Mọi người ở Hogwarts đều chú ý thấy giáo sư làm cho bọn họ sợ hãi nhất, lần thứ hai có biến hóa!
Không phải ăn mặc bề ngoài mà là con ngươi tối đen,sâu hun hút luôn làm người ta kinh sợ kia bây giờ dị thường sáng ngời, giống như viên hắc bảo thạch lấp lánh quang mang…
Hơi thở quanh người nguyên bản dày đặc âm u từ từ tan rã, cũng sẽ không tiếp tục thường xuyên nhíu mày.
Nếu không phải hắn vẫn độc mồm độc miệng như trước, mọi người sẽ cho rằng, này căn bản không phải là vị giáo sư làm cho người ta chán ghét cực độ trước đây!
Những việc này làm cho hết thảy các tiểu động vật tò mò không thôi, sôi nổi nghị luận…
Cho dù hắn vẫn uy nghiêm lạnh lùng như trước, nhưng một ít tiểu phù thủy vẫn nhộn nhạo xuân tâm, xem hắn là đối tượng của mối tình đầu…
Bọn họ tựa hồ hiện tại mới phát hiện, viện trưởng Slytherin này cư nhiên là một nam phù thủy tràn ngập mị lực, rất đáng giá theo đuổi!
“ A! Tớ đã nói lão biên bức nhất định đang yêu đương, nếu không sao lại có biến hóa như vậy? Người bị lão biên bức yêu thích thật là đáng thương!” Ron tại phòng sinh hoạt chung của Griffindor kêu to, kết quả bị Hermione đập cho một phát.
“ Nói bậy bạ gì đó? Là giáo sư Snape, giáo sư Snape chính là ma dược đại sư trẻ tuổi nhất, thầy ấy còn từng cứu chúng ta, người bị thầy ấy yêu thích sao lại đáng thương? Cậu nói thật sự quá đáng!” Hermione hung tợn giáo huấn.
Harry. Potter ngồi bên cạnh hơi cúi đầu che dấu sự lạnh lùng bên trong đôi mắt, bàn tay quen nắm đũa phép hơi hơi giật giật.
George cùng Fred nhảy tới..
“ A! Em trai thân mến!” George vuốt bả vai Ron.
“ Tin tưởng ta!” Fred xoa mái tóc ngắn lộn xộn của Ron.
“ Giáo sư Snape hiện tại vô cùng mê ngươi.” Hai người trăm miệng một lời.
“ Em nói như vậy,” George cười hì hì tiếp tục.
“ Có phải bởi vì Lavender hay không?” Fred tiếp lời.
“ Em đố kị rồi!”
Lại một lần đồng thanh, hai người đều cười ngặt ngẽo làm Ron tức đỏ cả mặt.
Harry nâng mắt nhìn bạn học, khóe miệng hơi hơi cong lên, đôi mắt xanh biếc trong suốt lại làm cho Ron không biết vì sao cảm thấy rùng mình.
“ Hừ!” Vẻ mặt Hermione tràn đầy khinh thường, xoay người ân cần hỏi Harry: “ A! Harry, gần đây tớ thấy cậu hay đến hầm, cậu bị giáo sư Snape cấm túc sao?”
Harry lắc đầu: “ Không phải, cậu cũng biết thân thể Sirius không được khá lắm, tớ muốn học ngao chế một ít ma dược gửi cho chú ấy.”
Nhưng trong lòng lại âm thầm phỉ nhổ, mặc kệ Sirius ở thời không nào, hắn đều rất chán ghét, đã như thế thì càng không có cái việc cố ý đi học ngao chế ma dược dinh dưỡng hay vân vân gì đó rồi.
Huống chi Sirius ở thời không này còn là một con chó ngu ngốc mang ác ý với Severus.
Hermione cũng không biết suy nghĩ trong lòng Harry, ngược lại vẻ mặt vô cùng đồng tình nhìn bạn tốt…
Cho dù giáo sư Snape không quá khó ở chung như xưa nhưng mà khí thế sắc bén cùng với sự căm ghét Griffindor cũng không có giảm bớt bao nhiêu, thật sự là làm khó Harry!
