Sau khi Tư Đồ Thanh Lăng vào thành Vĩnh An, trước tiên không tiến về phía hoàng cung, mà là đi tới phủ đệ của Sở gia đã phủ đầy bụi gần một năm nay, muốn nhìn một chút nơi mà Sở Mộ Hiên từng sống từ khi còn nhỏ.
Sở gia đã thật lâu chưa có người tới, nơi nơi đều là bụi, Tư Đồ Thanh Lăng phái người quét tước Sở gia sạch sẽ, sau đó bảo Vân Cô Hồng mang Sở Mộ Hiên tới.
Một canh giờ sau, Sở Mộ Hiên đi vào căn nhà đã xa cách gần một năm, hắn không thể tin nhìn hết thảy nơi đã quá quen thuộc này, nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới chính mình có thể trở về.
Tư Đồ Thanh Lăng nhẹ nhàng đi đến phía sau Sở Mộ Hiên, nói: “Trở về rồi cảm giác thế nào?”
Sở Mộ Hiên quay đầu lại, nhìn thấy Tư Đồ Thanh LĂng, lập tức thay đổi thành biểu cảm lạnh lùng, nói: “Hừ hừ, ngươi cuối cùng cũng đạt được mục đích, tiêu diệt tổ quốc của ta, hiện tại có phải thực sự vui vẻ hay không. Ngươi mang ta tới nơi này, định nhục nhã ta như thế nào đây?”
Vốn muốn khiến Sở Mộ Hiên vui lên một chút nên mới mang hắn đến, Tư Đồ Thanh Lăng không nghĩ tới lòng tốt của mình lại biến thành lòng lang dạ thú, hắn tức giận quay người, nói: “Đúng vậy, ngươi nhìn cho rõ nơi mà ngươi từng sống đi, hiện tại đã trở thành sở hữu của trẫm, phụ thân ngươi cả đời chiến đấu hết mình vì Yến Bình, đổi lấy là kết quả này đây, ha ha, thật buồn cười!”
Sở Mộ Hiên tuyệt đối không thể chịu đựng được người khác vũ nhục vị phụ thân mà mình luôn kính ngưỡng, nghe Tư Đồ Thanh Lăng nói như vậy, tức giận muốn vung quyền đánh lên mặt Tư Đồ Thanh Lăng.
Quyền cước không chút lực của Sở Mộ Hiên sao có thể đọ lại Tư Đồ Thanh Lăng thân kinh bách chiến, Tư Đồ Thanh Lăng chỉ dùng một tay, liền nhẹ nhàng bắt được quyền của Sở Mộ Hiên, rồi nhân tiện kéo một cái, liền kéo Sở Mộ Hiên vào lòng, ôm chặt, không chút khách khí hôn lên môi Sở Mộ Hiên.
Sau một phen gây hấn, Tư Đồ Thanh Lăng cảm thấy mỹ mãn mới phái người đưa Sở Mộ Hiên đi, bản thân liền bắt đầu xử lý một loạt công việc sau khi Yến Bình quốc quy hàng.
Yến Bình quốc tuy nhỏ, nhưng hàng tá công việc to nhỏ cần xử lí đồng thời kéo tới khiến Tư Đồ Thanh Lăng mất ngót hai tháng mới giải quyết xong, lại thêm phải cắt cử quan viên đến quản lí Yến Bình, chính thức biến Yến Bình quốc thành thuộc địa của Minh Thụy quốc.
Sau khi giải quyết sơ qua một số vấn đề, Tư Đồ Thanh Lăng tính toán thời gian, rời Minh Thụy quốc đã nửa năm, trong nước nhất định đã trữ lại một đống chuyện chờ hắn xử lí, cũng là thời điểm nên trở về.
Nửa tháng sau, đại quân Minh Thụy quốc chậm rãi xuất chinh từ thành Vĩnh An của Yến Bình khải hoàn về nước, dân chúng bên đường hoan nghênh, sơn hô vạn tuế!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoa Tàn Hoa Khai
Chương 64
Chương 64