Chung Du Bạch bên này vừa cúp điện thoại do Lục Viễn Hoàng Bích gọi tới, di động lại vang lên.
Hoàng Bích tạm thời còn ở cùng Lục Viễn, nhưng là cùng không lâu, khi hắn biểu diễn ca khúc chủ đề của [Kiếm Tiên] đã xem như lộ mặt một lần, một khi [Người lữ hành] công chiếu, Chung Du Bạch khẳng định bắt đầu phối trí điều động hắn như nghệ nhân, ắt hẳn không thể lại ở chỗ Lục Viễn, nhưng những người khác Chung Du Bạch một chút cũng không yên tâm, cuối cùng quyết định để Hùng Minh Minh cùng hắn, cho nên lần này Hùng Minh Minh lưu lại HongKong, hôm nay Trình Thương Thuật lái xe.
Nói thật, tại Lục Ninh xem ra, Trình Thương Thuật người này cùng lái xe cái gì nửa điểm cũng không dính tới.
“Được, phiền toái ngài, cám ơn.” Sau khi Chung Du Bạch gác điện thoại, nhìn về phía Lục Ninh, “Tin tức tốt, phim [Người lữ hành] đã đưa đến Cannes, xác định tham gia kiểm duyệt Liên hoan phim Cannes.”
Với tin tức này Lục Ninh cũng không bất ngờ, lấy trình độ của bộ phim cùng với ánh mắt đánh giá của Lục Ninh, chất lượng cao đến thần kỳ, vô luận là kịch bản hay diễn viên, hình ảnh đều không thể xoi mói, quan trọng nhất là, nó còn phản ánh bệnh trạng trong xã hội này, cả bộ điện ảnh tuy rằng chỉ có mười hai người, lại đầy đặn có sức dãn, mỗi người đều đại biểu cho một tính cách riêng, vô luận là nội dung hay ý nghĩa ẩn chứa đều đến tiêu chuẩn nhất định.
Nói thật, y càng kỳ quái là, vì sao đời trước bộ phim này không xuất hiện, vị Tỳ Bà tinh kia chằng lẽ không cho D.A kịch bản? Y cảm thấy hẳn là có, nhưng lại cũng không được coi trọng nhanh như vậy mà xuất bản đúng không?
Berlin cuối tháng 3 không chỉ là có chút lạnh, đến ngày đi thảm đỏ, còn có chút mưa dầm, may mắn nam nhân không giống nữ nhân, các ngôi sao nữ mặc các kiểu dáng lễ phục tranh kì khoe sắc, mà lễ phục lộ vai lộ lưng là chuyện thường, nhưng là Lục Ninh nhìn cũng cảm thấy rất lạnh.
Phương diện này thì nam nhân may mắn hơn nhiều, trên cơ bản là vẫn lấy chính trang làm chủ, bởi vì Lục Ninh còn “trẻ tuổi”, Trương Ngôn Thắng phối cho y một bộ chính trang hơi có vẻ hoạt bát, tây trang có đường vân caro mảnh màu xám nhạt, phối hợp áo sơmi lụa màu trắng ùng giày da màu café nhạt, hình thức áo sơmi không có gì đặc biệt, chỉ là cúc áo vẫn cài đến cổ, cổ áo không phải cổ sơmi gập bình thường, mà là buộc, giày cũng không phải hình thức phức tạp, vô cùng đơn giản, không có trang sức, áo khoác tây trang là ngắn thân, lộ ra một đoạn vòng eo tinh tế hơn nam nhân bình thường không ít cùng dây lưng màu café tương đối tinh xảo, cùng với các nam nhân một sắc chính trang thuần đen trên thảm đỏ, người phương Đông tuấn mỹ tuổi trẻ như Lục Ninh cũng không gặp nhiều, đại bộ phận người phương Tây có thẩm mỹ không giống người phương Đông, thế nhưng mỹ nam tử hình dáng lập thể như Lục Ninh lại vẫn hấp dẫn rất nhiều tầm mắt phóng viên.
Y tuổi trẻ, xinh đẹp, cao gầy, cố tình khí thế còn thực đầy đủ, một mảnh đèn flash chợt hiện, Lục Ninh duy trì phong độ mười phần, tóc toàn bộ được chải ngược ra sau, lộ ra cái trán rộng cùng đường cong mang chút buốt lạnh, một tay cắm trong túi quần tây, mang theo mỉm cười đi tới, y không phải lần đầu tiên ứng phó loại trường hợp này, một chút cũng không co quắp không nói, thậm chí nhất cử nhất động đều mang theo vài phần tiêu sái ưu nhã, đời trước điều kiện ngoại hình của y không tốt như vậy, lại có thể hấp dẫn tầm mắt ở trường hợp này, huống chi là đời này hiện tại đã thay đổi một cái vỏ ngoài.
