“Muốn chạy trốn sao? Tiểu tử kia!”
—oOo—
Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Phản kháng không được, giãy giụa cũng vô ích, Tiếu Mạch hết hy vọng đành cam chịu nằm ở dưới thân Ly Nhật Diệu, mặc cho hắn di du tàn sát bừa bãi thân thể chính mình. Nhưng tay để trên vai Ly Nhật Diệu, giống như kể rõ Tiếu Mạch không cam lòng cùng bi phẫn.
“Ô…..”
Trước ngực đỏ sẫm bị Ly Nhật Diệu ngậm trong miệng, xúc cảm xa lạ làm cho Tiếu Mạch không chỉ rên rỉ, hai tay để trên vai Ly Nhật Diệu không tự giác tăng thêm lực đạo.
Khẽ liếm rồi cắn giống như muốn hút ra chất lỏng, Ly Nhật Diệu hấp duẫn màu đỏ kia của Tiếu Mạch như thực quả. Thiên hạ dưới thân sợ hãi cùng kinh hoảng Ly Nhật Diệu không phải là không phát giác, chính là hắn không thể đình chỉ.
Tay xoa đỏ sẫm bên kia, nhẹ nhành vuốt ve, làm Tiếu Mạch một trận run rẩy. Cảm thụ trên vai dần dần tăng thêm lực đạo, phản ứng Ly Nhật Diệu càng thêm thâm trầm mà tàn sát bừa bãi.
Buông tha thực quả màu đỏ, tay Ly Nhật Diệu hướng cái bụng trơn bóng, môi cũng di động theo sát, một chút lại một chút, trên người Tiếu Mạch càng nhiều dấu hồng ngân.
“Ô! Không…..”
Hai chân bị bàn tay to tách ra hai bên, tựa hồ là nhẫn nại tới cực hạn rồi, biết rõ là không có khả năng, Tiếu Mạch vẫn là giãy giụa phản kháng.
Tiếu Mạch chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày như vậy, chính mình sẽ bị người khác đối đãi như nữ nhân, mà người kia cư nhiên là người y tối kính yêu, tối thân cận.
“Không nên cử động, tiểu tử kia, trẫm không muốn làm bị thương ngươi!”
Ly Nhật Diệu ôn nhu cảnh cáo. Trời biết hắn hiện tại nghĩ muốn lập tức nhập vào thân thể ấm áp này, giữ lấy mà xỏ xuyên qua y.
Dục vọng ngẩng cao kêu gào, sưng đau đớn làm hắn cơ hồ không thể nhẫn nại, thật muốn cứ như vậy tiến vào trong thân thể làm hắn mê luyến không thôi. Nhưng là không được, bởi vì hắn làm như vậy sẽ làm bị thương tiểu tử kia, hắn….. Là hắn…..
Cúi đầu đem dục vọng phấn nộn của Tiếu Mạch ngậm vào trong miệng, màu phấn hồng kia trong mắt Ly Nhật Diệu tựa như bản thân Tiếu Mạch, diễm lệ chọc người yêu thương.
Linh hoạt dùng lưỡi quấn quanh từ trên cao đi xuống, mềm nhẹ âu yếm ngọc hành phấn nộn của Tiếu Mạch, nhẹ nhàng hấp duẫn tinh tế liếm dính.
Cảm nhận được dục vọng kia nguyên bản uể oải dần căng cứng trong miệng chính mình, Ly Nhật Diệu mắt lộ ý cười, hai tay cũng gia nhập hàng ngũ âu yếm, nhấm nhấp Tiếu Mạch đến vô thượng thích thú.
“Ô…..Ân…..A ———-“
Khoái cảm đột kích làm cho Tiếu Mạch nhịn không được phát ra rên rỉ sung sướng, hai tay nắm lấy đầu Ly Nhật Diệu, thân thể bất lực, Tiếu Mạch không biết y đến tột cùng là muốn Ly Nhật Diệu dừng lại hay là tiếp tục.
