Ngày 14/2 là một ngày cực kỳ đặc biệt, bất luận là ở thời kỳ trái đất cổ, hay ở thời kỳ kỷ nguyên vũ trụ, thậm chí tới kỷ nguyên địa ngục hiện tại, ngày này cũng được giao cho một hàm ý đặc biệt.
Nei Bog rất phiền não, khá là phiền não, cũng không phải là vì ý nghĩa hường phấn của ngày hôm nay. Ngày 14/2, đồng thời cũng là sinh nhật một đứa con của hắn.
“Nah nah, Wrath thật sự quá gian xảo nah, hôm nay là sinh nhật, là có thể độc chiếm daddy ”
“Cho nên, phụ thân đại nhân, ngài hiện giờ là đang phiền não chuyện sinh nhật của Wrath?” Pride mỉm cười, rót một ly trà cho Nei Bog.
“Đúng vậy…” Nei Bog lầm bầm yếu ớt. Trên thực tế, hai chữ sinh nhật này chính là từ làm Nei Bog phát run nhất hiện nay, không có cái thứ hai, vì bất luận là sinh nhật của hắn hay sinh nhật của “họ”, kết cục của hắn vẫn không có chỗ nào tốt được. Khi đó, đứa con anh tuấn/xinh đẹp/đáng yêu kia của hắn sẽ nói với hắn thế này: Cha, tặng ngài cho ta đi! Sau đó, không có sau đó… Quý ngài quà sinh nhật đáng thương kín đáo bày tỏ quyết tâm mình không phải là tặng phẩm. “Giúp nghĩ thử xem, tốt nhất là làm Wrath cực kỳ hài lòng!” Hài lòng đến mức đừng tới tìm hắn nữa.
Các nguyên tội ở đây khá nhiệt tình đề xuất phương pháp làm thế nào không trở thành tặng phẩm cho quý ngài quà sinh nhật.
“Nah Chuẩn bị cho Wrath thật nhiều đồ ăn, Wrath tuyệt đối sẽ hài lòng ”
“Đó chỉ có Gluttony mới hài lòng được thôi!” Envy không nhìn đến quai hàm phình lên và hai mắt yêu tinh nheo lại nguy hiểm của Gluttony, ra vẻ thiện lương đề nghị. “Papa, thật ra ngươi không nhớ sinh nhật của Wrath đúng không, thế thì không cần chuẩn bị quà cho hắn!”
Nei Bog nhìn hai lúm đồng tiền nho nhỏ thiện lương của thiếu niên tóc xám, nghẹn lời không nói được gì nữa.
“Hôm nay là 14/2, father, ngươi cũng không thể bên trọng bên khinh được!” Lust nằm trên xích đu biếng nhác hé mắt phượng hẹp dài, đồng tử băng vừa tỉnh ngủ gợn sóng lăn tăn, xinh đẹp vô hạn. “Father, chỗ ta có hai vé vũ hội không trung, cùng đi chơi nhé?”
“Kẻ này có một đề nghị, nếu hôm nay là sinh nhật Wrath, vậy để phụ thân đại nhân dẫn Wrath đi đi!”
“Hu Gluttony cũng muốn ra ngoài chơi với daddy!” Gluttony ôm con thỏ, lăn lộn trên băng ghế.
“Ừm… Papa, chúc ngươi chơi vui vẻ!” Nei Bog kinh hãi nhìn Envy, lại thấy Envy cười hoàn toàn ngây thơ trong sáng với mình. “Lần sau papa phải bồi thường ta đó!”
Vậy nên, đó là nguyên nhân cùng quá trình khiến hắn xuất hiện ở ngoài cửa nhà Wrath. Trên tay Nei Bog cầm hai tấm vé, chần chừ gõ gõ cửa trúc.
Nơi này là chỗ đặc biệt nhất trong khu số một, cả khu vực hoàn toàn không nhìn thấy chế phẩm làm từ kim loại, hoàn toàn được thiết kế theo kiểu chỗ ở thời cổ đại của trái đất cổ, nhà trúc trong rừng trúc, phảng phất như đẩy cửa ra là có thể thấy được một tăng nhân ẩn cư đến từ cổ đại.
Cửa trúc két một tiếng, mở rộng vào phía trong, gương mặt thanh cao và lạnh lùng của Wrath liền xuất hiện trước mắt Nei Bog, y lúc này mặc một thân áo choàng trắng, bên ngoài khoác một lớp áo ngoài màu xám nhạt, tóc trắng như tuyết trải trên giường trúc. Thanh niên tóc trắng hơi hạ mi mắt, bàn tay khớp xương rõ ràng nâng một cốc trà, dường như đang thưởng thức hương trà. Nei Bog nhìn Wrath, dường như thật sự trông thấy một vị kiếm khách ở thời cổ đại, chứ không phải nguyên tội của nổi giận cùng căm phẫn.
