DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Bác Sĩ Và Thần Y
Quyển 1 - Chương 6: Làm cha? (hạ)

Nhìn nhìn Viên Thịt đang ngủ ngáy nho nhỏ, cục cưng gật đầu.

Lúc nằm lên giường rồi, thì tui bắt đầu hớn hở tiến hành làm trơn.

Trước tiên là nhẹ nhàng đặt tay lên cái eo nhỏ mềm của cục cưng, ôm cục cưng vào lòng.

Cục cưng giãy giãy trong lòng tui, đổi sang tư thế thoải mái, lặng lặng nằm.

Bàn tay đặt trên eo cục cưng nhẹ nhàng vuốt ve, ấu yêm xoa nắn, thuần khiết làđang giúp cục cưng phải lao lực nhiều ngày nay thả lỏng.

Cục cưng khẽ ngâm nga, thư thái chui vào lòng tui, hơi thở của cục cưng phả vào cổ tui, rất nhột.

Xoa xoa xoa xoa, thấy dáng vẻ mệt mỏi của cục cưng, đau lòng vô cùng, tui kề sát vành tai xinh đẹp của cục cưng nói:

“Cục cưng à, gần đây em cực khổ quá, anh đau lòng quáđi!”

Đưa tay vỗ về mái tóc cục cưng, ôm cục cưng vào lòng.

“Cục cưng à, khoảng thời gian này, tụi mình toàn chạy quanh Viên Thịt, không có thời gian bên nhau, anh nhớ em lắm đó~! Lẽ nào em không nhớ anh sao? Mấy ngày nay em cũng tiều tụy vì lo cho Viên Thịt, anh đau lòng! Phải biết quan tâm chăm sóc bản thân, có biết không?”

Cục cưng không lên tiếng, nhưng đưa tay ôm chặt lấy tui, chôn mặt trong lòng tui, im lặng.

Tui cũng ôm cục cưng, cũng không lên tiếng. Tụi tui cứ im lặng như vậy, hưởng thụ thế giới hai người.

Cảm giác ngọt ngào lẫn thỏa mãn lại dâng lên, tràn trề giữa chúng tui. Trời, đất như chỉ còn lại hai người, cả thế giới chỉ còn lại chúng tui.

Bây giờ tui cũng đã quên đi mục đích ban đầu, đắm chìm vào thế giới ngọt ngào của hai người.

Đột nhiên cảm thấy, thế giới không có vi tính không có ti vi này cũng rất không tệ, chỉở nơi yên tĩnh không có những thứ huyên náo như thế này thì tâm hồn mới càng mau hòa quyện. Không chút tà niệm, người trước mắt là thật làđủ rồi.

Thật sự rất thỏa mãn.

Tui cọ nhẹ vào mái tóc mềm mượt của cục cưng, ngửi mùi thảo dược nhè nhẹ từ cục cưng; cục cưng trong lòng cũng dụi dụi vào vạt áo của tui.

Hai đứa cọ nhau.

Tiếp theo, không có tia lửa cũng bị cọ cho thành có.

 Không biết là ai bắt đầu trước, lúc tui chúý tới thì môi chúng tui đã quấn vào nhau, tha thiết, dính sát vào nhau.

Bầu không khí nóng bỏng bao trùm tụi tui, cả hai phía khát vọng tìm kiếm đối phương. Kéo xé y phục lẫn nhau như trên người người kia có thứ có thể khiến mình bớt nóng, nhưng càng xé thì lại đẩy nhiệt độ lên cao hơn.

Chiếc giường nho nhỏ trở thành thiên hạ nho nhỏ của tụi tui.

Quần áo chỉnh tề bây giờ lộn xộn xộc xệch, cuối cùng bị hai người đang nóng bừng xé toạt, trở lại trạng thái thiên nhiên nhất.

Mái tóc đen dài của cục cưng trải trên giường, quyến rũ lay động theo từng động tác của cục cưng, gợi cảm kì lạ; dán chặt, cuốn siết theo thân thể trắng nõn trước mắt.

“A…!”

Cuối cùng, khi tìm đến hai nụ hoa đỏ hồng trên thân thể trắng nõn kia thì cục cưng thở dài một tiếng như rung động lại như bức bối.

Cắn nhẹ vào điểm hồng mê người đó, hai tay không ngừng châm lửa trên da thịt mềm mại, cục cưng bên dưới không ngừng vặn người, tiếng thở dốc kịch liệt không ngừng tuôn ra. Đôi mắt luôn vắng lặng lấp lánh của cục cưng bây giờ cực kì nóng bỏng ẩm ướt, ánh lên chút chờ mong, chút giận dỗi.

Nhịn không được rướn người hôn lên đôi mắt mê người của cục cưng, hai tay thì hạ xuống dần theo vòng eo mềm mại.

