Nhìn người đứng trước mắt, Mã Văn Tài khó hiểu hỏi: “Tạ huynh, ngươi đứng ở chỗ này là có ý gì?”
Hôm nay vốn là ngày nghỉ ngơi, đang chuẩn bị trở về nói một cái hấp lại thấy (= = ????), liền nhìn tháy Tạ Trí đứng ở đứng ở trước giường mình, không biết muốn làm gì.
Tựa hồ là nghe được thanh âm Mã Văn Tài, Tạ Trí cuống quýt quay đầu, nhìn hắn, nói, “Mã Văn Tài, ngươi thích Lương Sơn Bá sao?”
Tạ Trí vừa thốt lên xong, Mã Văn Tài liền nhíu nhíu mày, sau đó rất nhanh liền buông lỏng, “Tạ huynh, ngươi đang mê sảng đi, ta cùng Lương huynh đều là nam tử, làm sao có khả năng đi thích hắn.”
Tạ Trí nhìn chằm chằm Mã Văn Tài hai giây, sau đó nở nụ cười, “Là ta suy nghĩ nhiều, thỉnh Mã huynh không lấy làm phiền lòng.”
“Loại sự tình này không phải chuyện có thể nói đùa.” giọng điệu Mã Văn Tài thập phần nghiêm túc nói.
Nhìn Mã Văn Tài nghĩa chính ngôn từ, Tạ Trí ấp úng nửa ngày mới mở miệng, “Ta, đã biết.”
Thấy Tạ Trí tuy thừa nhận, nhưng là trong ánh mắt không hề có ý hối cải, trong lòng Mã Văn Tài không khỏi dâng lên một chút phiền toái, xoay người rời khỏi phòng.
Nhìn Mã Văn Tài đi ra ngoài, Tạ Trí không tự giác đi về phía trước hai bước, nhưng cuối cùng vẫn không đuổi theo.
“Mã huynh, ngươi làm sao vậy?” Nhìn Mã Văn Tài bước nhanh tới, Lương Sơn Bá đang đọc sách nghi hoặc hỏi.
Thấy bộ dáng đầy mặt mơ hồ của Lương Sơn Bá, Mã Văn Tài đột nhiên cảm thấy tất cả cảm giác không khoẻ đều tiêu thất, mở miệng đáp, “Hôm nay ngươi có việc sao? Không có việc gì thì để ta mang ngươi xuống núi đi.”
“Ân.” Nghĩ chính mình cũng không có bận gì, Lương Sơn Bá liền buông sách xuống, đi theo.
Thẳng đến sau khi xuống núi đi đến một nơi non xanh nước biếc, hai người mới chậm rãi ngừng lại, tìm một chỗ ngồi xuống.
“Nơi này là?” Nhìn cảnh tượng xinh đẹp chỉ có thể nhìn thấy ở trên TV vào lúc trước, Trạch Hâm thập phần kinh hỉ.
Thấy Trạch Hâm lộ vẻ kinh ngạc, Mã Văn Tài thập phần sung sướng nói, “Không biết, chỉ là ngẫu nhiên tới một lần, vì thế ghi nhớ lại.”
“Thật là xinh đẹp.” Ở hiện đại ô nhiễm nghiêm trọng, loại địa phương này có thể được xem như tiên cảnh.
Mã Văn Tài cười cười, lấy ra rượu cùng điểm tâm từ trong hộp thức ăn chính mình tự mang theo. Ở trong nháy mắt lấy đồ ra, Mã Văn Tài nhìn thấy mắt Trạch Hâm sáng rực lên một chút.
“Đúng rồi, chúng ta rốt cuộc nên làm thế nào a?” Thập phần thích ý ăn điểm tâm, Trạch Hâm mơ hồ không rõ nói.
