DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trà Hương Mãn Tinh Không
Chương 74

Đoạn Sở nhắc tới việc này với Úc Thịnh Trạch, kỳ thật cũng là muốn hỏi ngày về của Úc Thịnh Trạch. Bất quá nghĩ đến việc hắn đi tới Đặc Lạp Tư tinh cầu cũng mất bảy tám ngày, còn phải xuyên qua trùng động, Đoạn Sở cũng liền trực tiếp buông tha việc tính toán cùng hắn tham gia tiệc cưới.

Hai người hàn huyên một hồi về những việc đã trải qua, liền trò chuyện xong. Đoạn Sở cũng không hỏi tình huống hiện tại của Mạch Duy, nếu việc Úc Thịnh Trạch xuất hành là cơ mật, hắn vẫn nên ít tìm hiểu mới tốt.

Xuống lầu một, Dung Thu cùng Nguyên Vĩnh Nghị sóng vai ngồi trên ghế mềm, hưng trí bừng bừng giơ lên Tử quả, muốn uy hai Tử Tinh thú.

Đáng tiếc, hai nắm cầu lông màu trắng hoàn toàn không phối hợp, Tử quả bị chúng nó lăn dính đầy đất bẩn, Bạch Bạch dùng tiểu móng vuốt cào một cái, thú quả đã bị cắt thành một lỗ hổng, nước trái cây đều chảy ra, vươn cái đầu lưỡi nhọn liếm liếm, sau đó liền lùi đầu về, trông mong nhìn Dung Thu, tựa hồ phi thường không hài lòng. Đoàn Tử căn bản động cũng không động, chỉ nằm úp sấp ở góc bàn, nghe được động tĩnh cái tai đong đưa, xoay người nhảy bắn tới bên chân Đoạn Sở.

Dung Thu cũng chú ý tới Đoạn Sở đi xuống lầu, một bộ dáng buồn rầu nói: “Tiểu Sở, Bạch Bạch cùng Đoàn Tử tựa hồ không thích Tử quả.”

“Có lẽ là chúng nó gần đây kiêng ăn.” Nguyên Vĩnh Nghị cười khẽ trấn an. Đại đa số mọi người ở Cáp Ngói tinh hệ đều cực kỳ chú ý tới mị lực của Tử Tinh thú, cho dù là Dung Thu một lòng đắm chìm trong việc nghiên cứu chế tạo thuốc cũng không ngoại lệ, mỗi lần tới chỗ Đoạn Sở, đều chú ý chuẩn bị tốt thú quả.

Đoạn Sở gật gật đầu, từ không gian lấy ra một chuỗi Tuyết Ngưng quả đầy đặn ngon mắt, tay vừa mới vươn ra, Đoàn Tử tứ chi dựng lên, mở to đôi mắt màu vàng, chuyển động thân hình theo Tuyết Ngưng quả, Bạch Bạch tuy so với Bàn Tử, không nhanh bằng nó, nhưng cũng nhanh chóng nhảy tới bên chân Đoạn Sở, lấy lòng dùng cái đầu nhỏ cọ cọ Đoạn Sở.

Thấy Đoạn Sở đem Tuyết Ngưng quả đưa cho Dung Thu, lạch bạch một chút, hai Tử Tinh thú đều nằm úp sấp xuống, một bộ dáng ủy khuất trông mong ngước cái đầu nhỏ lên nhìn Đoạn Sở.

Dung Thu không khỏi nở nụ cười, lên tiếng gọi: “Bạch Bạch, Đoàn Tử, mau tới đây!”

Hai Tử Tinh thú cũng chưa động, Đoạn Sở cười giải thích: “Chúng nó rất thông minh, Tuyết Ngưng quả cùng Xích Tinh quả là loại quả quý hiếm, cho dù được trồng trong phòng gieo trồng, cũng chưa bao giờ đụng vào, nhất định phải có sự đồng ý của ta mới có thể đi ăn.”

Đoạn Sở xoay người nâng hai Tử Tinh thú lên, đưa đến bên người Dung Thu, dùng tinh thần lực nhẹ nhàng trấn an chúng nó: “Đi thôi.”

Dung Thu cúi đầu xuống, đem Tuyết Ngưng quả đặt trong lòng bàn tay đưa qua, hai Tử Tinh thú lập tức lần lượt cọ cọ đi qua, rất nhanh liền ăn xong hai cái.

Nguyên Vĩnh Nghị có chút đăm chiêu nhìn một màn này, hỏi Đoạn Sở: “Đây là loại quả có tác dụng bổ sung tinh thần lực hiệu quả nhất đối với người khế ước, trước kia chúng nó cũng thích sao?”