Miệng, từ mắt chuyển xuống môi; tay, cũng từ mông đưa dần vào đùi trong. Đều là những nơi rất mềm mịn.

Nhưng, không phải nơi mềm mịn nhất.

Nhẹ nhàng mởđôi chân thon dài của cục cưng ra, áp chặt chúng nó xuống ngực cục cưng, để nơi mềm mại nhất lộ ra. Cục cưng xấu hổ nhắm chặt mắt lại, xoay mặt đi, hai tay nắm chặt gối.

Cúi người xuống bên tai cục cưng:

“Em đẹp quá!”

Cục cưng lại dùng tiếng ngâm trả lời tui.

Cục cưng thẹn thùng trước mắt làm ngọn lửa vốn đã bừng bừng trong người càng thêm nóng rát. Cố nhịn dục hỏa đang cuộn trào dưới bụng xuống, vừa liếm nghịch nụ hoa đỏ hồng vừa lấy thuốc nước dưới gối ra, bôi một ít thứ mát lạnh đó vào nơi mềm mại nhất.

“A!”

Ngón tay xâm nhập vào trong lần tìm vào theo con đường bên trong, bôi thứ sẽ khiến chúng tui vui sướng vào mọi chỗ bên trong. Cục cưng lập tức cứng người lại thở dốc, hai tay cuộn chặt tấm trải giường. Tiếng thở vang lên gián đoạn. Những nụ hôn kịch liệt vẫn không hề ngừng lại, ngón tay cũng không ngừng làm loạn bên trong. Nhịp thở hai bên càng lúc càng nhanh, khát vọng nôn nóng tỏa ra khắp người, thân thể cũng kịch liệt giãy dụa, rít gào.

“… Nhanh…” Cục cưng khó chịu rơi nước mắt, nức nở cầu xin.

Nhìn cục cưng vốn kiêu ngạo lạnh lùng khát khao cầu xin đầy gợi cảm, lửa nóng xông thẳng xuống thân dưới.

Nhịn không nổi nữa!

Rút ngón tay ra, rướn người một cái, giữa tiếng thét cao của cục cưng, cuối cùng cũng đãđi vào nơi mềm mại mê hồn nhất.

Khoái cảm kịch liệt truyền tới từ nơi đang kết hợp, cảm giác không thể hình dung, khiến người ta mê say. Cảm giác đau đớn và vui thích hòa lẫn xuất hiện trên mặt, cục cưng lắc mạnh đầu, mái tóc đen dài xỏa tung trên người, đánh mạnh vào thị giác, thân thể trắng nõn cửđộng theo từng động tác nguyên thủy, cả chiếc giường cũng đong đưa theo nhịp điệu này. Vô số tiếng ngâm nga rên rỉ cũng tuôn ra từđôi môi hồng căng theo từng nhịp.

Tui điên cuồng vì cục cưng thế này!

Thấy cục cưng ngày thường vốn lạnh lùng trở nên điên cuồng thế này, tui tăng tốc, khoái cảm mạnh hơn đánh thẳng vào chúng tui! Giờ này phút này, chúng tui đã quên hết mọi thứ xung quanh, quên cảđứa nhỏđang ngủ say bên cạnh, chỉ có thể không ngừng vùng vẫy, chìm đắm trong khát vọng nguyên thủy nhất.

Cả hai đều điên cuồng.

Cục cưng cắn vào vai tui trong khoái cảm mãnh liệt, nhưng lại hoàn toàn không đau, mà là vui sướng! Khiến tui lại càng ra sức xông tới, bức ra tiếng rên rỉ và nức nở của cục cưng.

Khi khoái cảm mạnh mẽ nhất ập đến, chúng tui siết chặt môi nhau.

.

.

Tui yên lặng giữ trạng thái mập hợp nằm úp lên người cục cưng, cục cưng cũng dịu dàng ôm lấy tui, ngón tay thon dài luồn vào tóc tui. Cả hai đang hưởng thụ cảm giác tĩnh lặng sau những cảm xúc mãnh liệt.

“Chậc, nếu như không có ai nhận tiểu bảo bảo thì chúng ta nuôi nó đi, chúng ta làm phụ thân của nó, được không?”

“Được.”

Nằm trên người cục cưng lười biếng nhìn Viên Thịt vẫn ngủ ngoan bên cạnh, xem cái tay cái chân béo lẳng của nó, đột nhiên nghĩ ngợi.

“Í, cục cưng à, sau này đó, để cho Viên Thịt gọi em là mẹ, gọi anh là cha! Sau đó chúng ta sinh cho nó một đứa em trai, cho nên đó, chúng ta phải cố gắng nhiều hơn nữa đó!” Sau đó thò tay xoa bụng cục cưng.