Toàn bộ Liên hoan phim Berlin, quần áo của Lục Ninh cũng không mang nặng, bởi vì thời tiết còn rất lạnh, y từ áo khoác da kiểu Anh phong tình đến tây trang phẳng phiu tu thân lại đến quần áo thoải mái thanh xuân dào dạt, đều mưu sát một mảng lớn phóng viên phim ngước ngoài.
Đặc biệt một tuần sau Lục Viễn cũng từ HongKong chạy tới Berlin, hai người cùng nhau ra ngoài, mặc kệ đến rạp phim nào, đều là một mảnh đèn flash, thậm chí không hề thiếu người qua đường nhịn không được cầm máy ảnh ra chụp điên cuồng một trận.
Chung quy vào giới giải trí ba năm, Lục Viễn cũng đã quen với đèn máy ảnh, Trương Ngôn Thắng tự mình ra tay hóa trang cùng phối quần áo cho bọn họ, gặp được nghệ nhân trụ cột tốt, thợ trang điểm là tương đối hạnh phúc, dáng người Lục Ninh Lục Viễn đẹp, hoàn toàn chính là giá áo, hắn còn thí nghiệm trên người bọn họ các loại trọng điểm, cho dù là quần áo đơn giản mặc trên người bọn họ đều có hương vị không tầm thường khác nhau.
Truyền thông đại lục càng nhiều là đưa tin tin tức điện ảnh về nước mình, cho nên [Ba ba đơn thân] là phim duy nhất nhập vòng Liên hoan phim Berlin năm nay, đạt được rất nhiều sự chú ý từ truyền thông đại lục, cho nên Lục Ninh vì thế mà lên trang nhất vài ngày, dùng ảnh y đi trên thảm đỏ, ảnh trên đường vân vân, thậm chí truyền thông nước ngoài cũng dùng ảnh Lục Ninh làm trang bìa một lần, bình thường cái này vốn là đặc quyền của ngôi sao nữ.
Mà Lục Viễn thành công lấy được Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất của Giải thưởng Điện ảnh HongKong, mặc dù có chút nguyên nhân may mắn, trong những phim tham gia Giải thưởng Điện ảnh HongKong năm nay, có thể tranh phong cùng [Lục quang] là rất ít, Lục Viễn biểu hiện quả thật đáng khen thưởng, áp đảo mấy vị được đề cử khác lấy được giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất giải không có đưa tới nghi ngờ gì.
Sau khi hắn đi Berlin, không hề thiếu truyền thông đi theo, ảnh chụp của hai người càng là điên cuồng xuất hiện trên các báo chí truyền thông lớn trong nước, cuộn lên một phong trào Lục Ninh Lục Viễn mới, không ít quá khứ của bọn họ lại một lần nữa được quan tâm đào móc ra, mà lúc này, mới có người đưa ra nghi ngờ với việc năm xưa khi bọn họ ra mắt, thành tích xuất sắc lại không lấy được giải diễn viên mới xuất sắc.
Trên diễn đàn Lục Quỳ có một topic riêng về Lục Ninh ở Liên hoan phim Berlin, dùng tấm ảnh Lục Ninh đi trên thảm đỏ bắt đầu, kiểm kê các loại ảnh chụp cùng phỏng vấn Lục Ninh tại Liên hoan phim Berlin lần này, nhất là thời gian sau khi Lục Viễn cũng gia nhập, topic càng ngày càng nổi, sau lại có rất nhiều fan mới gia nhập, trong hai tuần ở Liên hoan phim Berlin, tin tức về bọn họ chưa từng gián đoạn, mà sau khi [Ba ba đơn thân] giành được giải thưởng lớn Grand prix từ Ban giám khảo Liên hoan phim Berlin, nhiệt độ ở đại lục đạt tới đỉnh cao.
Điện ảnh Trung Quốc không phải lần đầu tiên có giải thưởng ở Liên hoan phim Berlin, nhưng anh em hai người, một lấy nam diễn viên phụ xuất sắc nhất của Giải thưởng Điện ảnh HongKong, một có phim làm diễn viên chính được Grand prix của Liên hoan phim Berlin, độ tin tức của chuyện này tương đối cao.
