Cố Khâm tỉnh lại trong phòng y tế, Hình Chiến nằm ngay bên cạnh hắn, hắn đưa tay là có thể chạm được tới đối phương. Sau đó, hắn thấy Hình Chiến cũng mở mắt, theo bản năng mà quay đầu sang nhìn hắn.
“U! Tỉnh rồi, đừng động đừng động!” Lão quân y xông tới tiến hành kiểm tra toàn thân hai người một lần, hài lòng mà gật đầu, “Được rồi, khôi phục không tồi!”
Cố Khâm nhìn về phía đồng hồ điện tử đặt trên tủ đầu giường, năm không sai, nơi này chính là thế giới thuộc về bọn họ, cách nhiệm vụ kia chỉ mới có ba ngày, giống như hơn một tháng bọn họ trở lại quá khứ kia chỉ là một giấc mộng. Chờ lão quân y rời đi, Cố Khâm lẩm bẩm mở miệng, “Chúng ta về rồi?”
“Về rồi.” Hình Chiến trả lời. Trở về, đồng nghĩa với áp lực và trách nhiệm nặng nề lại lần nữa trở lại trên người bọn họ. Có lẽ là bởi vì nơi đó không phải thế giới của họ, cho nên một tháng kia bọn họ ung dung chưa từng có, mà bây giờ, bọn họ lại một lần nữa gánh trên vai những trách nhiệm nặng trĩu này.
Không để cho hai người nói thêm một câu gì, Chung Vân Tu nhận được tin đã chạy vội tới, “Các con cuối cùng cũng tỉnh! Lần này trong số những người trở về các con bị thương nặng nhất.” Chung Vân Tu sờ lên tóc Cố Khâm, lại sờ Hình Chiến một cái, mặt đầy đau lòng.
“Lần này người sống sót có bao nhiêu người?” Cố Khâm nhẹ giọng hỏi.
Chung Vân Tu thở dài, mở ra màn hình giả lập, “Danh sách ở đây, các con xem một chút đi. Tính cả các con, tổng cộng năm mươi ba người.”
Một nghìn lính tinh nhuệ tham gia nhiệm vụ, chỉ có năm phần trăm trở về được, thảm thiết hơn rất nhiều so với trong dự đoán. Chủ yếu là bởi vì Satan đoán được mục tiêu của họ, không tiếc bất cứ giá nào nhằm ngăn cản bọn họ phá hủy tinh cầu quặng, phần lớn quân tinh nhuệ cũng hy sinh ở tại mấy phút cuối cùng kia, nhất là chiến đội cơ giáp, trừ Hình Chiến ra toàn quân chết hết, trong đó bao gồm cả Mạch Phiến, Mạch Phấn và Hứa Thiếu Phong, cùng với Brian cũng đã hy sinh trong quá trình bảo vệ Alvin.
“Lúc nào cử hành tang lễ?” Chết, trong kiếp sống chiến tranh hơn hai mươi năm này Cố Khâm đã thấy quá nhiều, đồng đội bên cạnh, những gương mặt quen thuộc kia, từng người từng người lần lượt hy sinh, hắn đã sớm khóc không nổi. Mà khi mỗi một chiến hữu chết, cũng khiến sức nặng trên vai hắn lại nặng thêm một phần.
“Buổi sáng ngày kia.” Chung Vân Tu ôm Cố Khâm an ủi hắn, “Đừng quá thương tâm, cũng đừng tự trách, các con đã làm rất tốt, lần này đã phá hủy một tinh hệ trọng yếu của Satan, bọn chúng nhất định phải ngừng tấn công một thời gian, mặc dù có thể còn dự trữ một ít đá năng lượng, nhưng mà không có hành tinh quặng khai thác mãi không hết kia, bọn chúng cũng không dám tùy tiện sử dụng nữa.” So với con trai luôn mang theo gương mặt không cảm xúc của mình, khi Chung Vân Tu an ủi Cố Khâm luôn có cảm giác thành tựu hơn.
“Vâng.” Cố Khâm đặt cằm trên vai Chung Vân Tu, mặc dù hắn căn bản không cần an ủi, có điều loại cảm giác này cũng thật tốt. Nhưng rất nhanh Chung Vân Tu liền bị Hình Chiến kéo ra, Hình Chiến mặt không thay đổi mà đối mặt với Cố Khâm vài giây, sau đó học Chung Vân Tu mà ôm lấy hắn.
