“Vì cái gì nhất định phải chụp chân dung?” Trên thực tế Lục Ninh cũng không phải rất thích chụp chân dung, nếu là tạp chí thì cũng thôi, loại chân dung này y vẫn không quá có thể hiểu cách thức, đương nhiên, đối với công tác Chung Du Bạch bố trí cho hắn, bình thường Lục Ninh là rất ít có dị nghị.
Nếu là Lục Viễn hỏi, hơn phân nửa là Chung Du Bạch sẽ không để ý hắn, nhưng nếu là Lục Ninh hỏi, hắn thực nghiêm túc giải thích, nói: “Chân dung kỷ niệm hai mươi tuổi chỉ là một mánh lới, tôi muốn xem xem một hình thức khác có thể đi thông ở đại lục không.”
“Hình thức gì?” Lục Viễn tò mò hỏi.
Chung Du Bạch liếc mắt nhìn hắn, “Nước ngoài thường xuyên có bán một số album có hạn lượng, chân dung vân vân, ví dụ như một tập album làm đẹp một chút, phí tổn đại khái gấp năm lần album phổ thông, giá lại có thể tăng cao đến hai, ba lần chẳng hạn, bởi vì nó là số lượng có hạn.”
Lục Ninh có chút đăm chiêu, “Loại hình thức này rất ít gặp ở đại lục.”
“Đúng, tuy rằng những thứ số lượng có hạn gì đó cũng không thiếu, một vài loại hàng xa xỉ số lượng có hạn vẫn là rất có thị trường đại lục, đại lục cũng có người từng phát album số lượng có hạn, nhưng bọt nước quá nhỏ, tôi vẫn muốn xem có thể gợi ra phản ứng càng lớn hơn hay không.” Chung Du Bạch nói, “Bộ chân dung tôi chuẩn bị này chỉ có một vạn bản.”
Lục Ninh nhăn mi, “Vậy định giá thì sao?”
“Đại khái gấp khoảng năm lần album chân dung bình thường, hiện tại tôi dự tính là hơn một nghìn một chút.” Chung Du Bạch bình tĩnh nói.
Lục Viễn: “……” Độc như vậy……
“…… Một bộ chân dung đắt như vậy sẽ có người mua?” Lục Ninh hoài nghi.
Chung Du Bạch cười tủm tỉm, “Có thể thử xem nha.”
Trong khi nhóm nhân sĩ chính đạo đang bị “lục soát thịt người” làm cho sứt đầu mẻ trán, concert của Lục Ninh cùng Lục Viễn cuối cùng thuận lợi chấm dứt, lần này không có người đến gây phiền phức nữa.
Mà chạy về trường học cũng đã bước vào giai đoạn ôn tập cuối kỳ, đến khi thật vất vả thi xong, Lục Ninh Lục Viễn trực tiếp bay đến thắng địa nghỉ phép Maldives nổi tiếng.
Đại lục đã là thời tiết trời đông giá rét, Maldives lại vẫn ấm áp như hè, vừa xuống máy bay, Lục Ninh Lục Viễn hô hấp không khí tươi mát, ném đi quần áo dầy cộm nặng nề, nhìn cảnh đẹp bờ cát, biển xanh biếc, trời xanh thẳm, mặc kệ có phải đến công tác hay không, đều cảm thấy vô cùng thần thanh khí sảng.
Cái gọi là tiêu chuẩn mà người đại lục có thể tiếp thu, Chung Du Bạch lựa chọn nơi này vốn đã tương đối thích hợp chụp ảnh mặc tương đối ít, thứ như chân dung này, nếu là quá mức phơi bày, chưa nói đến không thích hợp với hình tượng Lục Ninh Lục Viễn, chắc chắn sẽ rơi xuống hạ thành, gợi cảm chưa bao giờ là dựa vào mặc nhiều mặc ít để phán xét.
Thanh niên “hai mươi” tuổi, chính là thời kỳ dung mạo đang ở đỉnh cao nhất, cho dù tuổi càng lớn có lẽ sẽ càng có thêm vài phần mị lực do năm tháng lắng đọng lại, nhưng chỉ đơn thuần lấy dung mạo, làn da cùng vóc người mà nói, thanh xuân tinh thần phấn chấn của cái tuổi này cũng sẽ không kém so với thời kỳ “trưởng thành.
