Có người cầm một chén rượu thật lớn dâng cho Bối Nạp Đức, Bối Nạp Đức đứng dậy hai tay tiếp nhận, các thú nhân yên lặng đều phủ phục trên mặt đất, trong miệng đọc gì đó, Tiếu Dương nghe không hiểu lời nói, Bối Nạp Đức nhắm mắt, lặng im một hồi, sau đó dùng lực đem rượu vung ra ngoài, chuẩn xác rơi xuống bên trong đống lửa, ngọn lửa bùng lên thiêu đốt, các thú nhân hoan hô càng thêm hưng phấn.
Lễ mừng lúc này đạt tới □. Tiếp theo sau liền bắt đầu các thú nhân hướng lẫn nhau cầu ái, nếu cầu được người trong lòng thì thú nhân vui vẻ lôi kéo người đó cùng nhảy múa, còn nếu bị cự tuyệt thì cũng không có uể oải, mà theo các huynh đệ tốt bắt đầu ăn nhiều hét lớn. Đúng a~, nguyên lai người Ngả Khắc thích cư nhiên là Đạt Lực đầu xanh kia...
Tiếu Dương đang cầm chén rượu trái cây nhìn mọi người náo nhiệt, rượu trái cây của thế giới này mang theo chút vị ngọt, còn có mùi hoa quả thơm ngát, Tiếu Dương uống đến mức trên mặt phiếm hồng còn không tự giác uống một chén lại tiếp một chén.
“Này, cho ngươi.” Một bả đao xinh đẹp ném vào trong lòng Tiếu Dương.
Tiếu Dương nghi hoặc, nhìn Bối Nạp Đức một chút, nam nhân kia cũng không nhìn hắn, “Ngươi không phải đã lấy thanh đao cong rồi sao.”
Lần trước, cầm lại thanh đao của mình đã chém con dã thú thì mới phát hiện đao có chút cong, bản thân cũng không có nhắc với hắn, nam nhân này cư nhiên biết.
Rút đao ra, thân đao là màu trắng sáng sủa, không phải kim loại chế tạo thành, đây là một thanh cốt đao (đao làm từ xương).
“Chẳng lẽ đây là thanh kiếm được chế tạo từ răng Xỉ thú?” Hi Nhĩ Đạt ở bên cạnh giật mình hô to.
“Ân.”
Hi Nhĩ Đạt lập tức nghiêm mặt nói, “Vương, là một thuộc hạ ta khẩn cầu ngài sau này không nên một mình đi làm loại chuyện nguy hiểm này!”
“Ân, sau này không đi nữa.” Trả lời dứt khoát lưu loát làm cho Hi Nhĩ Đạt chuẩn bị tốt lí do thoái thác nghẹn lại trong bụng, chỉ có thể hậm hực ngồi trở lại.
Tiếu Dương nhìn dáng vẻ cốt đao, hắn đương nhiên biết kiếm Xỉ thú được xem là một dã thũ hung mãnh nhất trên đại lục, bằng một cái răng nanh sắc bén chắc chắn xưng bá cả rừng rậm, kiếm Xỉ thú được làm từ răng nanh để chế thành vũ khí trên đại lục rất được hoan nghênh. Khó trách gần đây Bối Nạp Đức bề bộn, không gặp được bóng dáng, mọi người luôn thấy hắn cường đại nhưng lại lộ rõ ra trạng thái mệt mỏi như vậy. Người này...
Tiếu Dương ngẩng đầu, bởi vì say rượu nên đôi mắt có chút ướt át, cười hỏi Bối Nạp Đức, “Thủ lĩnh đại nhân đây là hướng ta cầu ái sao?”
Bối Nạp Đức nhìn đôi mắt sáng trong suốt kia, “Vậy ngươi tiếp nhận?”
“Ha hả ” tựa đầu vào trên người Bối Nạp Đức, “Bối Nạp Đức, ta muốn đi ngâm suối nước nóng...”
Bối Nạp Đức nghe vậy liền ôm chầm lấy người, nháy mắt biến mất tại chỗ, chỉ để lại một câu nói phiêu tán trong không trung, “Hi Nhĩ Đạt kế tiếp giao cho ngươi.”
Tế Tự cười hớn hở một hơi uống cạn chén rượu, mùa xuân tới rồi a ~~~
Đem người gắt gao đặt bên cạnh ao đá lớn, Bối Nạp Đức điên cuồng cắn mút môi Tiếu Dương, Tiếu Dương cố sức đẩy hắn, “Chờ một chút,...”
“Chờ cái gì hả.” Thật vất vả nhả người này ra, Bối Nạp Đức hận không thể lập tức đem người này ăn khô mạt tịnh, tự nhiên bị đẩy ra rất bất mãn.
“Ta có lời muốn nói với ngươi.”
“Ân, ngươi nói đi.” Ngoài miệng nói nhưng hành động vẫn không ngừng ~~
“Ngươi như vậy làm sao ta nói?”
“Sách, ngươi thật phiền toái...” Rốt cục không muốn buông cũng phải buông tha cho đôi môi kia, đầu lưỡi còn bị mình gặm sưng, trên môi thỉnh thoảng lại liếm liếm.
Chẳng muốn ngăn cản động tác nhỏ của hắn, tay Tiếu Dương giương cao chống lên bả vai Bối Nạp Đức, nhìn thẳng hắn, “Bối Nạp Đức, ngươi biết ta không phải là người của thế giới các ngươi.”
Bối Nạp Đức rốt cục dừng lại động tác, nhìn hắn, “Cho nên?”
