[Black summer] là một ca khúc rất thích hợp làm nóng không khí, vì tập vũ đạo của bài hát này Lục Ninh Lục Viễn đã luyện rất lâu, kỳ thật Lục Ninh không giỏi vũ đạo, nhưng đầu óc y cùng Lục Viễn đều rất giỏi nhớ động tác, tập vũ đạo vẫn là tương đối nhanh.
Gậy huỳnh quang đung đưa theo tiết tấu biến thành một biển màu tím màu đỏ mỹ lệ, Elson cùng Jordanne ở bên trên vừa cảm thán vừa thò đầu xuống xem, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười vui vẻ.
Lục Ninh Lục Viễn đứng ở trên sân khấu có chút xa, nhìn không rõ lắm, song hai người này lại thật giống như đang phát ra ánh sáng vậy.
Thật lợi hại a.
Bọn họ đứng ở độ cao như vậy, nhìn toàn trường phía dưới vô cùng rõ ràng, hiệu quả ánh sáng thật sự rất tốt, các loại giàn giáo gắn đèn LED cũng không phải hàng rẻ, những đóa hoa được tạo ra tuyệt đối có thể dùng xa hoa để hình dung.
Hát xong [Lưu hỏa nhất hạ], Lục Ninh chạy sang bên cạnh đi lấy hai chai nước, ném cho Lục Viễn một chai, uống một hớp mới nói, “A, nóng quá!”
Khán giả dưới sân khấu đều nở nụ cười.
“Đầu tiên phải cám ơn mọi người đến xem concert của chúng tôi –” Lục Viễn ra vẻ nghiêm túc nói.
Lục Ninh một tay xoa eo, nhìn hắn cười.
Sau đó Lục Viễn rất nhanh liền nói không nổi nữa, “Này, cứ nhìn em làm cái gì!”
“Bởi vì em đẹp mắt a!” Lục Ninh học giọng điệu trước kia của Lục Viễn, nói.
Kết quả là bốn vạn fan ở phía dưới đồng thời hét lên.
Lục Viễn lập tức không nhịn được, cũng cười, “Anh cần tự kỷ như vậy sao? Bộ dạng em thì có gì khác anh?”
Dưới sân khấu lập tức bùng nổ một trận tiếng cười.
Lục Ninh mới không để ý tới hắn, “Mọi người cảm thấy sân khấu này đẹp không?”
“Đẹp!” Khán giả kêu.
Đây là nói thật lòng, sân khấu tiêu chuẩn như thế này tự nhiên là đầu nhập xa xỉ, các concert đại lục ít có đạt tới hiệu quả ánh sáng nhảy múa xinh đẹp như thế này, chung quy ai cũng không muốn mở một concert lỗ vốn. Mọi người đều nhìn ra được, cho nên nói lưu diễn lần này của Lục Ninh Lục Viễn vẫn là tốn rất nhiều tâm tư, cũng không phải chỉ là kiếm tiền, nói thật, nếu chỉ vỏn vẹn dựa vào bán vé mà nói, loại trình độ ánh sáng này, khó lắm mới xấp xỉ thu hồi vốn, không có lợi nhuận gì, thế nhưng, bọn họ dựa vào là buôn bán sản phẩm ăn theo làm phần kiếm tiền chính.
Các loại hàng hóa ăn theo lần lưu diễn này không chỉ có thể mua ở hiện trường, cũng có thể mua qua mạng, thế nhưng mỗi buổi đều có một loại hàng số lượng có hạn không xuất hiện trên mạng, loại hình thức marketing này cũng dẫn đến rất nhiều công ty khác hứng thú.
Hiển nhiên, không ít người đều nhìn ra trình độ tiêu thụ kiếm tiền của loại sản phẩm ăn theo này.
Thế nhưng, không phải tất cả “thần tượng” đều có loại lực kêu gọi này, cũng không phải tất cả fan đều nguyện ý lấy ra nhiều tiền như vậy vì thần tượng.
So với phần lớn ngôi sao đại lục, Lục Ninh Lục Viễn bọn họ đã vượt lên trước một bước dài.
