DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[DBSK Fanfic] – Vương Phi Của Ta Là Chấp Sự
Chương 30

59.

Mọi chuyện dường như dần đi vào quỹ đạo, Jaejoong cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, an tâm dưỡng thai. Dạo gần đây thân thể càng lúc càng nặng, hai đứa nhỏ nghịch lắm nên cậu cũng không có thời gian bận tâm chuyện khác.

Thời gian một tháng điều tra nói dài không dài, nói ngắn không ngắn nhưng đối với hoàng gia, hội đồng chính phủ và toàn thể nhân dân Đại Hàn Dân Quốc thì khoảng thời gian này tựa như một cú nổ lớn chấn động khắp nơi. Sau khi thanh tra toàn bộ từ đầu, các thành viên trong hội đồng Chính phủ và các nghị viên có tham gia vào các phi vụ phạm pháp, trở thành lũ sâu mọt của đất nước đều bị đền tội thích đáng, cả nước tiến hành một cuộc thanh tẩy quy mô lớn. Cũng bắt đầu từ đó, thế cuộc của triều đình dần khả quan hơn, những nghị viên mới, những lãnh đạo mới được bổ nhiệm trở thành sức bật của guồng máy lãnh đạo, năng lực làm việc tạo hiệu quả rõ rệt.

Các quan viên nhận tham ô, hối lộ phần lớn đều bị cắt chức, tài sản sung công, sau khi trao quyền cho cấp dưới thì đến quân đội tiến hành lao động cải tạo, Jung Kyung Ho bị tước quyền thừa kế, cũng bị điều vào quân đội làm nhiệm vụ, không có mệnh lệnh của triều đình tuyệt đối không được quay về. Hai chấp sự của Kyung Ho là Dong Wook và Ahn Jong cũng bị sung quân lao động cải tạo, về phần Bo Young lúc bị bắt do phản ứng quá khích dẫn đến sinh non, hơn nữa cô tự biết bản thân phạm trọng tội, cũng đã hối hận không dứt nên lúc ở trong bệnh viện tĩnh dưỡng dưới sự giám sát của cảnh sát đã xin nhận án phạt đến cơ quan từ thiện của triều đình làm lao động. Lệnh cấm với Yunho cũng được hủy bỏ, hơn nữa còn được khôi phục quyền Thái tử, mọi chuyện đều rất thuận lợi.

“Jaejoong, em xem đã có mười ngàn người ký tên vào bảng đồng ý nộp lên triều đình và hội đồng Chính phủ rồi đấy, chuyện thông qua “luật hôn nhân đồng tính”,  ủng hộ tình cảm của em và Thái tử rất được mọi người quan tâm. May mà chị và Hoàng hậu nương nương chính là quản lý trang YJcafe tích cực ủng hộ hai đứa nha, chị chính là lập được công to rồi! Hội chị em ngưỡng mộ chị đây lắm nhé, em mau tạo dáng cho chị chụp một tấm hình nào, chị bây giờ là mạnh nhất, hahahaha.” Sara cầm máy tính bảng kích động chạy đến trước mặt Jaejoong.

“Mấy người làm ơn kiềm chế chút được không, cứ rần rần như vậy mọi người sẽ biết những chuyện này đều do người của cafe làm thì sao….Hơn nữa em cũng đâu phải ngôi sao nổi tiếng gì, lấy đâu ra nhiều hình chụp riêng như vậy!” Hiện tại bụng cậu đã gần bảy tháng, cả người tròn vo như trái banh, mặt cũng biến thành O line rồi, cậu mới không tự hủy hình tượng của mình đâu.

“Ai ui, đừng mắc cỡ mà, em có mập lên đâu, chọn một góc chụp sườn mặt thôi tuyệt đối sẽ không để lộ dấu vết, nha ~”

“Không được, em đói rồi, chị đi làm bánh cho e đi.” Jaejoong phất tay, kiên quyết không chịu chụp hình.

“Jaejoong…” Sara chấp hai tay ra vẻ thỉnh cầu, đôi mắt to ngấn nước chớp chớp nhưng dạo gần đây chiêu này đã bị cô xài quá nhiều, Jaejoong đã miễn dịch hoàn toàn, cậu đổi tư thế khác, tiếp tục đọc sách, không thèm để ý đến Sara.