Lục Ninh cảm thấy, giữ một phần kỷ niệm như vậy cũng không hẳn là không tốt, tuy rằng y không phải hai mươi tuổi thật sự, hơn nữa nếu y nguyện ý mà nói, có thể vẫn luôn duy trì dáng vẻ này.
Nhưng Lục Viễn không phải a — Lục Viễn thay đổi mà nói, mình tất nhiên cũng phải điều chỉnh cùng hắn, trạng thái dáng vẻ lúc này, sau này lại cũng không về được.
Người Chung Du Bạch mời đến chụp là một vị nhiếp ảnh gia nổi tiếng đại lục, cô vẫn giúp một tạp chí thời trang có lượng tiêu thụ rất lớn chụp ảnh bìa, lấy cấu trúc màu sắc tươi đẹp có sáng ý mà nổi tiếng trong giới thời trang.
Mà Lục Ninh vừa nhìn thấy vị này — nhìn thật quen mắt……
Lục Viễn lại lập tức mở to hai mắt nhìn, “Cô –”
“Hả?” Nhiếp ảnh gia tiểu thư một thân quần bò T-shirt đơn giản, toàn bộ tóc buộc sau đầu, lộ ra khuôn mặt thanh tú trắng nõn, không tính là có bao nhiêu xinh đẹp, khí chất lại tương đối tốt.
Lục Ninh cảm thấy cô nhìn quen mắt, suy nghĩ trong chốc lát lại giật mình!
Cô chính là nhện tinh ngày đó từng có ý đồ câu dẫn Diệp Tồn An!
Chung Du Bạch nhìn thần sắc hơi cổ quái của bọn họ, “Hai người quen biết Diệp Bích Ti?”
“Không biết!” Đây là Lục Viễn trả lời.
Lục Ninh ngược lại khách khí nói, “Từng gặp mặt một lần.”
Vị nhiếp ảnh gia gọi Diệp Bích Ti này một chút cũng không hoa lệ lóa mắt như khi ở tiệc rượu Khổng gia ngày đó, thân quần áo phổ thông này hoàn toàn che lấp dáng người đẹp kiêu ngạo của cô, Lục Ninh không ngờ cô không phải người mẫu, mà là một vị nhiếp ảnh gia.
Diệp Bích Ti cũng không để ý Lục Ninh không khách khí, “Xí ~ nhỏ mọn như vậy, không phải mơ ước bạn trai của cậu một chút thôi sao, tôi còn chưa có động thủ đâu đã bị cậu phát hiện, yên tâm, tôi làm người luôn luôn có nguyên tắc.”
Lục Viễn: “……” Một lúc lâu mới nói: “Bạn trai em gái cô! Hắn mới không phải bạn trai tôi!”
Lục Ninh thanh thanh yết hầu, “Kia cái gì, anh ta là chấp hành CEO ở công ty chúng tôi.”
Diệp Bích Ti ngạc nhiên, “Như vậy vì sao hôm đó cậu ta biểu hiện giống như bắt gian tại giường thế?”
Lục Ninh: “……” Hắn bắt không phải gian giữa cô và Diệp Tồn An có được không, mà là chị gái hắn cùng Diệp Tồn An……
Ah, không đúng, nói như vậy càng kỳ quái!
Diệp Bích Ti là nhện tinh, giống như Đỗ Thúy Ảnh, đều có thể nói là nhân sĩ liên ngành trong giới giải trí, Diệp Bích Ti lăn lộn giới thời trang, có chút danh khí, cũng không tính bắt mắt nhất, hơn nữa thân là nhiếp ảnh gia, dùng màn ảnh ghi lại không ít người, chính cô lại xuất hiện trước màn ảnh cực ít, phần công tác này cũng liền tương đối an toàn, Đỗ Thúy Ảnh chỉ phụ trách biên kịch, trừ trong [Người lữ hành] cô có ý muốn tham dự một chút, những thời điểm khác gần như đều ngủ đông không ra.
Lại càng đừng nói đến mấy người viết ca khúc cùng làm hậu trường kia, lại nói tiếp, nhóm yêu quái đã càng ngày càng ít, thế nhưng kỳ quái là, ở trong giới giải trí này, yêu ma quỷ quái ngược lại thật đúng là không thiếu, chung quy bọn họ bị buộc đến không thể nào đi làm những loại công tác ban ngày ổn định kia, chỉ có thể lựa chọn chui vào những công tác tương đối tự do lại có thể ru rú trong nhà này.
