DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Thê
Chương 27

Không để ý đến ánh mắt chung quanh. Lâm Phong quần áo không chỉnh ôm Lưu Giai đi ở trên đường. Hơi chút thất thần Lưu Giai ngoan ngoãn nép vào lòng Lâm Phong.

Vừa mới tắm qua nên trên thân hai người còn có một tầng hơi nước, tóc cũng ẩm ướt, tản ra. Quần áo mặc vội vàng, nhìn qua có một chút loạn, vạt áo trước ngực Lâm Phong còn mở ra, lộ ra vòm ngực mạch sắc cường tráng, mang hương vị nam nhân thành thục. Làm cho nha hoàn đi ngang qua nhìn xem mê mẩn, quên mất chuyện cần làm, hâm mộ tiểu thư được Lâm Phong ôm như vậy.

Lâm Phong tâm tình tốt, cứ đi qua một đoạn đường ngắn thì dừng lại, rồi sau đó ở trên mặt Lưu Giai hôn một chút, lại ở bên tai Lưu Giai thì thầm vài câu yêu ngữ, sau đó bị Lưu Giai đấm thùm thụp vài cái vào người làm đáp lễ.

Ôn nhu đem Lưu Giai đặt ở trên giường, bắt đầu cởi quần áo hắn. Lúc sắp giải dây lưng, Lưu Giai bắt đầu phản kháng.

“Hay…… hay là lần sau mới…… Làm……”

Lưu Giai vừa nói, vừa xoay người định xuống giường.

Lâm Phong đem Lưu Giai ấn trở về, khoá ngồi ở trên người Lưu Giai. Bắt lấy tay hắn đặt ở trước ngực mình, làm cho hắn cảm thụ nhịp đập trái tim mình.

“Thình thịch!!” “Thình thịch!!” Tiếng tim đập dồn dập, biểu lộ nam nhân đang ở trạng thái cực độ hưng phấn.

Nhắm mắt lại, ngầm đồng ý nam nhân yêu cầu.

Tuy rằng rất muốn lập tức động thủ, nhưng sợ quá mức nóng vội sẽ để lại ấn tượng xấu, một khi làm hắn đau, sau này hắn sợ hãi tình sự thì không ổn và sẽ ảnh hưởng lớn đến cuộc sống “vợ chồng” trong tương lai. Cho nên nam nhân lựa chọn kiên nhẫn, chậm rãi tấn công.

Lâm Phong cúi người, đem sức nặng thân thể đặt ở trên người Lưu Giai. Môi dừng lại nơi cổ Lưu Giai, nhẹ nhàng mút vào, sau đó buông ra, lại mút vào, buông ra, cho đến khi ấn ký đỏ thẫm hoàn toàn hiện ra.

“Ưhm.”

“Không cần lo lắng, ta sẽ rất cẩn thận, ngươi liền đem hết thảy giao cho ta là được.”

Tay Lâm Phong lẻn vào trong quần người yêu.

Vừa đụng chạm, phân thân của người yêu liền đứng lên.

Lưu Giai lấy hai tay che miệng lại, không cho chính mình phát ra âm thanh.

Kéo ra đôi tay kia,” Cứ kêu đi ra, ta muốn nghe.”

“Ta…… thấy…… không tốt…… Ngượng ngùng……”

“Ngượng ngùng cái gì chứ? Là vì ta vừa sờ ngươi, ngươi liền đứng lên, hay là vì phát ra thanh âm tuyệt vời kia hả?” Đầu ngón tay khều nhẹ vào đỉnh phân thân, rồi mới cầm chặt, làm cho người yêu sắp tới cao trào mà lại không đạt được.

“Không cần…… Không……muốn…… Thật là khó chịu…… Ân……” Lưu Giai nói chuyện bắt đầu có chứa khóc nức nở.

“Muốn giải phóng? Hôn ta, ngươi hôn ta, ta sẽ cho ngươi thoải mái.” Nam nhân bắt đầu chơi xấu.

“A…….” Khoé mắt tràn ra lệ quang, nhìn nam nhân lộ ra nụ cười giảo hoạt, Lưu Giai nhắm hai mắt lại.

Gian nan nâng lên nửa người trên, mà nam nhân ngồi ở mặt trên không chút nào không biết là chính mình có bao nhiêu nặng.

Lưu Giai hôn lên cằm nam nhân, nam nhân cười khẽ:” Ngươi nhắm mắt lại, sao có thể thấy môi của ta ở nơi nào. Đến, ngoan, mở mắt ra.”

Liếm đi lệ nơi khoé mắt Lưu Giai, Lưu Giai cuối cùng cũng chịu mở to mắt.

Dán vào môi nam nhân, Lưu Giai thoáng dùng sức hút một chút, rồi sau đó liền rời đi.

” Như vậy liền xong rồi?” Nam nhân oán giận.

“Bằng không, ngươi còn muốn ta làm như thế nào?”

Lại một lần nữa cười khẽ, Lâm Phong tự mình chỉ đạo Lưu Giai cái gì là hôn sâu.

“Đến, hiện tại ngươi sẽ thực tiễn một lần.”

“A, còn muốn đến. Miệng của ta đã bị ngươi hôn đến sưng lên. Ta không cần.”

Hơi hơi dùng sức cầm hạ thân Lưu Giai, uy hiếp.

“Ê, ngươi…… Buông tay……”

“Bằng không, ngươi cũng có thể đem miệng của ta hôn đến sưng mới thôi. Như vậy, chúng ta liền huề nhau.”

“Ngươi……” Lưu Giai tức muốn xì khói,” Ngươi nhắm mắt lại.”

“Vì sao?”

“Ta vừa nhìn thấy ánh mắt kiêu ngạo của ngươi liền…… Hừ”

“Tuân lệnh.”

Trước hết là liếm liếm môi nam nhân, nhưng lại quên bước tiếp theo nên làm gì, cho nên không thể không tiếp tục liếm.

Nhận thấy nam nhân hơi hơi hé miệng, ám chỉ bước tiếp theo.

Sau khi đem đầu lưỡi vói đi vào, Lưu Giai lại một lần nữa quên bài vở, là trước phải đem khoang miệng đảo một lần, hay là quấn lấy đầu lưỡi người nọ trước? Quên chính là quên, nhớ sao cũng không nhớ rõ.

Nam nhân nhìn lén, chờ có một chút không kiên nhẫn, đơn giản đem đầu lưỡi đặt ở mặt trên đầu lưỡi của Lưu Giai.

“A, thì ra là phải bò lên đầu lưỡi trước a.” Lưu Giai dường như quên lưỡi mình còn đặt ở trong miệng người khác, hàm hàm hồ hồ hộc ra một câu như vậy.

Nam nhân mở to mắt, dùng ánh mắt oán giận liếc một cái, động thủ định cởi quần người yêu.

Cảm giác được quần đang bị người ta cởi ra, Lưu Giai vội vàng phản kháng, định rút về đầu lưỡi, mắng to người nọ một phen.

Nam nhân tỉnh táo cắn đầu lưỡi Lưu Giai, áp chế hắn hôn mau một chút.

Bất đắc dĩ, Lưu Giai không thể không trước giải quyết người này dây dưa.

Quấn lấy đầu lưỡi người nọ, liếm mút, trước khi rời khỏi còn không quên đem khoang miệng người nọ đảo qua một lần.

Đọc truyện chữ Full