“ Harry, phần thi thứ hai, ngươi đã biết là cái gì chưa?”
“ Tiếng ca của nhân ngư có nói, đi vào hồ Đen cứu trân bảo gì đó!” Harry nhìn về phía phù thủy thông minh nhất Griffindor.
Hắn chỉ biết hạng mục cuối cùng của Cứu thế chủ là vì tiểu Barty động tay động chân, tình huống cụ thể hắn thật đúng là không biết. Bất quá hắn nghĩ tới ca khúc trong quả trứng vàng, nếu người nào đó là trân bảo của hắn vậy không thể nghi ngờ chỉ có thể là Severus, nhưng Severus tựa hồ không ý thức được trân bảo là nhận định linh hồn, còn nói hạng mục này là cứu Ron.
Trong lòng Voldemort hiện lên một tia chờ mong, tựa như khi tình yêu bị công khai trước đây, về sau có thể ở cùng một chỗ…
Bất quá nếu đến lúc đó bọn họ rời đi thời không này, Snape nơi đây phải làm sao bây giờ?
Voldemort nhíu mi suy nghĩ.
Hắn biết mị lực của người hắn yêu, nếu Snape thời không này có đồng dạng linh hồn, một khi vứt bỏ hậm hực cùng tuyệt vọng thì sẽ giống như một viên hắc ngọc hoàn mỹ, hấp dẫn ánh mắt của các phù thủy khác.
Tuyệt không để Cứu thế chủ chiếm tiện nghi là được! Voldemort âm thầm quyết định.
Ban đêm, Voldemort đang ngủ say tự nhiên không biết, sâu trong thức hải, vẻ mặt linh hồn Harry. Potter nguyên bản đang ngủ say giờ tràn đầy khiếp sợ cùng mờ mịt.
Lúc ban đầu, cậu thấy thân thể mình bị Voldemort chiếm cứ liền vô cùng phẫn hận, nhưng cho dù cậu có lỗ mãng đến cỡ nào cũng dư biết mình tuyệt đối đấu không lại Chúa Tể Hắc Ám!
Harry vẫn luôn kỳ vọng bạn bè cùng các giáo sư có thể phát hiện, nhưng bản thân lại hoảng sợ nhận ra, Snape cư nhiên là tình nhân của Voldemort!
Sau đó cậu thường xuyên hỗn loạn, thường xuyên có thể nghe thấy hai người nói chuyện với nhau, mới biết được, nguyên lai Voldemort đang chiếm cứ thân thể mình cùng với Snape là linh hồn đến từ thời không khác… Trong lòng cậu không khỏi dâng lên một cỗ hy vọng…
Cậu nghĩ hai người kia sẽ rời đi cho nên thường xuyên trộm nhắc lên tinh thần, muốn biết tình hình bây giờ đã tiến triển ra sao. Mặc dù có thời điểm hành động của Voldemort cậu vô pháp tra xét nhưng cậu cũng hiểu được gút mắt giữa Snape cùng với cha mẹ và cha đỡ đầu. Đồng thời vì sự bảo hộ âm thầm vài năm này của Snape mà khiếp sợ không thôi!
Harry cho tới bây giờ chưa bao giờ ngờ tới, người đàn ông luôn chán ghét, thích phun nọc độc với cậu lại chính là người chân chính lo lắng cho sự an nguy của mình nhất.
Vài ngày sau, Voldemort dùng thân thể của Harry. Potter, khoác Áo Khoác Tàng Hình như thường lệ đi đến văn phòng làm việc của Severus.
Lúc này hắn kinh ngạc phát hiện, tiểu Barty ngụy trang Moody đang ở đây, điều này làm cho hắn vội vàng chạy trốn vào một ngõ ngách…
Phải biết con mắt phép thuật kia có thể nhìn thấu ngụy trang! Tuy hắn có thể dùng thân phận Ma vương để uy hiếp nhưng mà hắn còn chưa muốn. Bởi vì điều này có thể làm kinh động tới Voldemort sắp sống lại tại thời không này…
Bất quá, nhìn tiểu Barty cư nhiên dám điều tra văn phòng Severus, ánh mắt Voldemort tràn đầy lạnh lùng, cởi Áo Khoác Tàng Hình đi vào.