Đoạn Sở lắc lắc đầu: “Không, cho nên ta đang muốn thỉnh giáo, bình thường chúng nó ăn Tử quả, nếu người khế ước dùng tinh thần lực nuôi dưỡng, có được không?”

Nguyên Vĩnh Nghị trợn to mắt, kinh ngạc nhìn về phía hai cục bông trên mặt đất: “Ý của ngươi là, trong cơ thể chúng nó, có tinh thần lực dao động?”

Đoạn Sở do dự lắc lắc đầu: “Ta cũng không xác định, bất quá chúng nó khi tiến hóa phát ra dao động năng lượng dị chủng, có điểm giống tinh thần lực tính chất đặc biệt của ta. Không biết là bởi vì ảnh hưởng do lá trà mang đến, hay là tự thân mình chúng nó kích phát năng lượng.”

Nguyên Vĩnh Nghị sắc mặt ngưng trọng, hỏi: “Ngươi cùng Thịnh Trạch đã bàn bạc qua chưa?”

“Không có.” Đoạn Sở trả lời, hắn cũng không biết, Úc Thịnh Trạch cứu viện Mạch Duy cần tiêu phí bao nhiêu tinh lực, lấy thủ đoạn huyết tinh để cưỡng ép, hẳn là rất khó giải quyết. Hắn không tất yếu lấy chuyện của sủng vật, quấy rầy Úc Thịnh Trạch.

Nguyên Vĩnh Nghị trầm ngâm một lát, bỗng nhiên vung tay lên, kết giới tinh thần lực bao phủ ba người hai thú, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Đoạn Sở nói: “Ta không biết ngươi đối với dị thú có bao nhiêu hiểu biết. Dị thú cường đại phát ra tính năng công kích, từng có người cho rằng, đó cũng là một loại tinh thần lực. Mà một ít dị thú cao giai đặc thù, ở thời điểm thú huyết sục sôi mà tinh luyện thú huyết, sau khi dung nhập vào thuốc ngưng thần, có thể có hiệu quả trấn an đối với chiến sĩ cấp 9 bạo động.” Hắn dừng một chút, trầm giọng nói: “Ngàn năm trước, đế quốc có một vị chiến sĩ cấp 10 duy nhất, chính là bởi vì người khế ước của hắn trong quá trình khai thông, thành công dung nhập máu tươi của dị thú, mới có thể thành công thăng cấp 10.”

Đoạn Sở lắp bắp kinh hãi, chiến sĩ cấp 9 giống như là thùng hỏa dược, nhất là đỉnh cấp 9, một khi tinh thần lực bạo động, nếu không phải song phương ký khế ước hoàn toàn phù hợp, người khế ước cùng chiến sĩ tính mạng đều bị nguy hiểm. Cho nên trong tộc xuất hiện biến cố trọng đại, Đoạn Kì Diệu đều tránh không gặp mặt. Mà hắn sau khi Úc Thịnh Trạch nói ra, luôn lo lắng cho an nguy của Lộ Dịch Toa.

Nếu có dị thú cao giai đặc thù có thể dung nhập thuốc ngưng thần, lấy tri thức nông cạn của Đoạn Sở về chế thuốc, kia cũng có thể là năng lượng tương đối bình thản, năng lượng hiện tại của Tử Tinh thú có khuynh hướng giống tinh thần lực khai thông tính chất đặc biệt của hắn, chẳng lẽ Bạch Bạch cùng Đoàn Tử, sẽ tiến hóa thành dị thú cao giai đặc thù sao?

“Dị thú đặc thù là dạng gì, còn có chiến sĩ cấp 10 kia, dung nhập là loại dị thú nào, nhất định phải đấu thú luyện huyết, mới có thể thực hiện sao?” Đoạn Sở vội vàng hỏi.

Nguyên Vĩnh Nghị buông lỏng: “Dị thú cao giai có tính mê hoặc, chỉ chiếm giữ địa bàn của chính mình, rất ít khi đi công kích nhân loại. Ngươi nếu muốn biết, ta có thể đem thú phổ (sách ghi chép về thú vật) tìm cho ngươi. Bất quá căn bản là không có cơ hội được nhìn thấy, đoàn săn bắn không phải là đối thủ của chúng nó. Mà quân bộ ứng phó với dị thú xâm lấn, hải tặc vũ trụ cùng chiến hạm tinh hệ khác đã muốn sứt đầu mẻ trán, không có khả năng đánh vào nơi ẩn náu của chúng nó. Về phần dị thú phụ trợ chiến sĩ cấp 9 thăng cấp, không ai biết đó là cái gì, tài liệu lịch sử cũng không ghi chép lại.”