“Baba, baba và Yunho baba sẽ kết hôn sao?” Sara đi rồi, bé Jaejae đột nhiên ngẩng đầu hỏi. Một câu này khiến Jaejoong ngẩn người, cậu không ngờ một đứa bé lại hỏi vấn đề như thế. Tuy rằng Jaejae gọi Yunho baba cực kỳ thuận miệng, trước đây ở hoàng cung hai người sống chung cũng rất vui vẻ nhưng trở thành người một nhà thì lại là chuyện khác. Jaejoong chưa từng chính thức nói với bé vấn đề này, cũng chưa cho bé biết Yunho chính là cha ruột của bé, thậm chí hai đứa em trong bụng, Jaejae cũng không biết tại sao lại xuất hiện, hàng loạt vấn đề khiến Jaejoong nhất thời không biết phải nói làm sao.

“Sao tự nhiên con lại hỏi như vậy?”

“Ngày hôm qua bà có hỏi Jaejae nếu baba và Yunho baba kết hôn thì có được không. Nếu baba và Yunho baba kết hôn thì sẽ mặc cái váy dài đẹp ơi là đẹp đúng không ạ?” Bé Jaejae vẻ mặt ngây thơ “Nhưng mà cả baba và Yunho baba đều là tóc ngắn, vậy ai sẽ mặc váy bây giờ?” Trong suy nghĩ của bé Jaejae thì người mặc váy phải là người có mái tóc dài thật dài như dì Sara vậy.

“Baba và Yunho baba đều không mặc váy.” Jaejoong đưa tay xoa đầu con “Jaejae có biết mami của mình là ai không?”

“Jaejae là do baba sinh ra, giống như hai em vậy đó, baba chính là mami.” Jaejae nói ra suy nghĩ của mình nhưng rồi lại cảm thấy có chút không đúng “a….là baba sinh mà. Nhưng kỳ quá, baba lại là baba nữa….” Bé Jaejae gãi gãi đầu, cảm thấy lạ lạ nhưng lại không biết lạ chỗ nào.

“Jaejae thông minh quá, baba chính là mami của con còn Yunho baba chính là cha của con đó.” Jaejoong kéo lấy Jaejae bé nhỏ ôm vào lòng thủ thỉ cùng bé “Jaejae chính là bảo bối do baba và Yunho baba sinh ra, biết chưa?”

“Thật sao? Hay quá rồi!” Bé Jaejae ôm chầm lấy Jaejoong “Baba, sao trước đây Yunho baba không ở cùng chúng ta? Yunho baba đi công tác lâu quá hà, Jaejae nhớ baba lắm.”

“Jaejae ngoan, Yunho baba bận nhiều công việc, nếu con ngoan ngoãn ở bên cạnh baba tiếp baba chăm các em vậy thì Yunho baba sẽ về với con sớm thôi.” Jaejoong bế bé đặt bên cạnh mình, không biết phải trả lời vấn đề đầu tiên của Jaejae thế nào, cậu đành nói tránh sang chuyện khác. May mà Jaejae dù sao cũng là một đứa bé, sự chú ý rất nhanh cũng bị dời đi “Các em muốn nghe chuyện cổ tích nè, Jaejae làm anh hai, có thể kể cho các em nghe được không?”

“Được! Jaejae lập tức kể chuyện cho các em nghe!” Thân mình bé nhỏ nhanh chóng trèo xuống sofa, lảo đảo chạy về phòng mình cầm một quyển truyện lại đây. Bé Jaejae nghĩ, kể chuyện cho em nghe là một nhiệm vụ quan trọng cực kỳ cho nên Jaejae phải làm thật tốt mới được.

Nhìn theo bóng con, Jaejong nở nụ cười hạnh phúc, đứa nhỏ này luôn khiến người khác an tâm.  Năm đó khi biết mình mang thai, cậu gần như trải qua những giây phút tuyệt vọng nhất trong cuộc đời nhưng sau khi Jaejae được sinh ra thì cuộc sống của cậu được đổi bằng những mảng màu tươi đẹp, hiện tại trong bụng lại mang hai đứa trẻ nữa, đều là bảo bối của cậu, hy vọng tất cả đều có một tương lai tuyệt đẹp.

Lúc Yunho bước vào cửa liền nhìn thấy một cảnh tượng ấm áp thế này: Jaejoong khép hờ đôi mắt nằm dài trên sofa, tay khẽ xoa xoa cái bụng đã nhô cao, bé Jaejae thì đang ngồi tại chiếc ghế dành cho con nít bên cạnh, cầm lấy quyển truyện lần trước anh đã mua cho bé, đọc đến hăng say, còn nhiệt tình chen biểu cảm vào nữa, ánh hoàng hôn nhàn nhạt len qua cửa sổ soi chiếu hai người, chiết xạ tạo thành ánh sáng bảy màu. Nhìn cảnh như vầy lòng ai không thấy hạnh phúc cho được chứ.

60.