Maldives rất đẹp, thời điểm tới gần tết âm lịch cũng chưa xem như mùa ít khách, vẫn là có không ít du khách, du khách đại lục đến cũng không ít, mà lúc này Lục Ninh Lục Viễn mới đầy đủ phát hiện độ hot của cái tên mình……
Bởi vì những du khách Trung Quốc này hầu như đều có thể nhận ra bọn họ, chỉ cần có người trẻ tuổi ở, thậm chí lập tức có thể gọi ra tên của bọn họ.
Đừng nói là du khách Trung Quốc, châu Á bao gồm Nhật Hàn cũng không thiếu du khách tuổi trẻ, đều có vẻ không hề xa lạ với bọn họ.
Máy quay đi theo trong cả quá trình chụp album chân dung, Lục Ninh đổi xong bộ quần áo đầu tiên của bộ chân dung này, cũng không phải là chỉ mặc một cái quần bơi như y vẫn nghĩ, trên thực tế, quần áo chuẩn bị cho bọn họ, thế nhưng không có xuất hiện riêng quần bơi.
Bộ quần áo này là một bộ y phục mỏng nhẹ đến gần như trong suốt, sắc thuần trắng, vài dệt bông mềm mại, áo không có cúc, phía trước buộc dây, quần là tương đối thoải mái rộng rãi.
…… Nhưng là quần áo như vậy vừa ngấm nước, mặc cùng không mặc có khác nhau sao?
Theo Diệp Bích Ti nói, muốn, chính là hiệu quả như vậy.
Bộ quần áo này vừa có một tấm ảnh chụp ra, chính bản thân Lục Ninh cũng có chút cảm giác làn da tê dại –
Đó là một tấm ảnh chụp dưới biển thực đặc biệt, y cùng Lục Viễn giãn thân thể, quần áo vải bông nhẹ nhàng mở rộng trong nước, theo gợn sóng nhộn nhạo, nước biển u lam trong veo xẹt qua trong mái tóc đen mềm mại của bọn họ, bọn họ hơi nghiêng đầu mỉm cười với đối phương, lộ ra sườn mặt xinh đẹp, mà tay phải Lục Ninh cùng tay trái Lục Viễn chặt chẽ nắm lại với nhau.
Tấm ảnh này chụp rất dễ nhìn, không cần hậu kỳ chỉnh sửa cũng đã có một loại cảm giác đặc biệt, thẳng khiến người chỉ xem một chút liền khó có thể dời mắt nhìn.
Bộ quần áo thứ hai là quần bò trễ eo phối cùng áo sơmi trắng, lưng quần bò rất thấp, rộng rãi treo bên hông, dây lưng tản ra một nửa, giống như chỉ cần thấp xuống một chút thì quần sẽ rơi xuống! Cố tình lại là dáng vẻ muốn rơi lại không rơi được — hơn nữa xem ra, bọn họ không có mặc quần lót. Áo sơmi cũng không đóng cúc, gió biển thổi đến, phần bụng không có một chút thịt thừa nhìn một cái không sót gì. Bọn họ như vậy chân trần chậm rãi đi qua trên bờ cát, một số fan tụ tập ở bốn phía nhịn không được hét rầm lên!
Rõ ràng chỉ là chụp ảnh mà thôi, nội tiết tố bọn họ tản mát ra khiến người hoàn toàn không thể chịu đựng được a! Chỉ nhìn một cái, chỉ cười một cái cũng đã rất trí mạng, hoàn toàn làm tim người ta đập gia tốc!
Bộ quần áo thứ ba của Lục Ninh là áo may ô màu đen bó sát người, Lục Viễn là màu trắng, mặc áo may ô, làm tốt kiểu tóc, đường cong thân thể xinh đẹp của bọn họ được phác thảo không thể nghi ngờ, thân dưới là quần bò bó sát, cho dù không đeo giày, bốn chân lại vẫn thon dài thẳng tắp, quần bò này hợp thân vô cùng, nhìn từ su lưng, có thể nhìn thấy đường cong mông thực căng của bọn họ.