Chung Vân Tu cười đến mất tiếng, “Thằng nhóc con ngay cả ba cũng ăn giấm sao? Được rồi, ba không quấy rầy hai đứa nữa. Đợi sau khi quân hàm được trao xong, Liên minh sẽ cho các con nghỉ một lần dài hạn, lúc đó các con tha hồ mà dính nhau.” Nói xong hắn liền rời đi, để lại không gian cho đôi người yêu này.
Hai ngày sau, sau khi tang lễ kết thúc, nghi thức trao quân hàm long trọng lập tức được tiến hành, trong đó quân hàm cao nhất chính là Hình Chiến cùng Cố Khâm. Hơn năm mươi chiến sĩ này cũng không có bao nhiêu vui sướng, dù sao lần này chiến hữu hy sinh thực sự cũng quá nhiều, bọn họ có cảm giác chiến công lần này, quân hàm lần này là do chiến hữu dùng tính mạng mà đổi lấy, cho nên quả thực không cao hứng nổi. Kể cả hai vị Tướng quân trẻ tuổi, từ đầu tới cuối vẫn luôn không lộ ra nụ cười.
Liên minh cho tất cả các dũng sĩ chiến thắng trở về lần này một kỳ nghỉ rất đầy đủ, để cho bọn họ nghỉ dưỡng sức và điều chỉnh, có điều trước đó họ cần phải trở về đơn vị cũ của mình để tiến hành chuyển giao. Hai người đã trở thành Tướng quân cũng nên đổi nơi đóng quân, cân nhắc đến thân phận đặc biệt của họ, quân đội trái lại lại chuẩn bị điều hai người vốn là cấp trên của họ đi, để bọn họ tới tiếp quản hai khu vực này, nơi đóng quân của Thương Lang, Chiến Thần thì thành đại bản doanh của họ. Đương nhiên, trước khi bọn họ nghỉ phép trở lại thì sẽ tạm thời chưa có thay đổi gì.
Cơ giáp chuyên thuộc của hai người vừa mới sửa chữa xong lại trở về với dáng vẻ đồng nát hỏng hóc. Khi Mina tới sửa chữa cơ giáp cho họ lại phát hiện vấn đề, “A? Tại sao phương thức chế tác cái linh kiện này lại khác với cái tôi đã dùng? Còn có chỗ này nữa… Chỗ này! Trời ơi! Tôi chưa thấy qua linh kiện nào tinh vi như vậy! Đây là công nghệ mới sao? Tại sao tôi lại không biết? Mấy ngày nay là ai giúp các anh sửa nó thế? Cũng không đúng, nếu đã sửa rồi thì làm sao mà cả chiếc cơ giáp bị hỏng hóc tới mức này được?”
“Đó là bởi vì chúng tôi đã tới một thế giới khác, nơi đó là năm 3034, cho nên có rất nhiều linh kiện không tìm được linh kiện thay thế ở thời đại này.” Cố Khâm cũng không muốn giấu giếm.
“Thật hay giả?” Mina không dám tin mà trợn mắt nhìn hắn, “Anh nói đùa sao?”
“Tôi cần mượn cớ này đi lừa cô sao? Nếu không thì cô có lời giải thích tốt hơn sao?” Cho dù không muốn trả lời thì Cố Khâm cũng rất ít khi nói dối, khi ấy hắn sẽ chỉ yên lặng mà thôi, “Cơ giáp của chúng tôi cũng là tìm cô ở thế giới đó đến sửa chữa.”
Mina suy nghĩ một chút lại thấy vui vẻ, “Cứ như vậy cũng rất tốt, đã nói là tôi phải sửa cơ giáp cho hai người cả đời mà!” Cô tò mò mà hỏi, “Tôi ở thế giới kia như thế nào? Biết các anh không? Các anh cũng là một đôi sao?”
“So với cô bây giờ thì trưởng thành hơn nhiều, cô là bạn với Cố Khâm. Ở đó tôi và Hình Chiến trước đó cũng không quen biết, sau khi chúng tôi qua đó thì mới quen nhau.” Biểu tình của Cố Khâm có chút cổ quái, “Tôi nghĩ bọn họ sẽ không cùng một chỗ đâu, dù sao nếu ban đầu Hình Chiến không chủ động theo đuổi tôi, tôi căn bản không muốn yêu đương gì cả.” Hắn liếc mắt nhìn Hình Chiến, “Nếu như không có bước ngoặt đó, anh hẳn sẽ không sinh ra cảm giác đặc biệt gì với em.” Nếu không sống lại, bọn họ gần như sẽ không có liên quan gì tới nhau.
