DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Linh Môi Sư Trùng Sinh
Chương 21

Tủ quần áo lớn của Khúc Lăng Phong chỉ có ba màu cố định đen , trắng , xám , khiêm tốn đơn giản mà Lâm Phong hay đánh giá là vô vị .

Mà tủquần áo của Khúc tóc vàng nguyên bản lại nở như hoa vậy , rêu rao lóa mắt, chỉ có hoa văn ngươi không nghĩ ra , tuyệt đối không có thứ ngươi không tìm thấy , đồ án bát quái , các loại phong tao , áo khoác phấn hồng , đầu lâu xương chéo .. T shit , quần bó chỉ miễn cưỡng che nửa mông  được giữ bởi thắt lưng da cao cấp là lộ ra cả quần lót bên trong .

Tóm lại đều là những thứ mà Khúc linh môi bảo thủ tiếp thu không được , đó cũng là lí do mà y mang theo ít quần áo bởi những thứ đó người không mặc nổi .

Vài áo sơ mi cùng T shit cũng là y  kéo ra sau đó nhờ Đông Phương Bất bại may lại ,quần thì không dám mặc ra đường chỉ có cái quần ngắn này là tử tế .

Quần áo Khúc Y Nhiên từng mặc ngoài ý muốn cùng Khúc gia đại ca thẩm mĩ như nhau, ba màu cơ bản, vì thế y kì thật rất thưởng thúc cửa hàng đồ nam cao cấp này , nhưng đại ca hình như thích cửa hàng thứ hai hơn .

Nhiệm vụ của y là theo sát anh trai mà quên mất bạn tốt đang trông xe với hai con quỷ , Khúc gia huynh đệ trong phương diện mua sắm là phi thường cường đại .

Vào của hàng hai người tách ra chọn đồ mình muốn đến khi ngẩng đầu Khúc Y Nhiên ngơ ngác mà nhìn nhân viên bán hàng đi sau đại ca đã hai tay xách hai tòa núi nhỏ , trừ bỏ màu trắng là màu xanh thuần đã hơn mười cái rồi , tuy rằng tháng tám thật  nóng  nhưng sẽ nhanh sang thu .

“ Đại ca , này mua cho em sao, kì thật mùa hè cũng không cần nhiều lắm hai bộ đủ tắm giặt là được đúng rồi em còn muốn mua tất ”nguyên bản mùa hè thích chân trần guốc gỗ nhưng đi đâu cũng cọc cạch làm người khác nhìn .

Trong nhà cũng có dép ngủ nhưng mang dép ngủ ra đường thì không ai dám khen .

Khúc gia đại ca nhìn qua cái túi nhỏ in hoa văn của thiếu niên đeo bên hông ,là túi tiền mình cho , nhớ lại cái túi quần áo nhỏ của y cùng bộ đồ đơn giản mà nói “ Tất và túi lấy để dùng , thêm mấy đôi nữa ”

“ A , được ” mùa đông đến đi bao nhiêu tất cũng hết .

Ánh mắt hắn không biểu tình lạnh lùng mà nhìn, phía sau là người bán hàng giật mình cả người đứng thẳng .

“ Quần áo ở đây có gì đặc biệt thích không ?” Khúc Lăng Phong nhìn người bán hàng sau đó nhìn đệ đệ nhà mình .

Khúc Y Nhiên lắc đầu “ Ca ta, cái gì cũng được , ngươi giúp ta chọn đi ”

“Hảo ”Khúc Lăng Phong vuốt cằm , kì thật tiêu chuẩn chọn đồ của hắn vô cùng đơn giản , màu sắc cũng đơn điệu , trừ bỏ có người thiết kế , vẻ ngoài cũng không cần đặc biệt lắm .

Khúc đại ca chỉ  trỏ đại khái còn  chờ quyết định là Khúc Y Nhiên.

Nhưng nhìn ánh mắt tin tưởng cửa em trai “ Tất cả nhờ anh ” Tâm hồn hắn đại động  ,lạnh lùng mà nói với người phía sau “ Tìm quần áo thích hợp với đệ đệ của ta gói lại mang đến 304 A đại nhà S ”

“ Vâng , vâng ” người bán hàng đầu đầy mồ hôi hai tay gắt gao ôm chặt đống quần áo chỉ sợ rơi .

“ Ca , như vậy có phiền không? ” còn nhờ người đem tới họ tự mang đi được rồi .

Thiếu niên lộ ra biểu tình như con sóc nhỏ mà hỏi vấn đề đơn giản , Khúc đại ca lập tức rời ánh mắt  bàn tay vô thúc mà nhu như mái tóc đen mướt sáng bóng của y “ Không phiền toái , chọn thêm vài thứ đồ mùa thu , cho họ mang luôn ” Động tác phá lệ vô cùng thân thiết này làm hai người cùng sửng sốt .

Khúc Y Nhiên chưa bị ai xoa đầu bao giờ , từ nhỏ đã là con một , người nhà Khúc , Đường ôn hòa quan tâm y nhưng y chưa cảm nhận rõ mà ca ca thoạt nhìn như lạnh lẽo vô tình này , kì thật là người phi thường cẩn thận ôn nhu .

Có người nhà cảm giác thật tốt lắm .

Khúc Lăng Phong  vô ý mà xoa đầu em trai xong cũng giật mình , vào điếm mua đồ cho y cũng là ngoài ý muốn .

Nói cho cùng đệ đệ cũng là người nhà ,vài năm không gặp mua đồ cho y cũng  không sao ? Tinh thần tự bao che khuyết điểm nổi lên , bất quá đến cửa hàng này cũng có điểm trả thù nhưng nghe y nói tất cả nhờ mình thì ý tưởng đó tan rồi .