“Yunho baba.” Nhìn thấy vị baba đã lâu không gặp, bé Jaejae lập tức buông quyển sách chạy ào về phía Yunho, anh bật cười giang tay đón bé con rồi bế bổng lên quay một vòng, trong phòng khách vang vọng tiếng cười của hai cha con.

“Đừng đứng lên, em phải nghỉ ngơi nhiều mới được.” Thấy Yunho, Jaejoong một tay đỡ bụng muốn ngồi dậy, Yunho vội vàng thả Jaejae xuống đi đến đỡ Jaejoong “Nhớ anh không?” Không quan tâm Jaejae và Sara vẫn còn ở đây, Yunho hôn lên môi Jaejoong một cái.

“Làm gì yếu đuối đến vậy chứ.” Jaejoong dưới sự trợ giúp của Yunho chậm rãi ngồi dậy, còn chưa ngồi vững thì cục cưng trong bụng đá một cái, bụng cậu liền gò lên thành hình bàn chân nhỏ xíu xiu, đau đớn bất ngờ ập tới làm Jaejoong nhịn không được kêu một tiếng “Ai da!”, quả nhiên hai bé con không nể mặt cậu chút nào.

“Hai bảo bối ngoan, không được bắt nạt Jaejoong baba nghe chưa, Yunho baba đến thăm tụi con đây.” Yunho cười cười xoa xoa bụng trấn an hai bảo bối nghịch ngợm.

“Hai em ngoan nha, anh hai kể chuyện cổ tích cho nghe nà.” Jaejae cũng nhanh chóng sáp lại. Sara ngồi một bên nhìn cảnh gia đình hạnh phúc không khỏi nợ nụ cười.

“Hôm nay không về sao?” Sau khi dùng xong bữa tối, Yunho dìu Jaejoong đi tản bộ trong vườn hoa sau nhà. Lúc cậu mang thai Jaejae bác sĩ có dặn phải vận động nhiều mới tốt cho thai nhi, cho nên mỗi buổi tối sau khi dùng cơm xong Jaejoong đều cùng Jaejae và Sara đi dạo ở vườn hoa sau nhà. Bởi nơi này là khu biệt thự nên ít hộ ở, an ninh cũng tốt lắm nên cả nhà đều không lo lắng. Nhưng vì đề phòng có người nhìn thấy sẽ đàm tiếu những lời không hay nên mỗi lần tản bộ Jaejoong đều mặc loại quần áo như yukata của Nhật, cho dù có bụng to nhìn xa cũng chẳng khác bình thường là mấy.

“Ừ, lệnh cấm đã được giải trừ nhưng vì tị hiềm nên anh vẫn chưa thể tham gia vào chính sự. Còn chuyện ‘Luật hôn nhân đồng tính” đã chuyển qua Bộ Pháp vụ xử lý, anh bây giờ đang trong thời gian nghỉ xả hơi, có thể chăm sóc cho em và các con.” Dù đang dìu Jaejoong nhưng tầm mắt Yunho vẫn nhịn không được quét vào bên trong lớp áo của cậu. Bởi vì thời tiết khá nóng nên yukata được buộc khá lỏng lẽo, theo mỗi bước chân của Jaejoong sẽ có một ít cảnh xuân vô tình lộ ra, khiến  kẻ bên cạnh bị cấm dục lâu ngày không khỏi mơ màng.

“Anh nhìn cái gì vậy hả! Đang ở ngoài đó, đừng có làm bậy.” Cảm nhận được ánh mắt quấy rối của Yunho, Jaejoong lập tức kéo yukata lên che kín một chút. Mặc dù lúc ở nhà Jaejoong cũng không né tránh thân mật cùng Yunho nhưng ở ngoài phải nên giữ ý một chút.

“Người ta đã lâu không cùng em thân thiết mà, Jaejoong, Jaejoong ~”Yunho bị phát hiện chẳng những không xấu hổ trái lại còn vây lấy Jaejoong làm nũng.

“Đứng nghiêm, không được nhúc nhích, thật chịu không nỗi với anh luôn, mọi người đều nói Thái tử điện hạ là người lạnh như băng, sao em chỉ thấy mỗi con cún con ở đây vậy, lại còn làm nũng nữa. Anh mấy tuổi rồi, thật là!” Jaejoong bắt lấy cái tay tinh nghịch của Yunho, thấy anh bĩu môi bất mãn mà bật cười thành tiếng, khuôn mặt bánh bao đáng yêu này của Thái tử điện hạ không phải ai cũng có vinh hạnh được thấy đâu nhé “Ừm ừm, về nhà anh giúp em tắm được không?!” Jaejoong tựa như dỗ con nít, đưa tay nhéo nhéo cái má bánh bao đang xị xuống của Yunho, nghĩ lại quả thật hai người đã lâu không có thân mật, thời gian xa nhau lâu như vậy, hơn nữa cả hai đều còn trẻ khí huyết hừng hực, lúc Yunho nói như vậy, bản thân cậu có chút….