“Khó nói. Việc chúng ta đến cũng là một bước ngoặt.” Hình Chiến lại nghĩ khác, nếu y bây giờ bị Cố Khâm hấp dẫn, vậy một y khác chỉ sợ cũng trốn không thoát. Tình cảm có lúc đều là số mệnh định sẵn, có cơ hội quen nhau hiểu nhau, vậy thời điểm yêu nhau cũng cách không còn xa.
“Được rồi, dù sao chúng ta cũng không thấy được.” Cố Khâm nhún nhún vai, không tiếp tục dây dưa về vấn đề này.
…
Hai tháng sau, Liên minh Nhân loại nghênh đón một hôn lễ long trọng, hai vị Tướng quân trẻ tuổi nhất trong lịch sử đang chuẩn bị kết hôn! Toàn bộ Liên minh đều xôn xao, mà người tới tham gia hôn lễ lại càng suốt đời khó quên!
Không giống với hôn lễ thông thường, phương thức hai chú rể ra sân tuyệt đối ngoài dự đoán của mọi người. Hình Chiến lãnh đạo chiến đội tinh nhuệ Chiến Thần, Cố Khâm lãnh đạo chiến đội tinh nhuệ Thương Lang, chia ra thành hai đội chiến hạm cỡ nhỏ đầy ấn tượng mạnh mẽ bay tới từ hai hướng đối diện nhau của nơi tổ chức hôn lễ, khí thế ào ạt kia không giống như một đôi mới cưới, trái lại lại giống như đối thủ một mất một còn đang chuẩn bị đánh nhau — sau đó bọn họ thế nhưng lại đánh nhau thật!
Mọi người ở dưới mặt đất ngẩng đầu trợn mắt há mồm mà nhìn chiến trường đầy pháo lửa trên bầu trời, hai đội chiến hạm không ngừng biến đổi đội hình, phát động công kích kịch liệt về phía đối phương! Trận chiến chấn động lòng người mở màn tại bầu trời của tinh cầu thủ đô, tinh cầu thủ đô là trung tâm của Liên minh Nhân loại, nơi này cho tới giờ chưa từng bị chiến tranh lan tới, bình thường căn bản không có khả năng được nhìn thấy loại hình thức đối chiến đầy tráng lệ này, thậm chí có chiến hạm còn lướt qua tầng trời thấp, các cư dân hưng phấn mà ra khỏi nhà, bên tai còn quanh quẩn tiếng pháo của chiến hạm. Mặc dù chiến đấu nhìn qua cực kỳ kịch liệt, thế nhưng lửa đạn lại tránh được các công trình và đám đông, việc này làm cho những người ra khỏi cửa xem náo nhiệt càng không chút kiêng kỵ nào mà chỉ chỉ về phía trên đỉnh đầu.
“Ai da, làm cái gì vậy? Kết hôn mà sao lại đánh nhau! Không lẽ là ép cưới!”
“Ngu ngốc! Bọn họ nhất định là đang tranh nhau sau này lăn giường ai trên ai dưới!”
“Làm thế nào để phân biệt ai là ai?”
“Đội màu xanh đậm kia là Hình Thiếu tướng, màu xám bạc là Cố Thiếu tướng. Thấy hai chiếc chiến hạm dẫn đầu kia không? Bên trong nhất định là bọn họ! Tôi tương đối coi trọng Hình Thiếu tướng, anh ta là con Nguyên soái đó!”
“Cái gì cơ… Giả! Bộ!… Ai u! Ai đánh tôi?!”
“Có bản lĩnh thì làm như vậy đi! Cái tên vô dụng!”…
Hơn mười phút sau, hai đội chiến hạm bỗng nhiên bay lên tới độ cao gần như thấy không nổi bằng mắt thường, nhưng rất nhanh, vài chục điểm đen từ xa bay tới gần, hóa ra lại là cơ giáp! Các cơ giáp bắt đầu chém giết bên địch, mà Thương Lang cùng Chiến Thần cầm đầu trực tiếp đánh nhau ở giữa không trung. Hắc đao bám sát xích bạc, màu bạc cùng màu đen quấn quýt lấy nhau, giữa lúc va chạm sinh ra ánh lửa, thỉnh thoảng phản chiếu lại ánh mặt trời, sinh ra cảm giác chói tới hoa mắt.
