DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sếp, Tôi Không Muốn Tăng Ca!
Chương 18

Ánh dương mùa hè tràn ngập sức sống xuyên qua cửa kính chiếu xuống đất, chiếu tới mỗi góc nhỏ trong phòng, trên sàn nhà, trên giường, cùng với trên người kẻ đang nằm trên giường.

Ân, rất nặng, giống như có cái gì đó đè trên người. Chăn sao? Sờ sờ, sao lại cứng rắn như vậy a… Ế, nhưng lại rất ấm?

Khó khăn nâng tay lên dụi dụi mắt, dưới ánh nắng hai mắt bị làm chói có chút nhìn không rõ, dùng sức chớp chớp, mặc dù còn có chút mơ hồ, nhưng cậu vẫn nhận ra được điều không thích hợp.

Sao nhà cậu lại khác thế này?

Đúng, đây khác nhà cậu nha, trần nhà không giống, trang trí không giống, đồ đạc không giống, giường không giống, hơn nữa chăn đệm so ra còn mềm mại hơn, không bị cọ rát da khó chịu, cậu thỏa mãn cọ cọ chăn… Từ từ, đây là nơi nào? Hơn nữa, cả người dường như không được tự nhiên!

Run rẩy xốc chăn lên, hai mắt trừng lớn “Hả…”

“Ngoan, chỗ nào không thoải mái?” Đằng sau truyền đến giọng nói có chút khàn khàn, có một loại từ tính gợi cảm khó diễn tả thành lời.

Cậu động tác cứng ngắc quay đầu lại nhìn, lá gan lập tức kinh hoàng, tựa hồ ngay sau đó có thể hét lên, nhưng cậu rốt cuộc không nhịn được kích động cùng bi tráng “Sếp!”

Trời ơi, ai tới nói với cậu đây chỉ là mơ thôi đi!

“Ừ, xảy ra chuyện gì?”

Uy, sếp anh không phải nên biểu hiện kích động một chút sao? Anh không thấy ngủ cùng anh chính là đàn ông mà không phải phụ nữ sao, trọng điểm là hai người còn không mặc quần áo! Nghĩ tới điều này, cậu không khỏi ôm chăn hướng cạnh giường bò đi.

Ách, rất đau! Nhưng chỗ này không thể ở lâu… Hé ra cái mặt nhăn nhó, cậu cố gắng bò nhanh, lết thật nhanh.

Đột nhiên, sau một trận trời đất xoay đảo, cậu phát hiện đích tới lại xa hơn.

Nuốt nước miếng, cậu nhẹ nhàng đẩy đẩy ngực sếp, nhưng xúc cảm dưới tay ngoài ý muốn lại rất tốt. Ân, không nghĩ tới, dáng người sếp thật sự là rất tốt, hóa ra bình thường là rơm giấu trân châu nha! *ý ẻm là bình thường anh mặc tây trang nên không lộ ra bo đì xịt máu mũi*

Dừng, Bạch Hạo Lãng, hiện tại không phải lúc thưởng thức bo đì của thủ trưởng, chính là làn da khỏe mạnh màu tiểu mạch thực khiến người ta hâm mộ… Đối lập với thân hình trói gà không chặt của mình, cậu vì bản thân mà cảm thấy đáng buồn sâu sắc.

“Cái kia…”

Chuyện như vậy phải mở miệng thế nào a? Rượu say hồ đồ còn chưa tính, mà đối tượng còn là nam, chuyện mình ở dưới kia cậu đành nhịn, ai bảo người ta là cấp trên của mình! Ai tới nói cho cậu biết, cậu phải làm sao đây?! Phiền toái vò vò tóc, nhưng tay lập tức bị sếp bắt được.

Ai, xem ra, trời bắt cậu chết rồi… Trộm nhìn mặt sếp, nhưng hắn cũng quá bình tĩnh rồi đi. Uy, khóe miệng hơi nhếch lên cùng ánh mắt đầy ý cười kia là có ý gì?

Hôn khóe mắt Bạch Hạo Lãng, sếp xem nhẹ việc cậu đã muốn hóa thạch, ôn nhu nói “Rất đau?”

“Không… Không phải, rất đau!” Cậu còn chưa kịp phải ứng, lắp bắp nói.

“Tiểu ngu ngốc, rốt cuộc là đau hay không đau?” Sếp vẻ mặt bất đắc dĩ, nhẹ nhàng xoa xoa tóc cậu.

“Cái này không phải trọng điểm! Sếp…” Ai, cậu thực ra cảm thấy rất đau, đầu đau, thắt lưng đau, bộ vị xx kia cũng lại càng đau, nói túm lại, chính là toàn thân trên dưới không một chỗ nào là không đau nha!

