Hoàng cung to lớn, vắng lặng, một bóng ngựa phi nước đại thẳng đến.
Thủ vệ canh cửa xa xa thấy, giơ cao cung tên, lớn tiếng la.
Người đang đến mau dừng lại.
Chỉ thấy người đó lập tức giục ngựa dừng lại, xuất ra lệnh bài, hô to – Tân ngu quốc đặc sứ.
Vệ binh vừa nghe lập tức thu tên, cho người tiến cung.
Gía – Người đó cũng không chờ cổng mở hết, lập tức giục ngựa thẳng đến ngự thư phòng đang còn sáng đèn.
Thiều Dật – Người đó xuống ngựa, cởi áo choàng, chạy vào phòng.
Trong phòng đèn đuốc sáng rọi, người vừa đến rõ ràng là vị kia bị Thụy Hiên đẩy vào mật đạo,cung nữ Tú Tú.
Thiều Dật, ta muốn ngươi giúp một việc cấp bách – Tú Tú đứng đối diện nam tữ tuấn mỹ mặc long bào nói.
Namtử chính là hoàng đế đầy hứa hẹn của Tân ngu quốc, bất quá mọi người đều gọi theo danh hào Tự Lâm đế, thế nhưng Tú Tú gọi cả tên thật khẳng định vị trí của nàng cũng không nhỏ.
Về nước có việc gì sao? Hoàng tỷ – Thiều Dật chậm rãi nhìn vị tỷ tỷ đã lâu không gặp.
Cái gì?? Tú Tú nguyên lai chính là Thiều Dật tỷ tỷ?? Đúng vậy, Tú Tú tên thật là Lãnh Thanh Tú, ban thưởng hào Song Lan công chúa cùng Thiều Dật là con của Hoàng thái hậu hiện nay Hoa Dương, cho nên địa vị đương nhiên cao hơn so với công chúa vương tử bình thường, dù sao nàng cũng chân chính là tỷ tỷ của đương kim hoàng thượng a!
Có, không có việc gì Hoàng tỷ cũng không thể tìm người sao? – Tú Tú …Ác, không là Lãnh Thanh Tú bình tĩnh trả lời.
Đó là chuyện gì? – Thiều Dật gấp tấu chương, đi đến bên cửa sổ.
…Ai! Loại sự tình này không thể cầu ngươi a.. thật có lỗi, Hoàng tỷ quấy rầy ngài – Lãnh Thanh Tú cũng cảm thấy mình có bao nhiêu lỗ mãng, thất vọng chuẩn bị rời đi.
Thiều Dật xoay người nghi hoặc nhìn bóng dáng Hoàng tỷ.
Hoàng tỷ, xin dừng bước.
Lãnh Thanh Tú dừng bước, khuôn mặt hơi u sầu nhìn Thiều Dật.
Hoàng tỉ còn chưa nói cho Thiều Dật những năm gần đây ngươi ra sao mà? – Thiều Dật nghiêm nghị hỏi.
Ai… – Lãnh Thanh Tú tái thở dài một hơi, trầm mặc hồi lâu mới mở miệng – Thiều Dật không cần dụ dỗ Hoàng tỷ, Hoàng tỷ nói cho ngươi a.
Thiều Dật thấy tâm mình bị khám phá, không biết xấu hổ, thái độ ngược lại càng thêm tự nhiên, cả người oa vào long ỷ nhàn rỗi nhìn Lãnh Thanh Tú.
Những năm gần đây ta đi Xa theo quốc.
Lời này vừa nói ra, Thiều Dật vốn đang ung sung liền nghiêm túc thẳng người ngồi nghe.
Ánh mắt Lãnh Thanh Tú ám ám, trong lòng tái thở dài.
Ta lẻn vào phủ đệ của Cung Bình vương, cũng bị Cung Bình vương sai khiến đi hầu hạ Thái tử Xa theo quốc, cũng chính là tân hoàng đã đăng cơ hai năm trước Thụy Hiên.
Thụy Hiên? Tên hôn quân sao? – Thiều Dật nhíu mày, xem ra không cần chú ý.
Thụy Hiên mới không phải là hôn quân. Tên hôn quân chân chính là Cung Bình vương – Lãnh Thanh Tú kích động nói, đối với nàng Thụy Hiên như đệ đệ, cho nên nàng không cho phép có người nói bậy về hắn.
Ác? Xin chỉ giáo – Thiều Dật cảm thấy hứng thú, đối với sắc mặt khó coi của Lãnh Thanh Tú hoàn toàn xem nhẹ.
Lãnh Thanh Tú nhìn hai mắt đang phát sáng của Thiều Dật, mày không tự giác nhíu lại, không cần hỏi nàng cũng biết đệ đệ này đang nghĩ cái gì. Như thế nào tăng thêm độ rộng trên bản đồ của nước gã, thực hiện dã tâm thống nhất thiên hạ. Chẳng qua muốn thống nhất thiên hạ cũng có một chút khó khăn, phải chuẩn bị thực lực, làm từng bước, cho nên cái gì liên quan đến tin tức nước láng giềng, đương nhiên tuyệt đối không thể bỏ qua. Nhưng là …hiện này có lẽ nên vận dụng lực lượng của vị hoàng đế này mới có thể cứu được Thụy Hiên, cho Thụy Hiên được sống một cuộc sống hạnh phúc….
Hạ quyết tâm, Lãnh Thanh Tú đương nhiên đem toàn bộ nói ra.
Thì ra là thế, không thể tưởng tượng được nội cung Xa theo quốc hỗn loạn thế… Vậy Hoàng tỷ là hi vọng ta cứu Tân hoàng Thụy Hiên kia? – Thiều Dật có chút đăm chiêu mở miệng.
Đúng, Thiều Dật. Ta mặc kện ngươi dùng phương pháp gì chỉ cần giúp ta đưa hắn ra khỏi nơi đó.
Thiều Dật tiếp tục gật đầu.
Hoàng tỷ có thể xác định vị Tân hoàng kia có thể không chết? Nói không chừng hắn đã sớm bị giết.
Lãnh Thanh Tú liễm mắt, không trả lời Thiều Dật.
Đây chính là vấn đề mà nàng không dám tin tưởng… nhưng trừ phi nhìn thấy thi thể Thụy Hiên, nếu không nàng vẫn không tin tưởng Thụy Hiên đã chết…
Xem ra Hoàng tỷ cũng không xác định được – Thiều Dật dừng một chút rồi nói tiếp – Không bằng ta phái người điều tra, có tin tức lập tức báo Hoàng tỷ. Trong khoảng thời gian này mời Hoàng tỷ ở lại trong cung chờ đợi.
Lãnh Thanh Tú bất đắc dĩ gật đầu – Thiều Dật, có tin tức của hắn ngươi nhất định phải nói cho Hoàng tỷ, có kế hoạch gì cũng phải tìm Hoàng tỷ thương lượng a… Hoàng tỷ tận lực phối hợp.
Ta biết Hoàng tỷ. Hiện tại trời cũng không còn sớm, thỉnh Hoàng tỷ hồi cung nghỉ ngơi. Bằng không thân mình ngươi lại sinh bệnh – Thiều Dật quan tâm nói, tự mình đưa Lãnh Thanh Tú ra ngự thư phòng.
Thiều Dật, đừng quên – Lãnh Thanh Tú xua tay, thong thả biến mất trong bóng đêm.
Phải chăng anh Dật sẽ là người cứu vớt em Hiên ra khỏi thống khổ???? cười tà xD
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bạo Quân – Tế Miễu
Chương 16
Chương 16