Vài câu nói chuyện phiếm qua đi, Lục Ninh cầm micro nhìn về phía khán giả, “Bài hát tiếp theo, [Phụ thân].”
Trừ các ca khúc trong album [Hoa nở giữa hè] này ra, bọn họ còn chọn ba bài hát từ album thứ nhất và thứ hai thêm vào danh sách biểu diễn, [Phụ thân] chính là một bài trong số đó.
Từ lần bọn họ tham gia khoa niên hát bài hát này, bài hát này cũng đã xem như ca khúc kinh điển của Lục Ninh Lục Viễn, vừa mở miệng, lập tức chính là toàn trường hợp xướng.
Gậy huỳnh quang đong đưa, bốn vạn người hợp xướng, đợi đến khi âm nhạc chấm dứt, hốc mắt Cố Di ở bên trên cũng có chút ướt.
Ngọn đèn trên sân khấu tối đi, VCR thứ hai bắt đầu phát, Lục Ninh Lục Viễn nhanh chóng chạy xuống thay quần áo.
Trương Ngôn Thắng mang theo trợ lý nhanh chóng tẩy trang mắt hiện tại cho bọn họ, tóc cũng dùng nước vuốt một lần.
Trong thời gian sáu phút ngắn ngủi của VCR, bọn họ phải hoàn thành ba nhiệm vụ thay quần áo, đổi trang, làm tóc, nhanh đến gần như là đang chiến đấu.
Nhân viên công tác hỗ trợ hai người bọn họ ở hậu trường đã có gần hai mươi mấy!
Muốn tiến hành một buổi concert hoàn mỹ, bọn họ nhất định phải tính toán trọn vẹn loại thời gian này ở bên trong, bằng không hiện trường xảy ra vấn đề mới là phiền toái.
Đợi đến khi ngọn đèn trên sân khấu sáng lên lần thứ hai, bọn họ trực tiếp thăng lên từ đài giàn giáo ở giữa, các cột giàn giáo có gắn rất nhiều đèn LED, làm nổi bật giàn giáo dưới chân bọn họ giống như ánh sao lấp lánh.
Ánh sáng hạ xuống, giống như một đóa sắc vi ngân bạch nở rộ dưới chân bọn họ.
“Đêm đêm, ta ngửi thấy được hương hoa, ta không tìm thấy thân ảnh ngươi.
Thân ái, ta chờ ngươi.
Thân ái, ta vẫn ở nơi này chờ ngươi.”
Tiếng ca vang lên trong âm thanh violin duyên dáng, hát xong một đoạn, tiếng Harmonica du dương uyển chuyển êm tai.
Bọn họ đổi một bộ quần áo, so với bộ lúc trước kia, bộ này quả thực chói mắt, khán giả dưới sân khấu ồ lên một trận sau đó mới hét rầm lên.
Mái tóc đen của bọn họ được phun một nửa thành màu ngân bạch, khóe mắt đính mấy viên đá kim cương hình giọt nước, khuyên tai thủy tinh tím trên tai khúc xạ ra vầng sáng đậm nhạt.
Kỳ thực bọn họ không có lỗ tai, cho nên khuyên tai linh tinh mà Cố Di chuẩn bị cho bọn họ đều là cặp vào, bên trên là hai khuyên tai thủy tinh tím, Lục Ninh tai trái Lục Viễn tai phải, một sợi dây thật dài hình xoắn ốc kéo rơi xuống, đính thêm mất viên thủy tinh nhỏ, hoa lệ rực rỡ.
Quần áo bên dưới đồng dạng không tầm thường, trang phục phong cách Gothic nổi tiếng vì thần bí quỷ dị, bộ quần áo này của bọn họ có phong cách Gothic nhất định, nhưng cũng không hoàn toàn giống, áo sơmi màu đen trên người cũng không chỉ là áo sơmi, mà là áo sơmi dài tới bắp chân, trước ngực có dây lụa phức tạp màu đen, cổ tay áo gấp như đóa hoa, thêm thập tự giá bằng thủy tinh đen treo trước ngực, sau đó là áo khoác gió chiết eo bó sát người màu đen cùng găng tay da, trên chân là một đôi giày Martin màu đen nặng nề, từ áo khoác đến áo sơmi, từ đầu đến chân, từ trang dung đậm hơn lúc trước một chút đến khuôn mặt càng thêm lập thể dưới sự phụ trợ của màu sắc đậm này, cả bộ quần áo, trang sức bạc, trang sức thủy tinh đinh đinh đang đang cùng mặc nhiều màu tối làm cho bọn họ nhìn qua thon gầy lại cao gầy, khí chất cũng triệt để khác biệt, tràn ngập cảm giác cấm dục, khí tức trang nghiêm lãnh khốc.