Dung Thu nghe được đã muốn sợ ngây người, lăng lăng nhìn hai Tử Tinh thú mới to bằng bàn tay đi qua đi lại, trong lúc nhất thời toàn bộ tâm tư rối loạn. Hắn phi thường hiểu biết Nguyên Vĩnh Nghị, hắn bỗng nhiên nhắc tới vấn đề này, chỉ có thể là liên quan tới tiến hóa của hai Tử Tinh thú. Chẳng lẽ hai tiểu thú nhỏ như vậy, lại có thể trấn an được tinh thần lực bạo động của chiến sĩ cấp 9?

Dung Thu nhìn chằm chằm hai cầu lông mềm mại, xuất thần hỏi: “Đấu thú luyện huyết, là cái gì?”

“Một loại phương thức lấy thú huyết ra.” Nguyên Vĩnh Nghị hàm hồ nói, hắn vốn chính là cố ý tránh đi việc này. Nguyên Vĩnh Nghị nhìn về phía Đoạn Sở: “Ngươi nhập học còn không đến hai tháng, hẳn là sẽ không tiếp xúc với cái này mới đúng.”

Đoạn Sở đem chuyện gặp Úc Hạo Bằng trên đường nói ra, Nguyên Vĩnh Nghị cười nhạo, đối với Đoạn Sở giải thích: “Mẹ đẻ của thất hoàng tử đã sớm qua đời, là vương hậu Lộ Dịch Toa một tay chăm sóc. Từ sau khi Thịnh Trạch sinh ra, hai người đánh nhau không ít, trưởng thành quan hệ cũng không tốt. Bất quá, hắn sẽ không làm ra chuyện khiến Lộ Dịch Toa thương tâm.”

Đoạn Sở nghĩ tới bộ dáng không biết làm thế nào của Úc Hạo Bằng hai ngày này, nở nụ cười.

Dung Thu nhăn lại mi, hắn càng chú ý tới chuyện của Mông Gia Nghị. Chuyện lần này, Tề Thành Hữu thế nhưng một chút cũng không lộ ra.

“Tiểu Sở, Mông Gia Nghị rốt cuộc, là làm thế nào có được danh ngạch theo bảo vệ ngươi?”

Đoạn Sở lắc đầu, mấy ngày nay đều đi thực tiễn, học viện đến nay cũng không có nói ra xử phạt dành cho Mông Gia Nghị, mà hắn tuy rằng cũng rất muốn biết là người nào giúp Mông Gia Nghị, nhưng bất hạnh là không có ai ra tay truy cứu, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Nguyên Vĩnh Nghị tuy rằng tin tức linh thông, bất quá đề cập đến chuyện thuốc trừ khử, nghiệp đoàn người khế ước che dấu còn không kịp, tự nhiên sẽ không để lộ ra. Hắn cùng Dung Thu biết được, cùng chỉ là Mông Gia Nghị tính toán cùng Đoạn Sở nối lại tình duyên.

“Chuyện của Mông Gia Nghị, không thể thiếu Đoạn gia tham dự.” Nguyên Vĩnh Nghị khẳng định nói, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nhìn về phía Đoạn Sở hỏi: “Thiếp mời đám cưới của Tề gia cũng đã phát ra, Đoạn An Vũ chỉ sợ sẽ nổi điên, ngươi cần phải chú ý cách xa nàng một chút.”

Đoạn An Vũ tính tình đích thực kiêu căng, nếu lúc trước lấy Đoạn Sở uy hiếp Sở Hoa, hiện tại mắt thấy Tề Hạo Ngôn kết hôn, ai biết sẽ làm ra sự tình gì.

“Ta sẽ.” Đoạn Sở mỉm cười. Đoạn An Vũ cũng không phải là mới nổi điên, mà là đã sớm điên rồi. Hắn chính là không muốn có người bác rắn rết chỉ chờ thời cơ là động, mới cố ý hướng Sở Hoa đề nghị hôn sự.

Dung Thu nháy mắt mấy cái, lo lắng hỏi Đoạn Sở: “Cửu điện hạ khi nào thì mới có thể trở về? Còn có nửa tháng, đến lúc đó nếu hắn không về kịp, ngươi tính một mình đi tham dự tiệc cưới sao?”