Đau khổ nhìn nhìn sếp vẫn im lặng như cũ, cậu quyết định vẫn là ngoan ngoãn chờ đối phương mở lời là tốt hơn, dù sao người ta là sếp, là người lớn nhất.

Nhưng mà, cậu đợi, bất an cựa mình trong lòng sếp, cũng không thấy đối phương có phản ứng.

Được rồi, nếu sếp chọn không nói, vậy cậu trước liền nêu ý kiến vậy “Sếp, kia chúng ta chuyện gì cũng chưa phát sinh đi.” Nhưng… như vậy tựa hồ phải chịu thiệt, cho nên “Ách, bất quá, hay là trước tiên anh bồi thường cho tôi đi… Ừm, tiền mặt cũng được!”

Nghe vậy, sếp thoải mái nở nụ cười “Được, nhưng không phải em cũng phải chịu trách nhiệm sao? Ngày hôm qua là em…” Rất xui xẻo, cậu quên mất là sếp Ôn có tài đám phán rất cao siêu, cho dù là đen, cũng có thể bị hắn nói thành trắng, hơn nữa luôn chiếm thế thượng phong.

Dưới tình huống này, trải qua một phen đàm phán, cậu thân là tiểu nhân viên hèn mọn, cuối cùng đáng thương mất quyền tự chủ kí xuống khế ước bán mình.

Bất quá, giống như cậu đã xem nhẹ cái gì đó phải không nhỉ?

Nằm trên cái giường mềm mại, cái gì cũng không phải làm, thực sự rất rất thoải mái, đương nhiên điều kiện là phải xem nhẹ thân thể đang vô cùng không khỏe.

Đảo mắt nhìn trái phải, phòng của sếp thật là lớn nha, hơn nữa không thể không nói, trang trí cũng rất có thưởng thức, tuy rằng vẫn như cũ lấy màu trắng đen làm chủ đạo, nhưng cửa sổ bằng kính sát đất cùng bộ sopha màu trắng khiến khí sắc thêm nhu hòa.

Tay hướng về cạnh giường, lấy quần áo sáng nay trước khi đi làm sếp đã chuẩn bị tốt, chậm rãi mặc lại chỉnh tề.

“Ân, thắt lưng thật sự đau a…” Tùy tay xoa bóp cái eo, chuẩn bị đi thám hiểm.

Không biết nhà sếp có bí mật gì không nha? Hì hì.

Nhưng mà, trước đó vẫn là đi ăn sáng…không, ăn trưa đã.

Ăn một muỗng cháo thịt bằm thơm ngào ngạt, không thể không cảm thán sếp thật sự là vừa có tài lại hiền tuệ, quả thật là đàn ông tốt hiếm gặp!

Bất quá, vì sao lại mãi không có bạn gái a? Vấn đề này trước đây cậu cùng từng tự hỏi qua, ừm, tựa hồ đã nghĩ vài lần rồi. Sếp có tiền, có địa vị, có xe, có nhà, tính cách lại tốt… Thậm chí khuyết điểm, ngoài việc cứ trước giờ tan việc có một phút đồng hồ lại bắt cậu tăng ca, còn đâu cũng không thấy điểm nào không tốt.

Ừm, nếu mà nói như vậy, nếu cậu là con gái, khẳng định túm lấy sếp không tha! Ha ha… Khụ, khụ khụ, cậu cười suýt sặc, vội vàng vỗ vỗ ngực, một lúc sau mới đỡ nghẹn.

Phi, thật đáng mà! Cái gì mà nếu mình là con gái chứ, phi… Bất quá, bọn họ hiện tại thì sao? Trời ạ, cậu vừa mới thất tình, lập tức phải đối mặt vấn đề nan giải như thế, thật sự là muốn chết luôn nha.

Quên đi, quên đi, khoát tay, cậu quyết định dọn bát đũa, rồi mới tiếp tục đi thám hiểm.

Toàn bộ căn nhà có phong cách không khác phòng ngủ cho lắm, hai phòng làm việc, ba phòng ngủ so với cậu nghĩ còn sạch sẽ chỉnh tề hơn, một chút cũng không giống những căn nhà bẩn loạn của đàn ông độc thân, mà so với phòng cậu thì thật sự là khác một trời một vực. Nghĩ thế, cậu chột dạ, bởi vì nhà cậu sau lần tổng vệ sinh kia, đã muốn phục hồi bộ dáng dơ bẩn ban đầu.

Nhìn trái, nhìn phải, cuối cùng cậu đứng trước bàn trà, bởi vì có một thứ khiến cậu khiếp sợ không thôi, liền cúi lưng nhặt lên, nhưng mà vừa nhìn thấy, mặt cậu nhanh chóng đỏ bừng, vội vàng vứt xuống, vỗ vỗ hai má, đem hình ảnh trong đầu xóa đi.

Đọc truyện chữ Full