DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay
Quyển 4 - Chương 46

Mặt đầy máu nghe tiếng cười đứt quãng của Bộ Thời Nhận vọng trong đầu, trái tim nhỏ của Quản Lăng cực kỳ run rẩy, nhưng cước bộ lại kiên định đi vào trong.

“Quản Lăng, dừng lại!” Cơ hồ là nháy mắt, thanh âm Bộ Thời Nhận liền biết được hành động của Quản Lăng.

Trong thanh âm mang theo một chút lạnh lẽo, Bộ Thời Nhận nguy hiểm nói: “Lập tức quay lại, Quản Lăng, anh đã nói cho em là nhiệm vụ sửa đổi.”

“Anh cũng không phải là hệ thống!” Đánh bạo trả lời một câu, Quản Lăng phẫn nộ nói: “Anh đưa hệ thống trở về, anh rốt cuộc là cái gì vậy, anh vẫn luôn biết nhiệm vụ của tôi?!”

“Đương nhiên.” Cười khẽ một tiếng, trong thanh âm của Bộ Thời Nhận mang theo một chút dụ hoặc, “Quản Lăng, em đã sớm phiền chán cái game này không phải sao, chỉ cần em trở về, em sẽ có thể trở lại thế giới hiện thực, tất cả sẽ chấm dứt.”

Tin anh chính là đang vũ nhục chỉ số thông minh của tui!

Tui mịa nó chỉ biết, Bộ Thời Nhận quả nhiên không thích hợp, trách không được hắn sẽ có trí nhớ thế giới trước, chẳng lẽ hắn căn bản không phải là NPC?

Trong lòng khủng hoảng không ngừng sâu sắc, bị suy đoán của mình dọa sợ nổi da gà, Quản Lăng nhất thời có một loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.

Cậu vẫn nghĩ rằng Bộ Thời Nhận không biết bây giờ là ở thế giới khác, nhưng kỳ thật là cậu chẳng hay biết gì mới đúng, Bộ Thời Nhận sớm đã biết, hắn thậm chí có thể ngay cả nhiệm vụ của mình là cái gì cũng biết rõ ràng, cho nên mới luôn ngăn cản mình đi vào căn cứ loài người.

Mà theo lời Bộ Thời Nhận mới nói đến xem, hắn cũng chỉ có một mục đích, chính là không muốn để mình thuận thuận lợi lợi hoàn thành nhiệm vụ.

Quản Lăng căn bản không tin mấy lời Bộ Thời Nhận nói cái gì có thể rời khỏi game, hàng này còn có thể giả mạo hệ thống bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ, còn có cái gì mà hắn làm không được, nói không chừng một hồi đi hắn thấy cũng đừng nghĩ là ra khỏi được, chút tâm tư đó của Bộ Thời Nhận cậu đã sớm mò thấu triệt.

Đờ mờ đây rốt cuộc là cái gì vậy, NPC bình thường tuyệt đối sẽ không có loại chỉ số thông minh này, chẳng lẽ kỳ thật Bộ Thời Nhận là con người sắm vai NPC trí năng cao? Hoặc là nói, hắn căn bản chính là một người chơi?!

Như vậy Prody đâu? Anh ta có phải cũng là một người chơi hay không?

Tóc gáy từng cọng từng cọng dựng thẳng lên, không hiểu cảm thấy mình chân tướng Quản Lăng suýt nữa cũng bị dọa tè ra quần.

Đây đến tột cùng là game gạt người như thế nào, cư nhiên vẫn là internet sao?

Run lập cập cất bước chân, Quản Lăng càng kiên định lòng tin muốn thoát khỏi game.

Anh không cho tui đi vào tui càng muốn đi vào, anh không muốn để tui hoàn thành nhiệm vụ vậy phương diện này khẳng định còn có điểm mấu chốt của nhiệm vụ.

Bệnh xà tinh trong game còn có thể chịu được sao, trong cuộc sống mà đụng phải đó quả thực chính là tai nạn a có phải hông!

Liền tính hiện tại cũng chỉ là đoán, nhưng lỡ như cậu đoán đúng, thì cái game này còn có cái gì là làm không được?

“Quản Lăng… rè… Em sẽ, hối hận……”

Mắt điếc tai ngơ đi về phía trước, rốt cục, khi Quản Lăng hoàn toàn tiến vào chính giữa phòng y tế, thanh âm Bộ Thời Nhận tựa như sợi đột nhiên bị cắt đứt, hoàn toàn mất đi tung tích.