Bộ quần áo thứ tư là chính trang, tây trang ngay ngắn chỉnh tề, caravat, giày da, bọn họ mặc tây trang cắt may theo người không chỉ một lần, bộ tây trang này không phải là trang phục sân khấu, mà là tây trang phổ thông cắt may khéo léo, bọn họ mặc dạng quần áo này dùng cơm ở nhà hàng lộ thiên trên biển, cơm Tây tinh tế, rượu đỏ cùng nến bạc, lại thêm cảnh biển cùng hoa tươi mỹ lệ.
Chỉ có một bộ cuối cùng là chụp ở trong phòng, phòng tắm, bồn tắm lớn, sương mù mông lung, áo tắm, khăn tắm chỉ quấn quanh thân dưới — tất cả ảnh chụp đều không có bất cứ điểm nào lộ, nhiều lắm là đường cong thân thể cùng phần lưng trần mông lung của bọn họ, nhất là đường cong lưng hồ điệp cốt xinh đẹp.
Hết thảy mọi thứ đều cho người đầy đủ không gian mơ màng, lại sẽ không trần trụi đến mức khiến người cảm thấy dung tục, nam nhân vốn không giống nữ nhân, cho dù bọn họ chỉ cần mặc một cái quần bơi xuất hiện trong chân dung, vẫn có thể qua thẩm tra trong nước như thường, thế nhưng bọn họ không có.
Đến khi chụp xong toàn bộ, Lục Ninh còn chưa nhìn thấy thành phẩm, lại có cảm giác bộ ảnh này chụp nhất định sẽ thực không kém, bởi vì tiêu chuẩn của Diệp Bích Ti rất cao, một số bức ảnh cô chụp ra, hoàn toàn chưa có hậu kỳ cũng đã thực xuất sắc.
Tỷ như tấm ảnh lúc mặc bộ quần áo thứ hai, khi y cùng Lục Viễn sóng vai đứng ở bờ biển, nước biển vỗ lên tẩm ướt ống quần bò của bọn họ, bọn họ đứng rất nhẹ nhàng, trong màn ảnh Diệp Bích Ti chụp được, ngay cả khóe mắt đuôi mày của bọn họ cũng lộ ra vài phần ý nhị phong lưu, tương đối thú vị là y vươn tay ra, Lục Viễn đặt một con ốc mượn hồn nhỏ lên lòng bàn tay y.
Đó là một cận cảnh, hoàng hôn yên tĩnh, tươi cười trên mặt bọn họ ấm áp mà tươi đẹp.
Lại ví tỷ như tất cả ảnh chụp của bộ quần áo thứ tư đều cực có khuynh hướng cảm xúc, bộ quần áo thứ năm càng là đem ái muội gợi cảm bày ra vừa đúng.
Mà lúc này Lục Ninh còn chưa ý thức được bộ chân dung này xuất hiện sẽ tạo thành hậu quả như thế nào, lúc này y cùng Lục Viễn đã đâm một tầng cửa sổ giấy cuối cùng, bọn họ sẽ hôn môi, make love, làm tất cả những chuyện mà người yêu sẽ làm, mà ở Maldives xinh đẹp, Lục Viễn căn bản sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Cho nên, trong khi Lục Ninh căn bản không phát hiện, ánh mắt, biểu tình, ngôn ngữ thân thể giữa y cùng Lục Viễn, đều có chỗ không giống với anh em bạn bè bình thường –
Đây là một loại cảm giác chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời, từ ánh mắt đối diện, bàn tay nắm, dáng vẻ cùng nhau cười, dáng điệu nói chuyện của bọn họ, loáng thoáng để lộ ra.
Bởi vì, bọn họ yêu nhau.
Mặc kệ phần yêu này là sâu là cạn, là đậm là dày, tóm lại là yêu nhau.
Màn ảnh của Diệp Bích Ti trung thực ghi lại điểm này, hai đương sự lại giống như không thấy.
Từ đầu đến cuối tết âm lịch, bọn họ kết thúc công tác quay chụp, lại ở lại Maldives nghỉ ngơi hai ngày, liền trực tiếp bay đến Los Angeles Mỹ.
Sự kiện điện ảnh trọng đại nhất toàn cầu là Lễ trao giải Oscar sắp khai mạc.