Đối với điểm ấy, kỳ thật Mã Văn Tài đã sớm nghĩ tới, lắc chiết phiến trong tay, “Nếu hệ thống yêu cầu giúp hai người này tìm được người yêu, có lẽ chúng ta có thể hỗ trợ se một chút tơ hồng. Chúc Anh Đài thì tìm một người môn đăng hộ đối, về phần ngươi…” Nói xong, nhìn về phía Trạch Hâm, ánh mắt thập phần phức tạp.
“Ta cảm thấy nhiệm vụ này có vấn đề.” Tiếp thu ánh mắt Mã Văn Tài, Trạch Hâm nói ra ý nghĩ trong lòng chính mình.”Nếu nói chỉ cần bọn họ đều hạnh phúc, chúng ta làm cho bọn họ môn đăng hộ đối, chỉ cần tránh cho bi kịch phát sinh thì tốt rồi, vì cái gì phải tìm người yêu cho mỗi người bọn họ? Đây không phải là làm điều thừa sao?”
Tuy rằng Mã Văn Tài cũng có chút nghi hoặc, nhưng là nghĩ như thế nào đều nghĩ không ra một cái nguyên nhân rõ ràng. (sự thật chỉ có một: vì LSB là thụ!!! =)))))
*
“Sao ngươi lại tới nơi này?” Đứng ở trước cửa, Tạ Trí kinh ngạc nhìn nam nhân trước mắt.
Nhìn thấy biểu tình Tạ Trí, nam nhân lộ ra một cái tươi cười quyết chí nhất định phải đạt được, “Ngươi nói đi? Không nghĩ qua lại để cho ngươi chạy xa như vậy, cần phải trở về.”
Tạ Trí cau mày, liếc mắt nhìn nam nhân một cái, cuống quýt chuẩn bị đóng cửa lại.
Nhìn thấy động tác nhỏ của Tạ Trí, nam nhân nhíu nhíu mi, dễ dàng chặn lại động tác nhốt chính mình ở ngoài cửa của hắn, cũng tùy tiện ôm người đi vào trong phòng. Nháy mắt thay đổi vị trí bị đặt ở trên cửa, sau đó chào đón hắn là nụ hôn nồng nhiệt, làm cho Tạ Trí sửng sốt một chút rồi không ngừng mà giãy dụa.
Cảm giác được Tạ Trí kháng cự, nam nhân bất mãn cắn cắn môi hắn, thẳng đến sau khi luôn mãi □□ qua lời lẽ hắn, mới dần dần buông ra.
Mở to ánh mắt còn hơi mê mang, Tạ Trí nhìn nam nhân trước mắt, trong mắt tràn ngập phẫn hận, “Ngươi đây là muốn làm cái gì?”
Nhìn thấy ánh mắt mang theo hận ý của người trong lòng, nam nhân tựa hồ chấn động một chút, ôm sát người, tựa đầu lên vai hắn, cúi đầu nói, “Ta nghĩ, ta muốn làm ngươi.”
“A.” Mà người trong lòng chỉ thở dài một tiếng làm như cười nhạo.
*
Đợi cho sau khi hai người thương nghị xong, bắt đầu sàng chọn người tương đối thích hợp Chúc Anh Đài ở chung quanh, cuối cùng chọn đến chọn đi vẫn là tuyển ra được một người.
“Chúc huynh, ngươi xem, ta cảm thấy cầm kỹ của Ngọc huynh tựa hồ có tiến bộ.” Lương Sơn Bá làm như lơ đãng cảm thán một câu.
Nghe Lương Sơn Bá nói, Chúc Anh Đài quay đầu nhìn thoáng qua người kia, bình tĩnh mà xem xét, đích xác có thể xem như một thanh niên tài tuấn. Như là đột nhiên nghĩ tới cái gì, thật cẩn thận hỏi, “Lương huynh cảm thấy Ngọc huynh như thế nào?”
Lương Sơn Bá nhìn thấy Chúc Anh Đài cư nhiên chủ động hỏi, nghĩ đến hắn là có hảo cảm với người này, vì thế dùng khí lực lớn tán dương sự ưu việt của bạn Ngọc với nàng một phen, hoàn toàn xem nhẹ ánh mắt Chúc Anh Đài nhìn cậu càng ngày càng lộ vẻ kỳ quái.
