Sau khi nhóm Quân Hành Tuyệt rời đi, Thượng Quan Khiêm trở lại trong phòng mình. Bưng lên ly Địch Trần mới pha, nhấp một ngụm, nghĩ đến việc Quân Hành Tuyệt xuất hiện ở trước mặt hắn, cười khẽ nói, “Phượng Tuyệt, Phượng Tuyệt, hẳn là Quân Hành Tuyệt chứ. Ta dùng họ của mẫu hậu, ngươi dùng họ của Phượng Hậu, không ngờ tới phương cách gọi của chúng ta thật đúng là giống.” Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt Phượng Tuyệt, Thượng Quan chỉ biết hắn là Quân Hành Tuyệt, một đôi mắt phượng như vậy chỉ có lưu trữ tại nhân tài của huyết mạch Phượng gia, Phượng Cửu có, Phượng Vũ có, người từng gặp qua Phượng Cửu cùng Phượng Vũ như hắn như thế nào có thể không nhận thức được ánh mắt thuộc Phượng gia kia, mắt phượng ngạo nghễ thiên hạ a. Hiện tại trong thiên hạ trừ Phượng Cửu ra, có thể có ánh mắt kia chỉ có một người, đứa con của Phượng Vũ, Ngũ đệ của hắn, đương kim Hoàng Thượng, Khai Đế Quân Hành Tuyệt.
“Chủ nhân.” Diêm La nhìn chủ nhân cùa mình.
“Diêm La, không nghĩ tới ta không đi kinh thành mà còn có thể gặp được hắn a.” Thượng Quan Khiêm trong lời nói không có hỉ giận, cứ như bình thường kể ra mọi việc. Thời điểm quay trở lại nơi này, hắn đã không nghĩ tới những việc trả thù linh tinh trong quá khứ. Ngay từ năm đó đã không nghĩ tới trả thù rồi, nếu không khi đó hắn đã quay về cung lấy vị trí Tín Vương bắt đầu bày mưu tính kế. Sau khi gặp gỡ với Vô Xá, trải qua rất nhiều sự tình, hắn biết chuyện như vậy không có ý nghĩa gì cả. Oán ư, hận ư, loại tình cảm này hắn đã vứt bỏ hết. Mẫu hậu năm đó thật sự không sai sao không? Không, mẫu hậu cùng ba phi lui tới, vốn đã nghĩ lợi dụng ba phi đối phó Phượng Vũ. Chẳng qua mẫu hậu còn chưa kịp hành động thì đã bị ba phi hãm hại ngược lại.
Nghỉ ngơi thật khó có được, vậy hãy để cho tâm linh hắc ám dính đầy huyết tinh của hắn nghỉ ngơi một chút, cho nên lúc trở về trừ bỏ lúc ở trên nhai, hắn sẽ không động qua tay, vì phòng ngừa vị diện này bị hắn hủy diệt, hắn còn phong ấn lực lượng, bất quá vị diện này độ co dãn rất lớn, đã gần thích ứng lực lượng của hắn, phong ấn đã như không cần. Oanh lôi ngày hôm qua thật ra là do hắn làm ra, muốn thử xem trình độ thao tác của hắn, không nghĩ tới sẽ đem ngựa của Quân Hành Tuyệt đánh chết, còn khiến cho y xuất hiện trước mặt mình. Vận mệnh vô thường gì đó quả nhiên rất thú vị, bất quá hắn không bao giờ … tin một lần nữa thôi, vận mệnh sớm đã nằm ở trên tay hắn.
“Chủ nhân nói nếu không muốn nhìn thấy hăn, ta sẽ đích thân đi giải quyết.” Diêm La nói, hắn là trí năng hệ thống của Tu La Quân Tử Thượng Quan Khiêm trong Vô Xá, trí năng tiên tiến nhất vũ trụ, có tư duy lô-gích. Ngoại trừ kết cấu ra, hắn so với con người không khác nhau mấy, nhưng lại không có tâm tư phức tạp của nhân loại, hắn tồn tại chỉ theo một nguyên nhân, chủ nhân của mình Thượng Quan Khiêm, làm trái như vậy, hắn sẽ biến mất.
