“Bởi vì chủ nhân không thích nơi đó, chủ nhân nói nó quá đơn điệu, vì thế Bảo Bảo nghĩ, nếu nơi đó có thêm vài thứ chắc chủ nhân sẽ thích.” Dụi vào lòng chủ nhân, Bảo Bảo ngoan ngoãn đáp.
“Cửu hoàng đệ không thích ngự hoa viên sao? Nơi đó rất đẹp a!”
“Cũng không phải, chỉ là cảm thấy nó quá yếu ớt, thực dễ héo tàn.”
Nhớ tới những lời mình nói ngày đó, Huân nhi không khỏi sửng sốt.
Bảo Bảo vì một câu nói của mình ngày đó mới làm vậy sao? Bảo Bảo… nhìn đôi mắt to long lảnh của Bảo Bảo nhìn mình, trong nháy mắt Huân nhi cảm thấy cái gì đó biến đổi.
Là tình cảm dành cho Bảo Bảo sao? Trước kia bé chỉ xem Bảo Bảo là sinh mệnh của hoa tinh linh đột nhiên xuất hiện bên người mình mà thôi, nhưng hiện tại, cảm tình đối với đứa nhỏ này đã thay đổi, nó trở thành đệ đệ rất quan trọng của bé.
“Vậy Bảo Bảo, những nữ nhân kia là sao? Sao trong cung các nàng cũng xuất hiện lăng tiêu?” Nghĩ đến đám nữ nhân vừa nãy gặp ở ngự hoa viên, trong lòng Huân nhi có chút khó chịu.
Những nữ nhân kia là phi tử của phụ hoàng sao, giống như mẫu phi và Viện phi kia?
“Bảo Bảo thực ghét đám nhân loại đó, so với nam nhân dám đoạt chủ nhân của Bảo Bảo còn chán ghét hơn.” Nghĩ đến đám nhân loại kia, Bảo Bảo lại dẩu cái miệng nhỏ nhắn.
“Vì cái gì?” Huân nhi tò mò hỏi. Nhóm cung phi này bé còn không quen, Bảo Bảo luôn ở cùng bé hẳn cũng chưa từng nhìn thấy các nàng mới đúng. Tuy hôm nay lúc thấy đám cung phi kia, trong lòng bé không hiểu sao cũng không cao hứng.
“Bởi vì các nàng nói xấu chủ nhân.”
“Các nàng nói gì?” Tây Lam Thương Khung vẫn chăm chú nhìn Huân nhi trò chuyện với Bảo Bảo đột nhiên mở miệng, thần tình cũng trở nên lạnh lùng. Lại có một ít nữ nhân bắt đầu rục rịch sao? Hay là, sau lưng có người thao túng?
“Các nàng nói chủ nhân không tốt, nhất định là Nhược phi âm mưu này nọ, Bảo Bảo chán ghét các nàng. Vốn Bảo Bảo bắt gặp nữ nhân thường đến lãnh cung gây phiền toái nên mới đi theo, không ngờ nàng ta đi tới chỗ một đám nữ nhân nói xấu chủ nhân, Bảo Bảo liền tức giận, mới bảo nhóm mạn đằng đi quấn lấy các nàng.”
Mà nữ nhân Bảo Bảo luôn nhìn không vừa mắt kia, hình như gọi là Viện phi thì phải, lúc ấy nghe các nữ nhân kia gọi nàng ta như vậy, nhân loại xấu xa đó, Bảo Bảo đã đặc biệt chiếu cố nga.
Nghĩ đến đây, Bảo Bảo cười dị thường sáng lạn. Bảo Bảo thật muốn đi xem nàng ta hiện giờ có bộ dáng gì, chính là lại sợ chọc chủ nhân tức giận. Làm sao bây giờ? Chủ nhân không thích Bảo Bảo chạy loạn khắp nơi a.
Mà lúc này ở tẩm cung của Hoàng hậu Y Tô Na cũng vô cùng náo nhiệt, bởi vì nhóm cung phi vừa nãy tìm bệ hạ kiếm thương tiếc ở ngự hoa viên đã dời trận địa, đều xuất hiện trong tẩm cung Hoàng hậu.
“Y Tô Na điện hạ, người phải làm chủ cho chúng ta a. Bây giờ tẩm cung chúng ta đều đầy đám mạn đằng làm người ta sợ hãi, bảo chúng ta làm thế nào trở về a.”
“Đúng vậy, Y Tô Na điện hạ, người nói với bệ hạ đi, để bệ hạ phái người tới dọn dẹp những thứ kia.”
“Đúng vậy đúng vậy, đám mạn đằng này không biết từ đâu chui ra, làm thế nào cũng không diệt được. Bản cung bảo nhóm cung nhân dọn dẹp cả buổi trưa, kết quả ngay cả một cái lá cây cũng không chặt được, người ta nhìn vào thực sự rởn gai ốc a!”