“Thần tượng hay là thực lực? Con đường nổi dậy của Tiểu sinh mới ra đời tại đại lục.”
Một tạp chí giải trí nổi tiếng nhất đại lục lấy tiêu đề này, thêm ảnh chụp bìa tạp chí đặc biệt của Lục Ninh Lục Viễn phát hành một kì của tạp chí đó trong ngày 3 tháng 4, gần như là làm riêng cho Lục Ninh Lục Viễn một chuyên đề, ước chừng chiếm hai mươi hai trang giấy, không chỉ có ghi lại con đường diễn nghệ của Lục Ninh Lục Viễn, còn thêm không ít đánh giá của người khác với bọn họ, mà tạp chí vừa đem bán, lập tức bán hết trong phạm vi lớn, tạo ra lượng tiêu thụ lớn nhất của tạp chí [Tinh văn] từ khi bắt đầu tới nay.
A Lục tiếp nhận tạp chí mới tinh từ trên tay bác gái trong tiệm báo, nhìn nhìn chung quanh, liền ngồi xuống băng ghế trên công viên nhỏ cách đó không xa.
Lúc này là sáng sớm, vài cụ già rèn luyện buổi sáng chậm rãi đánh Thái Cực trên con đường mòn bằng đá bên cạnh, thời tiết dần nóng lên, ý xuân dạt dào, tiếng chim chóc ca hát phá lệ dễ nghe.
Trên trang bìa, Lục Viễn mặc tây trang đen, bên trong mặc sơmi trắng cổ áo buộc, dải lụa màu đen buộc cực kỳ chỉnh tể, Lục Ninh cũng mặc tây trang đen như vậy, nhưng caravat mảnh dài không buộc hẳn hoi, cổ áo hơi rộng, lộ ra một đoạn nhỏ xương quai xanh xinh đẹp, trong hai người, Lục Ninh vắt chân ngồi trên sofa kiểu châu Âu hoa lệ, một tay chống cằm, ý cười thờ ơ trên khóe môi mang theo vài phần tà khí, Lục Viễn lại chỉ là đứng nghiêng bên cạnh sofa, hai chân thon dài, một chân hơi gập lại, xoay nửa người nhìn về phía màn ảnh, trên mặt không có bao nhiêu biểu tình, mi mục thanh lăng lăng, trong tuấn lãng lại có ba phần buốt thấu xương.
Khuôn mặt giống nhau như đúc, cố tình khí chất hoàn toàn khác biệt.
A Lục nhìn một hồi lâu mới chậm rãi tạp chí, tên trang sách dùng chữ màu vàng nhạt viết trên nền giấy màu đen –
“Nếu cho bạn lựa chọn, bạn nguyện ý làm phái thần tượng hay là phái thực lực?
Tạ Tri Bác hai mươi tuổi, còn chỉ là long sáo trong phim truyền hình.
Tôn Lập Ngôn hai mươi tuổi, chỉ lộ mặt một lần trong một bộ điện ảnh có phản ứng thường thường.
Lưu Sâm hai mươi tuổi, diễn bộ phim truyền hình đầu tiên trong nhân sinh của mình, rating lại thảm đạm đến thậm chí không khiến người nhớ được mặt mình.
Vương Diệp Chu hai mươi tuổi, còn ở hầm ngầm Bắc Kinh chờ đợi kịch bản đầu tiên.
……
Lục Ninh hai mươi tuổi, diễn viên chính bộ điện ảnh có phòng bán vé quá ức, thậm chí dựa vào diễn xuất giành được giám khảo Liên hoan phim Berlin, giúp giới điện ảnh Trung Quốc mang về một cup Grand prix.
Lục Viễn hai mươi tuổi, diễn viên chính bộ điện ảnh đồng dạng có phòng bán vé quá ức, khi còn chưa qua sinh nhật hai mươi tuổi, đã được tại còn chưa qua hai mươi tuổi sinh nhật thời điểm, liền được đến giải Kim Tượng ưu ái, mang về cúp nam diễn viên phụ xuất sắc nhất.