“Ô…..A, không ——-“
Phụ thân, phụ thân như thế nào có thể, như thế nào sẽ….. Tiếu Mạch chưa từng nghĩ tới, Ly Nhật Diệu đế vương cao ngạo này lại hạ thấp bản thân hầu hạ người khác, càng không nghĩ tới người kia chính là y.
Tình dục, một trong những dục vọng tối nguyên thủy của nhân loại, cùng huyết tinh giết chóc bất đồng, nó làm cho người ta khoái hoạt mê say, như đặt mình trong thiên đường, làm cam tâm hưởng thụ rồi sau đó trầm luân.
“Ô…..A!”
Ly Nhật Diệu hấp duẫn một cái, Tiếu Mạch đi tới thế giới này mười lăm năm qua đạt tới cao trào thứ nhất, bạch dịch phun trào, bắn trong miệng Ly Nhật Diệu, chảy trên tay hắn.
“Cáp…..Hô…..Hô…..”
Thất thần nằm trên giường, không biết là do thân thể này rất suy yếu, hay là do Tiếu Mạch liên tục động thủ, sau dư vị cao trào chỉ cảm thấy mệt mỏi.
Bỗng nhiên nhìn Ly Nhật Diệu vươn lưỡi liếm bạch dịch trên tay hắn, không biết là bởi vì cảm thấy thẹn hay là phẫn nộ, Tiếu Mạch đỏ mặt.
Chú ý tới ánh mắt Tiếu Mạch, Ly Nhật Diệu đem ngón tay dính bạch dịch của Tiếu Mạch ngậm vào trong miệng, hấp duẫn còn phát ra tiếng *** mĩ liêu nhân.
“Tiểu tử kia!”
Khàn khàn mị hoặc mà ẩn nhẫn dục vọng gọi, làm cho Tiếu Mạch cả người run lên, ánh mắt lơ đãng đảo qua hạ thân Ly Nhật Diệu, màu tím đen kia ngẩng cao đầu, so với y không biết nhiều hơn bao nhiêu dục vọng, làm cho Tiếu Mạch này lên một ý niệm trong đầu, thân thể không khống chế được mà run rẩy.
Nhìn ngón tay thon dài của Ly Nhật Diệu từ cổ chính mình bắt đầu trượt, lướt qua xương quai xanh, lướt qua ngực, lướt qua….. Cho đến khi đến chỗ câu nhân kia…..
Không thể tin trừng to mắt, Tiếu Mạch hoảng sợ nhìn Ly Nhật Diệu.
“Không, không cần!”
Xoay người muốn trốn, lúc này Tiếu Mạch mới thật xác định ý đồ của Ly Nhật Diệu, phát hiện cũng là lúc sợ hãi, kế tiếp mới thực sự là địa ngục.
“Muốn chạy trốn sao? Tiểu tử kia!”
Ly Nhật Diệu cười, ôn nhu như vậy, yêu dị như vậy, như vậy….. Kẻ khác trong lòng run sợ.
“Không được nga, tiểu tử kia, trẫm sẽ không cho ngươi thoát đi, trẫm quyết không buông tay!”
“Không, không cần, phụ hoàng…..Cầu ngươi, không cần!”
Lắc đầu, Tiếu Mạch chỉ có thể bất lực khẩn cầu.
“Biết không, tiểu tử kia? Như vậy sẽ chỉ làm trẫm càng thêm không thể nhẫn nại!”
Khẽ cười nói, Ly Nhật Diệu hôn lên đôi môi đỏ mọng không ngừng thốt ra lời cự tuyệt, ngón tay cũng hướng hạ thể Tiếu Mạch, tiến vào mật huyệt kia.
“Không cần, a ————“
Thân thể muốn thoát đi, Ly Nhật Diệu lại giam cầm không nhúc nhích được, dị vật xâm lấn làm cho Tiếu Mạch vốn khẩn trương càng thêm siết chặt.
“Hảo…..Đau…..”
Hai tay để trong ngực Ly Nhật Diệu không ngừng run rẩy, mồ hôi lạnh từ trán thi nhau chảy xuống.