Lông mi hình quạt nhấc lên, con mắt đen in ra bóng dáng có chút ngây người của hắn.
“… Cha?”
Wrath rất ít nói chuyện, y còn muốn trầm lặng hơn cả Sloth, cộng với vẻ mặt lãnh đạm thanh thoát kia của mình, thật sự rất chi là lừa tình…
Nei Bog kéo ra một nụ cười, vẫy vẫy hai tấm vé trong tay.
“Thế này, hôm nay chúng ta đi… đi hẹn hò nhé?”
[Father – Đồi]Nei Bog ngây ngốc nhìn cửa vào tấp nập người qua, đột ngột cảm thấy tới tham gia vũ hội ngay ngày này thật sự là một quyết định sai lầm hết mức. Không phải nói dân số giảm mạnh sau “Biến cố lớn” hay sao, hay là hắn quá coi thường năng lực sinh sản của con người?
Còn chưa hết, bắt đầu từ ban nãy, Nei Bog đã cảm thấy rất không ổn, Wrath bên cạnh như tranh thủy mặc ngoan cố chèn vào trong tranh tả thực, cái kiểu cách biệt tiên phong đạo cốt này có vẻ hoàn toàn không khớp với một mảnh xa hoa mê đắm, Nei Bog khắc sâu ý nghĩ, Wrath toàn thân đồ trắng phải là đi diễn võ chứ không phải đi khiêu vũ. Còn thêm gương mặt đáng chú ý kia của Wrath —— trên thực tế, tất cả các con của hắn đều có bộ dạng thật sự nổi bật —— thế nên bọn họ trở thành tiêu điểm ở cửa chắc cũng là chuyện đương nhiên.
“Không sao chứ?” Nei Bog phải hơi ngẩng đầu lên mới có thể đối diện ánh mắt Wrath, tuy Wrath mặt không đổi sắc, nhưng bàn tay ấn nhẹ huyệt Thái Dương đã nói rõ trạng thái hiện tại của thanh niên này không được tốt lắm. “Có phải khó chịu trong người không? Nếu không thì chúng ta trở về đi nhé?”
“… Không!”
Gương mặt và ánh mắt không dấy lên sóng lớn, nhưng Nei Bog lại cảm nhận rõ được cảm xúc của thanh niên tóc trắng, đó là một thứ cảm ứng rất diệu kỳ, kết nối từ huyết thống.
Thay vì nói là khó chịu trong người, không bằng nói là tâm trạng không tốt, trong ký ức, Wrath quả thật rất ít khi xuất hiện ở chỗ đông người, vì đủ loại nguyên nhân, thanh niên tóc trắng luôn ở trong nhà trúc của mình, ít khi ra ngoài. Nei Bog vươn tay chạm vào thái dương Wrath, ấn nhẹ. “À… Nếu ngươi không thích chỗ đông người, phải nói với ta sớm hơn một chút!”
Tay chạm vào Wrath bị nắm lấy, thanh niên hạ mắt, lông mi thật dài đập xuống, có cảm giác dịu ngoan lạ thường.
Không… Ta chỉ là không thể chịu đựng được… Nhiều người đến gần ngươi như vậy…
“Ấy chà, ngày này mà đứng ở cửa chính là ám sát hạnh phúc cuộc đời đó nhé!”
Nei Bog quay đầu lại, một cô gái ăn mặc trong sáng đáng yêu đứng phía sau hắn, nghịch ngợm chớp chớp mắt với hắn. Có lẽ là thấy hai chàng trai nổi bật đứng ở cửa quá lâu, những cô gái có hoặc không có bạn đơn thuần có hơi rục rịch, cuối cùng một cô bước ra.
“Xin chào!” Cô gái cởi mở vươn tay về phía Nei Bog, so với giai đẹp tóc trắng lạnh ngắt kia, anh thấp hơn thoạt nhìn vẫn dễ câu hơn. Cô gái cười rất ngọt. “Em đang bắt chuyện với anh đó ”
Lời nói quá mức thẳng thừng cộng với gương mặt nghịch ngợm đáng yêu, bất ngờ khiến người ta sinh ra thiện cảm, là người thì ai cũng không thể từ chối con gái, để tay nàng bối rối giữa không trung.
Nei Bog đành phải vươn tay bắt bắt, treo nụ cười lên nghĩ, phải làm sao khéo léo từ chối. “Xin chào…”
Hắn không thấy được, thanh niên tóc trắng phía sau hắn, trong nháy mắt mở to hai mắt.
“Các ngươi cảm thấy…” Pride rót trà vào tách của mình, cười híp mắt hỏi. “Wrath lần này có thể chịu được tới khi nào?”
