DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nguyệt Lượng Đích Thủ Hộ
Chương 23: Cuộc sống “bình tĩnh” !

Thời gian kế tiếp , chính là nghỉ đông , nói cách khác , không ít học sinh sẽ rời trường học . Mà Yue lại lựa chọn ở lại.

Dù sao, về nhà cũng làm thí nghiệm , học tập, ở trong trường học cũng là như thế, còn không bằng đứng ở trong trường học hảo hảo đọc sách học tập — Hơn nữa, như vậy cậu có thể  thường xuyên ngâm mình ở trong mật thất .

Bất quá, gần đây có một việc nhưng thật ra làm cho tâm tình Yue phi thường tốt – Có mấy người tặng cho cậu quà đáp lễ !

Hermione tặng cậu một quyển sách liên quan đến việc bảo vệ sức khỏe răng miệng … Nghe nói là do cha mẹ Hermione tỉ mỉ lựa chọn.

Harry tặng rất nhiều kẹo.

Sư phụ đặt làm một lễ phục thật đẹp tặng Yue , đáng tiếc kích cỡ không đúng , nên cậu đành phải dùng Chú biến hình sửa lại một chút . Bất quá Yue chỉ mặc một lần sau đó không mặc nữa , cậu vẫn cảm thấy quần áo nguyên bản thoải mái hơn .

Filch tặng một ít dược liệu — Hắn thường xuyên đi rừng Cấm , có đôi khi cũng sẽ lấy được một ít dược liệu. Tuy rằng không quá trân quý , nhưng thắng ở số lượng nhiều . Yue tính lợi dụng số dược liệu này tiến hành một ít thí nghiệm về dược tính thuốc.

Cuối cùng có vẻ là đáp lễ của giáo sư Snape … Tuy rằng trên quà không có tên ai , nhưng Yue biết chắc chắn là thầy ấy tặng .

Đó là một quyển bút ký bản, mặt trên có không ít ghi chép khi hắn còn đi học . Nói vậy vật này đối với thầy ấy tương đương trọng yếu đi ? Không nghĩ tới thầy ấy lại đem nó làm quà đáp lễ .

Chỉ bằng chừng đó , cũng đủ làm Yue cười ngây ngô hai ngày.

Đương nhiên , thời điểm Yue cười ngây ngô, căn bản không ai thấy . Nhưng nếu như đưa tay quơ quơ trước mặt cậu , sẽ phát hiện cậu không có phản ứng …. Đương nhiên , trong toàn bộ trường học cũng không có ai nghĩ làm vậy ….Nói cách khác , trừ bỏ Yue , không có ai biết cậu đang ngây ngô cười .

Bất quá, trong khoảng thời gian nghỉ đông này , Yue còn có một chuyện trọng yếu phải làm …. Thì phải là tìm nguyên nhân căn bản làm cảm xúc cậu gần đây trở nên thay đổi . Dù sao , gần đây cảm xúc trở nên quá mức rõ ràng rồi….

Yue đi tới bên hồ nước trong rừng Cấm, giải trừ phong ấn.

Đôi cánh màu trắng thánh khiết từ sau lưng Yue huyễn hóa hiện ra , bao vây lấy thân hình cậu . Sau khi lông chim bay ra , thân ảnh “Yue” xuất hiện .

Yue nhẹ nhàng vung tay lên, hồ nước đột nhiên phóng lên cao, biến thành một tinh linh hình dạng nhân ngư . Gió trên mặt hồ cũng quay cuồng cuốn động , biến thành một tinh linh ôn nhu mang theo cánh chim.

“Phong, thủy, các ngươi ở trong này ngốc , giúp ta tìm một chút dược liệu ma dược đi, ta có việc đi trước .”

Nói xong , Yue xoay người đi vào sâu trong rừng Cấm , bắt đầu kiểm tra thân thể.

Cậu cũng không có chú ý tới, ở phía trên triền núi không xa , một đạo bóng đen hiện lên, biến mất không thấy , giống như chưa bao giờ xuất hiện…..

Snape chưa bao giờ thấy thất kinh muốn chết như hôm nay .