Run run xoa xoa mồ hôi lạnh thái dương, Quản Lăng chân mềm tựa vào bên tường.

Tui thật lòng không thể thừa nhận a hức hức hức, đây quả thực là cường độ cao hơn 18+ người bình thường chớ đụng vào game giam cầm khủng bố còn đáng sợ hơn gấp một vạn lần a được hông.

NPC nói chuyện trong não của ông a, loại này giống như linh hồn phụ thể gì đó giảm thọ mười năm còn không đủ a.

Nức nở nửa ngày, Quản Lăng ôm cái đầu giống như bị mở lại, thật cẩn thận gọi một tiếng, “Hệ thống, mày còn ở đó không?”

“Đinh, người chơi tôn kính, tôi ở đây.”

Loại cảm động không hiểu này là chuyện thũng sao gì OAO.

Nghe thấy thanh âm quen thuộc trong lòng Quản Lăng cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, hít mũi, Quản Lăng thê thảm nói: “Tao muốn điên rồi hệ thống, tao cần an ủi trong lòng, cái game này rốt cuộc có mấy người chơi.”

“Đinh, người chơi tôn kính, game đây không phải Game Online, một game nhiều nhất cho phép một người chơi tiến vào.”

Nhấp nhấp môi, Quản Lăng không tin nói: “Kia vừa mới là xảy ra chuyện gì, NPC bình thường sao có thể tuyên bố nhiệm vụ trong não của người chơi, đây căn bản không hợp lý!”

“Đinh, hệ thống bày tỏ ấm áp, bởi vì ở thế giới trừng phạt NPC thuộc loại trạng thái thoát khỏi quản lý, cho nên sẽ tạo thành ảnh hưởng gì đến với người chơi thì không thể đánh giá, còn xin người chơi cẩn thận làm việc, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, thoát khỏi cơ chế trừng phạt.”

Quản Lăng: “=A= “

Mày mịa nó đang đùa tao?

Cho nên nói, game là đang nuôi thả NPC sao?

Đưa một đống bệnh xà tinh thả ra trả thù xã hội thậm chí ngay cả bản thân hệ thống cũng đều vào chơi thật sự có thể sao?

Đây đến tột cùng là cái game không có trách nhiệm thế nào…

Nhưng mặc kệ như thế nào, đã biết trong game không có người chơi khác, cảm giác nguy cơ trong lòng Quản Lăng cuối cùng cũng giảm bớt một ít, NPC dù sao cũng là số liệu trong game, chỉ số thông minh dù có cao như thế nào đi nữa thì cũng sẽ bị khống chế, nhưng mà người chơi lại không nhất định.

… Nhất là người chơi biến thái.

Thế giới trừng phạt cơ bản là cuộc so tài của bệnh xà tinh, lần đầu nảy sinh cảm giác không thể nắm lấy đối với một bộ game, Quản Lăng cố gắng khống chế tốt tâm tình, làm tốt không thành công thì chuẩn bị đi chết.

Dù sao nếu như cậu ra ngoài phỏng chừng cũng sẽ bị Bộ Thời Nhận mang về phòng ba ba ba đến chết, nói không chừng còn thêm cả Prody hai người…

Sắc mặt khó coi quan sát ngọn đèn sáng trong phòng y tế, Quản Lăng cố gắng trấn định một chút, đi tới trong thông đạo của phòng y tế.

Trong phòng y tế cực trống trải, ít nhất từ sau khi Quản Lăng tiến vào cũng không phát hiện nhân viên y hộ nào, thậm chí ngay cả dụng cụ chữa bệnh cơ bản nhất cũng không có nhìn thấy một tí.

Càng khẳng định đây tuyệt đối là địa điểm quan trọng hoàn thành nhiệm vụ đầu mối chính, Quản Lăng bằng vào kinh nghiệm game cậu đọc đã mắt, nhanh chóng tìm được cửa vào một thông địa. (đường vào phòng ngầm dưới lòng đất)

Tuy rằng phát hiện cửa vào này một chút tính kỹ thuật cũng không có.

Mặt không chút thay đổi nhìn cuối thông đạo đột nhiên xuất hiện cầu thang, Quản Lăng vô cùng thâm trầm nhìn chăm chú vào cửa cầu thang hoàn toàn là đưa tay không thấy được năm ngón kia, trong lòng có một chút giãy dụa nho nhỏ.

