Sau một hồi bị làm khổ, sếp mang theo Tiểu Lý tới phòng nghỉ tìm Lâm Húc lười nhác thương thảo việc nào đó, mà cậu cũng dẫn Tiểu Mạc làm quen hoàn cảnh một chút, tranh thủ lười biếng chút đỉnh.
“Tiểu Bạch…”
Nghe thấy, cậu lập tức quay đầu lại, trừng mắt liếc Mạc Hải Văn một cái, chỉ thấy đối phương gãi gãi đầu, lập tức sửa nói “Tiền bối, tiền bối, cái kia…Mọi người vẫn luôn hòa hợp như thế, sếp cũng cùng mọi người đùa cợt sao? Tôi còn tưởng rằng lúc làm việc chính là phải rất nghiêm túc cùng chăm chú, không cho phép nửa điểm đùa giỡn”.
“Tại vì ở đây chúng ta không có những quy tắc linh tinh nào đó giống các tập đoàn, cho dù có cũng sớm bị Lâm Húc bọn hắn phá hỏng, hơn nữa tuy sếp khi công tác rất nghiêm túc, nhưng phần lớn thời gian cũng rất dễ gần… Với cả, tôi làm việc ở đây đã lâu như vậy, cũng chưa từng thấy sếp sinh khí hay nổi cáu. Hắc hắc, cũng chỉ có hắn mới có thể dễ dàng tha thứ cho Lâm Húc cùng chúng ta hồ nháo…”
Giải thích đến đây, khiến cậu nhớ lại năm kia, bọn cậu định lặng lẽ tổ chức sinh nhật cho sếp, lúc đó chơi đùa quá khích, Lâm Húc cư nhiên đem bánh ngọt ụp lên mặt sếp. Chính là nghĩ đến thôi cũng khiến người ta kinh hãi trong lòng, nếu là sếp khác, chỉ sợ đã sớm bạo phát!
Bất quá, sếp chúng ta rất hòa thuận, cũng không có sinh khí, chỉ là nhíu mày, lại tiếp tục cùng mọi người ngoạn nháo, đem bánh ngọt thừa ném lên người bên cạnh, mà Lâm Húc cùng cậu tự nhiên là đứng mũi chịu sào.
Bất quá, ngược lại Lâm Húc sau đó phi thường hối hận, chẳng những xung phong nhận việc thanh lí hiện trường, thậm chí như một người vợ nhỏ hướng sếp xin lỗi cùng vây quanh hắn trợ giúp, hơn nữa càng tự động trước thời hạn mà hoàn thành công việc trong tay.
Cậu hiếu kì từng hỏi Lâm Húc vì sao phải cẩn thận từng li từng tí như thế, rõ ràng sếp không có tức giận nha.
Khi đó đáp án hình như là “Tiểu ngu ngốc, tôi biết sếp nhà cậu lâu như thế, còn không rõ cách làm người của hắn? Tôi là người rảnh rỗi không có gì mà tìm việc sao? Ai, này nói với cậu nhiều vậy làm gì, cho dù có nói, cậu cuối cùng còn không phải ngốc nghếch bị hắn ăn kiền mạt tịnh…”
Lâm Húc tức giận nói xong một đoạn quái lạ, liền tiếp tục quấn ở bên người sếp như ong mật hái hoa bề bộn không ngừng.
“Cái kia…Sếp không sợ cấp dưới trở nên không biết lớn nhỏ sao?”
Nhìn vẻ mặt tràn ngập nghi hoặc của Mạc Hải Văn, cậu nghiêng đầu nghĩ nghĩ “Như vậy…cậu cảm thấy sếp hắn có uy tín không?”
“Có nha, tôi thấy mọi người cũng thực nghe lời hắn nói”
“Đó không phải là đáp án sao?”
Bất tri bất giác, bọn họ liền đi tới một chỗ trong công ty, đối với mỗi người mà nói đều là nơi rất trọng yếu – toilet, thế là cậu liền bắt đầu giới thiệu “Công ty của chúng ta nằm ở tầng 32 tòa nhà thương mại, tầng này do chúng ta độc chiếm, chiếm diện tích hơn một nghìn năm trăm mét vuông, mà ở trước mặt cậu chính là nơi chúng ta mỗi ngày tất nhiên phải đi, bên trái là của nam, mà bên phải cũng là của nam.”