Đây là Lục Ninh cùng Lục Viễn, bọn họ là phái thần tượng trời sinh, có quang mang thần tượng không gì sánh được, lại cũng là phái thực lực, Trần Đạt nói, bọn họ là diễn viên giỏi ngay cả ánh mắt cũng đều có diễn xuất liê; Đặng Nhất Khánh nói, chỉ cần từng hợp tác với bọn họ, sẽ thấy họ diễn người nào chính là người đó, không phải diễn, mà là xem ở màn ảnh, bọn họ là; Trương Tuấn Nhạc nói, tôi muốn mời thanh niên như bọn họ vậy đến diễn điện ảnh của tôi, bởi vì trong giới rất ít nhìn thấy đứa trẻ có tinh khí đầy đủ như vậy, trong ánh mắt bọn họ không lây dính những thứ khác, vô cùng đơn giản, thuần thuần túy túy……”
Tên một loạt diễn viên nam trên kia, đều là ảnh đế nổi danh đại lục, diễn xuất tốt là được đại lục công nhận.
Nhìn nhìn, không biết vì sao, A Lục bỗng nhiên thấy mũi có chút cay cay.
Không phải nàng khó chịu, chỉ là vui vẻ, nhìn bọn họ đi càng ngày càng tốt đứng càng ngày càng cao, nàng thực kiêu ngạo.
Cho dù nàng là người tu chân, bọn họ là yêu ma.
Nhưng nàng lại vẫn kiêu ngạo, kiêu ngạo đến so với khi mình tu luyện tiến giai còn vui vẻ hơn, nàng thích bọn họ, không liên quan đến thân phận, chỉ là đúng như trên tạp chí nói vậy –
Bọn họ vô cùng đơn giản, thuần thuần túy túy, mặc kệ làm cái gì, đều cố gắng nghiêm túc như vậy, luôn luôn thẳng thắt lưng kiên định đi về phía trước.
A Lục thích Lục Ninh cùng Lục Viễn như vậy.
Lại lưu luyến tỉ mỉ đọc qua mấy lần, nàng mới cất quyển tạp chí, đem về khóa trong rương dưới gầm giường, dùng một cái khóa liên hoàn chín khúc khóa lên, này là bí mật của một mình nàng, ngay cả sư tỷ thân thiết nhất với nàng cũng không biết.
Mà đợi khi Lục Ninh cùng Lục Viễn từ Berlin trở lại Thượng Hải, các loại mời cùng phỏng vấn ùn ùn kéo đến, Chung Du Bạch chắn vô cùng vất vả, Lục Ninh cùng Lục Viễn ngược lại trở về sinh hoạt vườn trường bình thường.
Không chỉ phải bổ sung công khóa lúc trước, còn phải bắt đầu chuẩn bị tập luyện concert lưu động sáu tháng cuối năm, lại thể hội một lần sinh hoạt mệt như cún.(=.=’)
Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần có chết cũng không hiểu được, làm sao có người mỗi ngày chỉ ngủ ba, bốn giờ, còn có tinh thần như vậy! Làm cho đám bọn họ một ngày nào đó chỉ ngủ ba giờ, tuyệt đối không đến một tuần thì không bù lại được!
Thời gian lâu, bọn họ cũng không hâm mộ ghen tị Lục Ninh cùng Lục Viễn, người khác không biết, bọn họ lại biết thật sự rõ ràng, hai người kia trả giá lớn như thế nào mới có thành tích hiện tại, trả giá nhiều hơn người khác, hai kẻ mạnh này lại có đầu óc như vậy, tự nhiên có thể có nhân sinh không giống người thường, thời gian của hai người kia hận không thể bẻ thành hai nửa mà dùng, cố gắng như vậy, nếu không thành công thì mới là không có thiên lý đúng không?
Buổi sáng 6 giờ dậy, xem sách trong chốc lát, ăn điểm tâm, lên lớp, giữa trưa ăn cơm, đi thư viện, buổi chiều lên lớp, sau giờ tan học đến công ty, buổi tối không sai biệt lắm trước 11 giờ ký túc xá đóng cửa mới trở lại, sau đó lại đọc sách sửa bút ký, cuối cùng còn phải xem kịch bản, không đến một hai giờ căn bản sẽ không ngủ.
Chu Hồng Vĩnh là thần kinh thô, như thế nào hắn cũng ngủ được, Khổng Vu Thần lại không dễ ngủ như vậy, cho nên hai người vì không quấy rầy Khổng Vu Thần, thường xuyên sẽ ra ngoài hành lang xem kịch bản, làm bạn cùng phòng mà nói, hai người này thật sự săn sóc, chưa bao giờ là có loại tính cách duy ngã độc tôn.