“Quả nhiên mà, ngươi nói ra đề nghị đó, chỉ có thể mang ý xấu mà thôi…” Lust đưa tay cắm vào tóc chải ra phía sau, mắt hẹp dài nheo lại cười nhẹ. “Tinh tế, dễ giận, loạn thần kinh, đây là “em út” của chúng ta!”
Nếu mình đã không lấy được, vậy cứ phá hỏng “buổi hẹn” hôm nay đi.
“Hư quá Hư quá ” Gluttony cười khanh khách. “Các ngươi hư quá đi, tính tình Wrath cũng quá hư hà ”
“Hắn là phẫn nộ mà, phẫn nộ trong thất đại nguyên tội!” Envy nháy mắt với Gluttony. “Nếu hắn không dễ xù lông nhím, cũng giống như ngươi không ham ăn hốt uống vậy!”
“Ăn ngươi!” Gluttony nhếch khóe môi lên, giọng nói mềm mại như đang làm nũng.
“Hai ngươi…”
Ngăn cản các nguyên tội đã bắt đầu lóe móng vuốt chính là Gusion vội vã đi qua. Sau “Biến cố lớn”, bảy mươi hai ma thần nguyên bản do Baal lãnh đạo, tái chỉnh đốn xã hội loài người đã sụp đổ, tạo nên trật tự mới, sửa “kỷ nguyên vũ trụ” thành “kỷ nguyên địa ngục”, giống như địa ngục trong truyền thuyết, cả thế giới do bảy đại ma vương và bảy mươi hai ma thần dưới trướng thống lĩnh. Không có ai phản đối, thế giới sau “Biến cố lớn” quả thật chỉ có thể dùng từ địa ngục để hình dung, Baal chỉ nói một câu thế này: Ở đây không có thần, chúng ta liền tạo ra thần của mình.
Gusion là một trong bảy mươi hai ma thần, hiện giờ chính là người phụ trách khu số ba, gã vừa mới nhận được một thông báo khẩn, hiện đang chạy tới không ngưng không nghỉ.
“Một giờ, có tiến bộ!”
[Alice’s Land]Lúc Gusion chạy tới vũ hội, gã trợn mắt há hốc mồm nhìn đống đổ nát, còn một con “transformer” khổng lồ giơ nắm đấm cực đại của nó lên, hung hăng nện xuống.
“Ầm ——!!!”
Động đất.
Gusion khó khăn ổn định thân thể trên mảnh đất lắc lư, sau đó gã thấy một thiếu niên tóc ngắn màu lam nhạt ngồi trên một khối thép nhô khỏi đống đổ nát, thiếu niên bưng má, một miếng bịt mắt che khuất mắt phải, thép chấn động không chút ảnh hưởng tới y. Thấy Gusion nhìn mình, thiếu niên còn rất thân thiện vẫy tay lại.
Gusion gian nan bò đến bên cạnh thiếu niên.
“Cậu, cậu chủ, ngài sao lại ở đây?” Lúc làm thuộc hạ của Lanna, Gusion đã quen gọi đối phương là cậu chủ.
“Dove lạc đường!” Ngón tay Greed vung một cái trên không như nhạc trưởng. “Dove đi tới nơi này, sau đó “ầm” một tiếng.” Con mắt thiếu niên cười cong cong. “Sụp xuống!”
“Sao, sao lại thế này?”
“Phụ thượng, ở đây.” Greed chỉ về một hướng, Gusion nhìn theo, sau đó trông thấy giữa đống hoang tàn, hai bóng hình vướng víu với nhau có vẻ cực kỳ nổi bật. Đó là hai người, một trong đó quỳ đưa lưng lại, ôm chặt lấy một người khác, tóc dài đỏ tươi như dung nham cực nóng trào xuống từ đỉnh đầu, trải ra một mảnh trên đất người nam tóc đen bị ôm kia liên tục vỗ lưng trấn an người tóc đỏ, Gusion thấy rõ trên mặt người nam mang nụ cười có chút cứng ngắc. Ngoài ra, một luồng sát khí đục ngầu vẫn liên tục tràn ra từ trên người người tóc đỏ, hung tợn chỉa qua bên này.
Gusion trúng chiêu đổ mồ hôi lạnh, thiếu niên tóc lam bên cạnh gã vẫn cười rất tự nhiên trong luồng sát khí khoét xương này.
“Wrath cũng ở đây!”
Gusion gian nan nuốt nước bọt. “Xảy ra chuyện gì?”
Greed trả lời rất ngoan ngoãn. “Vừa rồi có người bắt chuyện với phụ thượng, phụ thượng nắm tay cô ta, sau đó Wrath phát điên!”
Không phải chỉ nắm tay một cái thôi sao —— Gusion muốn gầm rống, lại chỉ dám thực hiện trong lòng. Rốt cuộc là thế giới này quá yếu ớt hay là gã mới không bình thường?