“Không cần. Quân Hành Tuyệt thân là một hoàng đế, sẽ không bỏ qua thứ có giá trị gì lợi dụng, đặc biệt là sau khi ta vì hắn giải độc. Diêm La, nhàm chán lâu như vậy, không nghĩ tới chuyện thú vị lại tự tìm tới cửa. Ta thật ra muốn nhìn một chút xem Quân Hành Tuyệt tính toán như thế nào lấy lòng, làm cho ta vì hắn dốc sức.” Thượng Quan Khiêm cười nói, trong mắt là chờ mong, máu trong người hắn lại không an phận mà lưu động rồi. Vốn tính yên ổn trải qua ngày mấy ngày nghỉ. Không ngờ tới, ngày quá mức bình yên lại làm cho hắn có chút không thích ứng, hắn vì nhàm chán nên mới đem vị diện nắm ở trong này này thí nghiệm một chút lực lượng. Ban đầu nghi qua đi se trở thành người giang hồ, không nghĩ tới tại đây lại hội ngộ với Quân Hành Tuyệt. Một trò chơi dâng lên tận cửa, Quân Hành Tuyệt, đừng khiến ta thất vọng, nếu không ta sẽ không ngại hủy đi Nguyên Quốc này, thậm chí cả thế giới này.
“Đúng vậy, chủ nhân, ta cũng chờ mong.” Diêm La trong mắt lướt qua trào phúng, con kiến không biết tự lượng sức mình. Chủ nhân hắn chính là nhân vật cường thế mà tàn khốc cỡ nào, thân là con kiến như ngươi vĩnh viễn sẽ không biết được. Ngoại trừ Đế đại nhân ra, chủ nhân sẽ không nguyện trung thành với bất luận kẻ nào. Hoàng Đế thì như thế nào, Quân Hành Tuyệt chẳng qua chỉ là một món đồ chơi lấy lòng chủ nhân thôi.
Mấy ngày sau, nơi Quân Hành Tuyệt ở.
“Cựu thần tham kiến Hoàng Thượng.” Một vị lão giả cung kính hành lễ trước mặt Quân Hành Tuyệt. Vị lão giả này tóc râu sớm hoa râm, nhưng tinh thần vẫn còn tốt lắm, rất có vài phần tiên phong đạo cốt, khí thế như tiên gia.
“La thái y, bình thân.” Quân Hành Tuyệt đối vị La thái y này có vài phần kính trọng, không chỉ bởi vì ông là vị nguyên lão thứ ba của triều đình, còn là bởi vì phẩm đức của ông. Được người khác kính trọng sâu đậm, cho dù là tổ gia gia Phượng Cửu đối La thái y cũng là thừa nhận.
Vị này La thái y này vào cung hơn ba mươi năm, lãnh đạo thái y viện, y thuật kỹ càng không nói, khó được chính là chưa bao giờ mưu hại ai, không làm nhưng chuyện mờ ám, nói thẳng rộng rãi, y đức xuất chúng, chuyên tâm y đạo. Nhiều năm qua cứu vô số mạng, người trong hoàng thất tìm ông chữa bệnh rất an tâm, bởi vì ông tuyệt đối sẽ không làm chuyện hư tổn y đức. Ngay cả Trấn vương Quân Thường Hằng cũng chịu qua ơn cứu mạng của ông. Cũng bởi vì điều này nên hai đời đế vương càng thêm tín nhiệm, cũng bội phục y đức hành động thường ngày của ông, hơn nữa còn có hai vị tông sư thừa nhận cùng bảo hộ. Ngay cả Quân Hành Tuyệt với ông cung có vài phần tôn kính. Sau khi Quân Hành Tuyệt trúng độc, cũng là ông phối dược áp chế độc tính.
“Hoàng Thượng, trong trương này dựng dược, cựu thần đều đã đem đến đây.” Đây là dược liệu do La thái y tự mình chọn lựa. Tương Tư kì độc vốn khó giải, mà hiện tại có người nói có thể giải Tương Tư kì độc, làm một người y, hắn luôn có vài phần tâm tranh cường hiếu học, hắn thật muốn nhìn vị cao nhân ấy hôm nay giải, giải như thế nào, phải biết rằng sau khi Hoàng Thượng trúng độc, hắn đã nghiên cứu độc này thật lâu nhưng lại không biết giải như thế nào.
“Vất vả cho La thái y.” Quân Hành Tuyệt thâm sâu nói, sẽ tuyệt không keo kiệt một câu, nhưng ở chỗ trong trong cung nhiều năm hiểu rõ La thái y tuyệt đối sẽ không vì một câu như vậy mà cảm động.