Ngày 14 tháng 5, Liên hoan phim Cannes khai mạc, [Người lữ hành] là phim dự thi nên lúc này còn chưa công chiếu trong nước, [Ba ba đơn thân] của Đặng Nhất Khánh thu được Grand prix ở Berlin, Cannes lần này đương nhiên cũng là có chuẩn bị mà đến, hắn biết điện ảnh giống như [Người lữ hành] qua kiểm duyệt là không khó, cho dù nó là một bộ phim kinh dị, lại thiên hướng về tâm lý khủng bố huyền nghi, không có bất cứ cảnh huyết tinh hoặc là cố làm ra vẻ thần bí nào, ngược lại sắc màu rực rỡ đầy đủ thể hiện phong tình Tây Tạng độc đáo, nhưng loại phim này ở đại lục cũng không quá khiến người thích, trong mắt người đại lục, loại đề tài này căn bản không có tính đại chúng, nếu có thu hoạch ở Cannes, tuyệt đối sẽ kích thích phòng bán vé đại lục, mà thời gian công chiếu [Người lữ hành] ở đại lục đã định tại tháng 6.
Tổ chức Liên hoan phim Cannes vì có được biển rộng, mỹ nữ cùng ánh mặt trời đặc sắc mà trở thành một trong ba lễ điện ảnh cuồng hoan tương đối được hoan nghênh ở châu Âu, lần này đến Cannes không chỉ có Lục Ninh Lục Viễn, còn có Thời Thúy Trân vân vân, trong mười hai vị diễn viên, trừ Tỳ Bà tinh Đỗ Thúy Ảnh ra, bao gồm Hoàng Bích đồng loạt trình diện, có thể nói ánh sao lấp lánh, bởi vì những người trong bọn họ này, không thiếu lão ảnh đế lão ảnh hậu, còn có ảnh hậu mới như Thời Thúy Trân, nữ nhân trên thảm đỏ đã định trước là chói mắt hơn nam nhân, quanh mang của Lục Ninh Lục Viễn khó tránh khỏi ít một chút, hơn nữa trong bộ điện ảnh này, trừ vai nam chính Hoàng Bích ra, các diễn viên khác không thể nói rõ ai là nhân vật chính hơn ai, chỉ có thể nói toàn bộ đều là diễn viên chính.
Khi cùng nhau đi thảm đỏ, có yêu nghiệt như Thời Thúy Trân, cô mặc một thân sườn xám nhỡ tay áo màu xanh lơ cổ điển, trước ngực có thêu mẫu đơn tinh xảo, hầu như hấp dẫn toàn bộ màn ảnh của phóng viên, Lục Ninh Lục Viễn cũng liền mừng rỡ thoải mái.
Bộ điện ảnh [Người lữ hành] này là ưu tú không thể nghi ngờ, khán giả xem xong không chỉ cảm thấy trong lòng phát lạnh, bệnh trạng của xã hội phản chiếu lên mười một người trong điện ảnh, sau khi phóng đại vô hạn những khuyết điểm có lẽ mọi người đã quen này, sẽ trở nên đáng sợ như vậy, bất luận là kịch bản hay là diễn viên biểu hiện, đều rất xuất chúng, mới cấu thành một bộ điện ảnh như vậy, nhưng là nhất định không thể bình luận ra vị diễn viên nào càng ưu tú, bởi vì tất cả mọi người đều biểu hiện loại điên cuồng này đến cực hạn.
Bất cứ một diễn viên nào trong bộ điện ảnh này gần như đều không có khuyết điểm, duy nhất được xưng ngây ngô chỉ có Hoàng Bích, nhưng bàng hoàng cùng không biết làm sao còn có hoàn toàn bị áp chế khi đối mặt những người của hắn lại là điều nhân vật của hắn cần.
Loại diễn xuất va chạm diễn xuất này, thật sự là rất phấn khích!
Vì thế, sau khi Liên hoan phim Cannes xem qua bình luận của không ít nhà phê bình điện ảnh chuyên môn viết về bộ phim này, [Người lữ hành] không hề nghi ngờ trở thành phim đứng đầu Liên hoan phim Cannes đang tiến hành.