“Thịnh Trạch hẳn là không về kịp, bất quá, Tề Thành Hữu đến lúc đó sẽ đi cùng ta, không cần lo lắng.” Đoạn Sở trả lời. Hắn ở trên danh nghĩa là cháu ngoại trai của Sở Hoa, Úc Thịnh Trạch là chiến sĩ ký khế ước của hắn cùng đi tham dự tiệc cưới là thích hợp nhất. Cũng không lo lắng Đoạn An Vũ lấy hắn trút giận. Bất quá, có Tề Thành Hữu cũng coi như một nửa chủ nhân ở đó, hơn nữa có Túc Thiên cùng không gian của hắn, Đoạn An Vũ cũng vô pháp uy hiếp đến hắn.

Nguyên Vĩnh Nghị gào thét trong lòng, nhìn Đoạn Sở hồn nhiên không phát hiện vấn đề, nhịn không được hỏi:

“Ngươi tựa hồ cùng Tề Thành Hữu, trong khoảng thời gian này trở nên thân thiết hơn?” Hắn là đề nghị Đoạn Sở có thể tìm kiếm một người bầu bạn, nhưng chính là hy vọng Đoạn Sở có thể nhìn thấy người thích hợp nhất ngay tại trước mắt, đồng thời còn có thể kích thích đầu gỗ không hiểu chuyện Úc Thịnh Trạch, cũng không phải là thật sự muốn Đoạn Sở nhiều ra một người bầu bạn.

Đoạn Sở thái dương nổi gân xanh, đâu phải hắn muốn thân cận, căn bản là không thoát được. Chỉ hy vọng sau khi Sở Hoa cùng Tề hạo Ngôn kết hôn, hắn có thể hoàn toàn thoát khỏi thuốc cao da chó kia (ý nói là giống keo dán dính vào gỡ không ra). Tề Thành Hữu tuy rằng tính cách sáng sủa, thái độ làm người cũng không sai, chính là thân phận của hắn nhất định sẽ mang đến một loạt phiền toái, Đoạn Sở hiện tại cả ngày vội đến chân không chạm đất, căn bản không có tinh lực ứng phó nhiều như vậy.

Nguyên Vĩnh Nghị thấy Đoạn Sở không có phủ nhận, trong lòng dâng lên một cỗ ẩn ẩn bất an. Sau khi cùng Dung Thu trở về, nghĩ nghĩ, chủ động liên lạc với Úc Thịnh Trạch, đáng tiếc, vòng thông tin hiện ra trạng thái không thể kết nối. Trong lòng biết loại tình huống này chỉ có thể là đang chấp hành nhiệm vụ, Nguyên Vĩnh Nghị chặt đứt tâm tư bát quái.

Lại qua ba ngày, Nguyên Vĩnh Nghị đi tới học viện Đế Ma Tư đón Dung Thu, thấy được Đoạn Sở đi cùng Tề Thành Hữu. Hơn nữa từ trong miệng Dung Thu biết được, Đoạn Sở cho Tề Thành Hữu mang đi một phần bánh kẹo ba màu cùng kẹo mềm Thiết Quan Âm tự mình chế tác. Thế cho nên mấy ngày nay Tề Thành Hữu mỗi ngày đắc ý dào dạt, tuyên bố hắn có thể thoát khỏi tinh thần lực bạo động đỉnh cấp hai.

Nguyên Vĩnh Nghị do dự nửa ngày, lại một lần nữa chủ động liên lạc với Úc Thịnh Trạch, may mắn chính là, lúc này vòng thông tin rốt cục kết nối được.

Đêm đó, tại Tư Đặc Lạp tinh cầu, Úc Thịnh Trạch cắt đứt thông tin, lãnh nghiêm mặt ra khỏi phòng, phân phó cho Áo Lợi Ngươi: “Ngươi liên hệ lại với bên bắt Mạch Duy, nếu không thừa nhận bọn họ nơi đó có Đằng Lương Tuấn, sẽ không tiếp tục bàn bạc nữa. Ta tuyệt đối không có khả năng đem quan tài thủy tinh của Trữ Khang Trí, giao cho người không liên quan.”

Áo Lợi Ngươi lên tiếng trả lời, lại do dự hỏi: “Nếu bọn họ thừa nhận, chúng ta thật sự phải giao ra quan tài thủy tinh sao? Còn cần đàm phán lúc trước không?”

Úc Thịnh Trạch mặt càng thêm lạnh lùng: “Không, ngươi nói cho hắn, lúc trước nếu bỏ được quan tài thủy tinh của Trữ Khang Trí, hiện tại lại muốn, lấy dây chuyền hổ phách ra đổi!”



Tháng Một 16, 2016

75

Đọc truyện chữ Full