm trang.
Thì ra đùa giỡn Tiểu Ngọc Ngọc lại vui vẻ đến vậy, y thích cảm giác này rồi đó nha, xem ra sau này chuyện vui còn rất nhiều a!
“Ngươi cũng biết ta là Hồ tộc, hôm nay vốn là đêm trăng tròn, tình… Tình dục vốn dĩ sẽ tăng một chút, ngươi buông ta ra, một lát nữa là không sao nữa rồi.” Xấu hổ mở miệng, Kim Ngọc cúi đầu.
“Như vậy sao được? Như vậy sẽ thương tổn thân thể, không được, tuyệt đối không được!” Y lắc đầu chắc như đinh đóng cột, Lang Nguyên bày ra bộ dáng chính nghĩa.
“Không được cũng phải được, đây là thân thể của ta, ta biết rất rõ!” Không muốn đôi co với y, Kim Ngọc há mồm phun ra một đạo kim quang đánh tới mặt Lang Nguyên.
Nếu nói không thông, vậy so pháp lực luôn đi, hắn không tin mình đánh không lại nam tử Hổ tộc này!
Thế nhưng, hắn hé miệng lại làm hỏng bét chuyện a, Lang Nguyên tay mắt nhanh lẹ, kéo mặt hắn lại gần hôn lên.
“Đừng…” Căn bản không ngờ tới Lang Nguyên có chiêu này, kim quang chưa kịp ra khỏi miệng tất cả đều bị hắn nuốt trở vào.
Mắt thấy phải tận dụng thời cơ, Lang Nguyên thừa dịp hắn thất thần mà lẻn vào, tách ra hai cánh môi, không kiêng nể tiến công, liếm mỗi một chỗ trong khuôn miệng hắn, rồi nhanh chóng ngậm mút đầu lưỡi kia.
Một lúc lâu, Lang Nguyên cũng không chịu nhả ra, đến khi y cảm thấy người trong lòng có chút kì quái, mới hối hận không kịp nới lỏng tay ra.
Khuôn mặt Kim Ngọc vốn dĩ trắng noãn như ngọc bây giờ đỏ như xuất huyết, lúc này hắn vô lực tựa vào lòng Lang Nguyên, vất vả hô hấp.
“Không phải cưng chưa từng hôn chứ hả?” Yêu thương vỗ về tấm lưng bóng loáng của hắn, suy đoán này nảy lên trong đầu Lang Nguyên.
“Ngươi nói bậy bạ gì đó!” Bị nói trúng, Kim Ngọc lập tức đen mặt, dùng sức đẩy hắn ra, đứng lên.
Nói cũng buồn cười, thân là Hồ tộc hắn từ nhỏ đã mang thân phận Hồ vương tương lai, ngoài nghiêm tập pháp thuật còn lại hắn đều dành để chiếu cố đệ muội tuổi nhỏ, sống đến giờ mà tay nữ tử cũng chưa từng nắm qua, đừng nói đến hôn hôn, xem ra hôm nay tất cả tiện nghi đều bị đối phương chiếm hết rồi…
“Ta không có nói bậy a, nếu cưng nói như vậy, chứng minh cho ta thấy đi.” Chỉ chỉ miệng mình, Lang Nguyên nhe răng cười.
Chứng thật suy đoán vừa rồi của chính mình, y hưng phấn không thôi, không nghĩ tới lần này y nhặt được báu vật, Tiểu Ngọc Ngọc thanh thuần như nước!
Có khả năng là mình là nam nhân đầu tiên của Tiểu Ngọc Ngọc, cũng là nam nhân cuối cùng——
Nghĩ đến đây, y kích động đến toàn thân phát run, hận không thể đè Tiểu Ngọc Ngọc lập tức hoan ái một trận…
“Phi! Quỷ mới muốn hôn ngươi!” Trở mình xem thường.
Hắn đã nói rồi hắn không thích long dương, nam tử trước mắt này thật ngoan cố, tám phần là do đầu óc có bệnh!
Hay là mới vừa rồi trúng dược của Phong Nhị nương, dược hiệu chưa tan, cho nên động thủ động cước với hắn?
“Hảo hảo, cưng không cần hôn ta, ta hôn cưng là được rồi.”
Không thèm quan tâm sắc mặt hắn khó coi đến mức nào, Lang Nguyên cười to vài tiếng, bước đến gần, cường liệt ôm hôn hắn.
Đợi hôn đủ rồi, mới buông tay ra, Kim Ngọc đáng thương lần đầu nếm thử tư vị ***, liền gặp gỡ người dũng mãnh như Lang Nguyên, lăm qua lăn lại nãy giờ đã khiến hắn mất hết năng lực phản kháng.
“Ngươi trúng chiêu của Phong Nhị nương, đầu óc còn chưa tỉnh táo sao?” Hít thật sâu vài hơi, che đôi môi sưng đỏ, Kim Ngọc trừng mắt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dụ Hồ Nhập Hộ Khẩu
Chương 3
Chương 3