“Nếu có một ngày thế giới của chúng ta biến thành như vậy, ta nên như thế nào?” Một nhà phê bình điện ảnh nổi danh nước ngoài đã viết, “Đại khái đã có rất nhiều năm không xem được điện ảnh khiến tôi bất ngờ như vậy, khi tôi đi ra từ rạp chiếu phim, rõ ràng là là mặt trời rực rỡ cao chiếu, tôi lại thiếu chút nữa lạnh đến mức phát run, thì ra thế giới của chúng ta thế giới, bất tri bất giác, đã trở nên đáng sợ như vậy……”
Truyền thông đại lục đăng lại mấy bài bình luận của những nhà phê bình nước ngoài, liền có không ít người bắt đầu cảm thấy hứng thú với bộ điện ảnh này, bởi vì [Người lữ hành] trở thành phim đề cử đứng đầu, đại lục cũng liền đặc biệt chú ý Liên hoan phim Cannes đang được tiến hành, đại lục từ sau những năm 2000, đã không có một bộ điện ảnh có thể mang về Cành Cọ Vàng (Palme d’Or), tiếng hô của [Người lữ hành] lần này cao như vậy, khó tránh khỏi cho người ta ôm hy vọng chờ đợi!
Mà không phụ mọi người sở vọng, [Người lữ hành] quả nhiên lấy được giải Cành Cọ Vàng năm nay!
Giới điện ảnh đại lục đều bị chấn động, Đặng Nhất Khánh bởi vậy triệt để bước vào hàng ngũ đạo diễn hạng nhất, khi truyền thông bốn phía đưa tin [Người lữ hành] giành được giải thưởng, nhờ làn gió đông này, [Người lữ hành] cuối cùng cũng công chiếu trong nước, mà bởi vì bộ điện ảnh giành được giải Cành Cọ Vàng của Liên hoan phim Cannes, không ít người tràn vào rạp chiếu phim, điện ảnh có đề tài không tính đứng đầu như [Người lữ hành] trong lúc nhất thời lại là một vé khó cầu.
“Nếu giới điện ảnh đại lục quay nhiều bộ phim tốt như vậy một chút, mà không phải làm ra mánh lới tác phẩm lớn xx đầu tư mấy chục triệu như vậy, tôi nghĩ nghiệp điện ảnh đại lục sẽ càng phát triển tốt.”
Đây là bài post của admin trên web Lục Quỳ trong khu bình luận điện ảnh, trong vài ngày ngắn ngủi đã có mấy nghìn bình luận, mà bình luận điện ảnh này càng là được đăng lại vô số.
Cô bé áo đỏ do Đỗ Thúy Ảnh diễn trở thành đề tài đứng đầu diễn đàn, càng quỷ dị là, nơi nơi điều tra lai lịch của bé mà không được, trừ một cái tên viết trên danh sách diễn viên, bé gái này hoàn toàn không có nửa điểm tin tức khác, biểu hiện của bé trong điện ảnh rất xuất chúng, nhất là ánh mắt, một cận cảnh cho khán giả trong rạp chiếu phim cảm giác áp bách gần không thở nổi.
Có vài người cho rằng đây là thủ đoạn tuyên truyền đặc biệt của điện ảnh, nhưng mà làm người ta không ngờ được là, bé gái gọi Đỗ Thúy Ảnh này, là thật nơi nơi đều hoàn toàn không có tung tích.
“Lột xác từ ca sĩ đến hoàng tử, từ hoàng tử đến diễn viên chân chính — trong bộ điện ảnh này, tôi quên hai người gọi Lục Ninh Lục Viễn kia, quên tôi thích bọn họ đã ba năm, chỉ biết, bọn họ một là Phùng Lý, một là Phùng Văn, bọn họ khiến tôi kinh hoảng, lại cũng khiến tôi kinh hỉ.”
Người có tâm phát hiện, người đăng bài post này chính là chủ blog nói về Lục Ninh Lục Viễn từ thời [Nhất xướng thành danh], từ tổng nghệ [Nhất xướng thành danh] đến điện ảnh nổi tiếng như [Người lữ hành], bọn họ chỉ đi ba năm.
Tấm ảnh vị lâu chủ này đăng là một ảnh trong phim [Người lữ hành], bối cảnh là núi cùng hồ cực kỳ xinh đẹp ở Tây Tạng, hai người trẻ tuổi song song đứng, mái tóc mềm mại nhẹ nhàng bay trong gió nhẹ.
Áp lực, băng lãnh, khiến người hít thở không thông.
Bọn họ là diễn viên Lục Ninh cùng diễn viên Lục Viễn — tất cả fan đều có thể chỉ vào bọn họ kiêu ngạo mà nói cho bạn bè.
Không hề chỉ là thần tượng kiểu hoàng tử, bọn họ là diễn viên, diễn viên ưu tú.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh
Chương 53
Chương 53