Người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề thì xem cách thức, người đã trải qua chiến trường trố mắt nghẹn họng nhìn chiến đấu đang diễn ra, đây nhưng đều là sát chiêu! Không cẩn thận thì sẽ rụng luôn! Bọn họ rốt cuộc là người yêu hay là kẻ thù?!
Đám người tự động chia thành hai phe, một phe ủng hộ Hình Chiến, một phe ủng hộ Cố Khâm, đến cuối cùng còn trở nên rất ồn ào. Khi mọi người còn đang tranh cãi đến khí thế nhất thời, biến hóa lại đột nhiên xuất hiện, hai chiếc cơ giáp đánh tới đánh lui lại bỗng hợp thể thành một. Chiếc cơ giáp hợp thể quanh quẩn vài vòng trên bầu trời, cuối cùng đáp xuống nơi tổ chức hôn lễ tại trang viên của Hình gia.
Phòng điều khiển chính mở ra, hai chú rể mặc quân trang thần thái sáng láng mà nắm tay nhau cùng trở về mặt đất, bởi vì họ vừa đánh một trận sảng khoái vô cùng xong, trên trán còn có thể thấy được mồ hôi ướt đẫm. Mà những cơ giáp khác đã sớm đứng yên một bên nghênh đón bọn họ trở về.
“Nhanh nhanh! Đi tắm thay quần áo đi!” Chung Vân Tu mỗi tay kéo một người giục bọn họ nhanh chóng vào trong nhà.
Năm phút sau, Hình Chiến cùng Cố Khâm đã thay lễ phục cùng xuất hiện trước mặt mọi người. Dưới sự chứng kiến và chúc phúc của tất cả mọi người, hai người trao nhẫn cho nhau, cùng thề nguyện, cuối cùng dùng một nụ hôn lưỡi mà bắt đầu tiệc cưới náo nhiệt.
Không giống với màn mở đầu “khác người đầy sáng tạo”, đây là một tiệc cưới truyền thống, khi khách khứa đã ngồi đủ, hai chú rể mới đi tới từng bàn mời rượu. Người tham gia hôn lễ lần này phần lớn đều là người trong quân đội, uống rượu đều uống đến phóng khoáng mà nhiệt tình, cũng không sợ uống say, hiệu quả của thuốc giải rượu hiện tại đều rất tốt!
Rượu uống ba lượt, khi phát hiện hai chú rể đã trở về phòng, Angus Norton, người từng là huấn luyện viên của hai người cười híp mắt đề nghị, “Chúng ta đi nháo động phòng đi?”
“Cái này không hay đâu…” Roger có chút do dự, Cố Khâm thì dễ tính, nhưng chủ yếu là hắn lo lắng sau này Hình Chiến sẽ trả thù. Từ khi còn là học sinh hắn đã sớm thấy rõ, Hình Chiến mặc dù nhìn qua rất trầm ổn, nhưng lòng dạ lại nhỏ hơn so với bất cứ ai.
Alvin mắt trợn tròn, “Tôi đồng ý! Dù sao cả đời cũng chỉ có một lần, không việc gì cả!”
Các binh lính của cả hai chiến đội tới uống rượu mừng cũng rối rít gật đầu phụ họa.
Vì vậy một đám người dưới sự hướng dẫn của người máy quản gia trí năng ùn ùn mà vọt vào trong phòng cưới của hai người, thế nhưng, trong phòng lại trống không không có bất kỳ ai?!
“Người đâu?!”
“Không phải phòng này sao?”
“Chúng ta bị lừa?”
“Chẳng trách quản gia không những không cản chúng ta, lại còn chỉ đường cho chúng ta nữa!”…
Đám người hò hét ồn ào suy đoán lung tung, cho đến khi có người phát hiện ra cái gì đó, “Mau nhìn màn hình giả lập trên bàn!” Trên đó có một video, Alvin tiến lên nhấn phát nó.