“Ta sống đến chừng này còn chưa bao giờ nghe nói có loại mạn đằng nào ương ngạnh như vậy, nó rốt cuộc là gì a? Cứ cảm thấy có gì đó xấu sẽ phát sinh.”
“Y Tô Na điện hạ…”
Đám nữ nhân ta một lời ngươi một lời không ngừng hướng Hoàng hậu Y Tô Na tố khổ, đều muốn tìm ra biện pháp giải quyết từ chỗ Hoàng hậu, dù sao Y Tô Na cũng là Hoàng hậu Tây Lam, hơn nữa trước mặt bệ hạ cũng có địa vị nhất định.
Trước khi Y Tô Na trở thành Hoàng hậu từng là Tây Lam thánh nữ, hơn nữa Y Tô Na làm người ta có cảm giác thực ấm áp, thân thiết, không vênh váo hung hăng như người ta nghĩ về các Hoàng hậu, đối với nhóm phi tử hậu cung cũng rất độ lượng, vì thế bất tri bất giác nhóm nữ nhân trong hậu cung đều bắt đầu tiếp cận nàng.
Hơn nữa quan trọng nhất là Y Tô Na không có hoàng tử, điều này làm nhóm phi tử sinh dục hoàng tử tự nhiên cũng tiêu trừ cố kỵ, có thể ở chung rất tốt. Dù sao cung phi trong hậu cung có hoàng tử thường đều là những nữ nhân có địa vị.
Hiện tại cung mình xảy ra chuyện, nhóm cung phi tự nhiên nghĩ tới vị Hoàng hậu Y Tô Na. Bất quá nhóm phi tử chạy tới tìm Hoàng hậu Y Tô Na lần này không phải được sủng ái, cũng không dựng dục hoàng tử, lại không có thế lực gia tộc gì.
Loại cung phi này ở hậu cung chỉ có thể dựa vào một vài vị phi tử có địa vị để bảo hộ lợi ích cùng vinh hoa phú quý ở hậu trung của mình.
Y Tô Na nhìn những nữ nhân lã chã chực khóc trước mắt, các nàng bình thường đều khá thân với Viện phi đi. Hơn nữa xảy ra chuyện lớn như vậy không phải các nàng nên tới tìm Viện phi trước rồi mới tới chỗ mình sao?
“Sao Viện phi không tới, bình thường không phải các ngươi có quan hệ với nàng tốt lắm sao, vì sao lại không thấy nàng ta đâu?” Y Tô Na ôn nhu hỏi. Vốn chỉ tò mò một chút mà thôi, lại ngoài ý muốn phát hiện sắc mặt nhóm nữ nhân này trở nên rất quái dị.
“Viện phi xảy ra chuyện gì?”
“Cái kia, Viện phi nương nương, nàng….” Bị hỏi tới Viện phi, nhóm nữ nhân tựa hồ không biết nói thế nào, đều ấp a ấp úng.
“Viện phi rốt cuộc làm sao?” Nhận ra sự tình tựa hồ không đơn giản như mình tưởng, Y Tô Na Hoàng hậu không khỏi nghiêm túc. Mà nhóm cung phi bình thường thấy Hoàng hậu nhu hòa trở nên như vậy, không khỏi do dự có nên nói ra hay không.
Nhưng lúc này, tẩm cung Hoàng hậu đột nhiên có một bóng dáng chật vật xông vào. Không đợi nhóm cung phi hét lớn mật, thì phát hiện người này rõ ràng chính là Viện phi nương nương mà các nàng vừa nhắc.
“Viện phi, sao ngươi lại biến thành bộ dáng này?” Y Tô Na thấy bộ dáng người vừa tới, không khỏi cả kinh. Nói thế nào thì Viện phi trong hậu cung cũng là phi tử có địa vị, sao hiện tại lại một thân quần áo bất chỉnh, kinh hoảng chạy tới đây, này còn thể thống gì nữa.
“Y Tô Na tỷ tỷ, ngươi phải giúp ta, làm chủ cho ta a.” Viện phi hiện tại bất chấp cái gì gọi là hoàng thất lễ nghi, gục xuống bên chân Y Tô Na Hoàng hậu gào khóc.
“Viện phi, ngươi làm sao? Bộ dáng thế này chẳng phải để người ta chê cười.” Y Tô Na nâng nữ nhân ngã quỵ bên chân mình lên, nhíu mày. Viện phi bình thường rất để ý cách ăn mặc, hiện tại lại như vậy, xem ra sự tình rất phức tạp.
“Y Tô Na tỷ tỷ, ngươi phải làm chủ cho muội muội a.”
“Ngươi đứng lên trước đã, nói xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tây Lam Yêu Ca
Quyển 1 - Chương 46: Cung Phi Kinh Hãi
Quyển 1 - Chương 46: Cung Phi Kinh Hãi