Severus cùng tiểu Barty đang dằn co đồng thời quay đầu, nhìn thiếu niên Cứu thế chủ đi đến thậm chí còn đóng lại cửa hầm, Severus không khỏi nhướng mày…
Hắn nhớ rõ Voldemort lúc trước từng nói qua, tạm thời không nên bại lộ thân phận trước mặt tiểu Barty.
Moody cũng không biết thân phận đích thực của Cứu thế chủ!
Từ lúc mới khai giảng bị Snape quét hết mặt mũi, biến hắn thành một con chồn hôi trước mặt bao người, hắn lại càng thêm chán ghét tên phản đồ dựa vào Dumbledore nộp tiền bảo lãnh mới không bị quăng vào Azkaban này.
Hắn thường xuyên dựa vào khẩu hiệu không tín nhiệm mà chạy tới trước mặt Snape gây phiền toái, đương nhiên cũng nhân cơ hội đó ăn cắp thuốc Đa Quả Dịch.
Hiện tại nhìn thấy Harry. Potter, tử địch cuối cùng của Voldemort làm hắn miễn cưỡng bài trừ một cái mỉm cười vô cùng vặn vẹo.
“ A, Harry, chẳng lẽ trò lại bị Snape cấm túc sao? Cũng đã trễ thế này, không có việc gì, trò trở về đi. Ta sẽ nói chuyện với Dumbledore, tuyệt đối không để cho hắn có cơ hội lấy việc công báo thù riêng!”
“ Crucio!”
Voldemort không nói hai lời rút đũa phép ra quăng cho tiểu Barty một lời nguyền tra tấn!
Nhìn thủ hạ vô cùng trung thành vì bất ngờ không kịp đề phòng mà bị nguyền rủa đánh trúng, thống khổ kêu rên, Voldemort tàn ngược gợi lên khóe miệng.
“Tiểu Barty. Crouch!” Thanh âm đạm mạc lạnh như băng làm cho tiểu Barty đang quay cuồng tại chỗ dừng một chút, mãnh liệt ngẩng đầu, trên khuôn mặt vặn vẹo thống khổ tràn đầy cuồng nhiệt.
“Lord!”
“Hừ, nguyên lai trong mắt ngươi vẫn còn có ta a? Snape là người mà ta tín nhiệm nhất, nếu để ta bắt gặp ngươi lại tới tìm hắn gây phiền toái…. Đừng có nghĩ ta sẽ trừng phạt ngươi đơn giản như vậy! Ta sẽ tự mình đem ngươi ném vào Azkaban uy lũ Giám Ngục!”
Voldemort âm âm trắc trắc mở miệng, ánh mắt sắc bén, ma áp khổng lồ ép tới làm cho tiểu Barty vừa được cởi bỏ lời nguyền tra tấn không thể động đậy.
Severus lẳng lặng đứng ở một bên, một loại cảm giác ấm áp được người yêu bảo hộ dâng đầy tâm trí….Nhìn Voldemort uy hiếp tiểu Barty rời đi, Severus cong lên khóe miệng.
“Ngươi không phải nói không muốn bại lộ thân phận làm cho Voldemort nơi này hoài nghi sao?”
“Thì tính sao, hắn nhiều nhất cũng chỉ cho là có một Trường Sinh Linh Giá nào đó sống lại mà thôi!” Voldemort không thèm để ý chút nào tiêu sái tiến lên lôi kéo Severus trở về phòng ngủ.
“ Như vậy tiểu Barty cũng sẽ không tiếp tục đến làm phiền em.”
“Sev, mũ miện đặt ở nơi em nhé?”
Severus kinh ngạc nhìn mũ miện tinh xảo trên tay Voldemort, chậm rãi vươn tay chạm vào nó…
Ở thời không hắn đã đi qua, mũ miện cơ hồ là một tiếc nuối to lớn trong lòng hắn!