Thẳng đến Lương Sơn Bá nói xong, ánh mắt Chúc Anh Đài phức tạp nhìn cậu, hỏi, “Vậy ngươi cảm thấy Mã huynh như thế nào?”
Làm hảo cơ hữu của mình, còn là người hợp tác, Mã Văn Tài tự nhiên là vô cùng tốt. Nhưng là đột nhiên nghĩ tới không thể khuếch đại quá nhiều, vì thế ( tự cho là ) giản lược nói ra một chút ưu điểm của hắn.
Thấy Lương Sơn Bá nói đến thập phần hưng phấn, biểu tình Chúc Anh Đài thập phần phức tạp, cảm xúc của Lương huynh khi nói về ưu điểm của Mã huynh hơi kỳ quái a. Chẳng lẽ cậu không biết, giọng điệu này, sao có thể là giới thiệu hảo cơ hữu của mình, rõ ràng là đang giới thiệu bạn trai của mình có được không?! đột nhiên cảm thấy chính mình xuất hiện tình địch, hơn nữa tình địch của mình còn là một nam nhân, làm sao phá?
“Chúc huynh, ngươi làm sao vậy?” Sau khi nói xong, chú ý nhìn thấy “hắn” không biết suy nghĩ cái gì, Lương Sơn Bá đẩy đẩy “hắn”.
“Không có việc gì, chỉ là cảm thấy gần đây ngươi khá gần gũi với Mã huynh. Nhân sinh khó được một tri kỷ, tiểu đệ có chút hâm mộ.”
Trước kia cậu không có bao nhiêu bằng hữu, thẳng đến đi qua một cái lại một cái thế giới, kết bạn một đám bằng hữu.”Ha ha, phải không? Ta chỉ là cảm thấy chúng ta hoàn hảo a, ta cảm thấy trong lúc đó chúng ta cũng giống nhau a.” Nói xong, mở một đôi mắt to nhìn nàng.
Nhìn ánh mắt ngốc manh nhìn về phía chính mình, Chúc Anh Đài có loại xúc động muốn che mặt. Làm một nam hài tử, ngươi đáng yêu như thế, ba mẹ ngươi có biết không?
Hoàn toàn không biết chính mình đã manh giết người nào đó, tự thân còn đang lải nhải muốn đẩy mạnh sản phẩm tiêu thụ.
*
“Gần đây tựa hồ không thường nhìn thấy Tạ huynh?” Lương Sơn Bá nhìn Mã Văn Tài khó hiểu nói, nói xong còn đánh giá phòng hai người bọn họ, người quả nhiên không thấy.
“Gần đây hắn đều không có ở nơi này, tựa hồ phu tử cũng biết.”
“Nga.”
Mã Văn Tài giương mắt nhìn người nào đó thiếu thiếu hứng thú, hỏi, “Sao lại có thời gian chạy đến nơi này? Gần đây không phải ngươi đều đang giúp Chúc Anh Đài nối nhân duyên sao?”
Lương Sơn Bá đầy mặt nhụt chí nói, “Ta tìm không thấy Chúc Anh Đài, không biết nàng đã chạy đi đâu? Trước kia rõ ràng đều rất có thời gian a!”
Nghe cậu nói, Mã Văn Tài cười cười, không hề nói cho cậu thật sự người nào đó chính là vì trốn cậu mới không thấy. Nếu có một người cả ngày ở bên tai mình nhắc tới một người khác là có bao nhiêu tốt, hơn nữa giới tính ở mặt ngoài còn giống nhau, tin tưởng đại đa số người đều sẽ chịu không nổi.
“Không quan hệ, có lẽ “hắn” sẽ sớm trở về, đến lúc đó lại cố gắng là được.”
“Ân.”