Yunho vừa nghe buổi tối có thể cùng vợ yêu tắm uyên ương tinh thần liền hăng hái hẳn ra, hận không thể lập tức bế Jaejoong chạy ngay vào phòng tắm luôn. Nhưng vì đảm bảo sức khỏe cho hai cục cưng sắp chào đời, Yunho cố nhẫn nhịn dìu Jaejoong đi dạo thêm vài vòng, đương nhiên cũng lợi dụng tình hình không có ai ở đó không ngừng sỗ sàng Jaejoong.

Sau khi tản bộ trở về, Jaejae vẫn đang cùng Sara xem phim hoạt hình, dạo gần đây Jaejae đang ghiền “Thám tử lừng danh Conan”, sau bữa tối nhất định phải coi một tập mới chịu. Nhìn thấy Yunho và Jaejoong đã về, Sara liền nói Hoàng hậu nhắn cô dẫn theo Jaejae vào cung chơi. Yunho mong chờ màn uyên ương tắm sắp tới đương nhiên hy vọng trong nhà không có ai là tốt nhất, Jaejoong giúp Jaejae chuẩn bị quần áo vật dụng tùy thân để vào balo nhỏ, dặn dò bé không được quấy phá ông bà nội, sau đó mới yên tâm để Sara dẫn đi.

Jung Hoon và chồng Sara vẫn đang đi công tác, một căn biệt thự to như vậy chỉ còn lại hai người Yunho và Jaejoong. Không  còn ai quấy rầy, Yunho cũng bạo dạn hơn, hai mắt sáng lòe lòe bế Jaejoong lên, bởi vì đang mang thai cân nặng của Jaejoong ít gì cũng 70 – 80 kg, vậy mà Yunho ẵm rất thoải mái.

“A” Đột nhiên được bế lên, Jaejoong hốt hoảng ôm chặt cổ Yunho, hung hăng trừng mắt liếc Yunho.

“Bà xã ~ ông xã lập tức mang cưng cùng hai con đi tắm nhé!” Nhìn Jaejoong tức giận đáng yêu quá mức, tâm trạng Yunho càng trở nên phấn khích. Trong biệt thự của Jung Hoon, tại lầu hai có một phòng tắm rất lớn, trong phòng tắm có chiếc bồn với độ lớn như hồ ngâm cỡ nhỏ, ba người lớn cùng ngâm một lượt cũng chẳng hề gì. Lúc Jaejoong chuẩn bị đồ cho Jaejae, Yunho đã nhanh tay nhanh chân chạy lên lầu chuẩn bị nước ấm, lúc này bồn tắm đã tích đầy nước tỏa hơi nghi ngút, sẵn sàng để phục vụ quý khách.

Giúp Jaejoong cởi bỏ quần áo, cậu có chút tránh né cúi mặt, không nhìn Yunho, Tuy rằng anh đã nhìn bụng cậu rất nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên sau khi mang thai cậu hoàn toàn trần trụi trước mặt anh, các cơ bắp săn gọn trước đây đã bị thay bằng lớp mỡ dày, thỉnh thoảng trong lúc tắm bản thân không khỏi thở dài.

Cảm nhận được tâm trạng của Jaejoong, Yunho nâng mặt cậu lên, hôn thật mạnh lên môi “Bảo bối ngốc của anh, đừng nghĩ linh tinh nữa, cho dù em có biến thành thế nào anh đều yêu. Huống chi em mang con của chúng ta mà, đừng nghĩ ling tinh nữa.” Nói xong cẩn thận bế Jaejoong, hai người cùng tiến vào bồn.

Yunho ngồi phía sau Jaejoong, để cậu ngồi trên đùi anh, hai tay sờ sờ cái bụng đã phồng to, hai đứa nhỏ tựa hồ cũng cảm nhận được độ ấm của nước, thoải mái giật giật.

“Hay là để em ngồi bên kia đi.” Jaejoong hai má đỏ bừng, có chút không tự nhiên dựa vào ngực Yunho, lo lắng với thể trọng hiện tại của bản thân có khi nào đè Yunho không.

“Không sao, không nặng chút nào, thật đó.” Yunho một chút cảm giác nặng nề cũng không có, cầm lấy bông tắm cho sữa tắm vào chà nhẹ lên người Jaejoong, rất nhanh hai người đều dính đầy bọt xà phòng.

Đọc truyện chữ Full