Hắn tận mắt nhìn thấy nam nhân giống hệt người hắn yêu này cứu mình, sau đó tàn hồn tiêu tán với thiên địa…. Về sau, mũ miện luôn được hắn mang theo bên người, đặt trong “ Hư vô”.
Mũ miện trước mắt cũng cùng một cái tàn hồn, hơn nữa hồn phiến này còn không có biến mất!
“Lúc Trường Sinh Linh Giá đều dung hợp cùng một chỗ sẽ có ý thức chủ đạo không?” Severus mang theo một chút chờ đợi hỏi Voldemort.
Hắn không hy vọng ý thức của mũ miện sẽ tiêu tán.
“Vô luận người nào cũng đều là hồn phiến của ta, lúc linh hồn ta chân chính sống lại dưới tác dụng của Linh hồn dung hợp tề, tất cả những gì hồn phiến đã trải qua đều sẽ nhất nhất dung hợp, em không cần lo lắng!” Biết khúc mắc của Severus, Voldemort ôn nhu an ủi.
Đối với việc người yêu quan tâm một tàn hồn của hắn như vậy, Voldemort cực kì cao hứng! Dù sao với mọi người mà nói, Trường Sinh Linh Giá cũng là một thứ vô cùng tà ác.
Severus yên lòng, đem mũ miện cầm trong tay tò mò kiểm tra: “Voldy, hồn phiến trong mũ miện còn không? Như thế nào lại không hiện ra?”
“A, bởi vì để dễ dàng dung hợp, ta tạm thời làm cho hắn ngủ say.” Ánh mắt Voldemort chợt lóe, không chút để ý nói sang chuyện khác.” Ngày mai chính là hạng mục thi thứ hai, em có biết vì cái gì người Harry. Potter cứu lúc trước lại là Ron không?”
“Hắn cùng Harry. Potter quan hệ tốt lắm, trở thành trân bảo cũng thực bình thường.” Severus hoàn toàn không chú ý sự khác thường của Voldemort nói.
Kiếp trước hắn cũng chẳng chú ý này đó, chỉ cần cam đoan Harry. Potter an toàn, như vậy đủ rồi. Huống chi lúc ấy Moody thân phận quỷ dị, hấp dẫn hơn phân nửa lực chú ý của hắn..
Nghĩ nghĩ, Severus cất mũ miện đi, triệu hồi vài cái bình thủy tinh đưa cho Voldemort.
“Là cái gì?” Voldemort thu được lễ vật rất là cao hứng, đáy bình ma dược có điêu khắc hai kí tự SS hiển nhiên là cố ý làm cho hắn.
“Ma dược hô hấp dưới nước, phân thủy tễ thuốc cùng giữ ấm tễ thuốc.” Severus mím môi, tháng hai thời tiết rất lạnh, huống chi còn muốn xuống nước.
Voldemort cất kĩ bình ma dược, xúc động đem Severus đặt ở dưới thân, lửa nóng giao triền cùng một chỗ. Nhìn con ngươi đen thâm thúy lãnh tĩnh của Severus chậm rãi nhuốm đầy sương mù, Voldemort cố gắng khiêu khích đồng thời thầm hận cơ thể này không phải của mình không thôi… Severus cũng không phải luôn thuận theo như vậy a….
Ngày hôm sau, đương thời điểm Voldemort đi đến bên hồ, nơi đó đã ngồi đầy người.
Hắn phát hiện Lucius. Malfoy cư nhiên cũng ngồi trên đài chủ tịch, duy độc không có nam phù thủy tóc đen mắt đen kia…
Nhìn ánh mắt kinh nghi bất định của Dumbledore, tâm tình Voldemort trở nên tốt vô cùng.
Theo tiếng còi vang lên, Voldemort uống ma dược, tiến vào trong nước. Hắn phát hiện mình mặc dù đang chịu sức ép nhưng trên người lại vô cùng khô ráo, trong lòng thầm khen trình độ ma dược xuất sắc của Severus. Bất quá khi nghĩ đến Severus căn bản chưa kịp chuẩn bị bảo hộ gì cho bản thân, trong lòng hắn liền nôn nóng như có lửa đốt, động tác cũng trở nên nhanh hơn, hướng tới nơi phát ra tiếng ca của nhân ngư.