“Ô…..”
“Tiểu tử kia…..”
Thâm tình kêu gọi, ngón tay ở mật huyệt Tiếu Mạch chậm rãi ra vào khuếch trương, ôn nhu hôn trên mặt Tiếu Mạch, nhưng Ly Nhật Diệu thâm tình ôn nhu lại không thể làm Tiếu Mạch thả lỏng thân cùng tâm.
“Ô…..”
Dừng lại phụ thân….. Dừng lại, cầu ngươi! Đừng để ta không thể tha thứ ngươi! Tiếu Mạch thống khổ rên rỉ. Không biết là có nghe được Tiếu Mạch trong lòng hò hét, ngón tay Ly Nhật Diệu thật sự từ trong mật huyệt Tiếu Mạch rút ra, nhưng Tiếu Mạch không có cảm giác vui sướng, mà là khủng hoảng bao phủ y.
“Tiểu tử kia!”
Ly Nhật Diệu tay nâng thắt lưng mảnh khảnh Tiếu Mạch lên, để hai chân trắng nõn đặt trên vai hắn, dưới ánh mắt hoảng sợ của Tiếu Mạch, đem dục vọng đã sưng to để trước mật huyệt hồng nhạt, qua lại nhẹ nhàng cọ xát.
“Không…..”
Liều mạng lui về phía sau, lại bị Ly Nhật Diệu gắt gao ôm lấy thắt lưng, Tiếu Mạch giống như người sốt cao trong đầu một mảnh trống rỗng, chỉ cảm thấy như ở trong bóng đêm, năm ngón tay nắm chặt.
“Không, không cần ————-“
“Đừng sợ, tiểu tử kia!”
Khẽ hôn Tiếu Mạch vì sợ hãi mà môi trắng bệch, Ly Nhật Diệu thấp giọng trấn an. Cùng nụ hôn ôn nhu tương phản, tay nắm chặt thắt lưng Tiếu Mạch càng thêm dùng sức, dục vọng đặt ở trước mật huyệt Tiếu Mạch càng thêm kiên quyết.
Ở môi Tiếu Mạch vừa hạ xuống nụ hôn, Ly Nhật Diệu nắm thắt lưng Tiếu Mạch đĩnh một cái, gần như thô bạo đưa dục vọng bồng bột vùi vào mật huyệt Tiếu Mạch.
“A ”
Ly Nhật Diệu than nhẹ, chưa bao giờ cảm thụ được sung sướng như thế, trong cơ thể Tiếu Mạch thật ấm áp, mật huyệt gắt gao ôm lấy dục vọng của hắn, làm cho hắn vô cùng sung sướng, mà tâm hồn thỏa mãn lại không thể nói lên lời.
“Tiểu tử kia!”
Kiềm chế không được sung sướng làm Ly Nhật Diệu phi thường hưng phấn, tự chủ nháy mắt tan vỡ, làm Ly Nhật Diệu mất đi khống chế ở trong cơ thể Tiếu Mạch không ngừng rong ruổi.
Rút ra rồi lại xâm nhập, mỗi lần va chạm đều dường như muốn đỉnh nhập linh hồn Tiếu Mạch, xúc động, cuồng loạn.
“…..”
Hạ thể đau đớn truyền khắp toàn thân, Tiếu Mạch dại ra trong nháy mắt, hoảng sợ, bi ai, thất vọng, cuối cùng đều hóa trống rỗng.
“A…..A a a——–“
Nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, thế giới…..sụp đổ!
Hết C91.
Khụ, ta đã cảnh báo rồi mà vẫn cố chấp xem thì đừng trách ta nha, ta cảm động quá, cuối cùng cũng có xôi thịt, ta còn tính để thanh thủy văn nữa đó, chương này đã đánh bay ý niệm này của ta.
Miu Miu.
H vẫn còn nha, thỉnh mọi người suy nghĩ trước khi đọc.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mạch – Thanh
Chương 91: Sụp đổ
Chương 91: Sụp đổ