“ Áo gió này thế nào ?” Màu vàng thực hợp với  màu da trắng nõn của y .

Khúc Y Nhiên nhìn cái áo so lên người ca ca “Ta thấy nó hợp với ca hơn , nga cái này ta mua cho ngươi ”

Khúc Lăng Phong bỗng nhiên khụng lại , ánh mắt biến sác ngày càng thâm “ Muốn tặng cho ta ?”

“ Ân , ngươi cần không ” Khúc Y Nhiên ngước lên có điểm không xác định mà hỏi , đại ca có thiếu áo không .

Hai người cùng giơ lên một loại áo làm người bán hàng đi sau không dám thở ,bầu không khí quỷ dị khiến hắn sợ , hài hòa quá mức .

Nụ cười chuyên chú mà chân thành làm cho hắn trước đây dù không muốn về nhà bao nhiêu không muốn gặp đệ đệ này thì bây giờ tâm cũng nhuyễn ra .

“ Đương nhiên cần ” Khúc Lăng Phong nói .

“ Phục vụ , phiền tìm cái có số đo vói anh ấy đưa về , anh nhà mình chỗ nào ?”Khúc Y Nhiên nói một nửa nhỏ giọng hỏi .

Khúc Lăng Phong trong lòng cười thầm , bất động thanh sắc “ Đưa đến XX lộ , nhà họ Khúc ”

Lúc này người bán hàng sợ thật rồi .

Nhóm thiếu gia nhà họ Khúc .

Khúc Lăng Phong mang theo đệ đệ nhà mình ra cửa để lại người bán hàng cũng mọi người trong gió hiu quạnh

“ Khúc đại thiếu gia không phải đang ở nước ngoài sao ?”

“ Người kí không phải là nhị thiếu chứ, y không phải ghét nhất mấy thứ đồ của chúng ta sao

“ Bất quá bọn họ thật suất , nhị thiếu bình thường như vậy thật ra cũng là tiểu mĩ  nam ”

“ Thôi đi các ngươi ai đi đưa ta nhường cơ hội gặp mĩ nam cho ”

Lời này vừa nói , mọi người cũng tản ra . Khúc gia nhị thếu từng đem bọn họ ép chết mấy phen ,ai cũng không dám đi khiêu chiến cực hạn .

Lúc này trong xe Ngụy Tấn đã ngủ vù vù , đi mua quần áo không xong còn bị hai linh hồn đẩy ngã . Lí Mật ngẩng đầu không cẩn thận mà nhìm đôi con ngươi đen kìn  kịt của Đông Phương giải thích “Khúc ca với anh trai không tốt , cái này không thể trách y mà là do Khúc Y Nhiên trước đây ”

Không trách thì không nhưng qua hệ vẫn phải tốt lên nên Lí Mật mới  tương trợ bằng việc đem Ngụy Tấn chuẩn bị vào làm bóng đèn giữ cho hôn mê . nói xong hỏi Đông Phuong “ Sao ngươi đánh hắn ”

“ Hắn rất ầm ĩ ”

“ Quả nhiên ” Hai anh em kia đi rồi mình hắn trong xe lầm bầm đã chọc giận Đông Phương .

“ Ôi ,Khúc ca về rồi , không mua đồ sao ” Lí Mật nắm tay áo Khúc Y Nhiên “ Đồ có người mang đi rồi ”

“ Tiện nha ” bây giờ làm gì cũng nhanh . Mà Đông Phương đến từ thời nào .

Ngụy Tấn ngủ thẳng đến khi vào trường, hắn đến giúp mà lại không làm gì , hắn bây giờ mới thức thời “ hành lí của ta còn ở ngăn tủ , còn gì ngươi nhờ đại ca giúp nốt ”

“ Ân ,ngươi đi đi , cảm ơn ” “ Không nên khách khí ”

Khúc gia huynh đệ tiễn Ngụy Tấn rồi lên phòng , Khúc Lăng Phong nhìn tiện nghi căn phòng rồi nói “ Có gì không quen gọi cho ta ”. nguyên bản muốn nói “ trong nhà ” lại thành “ cho ta ”.

Đang cầm khăn lau bàn Khúc  Y Nhiên ngẩng lên “ Chậm rãi sẽ quen , chúng ta chuẩn bị học quân sự sẽ không về nhà ít lâu , ngươi báo cha mẹ hộ ta ”

Khúc Lăng Phong gật đầu “ Tự chiếu cố mình ”

“ Ân ”

Khúc Y Nhiên tiếp tục lau dọn , Khúc Lăng Phong giúp y chỉnh giường , dựa theo tiêu chuẩn chung thì kí túc xá A đại là tiện nghi nhưng so với Khúc gia thì không bằng nơi trên trời nơi dưới đất .

Trong phòng ,hai giường, ở giữa là hai bàn học miễn cưỡng mới kê được một tủ quần áo cho nên dùng chung tủ .

Khúc Lăng Phong nhíu mày “ Ngày mai cho người đem cho em một cái tủ đi ”

“ Không sao , quần áo ta không nhiều hai ngăn là được ” Lí Mật ghé tai y “ Để anh ngươi mang đến đi , tối ta ngủ trong tủ ” Hắn không dám  vào ngọc trụ cùng Đông Phương đâu .

Khúc Y Nhiên gật đầu sau đó nói với anh mình “ Cái kia có thể cho cái tủ nhỏ thôi ”

“ Hảo ” Khúc Lăng Phong nhìn biểu tình sóc nhỏ của y mà vui vẻ đồng ý .

Đọc truyện chữ Full