[Người lữ hành] cùng [HongKong ký sự] lọt vào giải Oscar được truyền thông đại lục đưa tin bốn phía, bởi vì thu hoạch Cành Cọ Vàng Cannes, so với [HongKong ký sự] còn chưa công chiếu, bọn họ càng kỳ vọng cao vào bộ phim [Người lữ hành] này lấy được thành tích tốt ở giải Oscar, mà [Người lữ hành] tổng cộng đạt được ba hạng đề danh ở Oscar, biên kịch xuất sắc nhất, quay phim xuất sắc nhất, cùng phim nói tiếng nước ngoài hay nhất, [HongKong ký sự] cũng vào vòng tranh giải phim nói tiếng nước ngoài hay nhất, có hai bộ phim đại lục lọt vào cùng một kỳ Oscar vốn chính là cực kỳ hiếm thấy.
Trong mấy bộ điện ảnh được đề danh phim nói tiếng nước ngoài hay nhất, không thể nghi ngờ, [Người lữ hành] là một bộ có lực cạnh tranh nhất, mà giải thưởng nó đạt được ở Liên hoan phim Cannes càng tăng thêm lợi thế cho nó, cho nên truyền thông đại lục cũng đặc biệt chú ý tới giải Oscar đang tiến hành.
So với Maldives cảnh sắc mỹ lệ, ánh nắng tươi sáng, khí hậu hợp lòng người, Los Angeles tháng 2 vẫn là tương đối rét lạnh.
Cùng ngày xuất hiện bên cạnh đôi song sinh châu Á này trên thảm đỏ, còn có Thời Thúy Chân mặc lễ phục màu vàng sáng, luận trình độ đẹp mắt đó là tương đối cao, Thời Thúy Chân có dáng vẻ mỹ nữ truyền thống Trung Quốc, vàng sáng thực tôn màu da của cô, khiến cô vừa đoan trang tú lệ lại tăng thêm vài phần minh diễm, mà chính trang màu đen ổn trọng của Lục Ninh Lục Viễn, đứng chung một chỗ với Thời Thúy Chân, hoàn toàn không trở thành lá xanh phụ trợ hoa hồng, mà tự có chỗ đoạt ánh mắt người của riêng bọn họ.
Đối với ngôi sao đại lục mà nói, bản thân chuyện có thể đi lên thảm đỏ lễ trao giải Oscar đã là một loại vinh dự, mặc kệ có giành giải thưởng hay không, có thể đứng ở trong này đã đủ để khinh thường đại bộ phận diễn viên điện ảnh trong nước.
Lần này đoàn làm phim [Người lữ hành] không đến đông đủ tất cả các thành viên, trừ ba người Thời Thúy Chân, Lục Ninh, Lục Viễn đi thảm đỏ ra, cũng chỉ có ba người nữa, đương nhiên, bé gái váy hồng thần bí mà truyền thông đại lục chờ đợi vẫn không xuất hiện, thân phận của cô bé phỏng chừng vĩnh viễn trở thành một điều bí ẩn của [Người lữ hành].
So với đoàn phim [Người lữ hành], đoàn làm phim [HongKong ký sự] càng thêm tinh quang rạng rỡ, bản thân Trương Tuấn Nhạc đã là khách quen của thảm đỏ Osar từ rất lâu về trước, lần này dắt toàn bộ đoàn phim đến, gợi ra chú ý trên đất Mỹ này còn nhiều hơn [Người lữ hành].
“Đạt được phim nói tiếng nước ngoài hay nhất là –” trái tim Lục Ninh nhất thời nâng lên, muốn nói không có trông đợi, đó là không có khả năng, thế nhưng kết quả lại ngoài dự đoán của mọi người, dành cho một bộ phim của Áo.
Đặng Nhất Khánh ngồi bên cạnh y hiển nhiên cũng thực thất vọng, rất nhanh lại rộng rãi nói: “Chúng ta có thể ngồi ở chỗ này một lần cũng đã rất thành công rồi.”
Lục Ninh cũng cười, “Nói phải.”
Nhưng may mắn là, bộ điện ảnh này cũng không phải không thu được cái gì ở Oscar, dựa vào thủ pháp quay chụp tinh tế cùng cảnh đẹp độc đáo của Tây Tạng, [Người lữ hành] bỏ giải quay phim xuất sắc nhất vào túi.