“Cho nên, ta không có cách nào khác cho ngươi lưu lại con nối dòng, ở thế giới của ta, những người giống như ta, đều không thể sinh con. Hơn nữa, các ngươi sống rất lâu, ta nhiều nhất chỉ có thể sống bằng một phần tư các ngươi. Nhưng ta muốn tình cảm phải là một lòng, nếu như ngươi lựa chọn ta, như vậy, lúc ta còn sống, cho dù ta không thể cho ngươi lưu lại con nối dòng, cho dù ngươi vẫn tuổi còn trẻ như cũ mà lúc đó ta đã biến thành lão nhân với khuôn mặt đầy nếp nhăn, ngươi cũng không thể đi tìm những người khác.” Rốt cục cũng nói ra, đó cũng là vấn đề Tiếu Dương vẫn lo lắng, hắn biết Bối Nạp Đức thích hắn, nhưng hắn không thể xác định phần thích này có thể địch nổi khoảng cách hai người trong lúc đó, nếu không thể giữ gìn được, hắn thà rằng cũng không nên bắt đầu phần tình cảm này nếu không nhất định sẽ bị thương tâm của mình.
“Bối Nạp Đức, ngươi hảo hảo lo lắng một chút, cho dù như vậy, ngươi vẫn muốn thích ta sao?” Tâm lý Tiếu Dương rất không yên, hắn sớm đã biết mình thích Bối Nạp Đức, nhưng mình không thể lừa gạt hắn. Nếu như hắn không thể tiếp nhận... Vậy mình chỉ có thể rời đi.
“Ngươi luôn luôn tồn tại ý nghĩ này?” Đây là nguyên nhân khiến mình bị ép nhẫn nại lâu như vậy?
“Ân? Hả!” Chẳng lẽ cái này không đáng để ý? Hay là nói người này chỉ là dự định cùng mình chơi đùa một chút?? Nếu thật là như thế, mình nhất định thiến hắn!
Bối Nạp Đức thở dài, “Ngươi là đồ đần hả, cư nhiên vì loại sự tình này mà cự tuyệt ta lâu như vậy...”
“Ta thừa nhận, không thể lưu lại con nối dòng, ta quả thật có cảm giác thật đáng tiếc, nhưng cũng không thể giảm bớt thích của ta đối với ngươi. Tiếu Dương, ta trưởng thành đã rất lâu, chưa bao giờ có một người giống cái giống như ngươi có thể làm cho ta để ý như vậy, hơn nữa sau này cũng không có, cho nên không nên hoài nghi thích của ta đối với ngươi.” Dừng lại một chút, Bối Nạp Đức có chút buồn bực nhìn Tiếu Dương, “Về phần ngươi nói sống lâu, ta không phải đã cho ngươi ăn quả Bích Lạc sao?”
“Quả màu xanh lại ngọt ấy hả?” Qủa này cùng với sống lâu thì có quan hệ gì.
“Chính là loại quả đó, thân thể giống cái vốn rất yếu, hơn nữa sống lâu cũng không so được với giống đực. Ngươi cảm giác được bọn họ vì cái gì còn có thể sống lâu như vậy trong thời gian dài?”
“Sẽ không là do... Bởi vì loại quả kia sao?” Không hiệu quả đến mức ấy đi? Thú nhân dùng quả nhân sâm??
“Đúng vậy, quả thực loại quả này được xưng là thần ban cho, chuyên môn dùng để cho giống cái trong bộ lạc khỏe mạnh về thân thể, có thể kéo dài sống lâu.” Cái tên này không biết cư nhiên cái gì cũng đều không hiểu...(=.= ng ta rớt từ địa cầu mà …)
“Đó là đối với người nơi này, ta không phải là giống cái của các ngươi ở nơi này nha.”
“Ngươi không cảm giác được gần đây ngươi cao hơn, thân thể cũng cường tráng?”
Tiếu Dương lập tức đứng thẳng rồi so sánh với Bối Nạp Đức một chút, quả nhiên, bản thân khi mới đến đây cũng chỉ cao đến bả vai hắn, bây giờ cư nhiên đã cao đến cằm hắn rồi.
“Chuyện này xảy ra khi nào? Ta làm sao phát giác?”
Đầu óc ngươi trừ nghĩ tới ăn uống chơi đùa, còn muốn nghĩ cái gì.... Bối Nạp Đức cũng chỉ dám suy nghĩ không dám nói thật, việc tốt đẹp đêm nay còn chưa có bắt đầu nha, “Phỏng chừng chính ngươi cũng không phát giác, mấy tháng liền ta phát hiện ngươi bắt đầu cao hơn, cho nên đoán đối với ngươi cũng hiệu quả.”
Nói như vậy mình có thể sống rất lâu? Ha ha ha kỷ lục 110 tuổi của Cát Ni Tư tính cái gì hả, lão tử còn có thể sống hơn hai trăm năm đó ha ha ha ~~ Tiếu Dương trong nháy mắt nhộn nhạo.
“Không lo lắng?” Bối Nạp Đức ánh mắt tối sầm.
“Hì hì, ” Tiếu Dương biết ý tứ của hắn, hôm nay nói cũng nói rõ rồi hơn nữa không nên làm kiêu, chủ động tay đặt lên cổ Bối Nạp Đức, “Ta nói lo lắng thì ngươi sẽ không làm sao?”
“Nằm mơ!” Hôm nay lại để cho người này chạy vậy hắn không phải giống đực. (o(>﹏
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dị Thế Thú Duyên
Chương 10: Ăn
Chương 10: Ăn