Nhưng mà trang phục như vậy rất rõ ràng, dưới ngọn đèn chiếu sáng, khí thế toàn thân trở nên quá mạnh mẽ, chói mắt đến gần như khó có thể nhìn gần.
Trang phục sân khấu trong concert đương nhiên không giống trang phục hàng ngày, muốn Lục Ninh nói, trong cuộc sống thì có thế nào y cũng không quen mặc loại quần áo như vậy.
Thế nhưng ở trên sân khấu, không thể nghi ngờ, như vậy có trăm phần trăm lực trùng kích thị giác.
“Lưu diễn của Lục Ninh Lục Viễn, ca hát đứng đầu, hai tầng trùng kích thị giác thính giác!”
Đây là tin tức đầu đề của [Hội giải trí] – một trong những báo giải trí phát hành số lượng lớn nhất đại lục, ảnh kèm theo chính là một tấm Lục Ninh Lục Viễn đứng ở chính giữa giàn giáo, mặc bộ quần áo tràn ngập phong cách Gothic này, đèn LED lóe ra như biển sao, dưới chân bọn họ giống như có hoa tươi nở ra, rất hấp dẫn tầm mắt người.
Đồng thời, một số fan còn do dự có nên đi xem concert của bọn họ hay không lập tức hạ quyết tâm.
Loại concert phấn khích này mà không đi nhất định sẽ hối hận a!
Mà ảnh chụp trong concert lưu truyền lên trên mạng đã dẫn đến thảo luận kịch liệt, bất luận là ánh sáng phức tạp lóa mắt trong concert lần này, hay là Lục Ninh Lục Viễn có một phong cách quần áo riêng, trừ cái quần đính thủy tinh lúc đầu kia ra, đến bộ thứ hai style Gothic, thậm chí là áo lông rộng màu đỏ thứ ba, cổ áo mở thật sự rộng, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp cùng một phần nhỏ ngực, bộ tây trang thứ tư có một nửa diện tích là thêu thủ công tinh xảo, thêu mảnh lớn phong tín tử xum xuê, hay là bộ T-shirt tím nhạt cùng quần bò thấp eo bạc phếch gần như treo trên hông cuối cùng.
Vô luận là truyền thông chụp hay là fan chụp, đều có số lượng lớn ảnh chụp có thể gọi là tiêu chuẩn poster hoặc chân dung được truyền ra.
Lầu 1479, chủ yi: Concert lần này mà không đi nhất định sẽ hối hận chết…
Lầu 1480, vi quân túy: Mẹ nó này cũng quá đẹp đi, ánh sáng này!
Lầu 1481, nễ. Nhận không đến: So với hiện trường concert này, concert UU tôi đi xem tuần trước quả thực kém khủng, tuy rằng tôi không phải fan Ninh Viễn.
Lầu 1482, đỉnh băng ★ chi tâm: Tôi chuẩn bị đi mua vé, thần vật cần thiết lấy lòng nữ sinh.
Lầu 1483, gia qua hỏa vô ngân: Shizz, mặc kệ có hát tốt hay không, ánh sáng nhảy múa xinh đẹp như thế cũng đáng giá hồi phiếu……
Lầu 1484, kia quý hoa khai: Cái gì cũng không cần nói, quả thực lô cốt!
Lầu 1485, appl: Đây mới là concert lương tâm ở đại lục có được không
Lầu 1486, – dưa dưa dưa: Ảnh chụp quả thật rất xinh đẹp, nhìn những ảnh fan chụp này quả thực tim ngứa muốn chết a a a a a a, tôi muốn xem concert a a a a a, vì cái gì lúc đó cũng đang thi a a a a
Lầu 1487, hứa thệ.: Mấy người có chút rất khoa trương đi? Xem concert cũng không phải xem, tôi cảm thấy là nghe hát tương đối quan trọng đi, thần tượng chỉ là thần tượng, chỉ biết làm trình độ ngoài mặt.