Đáng tiếc là, [HongKong ký sự] không đạt được bất cứ giải thưởng gì.
Nhưng vào giải Oscar vẫn dát một tầng vàng cho [HongKong ký sự], mang theo một chút tiếc nuối, Lục Ninh Lục Viễn kết thúc hành trình Oscar đầu tiên của bọn họ, trong khi bọn họ ở lễ trao giải Oscar, [HongKong ký sự] đứng đầu lịch công chiếu dịp tết âm lịch tại đại lục!
Bộ phim hành động đầu tư không tính ít này tương đối có đặc sắc HongKong, mang theo đặc sắc cá nhân rõ nét của Trương Tuấn Nhạc, mà lần đầu làm diễn viên chính phim hành động với Lục Ninh Lục Viễn mà nói, đánh có đủ đặc sắc hay không cũng là chỗ mà rất nhiều người chờ mong.
Vào năm 2007, độ đề tài trên người Lục Ninh Lục Viễn mãi cho đến hiện tại vẫn chưa bao giờ giảm xuống, một sự kiện tiếp một sự kiện, từ [Người lữ hành] giành giải thưởng, tiếp đến quay [HongKong ký sự], sự kiện từ thiện, bị tập kích quỷ dị ở lưu diễn châu Á, lễ trao giải Oscar……
Mà cùng một năm hai bộ phim đóng vai chính đồng thời được đề danh phim nói tiếng nước ngoài hay nhất, bản thân chính là một việc trước nay chưa từng có!
Vì thế, điểm này cũng thể hiện phòng bán vé của [HongKong ký sự], mặc kệ là mọi người xuất phát từ mục đích gì, hai tiểu tử lúc đầu chẳng qua chỉ là “người mới” trong mắt trợ lý của Trương Tuấn Nhạc, mang đến lực kêu gọi phòng bán vé làm cho người ta kinh ngạc.
Trang nhất tin tức giải trí trong nước cùng ngày cho Lục Ninh Lục Viễn tám chữ:
“Thiên vương chi thế, vừa lộ tranh vanh.” (*)
Trong tin tức viết như thế này: “Đại lục đã từng có ngôi sao như vậy hay chưa, thời gian ba bốn năm, có thể mở tour lưu diễn châu Á, có được hơn mười vạn tiền bán vé concert, đóng bộ phim truyền hình đầu tiên đã cuộn lên gió xoáy ở châu Á, mà ở phương diện điện ảnh, trải qua Liên hoan phim Berlin, đi lên Liên hoan phim Cannes, còn đi tới thảm đỏ Oscar, bọn họ tựa hồ chưa bao giờ thất bại.”
“Từ trên người bọn họ, chúng ta thấy được sức mạnh khiến người ta hăm hở tiến lên, bọn họ không có bối cảnh để khinh người, có, chỉ là dựa vào một đôi tay cùng hai cái đùi, kiên định bước từng bước về phía trước. Bình tĩnh như vậy, có trưởng thành, ổn trọng, thanh tỉnh khác với tuổi của bọn họ. Bọn họ cố gắng học tập, chăm chỉ khắc khổ, bọn họ làm từ thiện, lại chưa từng nghĩ tới dùng việc này để nổi danh. Mặc kệ là sinh hoạt hay sự nghiệp, bọn họ giống như vĩnh viễn không có sai lầm, trong giới giải trí kỳ quái này, bọn họ chưa bao giờ có một khắc lạc mất chính mình.”
“Tên của bọn họ nay người nào không biết? Bọn họ vừa mới hai mươi mốt tuổi, một gọi Lục Ninh, một gọi Lục Viễn, bọn họ là một đôi anh em, bọn họ cùng nhau tiến lên, chạy song song với nhau, chưa bao giờ đồng ý rơi lại phía sau một bước.”
“Thiếu niên như thế, có thể tôn xưng thần tượng kiểu mẫu của thế hệ mới Trung Quốc –”
“Mà Thiên Vương chi thế thuộc về bọn họ, đã vừa lộ ra tranh vanh.”
.
Thiên Vương chi thế, vừa lộ tranh vanh: tư thái cao chót vót, ý chỉ địa vị của hai anh bây giờ rất là cao
Ốc mượn hồn
tải xuống
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh
Chương 61
Chương 61