Vẫn cảm thấy sau khi đi vào sẽ có chuyện gì không tốt xảy ra, nhưng không đi vào tựa hồ sẽ có chuyện lại càng không tốt xảy ra.

Sau khi chuẩn bị tâm lý tốt, Quản Lăng theo cầu thang từng bước chạy bộ xuống, cầu thang này không hề dài, rất nhanh Quản Lăng có thể thấy một chút ánh sáng nhạt xuyên thấu qua khe hở cầu thang chiếu vào.

Ánh mắt từng chút thích ứng ánh sáng, Quản Lăng căng thẳng nhấp nhấp cánh môi, rốt cục đến đáy cầu hang.

Sau đó, Quản Lăng bị máy móc công nghệ cao hoàn toàn không giống như là tồn tại ở thứ nguyên này làm cho sợ ngây người.

Đờ mờ cái loại khoang bồi dưỡng trong điện ảnh gì đó thật sự không phải cậu lỗi giác sao?

Loại cảm giác công ty Umbrella trong Resident Evil là cái tình huống gì? Chẳng qua là một phòng y tế nho nhỏ mà thôi a, cảnh tượng này không khỏi có chút quá khoa trương đi.

Bị thứ che dấu dưới cầu thang nhỏ cũ nát này chấn kinh thật sâu rồi, Quản Lăng có chút mê muội đi đến trước một cái boong dinh dưỡng cực lớn, tò mò lục lọi.

Chất lỏng xanh xanh này là cái gì vậy, mơ hồ như thế có thể thấy được cái gì?

Đưa tay gõ xao thủy tinh bên người khoang dinh dưỡng, không có chú ý trong chất lỏng đột nhiên toát ra bọt khí, tầm mắt Quản Lăng lại bị dụng cụ thí nghiệm bày một bên hấp dẫn qua.

Aiyou, thứ này nhìn có chút quen mắt a.

Tiến lên quan sát ống tiêm bày trên cái bàn thí nghiệm kia, Quản Lăng cơ hồ lập tức liền liên hệ cái này với cái ống tiêm bị Bộ Thời Nhận lấy đi.

Khó trách Bộ Thời Nhận sẽ lấy ống tiêm đi, thì ra là sợ mình phát hiện chuyện ngục giam có liên hệ với nơi này.

Hừ, thông minh như tui, sao có thể dễ dàng bị anh che dấu như vậy.

Kiêu ngạo nhìn quanh bốn phía một chút, ý chí chiến đấu của Quản Lăng sục sôi vòng quanh khoang dinh dưỡng tha hai vòng, phiền muộn phát hiện hình như không có thứ gì cùng loại với tang thi để cậu giải cứu a.

Chẳng lẽ bị khóa?

Trong đầu vừa mới có suy nghĩ, đã bị tiếng bang bang bỗng nhiên chợt vang bên tai đánh gãy, cảnh giác dựng tai, Quản Lăng nhanh chóng trốn phía sau khoang dinh dưỡng.

Tiếng xao liên tục vang bên tai, nhưng mà Quản Lăng lại không phát hiện có người tiến vào, trầm mặc một lát, Quản Lăng có chút hoảng sợ phát hiện tiếng vang ‘Bang bang’ kia cách mình càng ngày càng gần, thậm chí ngay cả hai gò má cũng cảm nhận được chấn động của thanh âm kia.

Thân thể không chịu khống chế mà run rẩy, tiếng xao bên tai lại vang, Quản Lăng run rẩy quay đầu nhìn lại, trong phút chốc chống lại một đôi con ngươi xanh biếc!

Đậu xanh rau má dọa chết người!!!

Trong miệng không phát ra một chút âm thanh, Quản Lăng cọ cọ cọ lui về phía sau vài bước, rơi lệ đầy mặt ngồi xuống.

Mẹ ơi con muốn về nhà, ngày này thật không có cách nào qua hức hức hức.

Thứ trong khoang dinh dưỡng còn đang không ngừng đánh vào lồng thủy tinh, hơn nữa thanh âm càng thêm dồn dập.

Sắc mặt cứng ngắc ngồi trên mặt đất, Quản Lăng không có tí ý tứ tiến lên xem xét.

Ai biết bên trong rốt cuộc là cái đồ chơi gì a, game cũng là có phiêu lưu a được không.

Đúng lúc này, tiếng bước chân từ cửa cầu thang chậm rãi vang lên, trong lòng Quản Lăng căng thẳng, trơ mắt nhìn một bóng người màu trắng chậm rãi đi tới khoang dinh dưỡng.