Lầu 1488, love Ninh: Ý của lầu trên là Lục Ninh Lục Viễn hát không được? Đừng đùa thân! Cậu cho rằng bọn họ thật là phái thần tượng? Có quá nhiều video có thể ném lên mặt cậu biết sao!
Lầu 1489, ai u ai: Cầu lầu 1487 đưa video live hiện trường của thần tượng phái thực lực, để chúng tôi nghe xem có bao nhiêu “thực lực.”
Lầu 1490, Leslie: Tôi coi như xem tương đối nhiều concert, live hiện trường của Ninh Viễn không thể chê, ở trình độ nào đó còn lợi hại hơn trên CD vài lần.
Lầu 1491, Lilith: Concert đại lục làm đến loại trình độ này, nói thật tôi còn chưa từng thấy, hoàn toàn cảm giác tảng lớn, rất rung động!
Lầu 1492, ức qua xích đu giá chủ: Một câu, rất đẹp.
……
Mặc kệ buổi tối thảo luận nhiệt liệt như thế nào, Lục Ninh cảm giác, xong một buổi concert thể lực tuyệt đối gần như khô kiệt, khi trên sân khấu cùng hưng phấn không cảm thấy, đi xuống rồi mới cảm thấy toàn thân đều có chút đau nhức, thật giống như lúc đang vận động thì không cảm giác, đợi khi vận động xong rồi thì các loại không thoải mái liền tìm đến ngươi.
Đây mới chỉ là buổi concert đầu tiên mà thôi, bọn họ còn buổi diễn đang chờ phía sau, đưa ra mánh lới tour lưu diễn thế giới, cái này không phải nói chơi.
Toàn bộ sáu tháng cuối năm 2009, bọn họ cứ ở trong không khí nhiệt liệt rực rỡ như vậy, Lục Ninh còn phải tới Mỹ quay [Wolf] season 2, lại vẫn chỉ là vai diễn một tuần, nhưng lần này toàn đoàn làm phim đối với y rõ ràng thân thiết hơn rất nhiều, cũng không không hợp giống như khi qua season 1, lăn lộn trong cái vòng này, bất kể là ở quốc gia nào, bất kể là màu da gì tình trạng gì, đều không có EQ quá thấp, mà nổi tiếng cùng không nổi tiếng, ở nơi nào cũng đều khác nhau.
Năm trước, Lục Ninh chỉ có thể nói có chút danh tiếng, ở nước ngoài cũng không có bao nhiêu người biết, mà hiện tại, nhờ [Wolf] season 1 cùng [Người sống sót] ban tặng, Lục Ninh thậm chí còn có danh tiếng hơn vài diễn viên trẻ tuổi trong đoàn làm phim ở nước Mỹ, hơi có chút EQ đều biết phải cho y vài phần mặt mũi, cho dù là vốn không quá coi trọng Lục Ninh cũng biết che giấu loại cảm xúc này đi, ít nhất ở mặt ngoài thoạt nhìn thì thân thiết hơn rất nhiều.
Sau đó, trung tuần tháng 7, còn trong quá trình lưu diễn của bọn họ, Chung Du Bạch giao cho Lục Viễn một kịch bản, “Có người nhìn thấy biểu hiện của cậu trong [Người sống sót], riêng phái người đến công ty ở đại lục liên lạc, cậu xem xem.”
Lục Ninh thò đầu qua, vừa thấy tên biên kịch cùng đạo diễn liền cả kinh, “[VeLục Viễnet paw]!”
Không thể trách y kinh ngạc, [VeLục Viễnet paw], đại lục phiên dịch [Tiếu lý tàng đao], bộ phim Hollywood lớn này không chỉ quét ngang phòng bán vé trên quốc tế, hơn nữa được công nhận là điện ảnh Hollywood vừa có chất lượng lại có phòng bán vé, trong những năm phim thương nghiệp đại hành kỳ đạo này, [VeLục Viễnet paw] càng được nhiều thừa nhận.
