DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Sủng Yêu Tinh
Chương 8: Lễ nghi bằng hữu

Y phục Lôi Duẫn Hạo mặc chính là sủng nhi cho hắn, tuy rằng sủng nhi mặc vào thời điểm thực rộng, nhưng đối với Lôi Duẫn Hạo tráng kiện mà nói,vẫn là có chút nhỏ. Vì để cho chính mình không khó chịu hắn liền giật ra vạt áo, thả lỏng thắt nút ở bên hông, làm cho lòng ngực vững chắc lộ ra bên ngoài.

Lúc này sủng nhi tiến sát lại đây, nhiệt độ cơ thể ấm áp cứ như vậy xuyên qua đối phương. Thân mình thơm mát dán trên người hắn, hắn làm sao lại không tâm viên ý mã. Huống hồ đối phương là người mà chính mình yêu thương. Kế tiếp hắn nâng cằm đầy đặn của sủng nhi, kịch liệt hôn, liếm đôi môi đỏ mọng, hấp mút cái lưỡi thơm tho đang lúng túng, rút hết mật ngọt của y.

Hai tay không tự chủ tách y phục vuốt ve thân thể sủng nhi! Y thật sự rất ngọt, thân thể mềm mại yếu ớt tựa vào ngực hắn, không còn nửa phần khí lực, tuỳ ý hắn hôn môi. Ánh mắt nghi hoặc theo dõi hắn, chậm rãi không còn tiêu cự, bị lạc trong cái hôn của hắn.

“Ngô……Ân…..” Cảm thấy thở không nổi, sủng nhi không biết khi nào đã bị Lôi Duẫn Hạo đặt ở dưới thân, cảm giác được cái lưỡi của hắn luồn vào miệng mình, khiêu khích lưỡi chính mình, hung hăng liếm mút, như muốn hút hết không khí trong cơ thể y, đem y ăn mất. Thẳng đến khi y vô pháp hít thở, thình lình không còn nụ hôn điên cuồng, mà phát hoạ đường môi y, nhẹ nhàng liếm!

Lôi Duẫn Hạo vui sướng ôm sủng nhi, hảo muốn nhìn bộ dáng y bị đặt dưới thân, không biết lại là loại phong tình gì.

Triền miên hôn lại đè ép xuống, Lôi Duẫn Hạo trong mắt tinh quang lập loè, thân thiết nhìn biểu tình của sủng nhi, càng xem càng hưng phấn, ở trong lòng ám niệm vài lần, ngăn chặn tâm tư đang muốn ôm sủng nhi mãnh liệt, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, “Tiểu yêu tinh ngươi, thật muốn mạng ngươi!”

Liếm chỉ bạc thật dài của sủng nhi, không khí ám muội, đôi môi hồng nộn bị hôn mà sưng đỏ không chịu nổi. Hơn nữa ngày mới hồi phục tinh thần, “Này…..này cũng là lễ nghi giữa người với người sao”

“Ân……..Đây là lễ nghi bằng hữu. Ngươi thích không “Lôi thánh da mặt đủ dày, hoàn toàn nghĩ cũng không nghĩ liền gật đầu ứng đáp!

“Ân….Thích! “Sủng nhi cảm thấy mặt mình nóng lên, thập phần nghi hoặc chính mình vì cái gì lại có phản ứng kỳ lạ như vậy.

“Ngươi như thế không thể được! Phải luyện tập nhiều! “Nhìn thấy bạc thần phấn nộn trước mặt hắn hé ra hợp lại mê người, Lôi Duẫn Hạo khàn khàn như ác lang, chạm chạm môi mọng mềm mại của sủng nhi, chính là nhẹ nhàng vuốt qua, đau lòng nhìn môi sưng đỏ.

Có kinh nghiệm lần trước, lần này đúng là nhẹ nhàng, thuần thục phát hoạ, khơi mào đầu lưỡi ngây ngô của sủng nhi, như là dạy y như thế nào hôn môi. “Nhắm mắt lại….”