Mịa nó chân đều bị dọa mềm, đứng dậy không được a khốn khiếp.

Trong nháy mắt bóng người kia xuất hiện, tiếng đánh trong khoang dinh dưỡng tức khắc ngừng lại, ngay sau đó, một thanh âm lạnh như băng mang theo nghi hoặc vang lên.

“Quản Lăng? Cậu sao lại ở đây?”

Lý cảnh quan? NPC cốt truyện quan trọng?

Phản xạ có điều kiện tính tiến vào hình thức người chơi, trong đầu Quản Lăng vừa kéo, mặt không chút thay đổi ngẩng đầu lên.

Tuy rằng khẩu vị rất nặng nhưng cái thứ trong khoang dinh dưỡng xanh mơn mởn kia tuyệt đối là vật thể truyền bá tang thi không thể nghi ngờ.

Lý cảnh quan nếu có thể đi vào đây thì nhất định là nhân viên quan trọng trong thí nghiệm tang thi, nói cách khác nếu như cậu muốn cứu thứ kia ra thì nhất định phải được Lý cảnh quan giúp đỡ.

Lý cảnh quan là người tốt.

Lý cảnh quan có lòng rất mềm mại.

Lý cảnh quan là người tốt có lòng rất mềm mại.

Nhìn Quản Lăng ngồi trên mặt đất không hề có động tác, ánh mắt Lý cảnh quan dần dần trở nên lạnh như băng, “Quản Lăng, là ai phái cậu tới…”

Run lập cập ngẩng đầu, Quản Lăng mặt bình tĩnh nhìn Lý cảnh quan, có chút cảnh giác nói: “Anh là ai, đồ cầm thú mấy người, không được lại đây!”

Lý cảnh quan: “…”

“Cậu không biết tôi?” Mày nhăn lại thật sâu, Lý cảnh quan tiến lên từng bước, kinh ngạc nói: “Sao lại thế này, cậu bị bọn họ mang tới? Bọn họ làm gì với cậu?”

Bọn họ?

Chóng mặt nhìn Lý cảnh quan, sau khi nhìn thấy lo lắng trong mắt Lý cảnh quan, Quản Lăng nháy mắt phản ứng lại, ở nơi Lý cảnh quan nhìn không thấy nhanh chóng xé quần áo của mình một miếng nhỏ, gào khan lên: “Bọn họ, bọn họ…”

Ánh mắt càng thêm ngưng trọng, Lý cảnh quan nhấp nhấp đôi môi, trên mặt mang theo một chút xin lỗi, “Tôi vốn nghĩ là cậu ở trong ngục giam… Là tôi có lỗi với cậu, tôi không nghĩ tới bọn họ thế nhưng sẽ thật sự dùng thí nghiệm.”

“Tôi hẳn là mang cậu ra sớm hơn, nhưng mà đó rất nguy hiểm, tôi còn có nhiệm vụ trong người.”

Ôi chao, ý này là…

Lý cảnh quan tui quả nhiên không nhìn lầm anh, anh quả thực chính là hóa thân của chính nghĩa, đại biểu của cảnh sách, cái gì cũng không thể ngăn cản anh giẫm lên bước chân thiện mỹ!

Tuy rằng có thể ý tui biểu đạt không quá giống với anh.

Vì tiết tháo mình mất đi thoáng sám hối một chút, Quản Lăng giọng mang thổn thức vỗ vỗ bả vai Lý cảnh quan, “Tuy rằng tôi không biết anh, nhưng tôi cảm thấy anh là người tốt.”

Tác giả có chuyện muốn nói:

Quản Lăng: hôm qua là tiết Trung Thu, em còn không ăn được bánh trung thu nữa đâu

Bộ Thời Nhận: Quản Lăng thích ăn dạng bánh trung thu nào?

Prody: đương nhiên là bánh trung thu song hoàng liên dung

Quản Lăng: anh sao lại biết?

Prody: em không phải mỗi ngày đều ăn rất hưởng thụ sao

Bộ Thời Nhận: đó là thật ra, Quản Lăng hẳn càng thích ăn của anh.

Quản Lăng: … Ha ha

Đưa đến một đoạn ngắn, đến muộn hạ lễ Trung Thu, mặt khác vén lên một đoản mới, biến thái công và cảnh sát thụ, mọi người có thể đi chuyên mục của ta nhìn, nói thật là ít người bình luận, khóc lóc om sòm lăn lộn cầu nhắn lại a.

Đọc truyện chữ Full