Đúng, nam thứ bộ điện ảnh này chính là một vị Hoa kiều, Lục Ninh nhớ rõ ban đầu là do một người Mỹ gốc Hoa diễn, mang tới cho hắn nhân khí trước nay chưa từng có không nói, thậm chí còn giành được đề danh nam diễn viên phụ xuất sắc nhất trong giải Oscar!
Nhưng mà, đời trước Lục Viễn chưa từng tham gia [Người sống sót].
Trong mắt Lục Ninh, thiết lập nam thứ trong bộ điện ảnh này quả thực rất thích hợp Lục Viễn, tươi cười sáng sủa ánh mặt trời mê người cái gì……
“Cậu biết?” Chung Du Bạch kỳ quái nhìn qua.
Lục Ninh cũng không che lấp, hào phóng gật đầu, “Tôi từng xem tiểu thuyết này.”
Bộ điện ảnh này chính là do tiểu thuyết cùng tên cải biên, cho nên Chung Du Bạch cũng không lại nói cái gì.
“Tôi đề nghị là nhận, loại cơ hội này rất khó có được.” Chung Du Bạch khuyên y.
Lục Ninh gật gật đầu, “Đúng vậy.”
Lục Viễn lấy kịch bản qua,“Được rồi, tôi biết.”
“Mặt khác, A Ninh cũng có ba lời mời từ Hollywood, thế nhưng nhân vật đều không phải quá quan trọng, hiện tại tranh thủ nhiệt độ của [Người sống sót], ngược lại là có một số nhà sản xuất có ý định mời, nhưng mà tôi vẫn cảm thấy vài kịch bản trong nước kia càng tốt hơn một chút.” Nếu nói chuyện, Chung Du Bạch cũng đơn giản nói xong xuôi với Lục Ninh.
Lục Ninh gật gật đầu, y nhìn kịch bản trước mặt, gần như không do dự liền lấy một trong số đó, điện ảnh tốt không phải vơ một cái là có được, tỷ như [Yêu không ngủ] cùng [Thần hồn nát thần tính] lúc trước, tuy rằng coi như điện ảnh thương nghiệp không kém, thế nhưng muốn giành giải thưởng thì còn kém chút, bộ điện ảnh [Cố sự Tây Song] y lấy ra này là một bộ điện ảnh rất đặc biệt, Lục Ninh nhớ rõ đời trước Lục Viễn từng diễn bộ điện ảnh này, hơn nữa mang đến cho Lục Viễn giải nam chính xuất sắc nhất đầu tiên trong đời, đến từ một trong ba giải thưởng điện ảnh lớn nhất đại lục, Kim Kê Bách Hoa.
Nhưng hiển nhiên [VeLục Viễnet paw] đối với Lục Viễn mà nói, là cơ hội càng tốt hơn.
Lục Ninh thở dài, cánh hồ điệp là y đây đã tạo thành quá nhiều thay đổi, thế nhưng y có thể khẳng định là, đời này Lục Viễn sẽ đi được càng xa càng thành công hơn đời trước.
Đương nhiên, bản thân cũng vậy.
“Còn có, a Viễn phải tham gia lễ công chiếu lần đầu [Thần hồn nát thần tính], bởi vì Hà Thụy Thân chết, [Thần hồn nát thần tính] không bán lớn mới kỳ quái, các diễn viên khác cũng tham dự toàn bộ, cho nên a Viễn nhất định phải đi.” Chung Du Bạch nhìn Lục Viễn nói.
Lục Viễn không quan trọng gật gật đầu, sau đó nhướn mi, “Tôn Lập Ngôn cũng sẽ đi?”
“Đúng.”
Lục Ninh thú vị cười cười, “Không phải hiện tại hắn tránh chúng ta như rắn rết sao?”
“A Ninh ngươi đi cùng ta đi.”
Lục Ninh gần như không do dự, “Được a!”
Chung Du Bạch lật lật cuốn sổ trên tay, “Hai người có thể cùng đi, sau đó điện ảnh vừa chấm dứt chúng ta trực tiếp bay đến Los Angeles.”
