Phong, Hoa.
Có – Bốn phía không người có hai thân ảnh nhẹ nhàng hiện ra.
Mang hết thảy tư liệu của Cung Bình vương cho Mộc Dĩnh Nhiên, thuận tiện giải nguy cho bọn họ – Thụy Hiên vung tay phải, hạ lệnh.
Vâng – Phong trong nháy mắt hiện thân, tiếp nhận mệnh lệnh, đem Cung Bình vương trói lại.
Ngươi rốt cuộc là ai? Bọn họ là ai? – Cung Bình vương vội vàng hỏi, kế hoạch của lão bị hủy trong tay Thụy Hiên, lão thật không cam lòng a!!!
Phong bịt miệng Cung Bình vương. Y chán ghét tiếng kêu của lão.
Hoàng thúc, ta vẫn là Thụy Hiên a…chỉ là ta nắm giữ nhiều thứ hơn bất luận kẻ nào – Thụy Hiên cười nhẹ – Mà bốn người bọn họ, ngươi nhất định đã nghe qua – Tứ Mật.
Phút chốc Cung Bình vương trừng lớn mắt, hoàn toàn không biết bản thân bị Phong kéo đi đến Hoàng cung.
Tứ Mật, bốn vị thủ hộ quốc gia. Chủ tử của bọn họ chỉ có một, thân phận không nhất định là Hoàng thượng. Bọn họ tuy có chủ tử nhưng hết thảy lấy quốc gia làm trọng, cho nên khi quốc gia hỗn loạn, bọn họ thường khí chủ bảo quốc.
bỏ mặc chủ tử mà bảo hộ quốc gia
Kết quả thường là sau khi ổn định quốc gia, bọn họ lựa chọn chết theo chủ tử. Lòng trung thành lợi hại nhưng cũng rất bất đắc dĩ của bốn người.
Tuy Ly quốc. Hoàng cung. Ẩn Trai.
Một nữ tử vận bố y ngồi trước tấm gương đồng cực đại.
Tên thật của nàng là Thanh Tú, lúc này nàng đang cong hàng mi dày như liễu, đôi mắt nhắm chặt, cái mũi tinh tế lấm tấm mồ hôi, đôi môi hồng nộn hé ra hợp lại như đang niệm cái gì.
Hợp! – Nữ tử đột nhiên mở hai mắt, hai tay ôm lấy khuôn mặt trong gương, tựa hồ đã làm xong nghi thức nào đó.
Dương Hợp sư phụ – Lúc này một nữ nhân xinh đẹp chạy vào phòng.
Nguyên lai nữ tử đổi tên thành Dương Hợp a.
Hoa Thuần công chúa, ngươi tới rồi? – Dương Hợp chậm rãi đứng lên, xoay người.
Dương Hợp sư phụ ta không phải đã nói ngươi không cần gọi ta công chúa sao? Ta là đồ đệ của ngươi, ngươi gọi ta là Hoa Thuần được rồi – Nữ nhân nghe xong liền không thuận theo, nàng không thích Dương Hợp gọi nàng như thế.
Nhưng là, đây là quy định…dù sao Dương Hợp sư phụ là dị nhân mà phụ vương giam cầm nơi đây… mà chính mình cũng chỉ là do phụ vương uy hiếp, nàng mới nhận mình làm đồ đệ.
Dương Hợp đạm cười, không nói, ánh mắt nhìn về tấm gương.
Nhìn gương mặt trong gương đồng, Hoa Thuần sửng sốt một chút.
Mỗi khi trong gương hiện lên khuôn mặt này chính là lúc Dương Hợp sư phụ chuồn êm.
Kỳ thật phụ vương không biết, kết giới lúc trước phụ vương đã thiết kế căn bản chưa từng được dùng đến, bởi vì khi gương đồng này được đưa vào Ẩn Trai, kết giới liền thùng rỗng kêu to.
Hoa Thuần biết, mặc kệ phụ vương muốn giam Dương Thuần thế nào cũng không có khả năng, bất luận cách giam cầm thế nào đối với dị nhân đều vô dụng, đây là điều mà Dương Hợp sư phụ dạy cho Hoa Thuần.
Nhưng mà nàng cũng không nói với phụ vương, bởi vì trong lòng nàng cho rằng việc giam cầm dị nhân là không đúng. Cho dù là quốc gia nào hay bất luận kẻ nào cũng không có tư cách giam cầm dị nhân, dị nhân có nhà của họ, dị nhân có quyền tự do, chỉ có dị nhân mới có quyền quyết định.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bạo Quân – Tế Miễu
Chương 66
Chương 66