DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khiết Phích Thiếu Gia
Chương 40

Vân Tả Ý nghĩ nghĩ: ” Dường như có đạo luật này, cám ơn ngươi, Hồng Mân .” Làm sao hắn không hiểu Hồng Mân muốn an ủi mình, tuy hắn không cần người an ủi, nhưng cảm giác được quan tâm ai lại không thích, hơn nữa người này còn là đệ tử được đánh giá cao.

” Không…… Không cần cảm tạ.” Vân Tả Ý bởi vì sinh bệnh nên nhu hòa hơn so với bình thường, giọng nói dễ nghe nhất thời làm khuôn mặt Hồng Mân càng thêm đỏ ửng.

” Làm sao vậy? Hồng Mân , ngươi cũng bị bệnh sao?” Vân Tả Ý kỳ quái phát hiện mặt Hồng Mân đột nhiên thật hồng hào, phát sốt hay bị lây bệnh sao?

” Ách……”

” Ý nhi , ngươi bệnh nên nghỉ ngơi nhiều một chút, bằng không bệnh tình sẽ tăng thêm.” Hồng Mân còn chưa kịp trả lời, Vân Hàm Phong đã xen vào tiếp chuyện. Hắn chịu đủ rồi, nữ nhân này cư nhiên ở trước mặt hắn không coi ai ra gì, cùng Ý nhi nói nói cười cười. Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng, hắn, Vân thị gia chủ, ghen tị.

Hồng Mân ý thức được nàng lại một lần nữa quên mất nam nhân tuấn mỹ này. Trực giác nữ nhi cho biết nam nhân so với vừa rồi địch ý càng thêm mãnh liệt. Bộ mặt bình tĩnh nhưng trên thực tế lại lạnh như băng, cặp mắt xanh thẫm sâu sắc khiến cho nàng rùng mình một cái, dâng lên sự cảnh giác với nam nhân trước mặt. Nàng hiện tại có thể khẳng định nàng chưa từng gặp hắn, người có khí thế như vậy chỉ cần gặp qua một lần nàng tuyệt đối sẽ không quên. Hắn là ai ? Vì sao có sâu đậm địch ý với nàng ? Hồng Mân đem ánh mắt nghi vấn hướng Vân Tả Ý hỏi .

Vân Tả Ý tiếp thu ánh mắt Hồng Mân, ý thức được mình chưa giới thiệu bọn họ với nhau, vội vàng nói:” Ta đều đã quên giới thiệu, đây là cha ta, đây là Hồng Mân , đệ tử của ta.”

” A, bá…… Bá phụ hảo.”

Ngàn đoán vạn đoán cũng tuyệt không ngờ nam nhân trước mặt cư nhiên là phụ thân Vân hội trưởng, Hồng Mân bối rối hành lễ. Tuy chưa từng bộc lộ tâm ý với người khác, nhưng nguyện vọng lớn nhất lòng nàng là có thể theo bên cạnh Vân Tả Ý , có thể mỗi ngày nhìn thấy hắn, làm bạn với hắn…… Nguyện vọng này, lúc mười tuổi, khi lần đầu tiên nhìn đến Vân Tả Ý đã mọc rể nẩy mầm. Vài năm trôi qua, nguyện vọng chẳng những không phai nhạt theo thời gian, ngược lại càng phát ra mãnh liệt. Nhưng chỉ có thê tử mới có tư cách làm người mãi mãi bên cạnh hắn, nàng vốn đã không hy vọng xa vời, nhưng hiện tại có cơ hội này, nàng nhất định toàn lực đấu tranh, cho dù thất bại nàng cũng không tiếc nuối…… Muốn trở thành thê tử của người khác, phải tranh thủ tình cảm và sự đồng ý của cha mẹ đối phương, điều này là cơ bản.

Vân Hàm Phong là ai chứ, hắn như thế nào không nhận ra ý tứ trong ánh mắt nữ nhân trước mặt. Đáng giận, nữ nhân này thật sự đáng chết, cư nhiên dám đánh chủ ý mà hắn dù nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

“Ừ ” do Ý nhi trước mặt, Vân Hàm Phong hận không thể giết chết nữ nhân kia, cũng chỉ có thể chịu đựng, vẻ mặt bình tĩnh gật đầu, nhận của nàng hành lễ.

Hồng Mân thấy Vân Hàm Phong tiếp nhận hành lễ, thở dài nhẹ nhõm. Nhưng Vân Hàm Phong ngoại trừ gật đầu, không có mở miệng nói gì thêm. Hồng Mân bối rối không biết nên làm gì kế tiếp. Ký ức về cảm giác địch ý vẫn rất mới mẻ . Tuy người trước mặt tỏ vẻ bình tĩnh, không biểu hiện gì ra ngoài, nhìn không ra có gì bất mãn, Vân hội trưởng dường như cũng không cảm ứng thấy, nhưng nàng luôn luôn tin tưởng giác quan thứ sáu của mình. Niềm tin này không phải không có căn cứ, giác quan thứ sáu đã từng cứu nàng không chỉ một lần……

” Phụ thân, Hồng Mân rất chăm chỉ học tập, nàng là đệ tử ta đánh giá cao nhất.” Lúc này Vân Tả Ý cũng lưu ý sắc mặt Hàm Phong lạnh lùng, hắn tưởng phụ thân không thích nhiều lời, mà Hồng Mân lại ngượng ngùng mở miệng, cho nên chủ động khơi mào đề tài nói chuyện. Đây là cử chỉ hiếm thấy của Tá Ý, bình thường với những trường hợp thế này, hắn sẽ không mở miệng trước.

“Ồ, khó được có người bị Ý nhi nhìn trúng a.” Vân Hàm Phong thấy Vân Tả Ý làm trò khích lệ nữ nhân trước mặt hắn, trong lòng nhất thời càng không tư vị, nói ra một câu hai ý nghĩa .

” Chỉ là bình thường cố gắng đọc sách nhiều một chút , hội trưởng và bá phụ quá khen.” Hồng Mân vội vàng khiêm tốn đáp, nhưng có thể được Vân Tả Ý khích lệ, nàng rất cao hứng che dấu không được. Nàng không chú ý trong bất tri bất giác mình đã quên gọi họ của Tả Ý, không xưng hô “Vân hội trưởng” như bình thường, mà trực tiếp kêu “hội trưởng” , làm cho xưng hô càng thêm thân mật. Điều này có tính hay không nữ nhân đối với tình địch là trời sinh mẫn cảm……

Đọc truyện chữ Full