Trong video, Hình Chiến vẫn không có biểu tình gì, có điều mọi người lại vẫn có thể cảm giác được tâm trạng của y rất tốt, mà Cố Khâm thì ý vị sâu xa mà cười, “Tôi biết nhất định sẽ có người tới nháo động phòng, cho nên chúng tôi lên đường đi tuần trăng mật luôn. Các vị, hẹn gặp lại!” Sau đó video tự động đóng lại.
Mọi người nhìn nhau, trầm mặc mấy giây, cuối cùng có người tức giận hô lên tiếng lòng của tất cả mọi người, “Má nó! Quá gian trá rồi!”
Lúc này, tại trạm không gian bên ngoài tinh cầu thủ đô, các hành khách thông qua cửa soát vé đi lên một chiếc du hạm lớn, chuẩn bị bay đi du lịch tại hành tinh thắng cảnh Rander.
Thời điểm xếp hàng soát vé, còn có người bàn luận về màn mở đầu của hôn lễ kia.
“Tôi chưa từng thấy hôn lễ nào như vậy! Thật ngầu muốn chết luôn!”
“Người bình thường khả năng làm không nổi như thế đâu, nếu không phải do thân phận đặc thù của họ, không chỉ là quân nhị đại mà còn là Tướng quân trẻ tuổi nhất, Liên minh chắc chắn sẽ không để cho họ làm như vậy trên tinh cầu thủ đô đâu.”
“Mọi người xem video của họ chưa? Hai người rất đẹp trai! Thực lực cũng rất mạnh! Đáng tiếc lại chọn đối phương làm bạn đời, bằng không nhất định là người ta tranh nhau vỡ đầu mất!”
“Hai người họ kết hợp không tốt sao? Đỡ cho mấy người chất lượng tốt lại muốn chờ để gả cho họ, sau này chúng ta không tìm được đối tượng!”…
Ai cũng không phát hiện ra, hai nhân vật chính họ đang bàn luận tới kia đang ở ngay chính giữa hàng ngũ.
Hai người đặt một phòng tình nhân, Cố Khâm tháo kính râm xuống sắp xếp lại hành lý, bọn họ còn cần ở trên chiếc du hạm này năm ngày đi đường, “Anh nói xem khi họ thấy video em để lại thì sẽ có biểu tình gì?” Cố Khâm hứng thú bừng bừng suy đoán, “Ha ha, nhất định là rất muốn đánh cho chúng ta một trận đi!”
“Thực lực bọn họ không đủ.” Hình Chiến gãi đúng chỗ ngứa.
“Đó là chuyện đương nhiên.” Cố Khâm tự tin cong khóe môi, “Em nói rồi, em cảm giác gần đây cấp bậc thể chất của em đã sắp đột phá tới cấp S rồi.”
“Sẽ nhanh hơn em.” Hình Chiến siết nắm tay lại.
Cố Khâm không phục liếc y một cái, “Được, chúng ta chờ xem!”
Một đoạn thời gian tiếp theo, hai người rất ít khi ra khỏi cửa, dù sao bây giờ bọn họ cũng là người nổi tiếng, gần như tất cả mọi người đều có thể nhận ra được hai khuôn mặt này. Còn về việc bọn họ ở trong phòng làm gì, hắc hắc, mọi người tự hiểu đi.
Khi đã đi được một nửa chặng đường, Cố Khâm đề nghị đi dạo bên ngoài một vòng. Đây là lần đầu tiên hắn lên một chiếc du hạm cỡ lớn trong cả hai đời, dù sao cũng phải đi chiêm ngưỡng cảnh đời một chút.
Hai người đeo kính râm mặc quân trang không đeo quân hàm trên vai mà cùng nhau ra khỏi phòng, vừa vặn gặp được đôi vợ chồng trung niên ở bên cạnh. Hai người Cố Khâm không có đích đến cố định, cứ thế mà cùng đi với cặp vợ chồng này tới phòng ăn. Người vợ nhiệt tình nói chuyện với họ, “Đôi vợ chồng son cuối cùng cũng chịu ra hóng gió một chút rồi? Đừng luôn ở trong phòng, trên du thuyền có rất nhiều chương trình đấy. A? Sao hai người lại đeo kính râm?”