Hắn ngay từ đầu đã cảm thấy thiếu niên này thực đặc biệt .

Nhìn như lạnh lùng, kỳ thật cũng là thờ ơ với hết thảy chung quanh, giống như không có chuyện gì lưu được trong lòng cậu , giống như đã xem thấu thế sự tang thương , ba chìm bảy nổi của cuộc đời…

Hừ ! Một tiểu quỷ chưa đủ lông đủ cánh , bộ dáng kia bày cho ai xem ?

Chẳng lẽ thật sự bị Cự quái đạp qua hư rớt đầu óc rồi?

Ở trên tiết của hắn , Yue tựa hồ chưa bao giờ bị lời nói ác độc của hắn làm ảnh hưởng , nên làm gì liền làm đó , vô luận trừ điểm hay khích lệ ( giáo sư đại nhân , ngài xác định ngài có khích lệ cậu ấy sao?) Đơn giản đến mức , cuối cùng Snape không thèm xen vào nữa .

Sau, hiểu cậu càng ngày càng sâu , Snape phát hiện đứa nhỏ này cùng các bạn học cùng tuổi thực khác biệt , tựa hồ thành thục không ít .

Loại thành thục này không phải trưởng thành sớm, mà giống loại thành thục sau khi duyệt tẫn nhân sinh trăm thái ….

Chính là trên người một tên tiểu quỷ làm sao sẽ làm hắn có loại cảm giác này a ?

Bất quá, Snape cũng không tính miệt mài theo đuổi, hắn còn có chuyện hắn phải làm , còn phải đi chiếu cố con của Lily …. Cái tên potter chết tiệt kia !

Chính là thật không ngờ, ở bên trong rừng Cấm hắn lại thấy một màn như vậy ….

Đứa bé đó …. Rốt cuộc làm cái gì? Còn có… Nó rốt cuộc có phải là nhân loại hay không ?

Đầu óc Snape thật loạn , nhưng hắn bắt buộc bản thân phải nhìn chằm chằm Yue ….

Nếu đứa nhỏ này gây bất lợi với Hogwarts , gây bất lợi với Harry , vậy hắn nhất định phải tự tay diệt bỏ !

Chính là trước mắt vẫn cứ quan sát một chút đi.

Yue giải khai quần áo bản thân , vận khởi ma lực, kiểm tra thân thể của chính mình.

Đại khái qua mười phút , Yue mới dừng lại .

Yue thở dài một hơi:

Nguyên lai cảm xúc của cậu biến hóa là vì bùa hộ mệnh Sakura đưa –“Hy vọng”.

Bọn họ đại khái sợ cậu không biết tiếp xúc người khác , cho nên dùng một chút này thay đổi tâm tình của cậu , làm cho cậu càng tự nhiên biểu hiện bản thân , dễ dàng dung nhập chung quanh….

“Cám ơn các ngươi, Sakura.”

Yue thì thào nói, hơn nữa cầm “Hy vọng” trong tay , niệm động chú ngữ:

“Tinh linh trong bài Sakura a , cảm tạ sự giúp đỡ của ngươi . Ánh trăng lạnh như băng đã muốn bị sao trời chiếu rọi, ngươi có thể trở lại bên người chủ nhân , trở về nguyên bản quỹ tích.”

“Hy vọng” Biến thành người hình, hướng Yue gật gật đầu, hóa thành lưu tinh hướng không trung bay đi. Thời điểm ngang qua chỗ Snape liền tạm dừng một chút , chấn động rớt xuống mấy khỏa sao, sau đó xuyên qua khe hở thời không , trở lại bên người Sakura.

Ở dị thời không , Sakura thu được “Hy vọng”, biết Yue đã muốn bắt đầu dung nhập mọi người , vui mừng nở nụ cười:

“Yue tiên sinh, hy vọng anh sống tốt !”

Mà bên này, Snape căn bản không có chú ý tới, mấy ngôi sao rớt xuống kia đã chui vào cơ thể của hắn …. Cứ như vậy , hai người trong lúc không biết đã thành lập liên hệ đặc thù .

Đọc truyện chữ Full