“Tiểu-… tiền bối, nhưng trên cửa bên phải không phải hình vẽ ý chỉ vệ sinh nữ sao?”
Cho đối phương một cái xem thường, cậu tức giận mà hỏi lại “Công ty của chúng ta có nhân viên nữ sao?”
Đúng, đây là một chuyện rất đau xót! Công ty của chúng ta là cực độ dương thịnh âm suy, một nữ nhân cũng không có, ngay cả phụ trách vệ sinh cũng không phải đại thẩm, mà là đại thúc.
Điểm này, cậu cũng rất không hiểu, rõ ràng đến công ty có tuyển dụng nữ nhân, thậm chí thường thường ứng viên cũng có một hai người nữ, nhưng kết quả lại như mọi người đều thấy, toàn bộ là nam.
Kỳ thật, không phải là không có người dị nghị, có một đồng sự từng dũng cảm phản ánh với sếp nhiều lần, mà vẻ mặt sếp luôn là vô tội cùng bất đắc dĩ “Tôi cũng không muốn nha, chỉ là phỏng vấn nữ đều không đạt tiêu chuẩn”.
Đồng sự kia phản bác “Không thể nào, theo tôi biết, trong đó có một vài người là tốt nghiệp đại học tốt mà.”
“Vậy thì sao? Tôi cùng sếp và Tiểu Lý nói các cô đó không phù hợp yêu cầu là không phù hợp, các cậu có ý kiến gì?” Lâm Húc là một trong những người phụ trách phỏng vấn khiêu khích nhìn đồng sự nọ, thế là thái độ người nào đó lập tức thay đổi 180°, cười khan bồi tội “Không phải, tuyệt không có ý kiến. Đối với mắt nhìn tinh tường của các sếp, tiểu nhân đâu dám có ý kiến”.
Cho nên, sự tình cứ như vậy trôi vào quên lãng.
Được rồi, trạm tiếp theo chính là phòng nghỉ, nhưng bên trong có thú dữ – Lâm Húc, cho nên cậu chỉ quanh quẩn ở ngoài cửa, giới thiệu qua loa một chút, dù sao cơ hội còn nhiều mà.
“Cái này là phòng nghỉ khoảng 100 mét vuông”. Cậu hướng cửa phòng nghỉ chỉ chỉ “Chỗ đó có bày một bộ sopha hai người, một cái bàn trà cùng một hàng ngăn tủ. Về cơ bản, nơi này là chuyên dụng của Lâm Húc, sopha trong đó bị hắn chiếm suốt ngày, cậu cũng đừng tranh với hắn, bằng không hậu quả tự chịu.Bình thường, mọi người cũng rất thích tới đây, là nơi không ít người tìm đến cảm hứng, thậm chí là cả toilet a, đặc biệt là ở trong toilet nữ.”
Còn phòng họp sếp xử lí công việc cũng không cần thiết phải đi thăm, một ngày nào đó sẽ tới. Cho nên, bọn họ lại trở về chỗ làm việc, mà toàn bộ hành trình chỉ dùng không đến mười lăm phút.
Nhìn đồng hồ một chút, ai, cậu hẳn phải từ từ đi nha, chỉ có mười lăm phút, như vậy cũng không nghỉ ngơi thêm được là bao.
Lại qua quýt giảng giải một hồi về hoạt động hàng ngày của công ty cùng phạm vi công tác, cậu liền trước tiên đem một vài văn kiện tương đối đơn giản để Mạc Hải Văn xử lí, cũng nói cho đối phương cái gì không rõ, có thể hướng tiền bối cậu thỉnh giáo.
Sau đó, cậu cũng bắt đầu công tác, chiến đấu với đống văn kiện Lâm Húc vừa giao cho.
Lời tác giả:
Kỳ thật, công ty của Tiểu Bạch không có nữ nhân rất rõ ràng là vì lão bản phòng ngừa Tiểu Bạch bị lừa gạt đi (/≥▽≤/)
Nhưng mà bản thân Tiểu Bạch lại có bạn gái T^T
Cảm tạ vote của độc giả ^^
Cầu tiếp tục ủng hộ a~ cầu cổ vũ ~ cầu sưu tầm ~
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sếp, Tôi Không Muốn Tăng Ca!
Chương 6
Chương 6