Cố Khâm cười một tiếng không đáp, người chồng bên kia dùng cánh tay chọc vợ một cái, đổi đề tài, “Các cậu cũng là quân nhân đi nghỉ phép? Tôi là Trung tá Flander của quân khu Đệ nhất, đây là vợ tôi. Hai năm nay tôi không về nhà được, khó khăn lắm khoảng thời gian này Satan mới không ngông cuồng như trước nữa, cho nên mới vội vàng xin nghỉ cùng vợ đi thả lỏng một chút. Nhìn các cậu trẻ tuổi như thế, hẳn là vừa mới kết hôn không bao lâu?”
“Đúng thế, chúng tôi ở quân khu Đệ tứ.” Cố Khâm đơn giản giới thiệu, “Tôi họ Cố, đây là người yêu tôi, họ Hình, hiện đang đi hưởng tuần trăng mật.”
“Chúc mừng chúc mừng!” Gặp được hai tiểu bối trẻ tuổi trong quân đội, Flander hiển nhiên vô cùng vui vẻ, “Năm đó chúng tôi cũng là tới Rander hưởng tuần trăng mật! Nào nào, để tôi nói cho các cậu biết ở Rander có chỗ nào thú vị…” Vợ chồng Flander thay nhau tiếp lời giới thiệu về hành tinh kia. Hai người Cố Khâm nghiêm túc nghe, thỉnh thoảng gật đầu một cái, rất ít khi chen ngang. Đoàn người rất nhanh đã đi tới phòng ăn.
Gọi đồ ăn xong, bốn người ngồi chung một chỗ tiếp tục nói chuyện phiếm, chỉ chốc lát sau đã hàn huyên từ hành tinh Rander sang tới chuyện thú vị trong quân đội. Trong lúc đang trò chuyện vui vẻ, cả chiếc du hạm đột nhiên lay động kịch liệt.
“Chuyện gì thế?”
Mọi người rối rít đi tới trước bức tường thủy tinh trong suốt, đã thấy được xa xa trong vũ trụ, xuất hiện vô số điểm đen dày đặc.
Ngay sau đó trong du hạm vang lên tiếng của hạm trưởng, “Du hạm gặp phải tập kích của quân địch Satan, xin mọi người lập tức tập trung tới phòng khách tại khoang chính! Giữ yên lặng, không nên hoảng loạn! Quân đội của chúng ta rất nhanh sẽ đuổi tới để cứu viện! Mời quân nhân trên du hạm lập tức tập họp tới khu chuẩn bị chiến đấu, hy vọng mọi người chung tay bảo vệ du hạm này!” Radio liên tục lặp lại nhiều lần, phần lớn hành khách trên du hạm cũng kinh hoàng hoảng hốt, bọn họ không nghĩ tới tại hậu phương của Liên minh cũng sẽ xuất hiện Satan, trong lúc nhất thời tiếng hét chói tai, tiếng khóc, tiếng chửi rủa vang lên ồn ào náo loạn, mọi người đẩy nhau tìm kiếm nơi trốn.
“Phu nhân, em đi phòng khách, anh đi qua xem một chút!” Flander hôn khóe môi vợ một cái, nhanh chóng chạy về phía khu chuẩn bị chiến đấu. Hai người Hình Chiến cũng đi theo.
Bọn họ có thể coi là tới khá trễ. Khu chuẩn bị chiến đấu đã tập trung rất nhiều quân nhân, số lượng lữ khách trên chiếc du hạm cỡ lớn rất nhiều, cho nên số lượng quân nhân cũng không ít, phần lớn đều mặc quần áo thường. Mà một sĩ quan cấp bậc Thượng úy đang phân tổ cho mọi người, phân phát cơ giáp cơ bản cho những người không có cơ giáp chuyên thuộc. Số lượng tàu hộ tống cỡ nhỏ phân phối cho một chiếc du hạm không nhiều, cho nên mọi người cũng chỉ có thể sử dụng cơ giáp. Vị Thượng úy này chia tất cả mọi người thành bốn tổ, do bốn vị sĩ quan cấp bậc cao nhất chỉ huy đội, trong đó cấp bậc của Flander là cao nhất, ngay cả hạm trưởng cũng chỉ là Thiếu tá mà thôi.
“Hai cậu chờ chút nữa thì đi theo tôi.” Flander nhẹ giọng nói với hai người Cố Khâm. Hắn vẫn rất có hảo cảm với hai vị chiến sĩ trẻ tuổi mới quen này, nghĩ tới hai người vừa mới kết hôn đã gặp phải loại chuyện này, một khi lên chiến trường còn chưa biết có thể sống sót trở về hay không, hắn quyết định có thể giúp được chừng nào thì sẽ giúp chừng ấy.