Như vậy nhìn hắn, làm cho hắn rất muốn đem y nuốt vào mà. Chậm rãi được người sủng ái mà ngoan ngoãn nghe lời nhắm mặt lại, chỉ chốc lát sau liền mê say trong kĩ thuật hôn cao siêu. Sủng nhi tuy rằng đơn thuần, nhưng tuyệt không ngốc, rất nhanh liền học bộ dáng Lôi Duẫn Hạo, thỉnh thoảng khẽ liếm, theo đại lưỡi trong miệng qua lại. ( Thực ra e khá ngốc nếu không sao bị Hạo ca lừa (*´∇`*))

Làm cho Lôi Duẫn Hạo như uống phải thuốc kích thích, hung hắn hôn xuống, như là muốn đem sủng nhi nuốt da phệ cốt, đem tất cả ăn giống như điên cuồng.

Từng đợt thanh âm liếm mút gấp gáp, sủng nhi không tự chủ rên rỉ, Lôi Duẫn Hạo liên tiếp thở hổn hển…………..

Nửa ngày sau, Lôi thánh ở trên người y xuống, liên tục hít sâu, làm cho tâm tình bình ổn! Thất thần ôm chặt sủng nhi, nhìn y biểu tình say mê thoải mái, Lôi Duẫn Hạo cảm thấy rất có cảm giác thành tựu.

Hắn rất muốn y, chính là lại sợ y bị thương, bằng không dọa chạy y, cũng không phải ở bên ngoài có thể tìm được! Không cẩn thận,có lẽ biến thành động vật cũng không chừng.

Hiện tại hắn thầm nghĩ cẩn cẩn dực dực dụ dỗ y, thời điểm chín muồi, làm cho y cam tâm tình nguyện đi theo hắn, thương hắn.

Trước đây chưa từng có qua ý nghĩ như vậy, nhưng yêu một người, mặc kệ y là thân phận gì, nam hay nữ! Yêu liền yêu, chẳng qua vừa vặn người hắn yêu, cũng là nam mà thôi. Không có gì không ổn!

Hắn cũng có tự tin, tiểu yêu tinh sẽ yêu hắn! Hắn sẽ hảo hảo sủng y, yêu thương y.

“Ta có thể chưa” Sủng nhi vòng vo chớp chớp con mắt tò mò hỏi, nguyên lai nhân gian có nhiều chuyện tình y không biết.

“Ân. Sủng nhi thực thông minh, luyện thêm nhiều lần thì tốt rồi, bất quá về sau chỉ có thể được cùng ta hôn môi!” Lôi Duẫn Hạo bỗng nhiên nghĩ đến, đối với tiểu bảo bối đơn thuần nói dối, sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng. Hắn cũng không muốn sủng nhi bị kẻ khác chiếm tiện nghi. Vội vàng ở trong lòng đánh cái chuyển.

“Vì cái gì” Sủng nhi không hiểu, nhìn chằm chằm Lôi Duẫn Hạo, chính là đối phương thần sắc biến hoá một chút cũng không có, sủng nhi rốt cuộc ở trong lòng nghĩ đến một vấn đề. Y hình như bị lừa!

“Bởi vì khi ta trong rừng rậm là ngươi chiêu đãi ta, cho ta ăn, còn lưu lại ta, cho nên chúng ta là hảo bằng hữu.Hảo bằng hữu ý tứ là, hai người bạn tốt nhất. Chỉ có thể có một, ta có một người là ngươi, cho nên ngươi chỉ có thể để ta hôn!” Suy nghĩ một hồi, rốt cục có cái cớ thập toàn thập mỹ!

“Hôn, cái này gọi là hôn!” Sủng nhi giống như phát hiện ra thân đại lục,cao hứng chính mình lại học thêm một chuyện mới lạ. Bất quá chỉ là trong lời Lôi Duẫn Hạo mà thôi. Hắn cần phải hảo hảo sát hạch một chút mới được.

Nhìn thấy bộ dáng hưng phấn của sủng nhi, thật đúng là không đành lòng lừa nữa, cũng không phải như thế này, hắn không biện pháp chiếm tiện nghi của tiểu sủng nhi, nếu là ấn theo kế hoạch của hắn đi từng bước một, hẳn là rất nhanh có thể đạt tới! Đương nhiên càng sớm chiếm cứ tâm y càng tốt!

Nếu là dẫn y đến địa bàn của chính mình, thì yên tâm một chút. Bằng không vạn nhất ở trên núi biến mất, hắn một mình như thế nào tìm!

Cho nên………..Hắn nhất định phải khắc chế chính mình, vì hạnh phúc về sau.

Đọc truyện chữ Full