*
“Công tử, ngươi làm sao vậy?” Nhìn Chúc Anh Đài đi ở trước mặt chính mình rầu rĩ không vui, Ngân Tâm cẩn thận hỏi.
Cắn môi một chút, Chúc Anh Đài hiện tại thập phần buồn bực, muốn mở miệng lại không biết nói cái gì, chẳng lẽ nói cho Ngân Tâm người mình thích thích người khác, hơn nữa người kia còn là nam nhân?
“Không có việc gì, ngươi đi về trước đi, ta tự mình đi dạo ở trong này, lập tức tốt.”
“Công tử?”
“Trở về!”
“Dạ.”
Sau khi kêu Ngân Tâm đi, cả người Chúc Anh Đài đều suy sụp, du đãng một cách không mục đích ở trong rừng. Tuy rằng chuyện yêu thích nam phong ở triều đại này cũng không phải cái gì ghê gớm, nhưng là không đại biểu mình có thể tiếp thụ người chính mình vừa mới thích lại thích nam nhân a! Đột nhiên cảm thấy nhân sinh thật u ám. QAQ
Không biết đi tới đâu Chúc Anh Đài đột nhiên nghe được phía trước truyền đến thanh âm thập phần kỳ quái, tựa hồ là đang khóc, lại tựa như là đang hưởng thụ, trong lòng ngứa. Vì thế không tự giác đến gần chút, nháy mắt khiếp sợ mở to hai mắt.
Hai người lúc này đang công khai nằm trên bụi cỏ làm vận động sung sướng nào đó, bị người bị áp ở dưới kia còn là bạn bè cùng trường mình. Thời điểm ngơ ngác đứng ở nơi đó không biết làm sao, người ở trên tựa hồ đã nhận ra có người đến, ngẩng đầu lạnh như băng nhìn nàng một cái.
Cảm nhận được một cái liếc mắt kia, thân thể Chúc Anh Đài cương một chút, xoay người hoảng không chọn đường chạy ra.
Đợi cho chạy được một khoảng, cả người vẫn còn ngơ ngác, trong đầu không tự giác còn chiếu lại đoạn ngắn vừa rồi, hai nam nhân.
“Nôn ——” Chúc Anh Đài không tự giác nôn ra một trận, đột nhiên cảm thấy thập phần ghê tởm. (= = tui mà thấy là tui thích tới reo mừng rồi nôn nôn cái *beep*)
Vẻ mặt nghèo túng về tới phòng chính mình, liền thấy Lương Sơn Bá đang thập phần chăm chú đọc sách, “Lương huynh, ngươi cảm thấy vì sao hai nam nhân sẽ cùng một chỗ?”
Vừa nghe Chúc Anh Đài nói Lương Sơn Bá liền hoảng sợ, sau đó trấn định lại, không tự giác gãi gãi tóc mình, “Ngạch, có lẽ là bởi vì yêu đi?”
“Đồng tính cũng có thể yêu? Làm sao yêu nhau?” Chúc Anh Đài ngơ ngác hỏi.
“Bằng không ngươi cảm thấy là cái gì?” Lương Sơn Bá thập phần khó hiểu nhìn sắc mặt có chút kỳ quái của Chúc Anh Đài, tựa hồ nhớ tới một câu ngẫu nhiên nhìn thấy ở trên mạng, vui đùa nói, “Với cả, giới tính giống nhau, có lẽ càng có thể hiểu rõ đối phương, cũng càng yêu nhau hơn.”
“Nhưng đây là làm sai luân thường…” Chúc Anh Đài cúi đầu nói, đi đến giường mình
Lương Sơn Bá cảm thấy trạng thái Chúc Anh Đài có chút không tốt lắm, nhưng là nhìn nàng đi đến trên giường lại không tiện hỏi nhiều, vẫn là chờ nàng tỉnh lại rồi nói sau.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Pháp Tắc Sinh Tồn Của Nam Hạng Ưu
Chương 20: Đi vào Lương Chúc (5)
Chương 20: Đi vào Lương Chúc (5)