Ngay lúc này, hạm trưởng đi ra, mở ra màn ảnh giả lập, để mọi người quan sát tình huống bên ngoài. Quân Satan dùng chủ yếu là chiến hạm cỡ nhỏ, lúc này đang tấn công vòng bảo vệ năng lượng của du hạm. “Nếu như quân địch tiếp tục giữ mức hỏa lực hiện tại, vòng bảo vệ năng lượng chỉ có thể giữ được mười phút, mà quân cứu viện chạy tới đây nhanh nhất cũng phải mất nửa giờ.” Hạm trưởng đơn giản nói rõ tình huống, “Mời bốn vị đội trưởng bước ra khỏi hàng.” Hạm trưởng hiển nhiên đã nghe nói tới Flander, trực tiếp chào hắn, “Trưởng quan! Ngài muốn đích thân chỉ huy hay là để tôi tới sắp xếp?”
Hạm trưởng của du hạm vốn đều do sĩ quan đã giải ngũ đảm nhiệm. Flander ban đầu cũng không biết quân hàm của đối phương thấp hơn so với mình, bây giờ như vậy xem ra do hắn chỉ huy thì tốt hơn, dù sao thì quân hàm cao thấp cũng quyết định khác biệt về tài chỉ huy của hai người họ. Đây dù sao cũng là chuyện sống chết, hắn không từ chối, đang chuẩn bị tiếp nhận quyền chỉ huy, hai người trẻ tuổi kia thế nhưng vào lúc này lại đứng dậy, “Chờ một chút.”
Tầm mắt của mọi người nhất thời đều tập trung đến trên người bọn họ, phản ứng đầu tiên là, quân hàm của hai người trẻ tuổi này khẳng định không cao, chẳng lẽ là sợ, chuẩn bị rút lui? Flander hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, trong lòng không quá vui vẻ, nhưng cũng có thể hiểu, dù sao cũng là người tuổi trẻ mới cưới — Mặc dù ở tại đây còn có người còn trẻ hơn cả bọn họ. Flander cho bọn họ một bậc thang, “Nếu như có ai muốn rút lui ra khỏi đội ngũ, có thể trở về phòng khách tại khoang chính…” Đột nhiên giọng nói của hắn ngừng lại, bởi vì hắn thấy đối phương tháo kính râm xuống, đeo quân hàm Thiếu tướng lên trên vai!
“Xin lỗi, cấp bậc cao nhất ở đây là chúng tôi.” Cố Khâm nhìn thẳng vào mắt hạm trưởng, “Bây giờ, Thiếu tá, xin giao lại quyền chỉ huy cho tôi.”
“Rõ!” Hạm trưởng theo phản xạ chào kiểu quân đội một cái, mắt trợn trừng còn lớn hơn cả đồng tiền xu.
Cố Khâm cũng không nói nhiều, trực tiếp tiếp nhận quyền chỉ huy cao nhất của chiếc du hạm này. Thanh âm của hệ thống vang lên. [Họ tên: Cố Khâm. Quân hàm: Thiếu tướng. Xác nhận thân phận. Hoan nghênh ngài, Cố Tướng quân.]
“Kết nối đài điều khiển tới cơ giáp của tôi.” Cố Khâm hạ lệnh một tiếng, “Đội số 1 lên đường từ cửa khoang A, đội số hai từ cửa khoang C, đội số ba đi từ cửa khoang E, đội số 4 đi từ cửa khoang G, tất cả mọi người lên cơ giáp, kết nối với hệ thống, sau khi ra khỏi khoang đợi lệnh tại chỗ!”
Cố Khâm và Hình Chiến đồng thời gọi ra Thương Lang và Chiến Thần. Hai chiếc cơ giáp đứng sóng vai nhau, cường đại mà chói mắt giống như chủ nhân của chúng.
Chiến tranh, vẫn còn tiếp tục!
– Hết chương 93 –
— HOÀN CHÍNH VĂN —
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân
Chương 93: Đại kết cục – Chỉ cần chung một chỗ
Chương 93: Đại kết cục – Chỉ cần chung một chỗ