Dưới pho tượng bị nhân ngư quay chung quanh, Voldemort liếc mắt liền nhìn thấy người yêu tóc đen đang lâm vào hôn mê của mình, áo choàng pháp sư màu đen rộng thùng thình tại trong nước quay cuồng phập phồng, mái tóc màu đen tán về phía sau, miệng không ngừng thoát ra bọt khí…
Voldemort vội vàng rút đũa phép, biến ra một con dao nhỏ sắc bén cắt những sợi dây thô to làm bằng cỏ dại, những xúc tua lạnh như băng làm trong lòng Voldemort tràn đầy giận dữ!
Dumbledore cư nhiên một cái giữ âm nguyền rủa cũng không cấp cho Severus!
Voldemort không ngừng hối hận, tức đến mức thở hổn hển, hắn lấy ma dược còn thừa ra một hơi nuốt vào, sau đó dán miệng lên cánh môi lạnh lẽo của Severus độ qua.
Không biết vì cái gì, Severus vẫn chưa tỉnh lại, Voldemort lạnh mặt đặt người yêu trên lưng, hai chân liên tục thải bước tiến về phía trước, ba người kia hắn chẳng thèm liếc mắt lấy một cái.
“Voldy!”
Một thanh âm trầm thấp ám ách vang lên, Voldemort xoay người lại một chút liền thấy một đôi mắt đen láy như hắc diệu thạch.
“ Sev, thế nào? Có chỗ nào không thoải mái hay không?” Nói xong, hắn xoay người đem nam nhân ôm vào trong lòng.
“Không có việc gì. Chính là không nghĩ tới, Chiếc Cốc Lửa căn cứ vào linh hồn để lựa chọn trân bảo, Dumbledore nhất định sẽ hoài nghi.” Severus thần sắc đen tối, nhớ tới ánh mắt nghi hoặc của Dumbledore khi nhìn hắn tại phòng làm việc của hiệu trưởng.
“Không quan hệ, hắn cho dù biết Harry. Potter là một Trường Sinh Linh Giá của ta, cũng tuyệt không ngờ, hiện tại ta đang nắm giữ khối thân thể này. Bởi vì nếu thật sự là Trường Sinh Linh Giá, trân bảo cũng sẽ không là một vị song diện gián điệp thân phận luôn bị ta hoài nghi. Hắn hình như rất tín nhiệm em, nhiều nhất cũng chỉ cho rằng em nhiều lần liên tiếp cứu Cứu thế chủ,cho nên Harry. Potter đem em trở thành trưởng bối. Điều hắn lo lắng, cũng là nếu cuối cùng phải hiến tế Cứu thế chủ, em sẽ trở thành trở ngại lớn nhất!”
Vẻ mặt Voldemort tràn đầy trào phúng, vô luận qua bao lâu, hắn vẫn không thể nào thích cái lão ong mật luôn yêu thích đồ ngọt kia.
Severus nghĩ nghĩ một lát cuối cùng cũng buông tha, Cúp Tam Đấu lần này kết thúc sự tình liền có thể giải quyết, chỉ cần Voldemort không phải là một kẻ điên mất hết lí trí, giới phù thủy tồn tại hắc bạch tranh luận cũng không có gì kì quái, chính phủ Muggle còn đa nguyên đa đảng cơ mà!
Hai người đều là phù thủy thực lực cực mạnh, hơn nữa trải qua vài thập niên nghiên cứu, ngay cả linh hồn ma pháp tối nghĩa,khó hiểu nhất bọn họ cũng đã nắm giữ, lực cản nho nhỏ của hồ Đen tự nhiên không tính cái gì, không bao lâu, Voldemort liền mang theo Severus ngoi đầu ra khỏi mặt nước.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Harry Poter] LVSS Chi Giá Y
Chương 3: Biến hóa – Thức tỉnh – Lộ diện – Trân bảo
Chương 3: Biến hóa – Thức tỉnh – Lộ diện – Trân bảo