Sau khi vào phòng, Miêu Nhi nhanh nhẹn mở ra tủ đầu giường,xuất ra một cái tiểu thảm trải ở trên giường: “Ngồi đi, phòng takhông có ghế, ngồi đỡ vậy”
Lý Học Tuấn cười nói: “Ửm, đây so với phải ngồi trên ghế cứng thìtốt hơn nhiều”
Miêu Nhi cũng ngồi lên trên giường, lấy khung gỗ đựng cát đểlên đùi, cầm trong tay lông gà, vừa định viết tự thì bị Lý Học Tuấnngăn lại “Ngươi như thế nào vẫn cầm bút như vậy, lần trước khôngphải đã chỉ ngươi cách cầm bút đúng rồi sao”
Miêu Nhi trừng lớn hai mắt:“Ta thích, ta lại không cần bútlông để viết tự” Miêu Nhi đã quen phương pháp cầm bút củakiếp trước, nghĩ không cần lại phải luyện lại cái đó, vốn không có ýsửa cách cầm bút.
Lý Học Tuấn nghĩ nghĩ, cũng được, Miêu Nhi là ca nhi, không cần phải quá nghiêm khắc, nhận thức vài cái là được.
Miêu Nhi cúi đầu cẩn thận đem tự không nhận biết được viếtra, bình thường không có việc gì làm đã đem tự luyện thành thạo.Lý Học Tuấn nhìn chằm chằm Miêu Nhi đang cúi đầu viết tự,cái gáy hình thành nên một đường cong xinh đẹp, không tự giác lạinuốt nước miếng, hai mắt có chút mê man đứng lên, tự hỏikhông biết mình bị làm sao, chẳng lẽ bị lời nói của A sao ảnhhưởng, đúng, nhất định là bị A sao ảnh hưởng, lần sau nếu có thờigian mình nên đi học hỏi một chút kinh nghiệm.
“Nột, liền mấy tự này đi, dạy ta đọc đi” Thanh âmthanh thúy của Miêu Nhi đánh thức Lý Học Tuấn đang trầm tư.
“Ngô, đọc như thế này…”
Chờ sau khi đem các tự không hiểu đọc xong, Lý Học Tuấn lại dạyMiêu Nhi tính toán, Miêu Nhi đem khung gỗ cùng lông gàđể ở trên tủ, sau đó lại ngồi xuống, quấn quýt lấy Lý Học Tuấn hỏihắn những kiến thức đi đường.
“Bắt quả tang nha, Miêu Nhi ỏ nhà thâu nam nhân” Bên ngoàitruyền đến một tiếng hô to.
“A sao, mau đến xem, Miêu Nhi ở trong phòng giấu nam tử” Ngaysau đó, lại là một đạo âm thanh hô to gọi nhỏ.
Miêu Nhi tức giận đến nỗi nhảy từ trên giường xuống đi ra khỏi phòng quát: “Hai thằng nhóc con, muốn bị đánh lắm phảikhông?”
Ngô Tô Nhi vừa vào đến nhà, không chút lưu tình mở miệng quát: “Hai đứa nói bừa cái gì, cẩn thận làm hỏng thanh danh của nhi” Tựa hồ vẫn chưa hếtgiận, tiếp tục cho mỗi đứa vài cái đánh: “Học cái tốt không học lạiđi học người ta nói dối”
Hai đứa bị đánh mấy cái, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau liềnphản ứng lại, ủy khuất một bên “oa oa” khóc lớn, một bên kêulên: “Rõ ràng, rõ ràng có nam tử cùng nhi ở trên giường, lầntrước, lần trước Kim sao sao trên giường có cái, có cái nam tử lạ,các ngươi đã nói hắn thâu nam nhân, ô..ô”
“Chính là, chính là tự A sao đã nói ra, trong phòng có giấu nam tửchính là thâu nam nhân”
Ngô Tô Nhi nghe xong, lửa phát ra càng lớn, vừa giơ tay lên định đánh“Các con mới vài tuổi đầu, biết cái gì”
Miêu Nhi cùng Vương Đại Trụ vừa mới vào cửa chạy nhanh tớingăn Ngô Tô Nhi lại, Miêu Nhi khuyên nhủ “A sao, bọn nó mớiba bốn tuổi, không biết gì, bất quá ồn ào lên chút để hảo ngoạnthôi”
“A sao, bọn đệ đệ còn nhỏ không hiểu sự, chỉ cần hướng bọn nó giải thích là được, đừng đánh” Vương Đại Trụ cũng khuyên nhủ.
“Vương Hưng, Vương Tổ, các ngươi hai cái đầu khỉ, không nhớ rõHọc Tuấn ca ca của các ngươi sao, còn cái gì thâu nam nhân, đúnglà hai tiểu thí hài” Lý Học Tuấn lắc lắc cái đầu từ trong phòng đi ra
“Đừng khóc, ca ca có mang đồ ăn ngon về nè, nói Miêu Nhi lấy chocác ngươi ăn”
Hai đứa nhóc tham ăn nghe thế liền quên cả khóc, chỉ còn nấc lênvài cái, Vương Hưng xem xét Lý Học Tuấn nói: “Ca chính là cáingười có thật nhiều tiền về thôn ta thu mua đồ ăn, Học Tuấn ca”
Xem ra là đã quên thật, cũng khó trách, nửa năm không thấy, chodù người lớn thường xuyên nhắc tới, cũng không thể nhớ rõ diệnmạo.
“Nhi, ta muốn ăn” Vương Tổ cũng ngắm Lý Học Tuấn một hồi lâu,vẫn không quên nhớ đến ăn nói.
Miêu Nhi xì một tiếng nở nụ cười, đối với hai đứa đệ đệ nói: “Còn dám nói bừa nữa không, lần này chỉ là giáo huấn thôi, lần saukhông cần tái cùng người lớn ăn nói lung tung, nhớ kỹ chưa”
Hai đứa liền liên tục gật đầu như gà mổ thóc. Miêu Nhi đếnnhà chính mang đồ của Lý Học Tuấn bỏ ra, trừng mắt đối với haiđứa nhóc “Trước tiên đi rửa tay đi”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ta Không Muốn Sinh Hài Tử
Chương 19
Chương 19