Xì!

.



.

Nhưng chuyện xảy ra sau đó hoàn toàn nằm ngoài dự liệu, mấy ngày sau, có một đàn người chạy tới trước cái nhà của tụi tui, sau đó một cặp trai trẻăn mặc lộng lẫy đi ra, một trong sốđó là một người cực kì xinh đẹp vừa nhìn thấy Viên Thịt trong tay tụi tui là khóc gào lên, ôm chặt Viên Thịt không chịu buông, người kia thì không ngừng an ủi, vành mắt cũng hồng hồng.

Sau đó mới biết, thì ra hai người này chính là phụ thân và cha ruột của Viên Thịt (ới, bây giờ tui mới biết, thì ra hai nam cũng sinh con được…). Do gia thế hiển hách giàu có, cho nên Viên Thịt bị một đám người xấu bắt cóc tống tiền, sau đó trải qua một loạt chuyện, tuy thủ phạm đã bị bắt, nhưng Viên Thịt vẫn bị thất lạc trong hỗn loạn… (-.-|||) Thế là hai vị phụ thân vội vàng chạy tìm khắp nơi, nhưng vẫn không có tin tức, khi hai người tìm mãi không được đã mất hết hy vọng, cha ruột của Viên Thịt, cũng là người sinh nó, cuối cùng ngã bệnh, để dưỡng bệnh, bọn họ tìm đến nơi thanh tĩnh này, lại nghe dân làng nói tụi tui nhặt được một hài tử, thế làôm một tia hy vọng cuối đến tìm, phát hiện đúng làđứa nhỏ bọn họ ngày đêm mong nhớ.

Tình huống đại khái là thế.

Thế là hấp, tui và cục cưng trở thành ân nhân cứu mạng hài tử của bọn họ, được bọn họ ngàn ân vạn tạ, còn muốn tặng cho tụi tui rất tài vàng bạc, nhưng bị cục cưng lạnh lùng từ chối, cục cưng nói, ta cứu nhi tử của các ngươi không phải vì tiền, mang về! Nếu không ta trở mặt!

Cục cưng của tui ngầu chưa?

Nhưng còn tui… Nhiều tiền quá chừng!! Tui là người phàm mắt thịt thôi mà, sao thấy nhiều tiền như vậy mà không sáng mắt được?

Đương nhiên, đây là nỗi lòng khe khẽ của tui, không dám nói với cục cưng… Tui sợ bịđánh…

Sau nhiều lần thương lượng, bên kia cũng hết cách, để lại một câu “Sau này có việc gì phiền phức xin cứđến tìm Lục thành chủ Lý Loan Nghi tỉnh Hoa Nam” rồi đi.

.

.

Nhìn cục cưng lưu luyến bịn rịn không nỡ xa Viên Thịt, tui ôm vai em ấy, nói:

“Cục cưng à, đừng buồn, bánh mì, ủa, bánh bao rồi sẽ có, sữa đậu nành cũng có nữa!”

Liếc tui một cái, cục cưng xoay người đi vào nhà.

Tui thì mở tay ra nhìn thứ phụ thân của Viên Thịt nhét cho tui trước khi đi, là một hộp ngọc nhỏ; bên trong là một trái gì thứ màu đỏ.

Đây là cái gì?!

Cái tên Tiểu Lý Tử chi đó (không nhớ tên nữa, chỉ nhớ họ Lý) xem ra rất cóđiều kiện, ra tay hẳn là không keo kiệt vậy chứ? Chỉ một cái trái gìđó không biết?!

Trong lúc tui nhìn ngắm nó, cục cưng đi tới cạnh tui.

“Nhìn cái gì đó?”

Ớ, bị phát hiện rồi…

Lập tức đưa thứ trong tay cho cục cưng nhìn, không ngờ, cục cưng nhìn một cái là biến sắc, hai máđỏ lên, nghiến răng, mắng: “Vô lại!”

Ớ hớ? Chuyện gì vậy?

.

.

10 tháng sau

“Cục cưng à!!! Con nó lại đái dầm!!”

“Ngươi! Mau đi giặt tã!”

“Được! Nhưng mà, nhưng mà anh còn phải đi vắt sữa dê!”

“Lằng nhằng! Ngươi đi giặt tã! Cái đóđể ta làm!”

“Biết rồi!”

.



.

Cục cưng nhỏ xíu giáng lâm mang đến cho tui và cục cưng vui mừng, đồng thời cũng kéo theo hỗn loạn.

Ai~ Lần này, thế giới hai người của tui và cục cưng bị quấy rầy rồi~ Nhưng màđây chính là cuộc sống~ cuộc sống~

Đọc truyện chữ Full