Đợi đến khi đã nhắc nhở xong mọi chuyện, lúc Chung Du Bạch đang định rời đi, bỗng nhiên lại dừng bước, “Ah, quên nói cho hai người một chuyện.”
“Chuyện gì?” Lục Viễn nhìn qua.
“Lúc nãy tôi nhìn thấy Diệp Tồn An cùng Cố Di hôn môi ở cửa thang máy, sau đó Diệp Tồn An đeo cho cổ một cái nhẫn.”
Lục Ninh: “……” Lời này chẳng lẽ không phải nên nói sớm sao?
Lục Viễn: “……” Mẹ nó tên Diệp Tồn An hỗn đản này!
“Là cầu hôn sao?” Lục Ninh bỗng nhiên mở miệng.
Chung Du Bạch nhún vai, “Làm sao tôi biết, cậu có thể tự mình đi sang hỏi bọn họ.”
Sau đó trực tiếp đóng cửa lại đi ra ngoài.
Lục Ninh coi như nhìn ra, tâm tình của Chung Du Bạch hiện tại rất không xong.
Trình Thương Thuật đã không xuất hiện khoảng một tháng, chẳng trách.
Trong khi mình cảm thấy hạnh phúc, hy vọng người khác cũng có thể hạnh phúc, cho nên y cảm giác, Diệp Tồn An cùng Cố Di nói không chừng cũng là một trang duyên phận đẹp?
“Chung ca là tâm tình không tốt?” Lục Ninh quyết định tìm một đề tài an toàn.
“Hừ, ta thấy anh ta là dục cầu bất mãn đi!” Lục Viễn nói thẳng, hắn biết mình không nên can thiệp hạnh phúc của Cố Di, thế nhưng từ sau chuyện của Phí Xuân Lâm qua đi, hắn luôn cảm thấy ánh mắt Cố Di rất không đáng tin, Diệp Tồn An coi như là người “bên trong” bọn họ, nếu dám giống như Phí Xuân Lâm, hắn không ngại cho người này chảy chút máu –
Nghẹn khuất là, đến bây giờ Cố Di lại vẫn chưa nói cho hắn chuyện này.
Nhưng mà, bản thân bận rộn như vậy, Cố Di muốn nói cũng không có cơ hội đi?
Đang nói, cửa lại một lần nữa bị mở ra, Chung Du Bạch mặt không chút thay đổi đứng ở cửa, “Cuối cùng còn có một việc, phù thủy nước Anh kia ngày mốt sẽ đến Thượng Hải, tiến hành giao dịch Mithril lần đầu tiên, chỉ là thông báo cho hai người một tiếng.
Lục Ninh: “……” Y cảm thấy Chung Du Bạch nhất định nghe được.
Lục Viễn đầy mặt nghiêm túc, “Chúng tôi biết.”
Giấu đầu hở đuôi.
Lục Ninh thiếu chút nữa nhịn không được cười ra tiếng.
Lục Viễn vẫn là như vậy, trầm ổn lại ngẫu nhiên ngây thơ, thông minh lại có lúc sẽ phạm chút ít ngu ngốc, mặc kệ bề ngoài ưu nhã xuất chúng cỡ nào, bản chất bên trong lại vẫn là gia hỏa có chút ít tính tình nhỏ, cố chấp kiên định kia.
Hắn không phải một quỷ hút máu hoàn mỹ, nhưng lại chân thật đến đáng yêu.
Lục Ninh nghĩ có lẽ nếu cuộc sống cứ tiếp tục qua thế này, bản thân sẽ một ngày so với một ngày càng thích hắn.
Nhưng mà Lục Ninh lại không chán ghét loại cảm giác này một chút nào.
.
Harmonicar
harmonica tremolo
Phong tín tử (hoa dạ hương)
article-new_ehow_images_a08_bm_83_care-white-hyacinth-800×800 phongtintu
Cái này chỉ là để dễ tưởng tượng thôi, chứ ko đúng đâu
Đá kim cương hình giọt nước
ktt_12.2_da_quy_14_kienthuc_bdeo
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh
Chương 76
Chương 76