Nei Bog cũng muốn hỏi, tại sao hắn chẳng qua chỉ nắm tay người ta một cái, da và da tiếp xúc thậm chí không vượt quá ba giây, sau đó thế giới này liền xoay trời lật đất?
Nei Bog vừa vỗ lưng Wrath, vừa nhìn Gusion và Greed cầu cứu. Gusion vừa tiến về trước một bước, sát khí kia tức khắc như được hiện thực hóa, phảng phất như có vô số kim mảnh xuyên thấu da Gusion. Gusion đột nhiên ho khan, trong máu phun ra mang vụn sắt nho nhỏ, đó là máy móc mini chưa hoàn toàn thành hình.
Giọng nói nam nữ khó phân của Greed vang lên phía sau Gusion. “Đừng đến gần! “Máy móc phát cuồng” của Wrath nhắm vào tất cả kim loại, kể cả nguyên tố sắt trong máu con người.”
Đối tượng được cầu cứu một giây hộc máu lui ra, Nei Bog chỉ có thể tận lực trấn an thanh niên tóc đỏ xiết chặt lấy hắn.
“Wrath, không, không sao đâu… Ngươi, ngươi xem, tất cả mọi người biến mất hết rồi ——”
Sợi tóc đỏ tươi vẫn phất phơ trước mặt hắn, transformer phá hoại thế giới vẫn làm bối cảnh phía sau.
Không thể tha thứ, không thể tha thứ, tất cả những kẻ dám chạm vào ngươi, toàn bộ đều phải ——
“……”
Nei Bog đột ngột ghé vào tai Wrath nói một câu. Gusion thoáng chốc có một ảo giác, thời gian ngưng lại trong nháy mắt này. Ngay sau đó, transformer đang điên cuồng phá hoại rã ra, khắp bầu trời rơi xuống mưa to kim loại. Mọi thứ giống như thần chú mười hai giờ đêm được Nei Bog nói ra, tất cả những sự vật bị làm phép đều trở về điểm bắt đầu, chứng cứ duy nhất có thể cho thấy sự điên cuồng của người đó chính là một mớ vụn kim loại rải khắp mặt đất.
Greed cào nhẹ má, mắt trái màu tím dường như nảy lên khát khao rất nhạt, đối tượng của tiếng nói trung tính không biết là Nei Bog hay Wrath. “… Quá gian xảo…”
Gusion thì thào hỏi. “Thế là… giải quyết xong?”
Đương nhiên chưa giải quyết xong!
Thiếu niên mang miếng bịt mắt bên trái gia nhập tiệc trà của Gluttony, Lust, Pride và Envy.
“Turtle lạc đường!” Greed chớp chớp mắt. “Phụ thượng đâu?”
Quản gia cười bí hiểm trước sau như một, căn bản không thể nhìn ra cảm xúc thật sự của y dưới mắt kính viền vàng. Cậu bé tóc tím há to mồm ngốn bánh ngọt, dường như đang bày tỏ nỗi bực tức trong lòng. Thiếu niên tóc xám nhìn thẳng một hướng, có chút khó chịu kéo khóe miệng lên. Thanh niên tóc bạc lộ ra vẻ mặt quái dị.
“Father…” Lust nói. “Hắn đang dập lửa!”
[Cua đồng bò qua, quỳ cầu xuất bản thư, có ai có xuất bản thư không]
Hai thân thể trần trụi áp sát vào nhau, Nei Bog vẫn còn có chút không thở nổi, liền bị đứa con út của hắn ôm vào trong ngực. Nei Bog còn chưa kịp nói gì, liền cảm thấy vật vừa mới tiếp xúc thân mật với hắn lại đâm bên thắt lưng hắn.
“……”
Nei Bog gian nan quay đầu lại nhìn Wrath, vẻ mặt thanh niên vẫn cứng ngắc đến trống rỗng, lời ít ý kinh biểu đạt yêu cầu của y.
“… Dập lửa!”
Lửa giận và lửa dục căn bản là hai cái khác nhau ——
“Chờ, chờ một… Um…!”
Ba ngày sau mới có thể xuống giường, quý ngài quà sinh nhật rất nghiêm túc suy nghĩ, lần sau bất luận là sinh nhật của ai, hắn có phải nên rời khỏi Norton, mới có thể tương đối an toàn?
THE END
From Alice’s Land:
– Cảm ơn bạn đã theo dõi truyện.
– Bản edit này chỉ được post trên http://alicesland.wordpress.com/ vui lòng không công khai post hoặc share truyện trên bất cứ địa chỉ nào khác, dưới bất kỳ hình thức nào khác. Alice’s Land 4
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Father (Phụ)
Chương 78-2: Last child plus
Chương 78-2: Last child plus