“Hoàng Thượng, người có thể giải độc đâu?” La thái y rất tò mò về người có thể giải độc, nói thẳng
“La thái y, dọc đường vất vả, trước hãy nghỉ ngơi một chút, trẫm một hồi sẽ đưa người đến.” Đối với câu nói thẳng của La thái y, Quân Hành Tuyệt không có phản cảm, hắn hiểu được thái độ làm người của La thái y, hơn nữa đối với người như thế, ngươi khí làm sao được. Một thái y y đức xuất chúng, ở trong cung cũng khó tìm được. Phải biết rằng thái y là chức nghiệp vất vả nhất trong thiên hạ. Động một tí sẽ bị Hoàng Đế xử tử, y thuật không tốt y thuật tốt cũng sẽ có chuyện. Chỉ có La thái y này là ngoại lệ, một lòng chỉ vì người bệnh, không sợ đắc tội ai. Cũng bởi vì lẽ này, độ tha thứ của Quân Hành Tuyệt đối với La thái y là rất lớn. Phải biết rằng, cho dù phụ hoàng cùng hắn thân là Hoàng Đế nhưng chỉ cần không hợp chỉ, La thái y cũng dám giáp mặt quở trách. Nếu không phải bởi vì có sự che chở của vị tông sư Hoàng thúc, vị La thái y này chỉ sợ sớm không ở nhân thế.
“Thần cáo lui.” Nguyên lai người còn chưa có đến, La thái y nghe được Quân Hành Tuyệt nói như vậy, rất phối hợp lui xuống. Phải biết người tuổi đã lớn, quả thật dễ dàng mệt mỏi. Cũng tốt, trước nghỉ ngơi một chút, chờ người đến hãy nói.
“Huyễn Ảnh, điều tra của ngươi.” Chờ sau khi La thái y đi rồi, Quân Hành Tuyệt kêu Huyễn Ảnh ra.
Huyễn Ảnh xuất hiện, đem tư liệu tra được giao cho Quân Hành Tuyệt.
Tư liệu về gia đình của Tình Nhân nắm được thanh thanh sở sở (rành mạch), dù sao bọn họ cũng là người ở Vận Thành, lai lịch trong sạch. Nếu muốn tra ra thì ngay cả tổ tiên tám đời cũng rất rõ ràng.
Nhưng tư liệu về Thượng Quan Khiêm và Diêm La chỉ là vài câu ít ỏi: Thượng Quan Khiêm một năm rưỡi trước xuất hiện ở Vận Thành, mua một tòa nhà, thuê gia đình Tình Nhân. Xuất thân lai lịch không rõ, sư thừa (kế nghiệp sư phụ) không rõ. Diêm La xuất hiện cùng với Thượng Quan Khiêm, xuất thân, lai lịch, sư thừa cũng không rõ.
“Đây là tư liệu ngươi tra được?” Quân Hành Tuyệt nhìn tờ giấy trên bàn nói, có như vậy tương đương không có.
“Thuộc hạ vô năng.” Nghe được trong giọng nói của Quân Hành Tuyệt có tức giận, Huyễn Ảnh vội vàng thỉnh tội.
“Quả thật vô năng. Ảnh vệ mà ngay cả hai người này cũng điều tra không rõ ràng, trẫm nuôi các ngươi làm gì?” Quân Hành Tuyệt lạnh như băng nói, ngữ khí không phải kích động hay phẫn nộ nhưng lại càng làm cho người khác sợ hãi.
“Thuộc hạ biết tội.” Huyễn Ảnh lại thỉnh tội. Lúc này trải qua thật lâu Quân Hành Tuyệt cũng không đáp lại.
“Đứng lên, đem sự tình nói rõ ràng.” Lại một lát sau, Quân Hành Tuyệt mới mở miệng. Phải biết rằng Quân Hành Tuyệt vẫn luôn tự tin rằng thiên hạ không sự tình gì hắn có thể không biết, không nghĩ tới hiện tại lại có chuyện đả kích đến sự tự tin của hắn như thế, cho nên hắn mới sinh khí. Bất quá bình tĩnh một chút suy nghĩ là được rồi, phải biết rằng ảnh vệ chính là cơ cầu tình báo của hoàng gia. Không bí ẩn nào có thể qua mắt bọn họ, nhưng hiện tại lại tra không được lai lịch của Thượng Quan Khiêm và Diêm La, hắn trước kia đối tình báo của mình rất tự tin, bây giờ xem ra phải tăng mạnh ảnh vệ. Làm một Hoàng Đế ngươi có thể giả bộ như không biết, nhưng không thể thật sự không biết.
“Tạ ơn chủ tử.” Huyễn Ảnh một thân mồ hôi lạnh nghe Quân Hành Tuyệt nói, đứng dậy. Đem những thứ điều tra được nói qua một lần.
Mà theo Quân Hành Tuyệt phân tích, hai người Thượng Quan Khiêm và Diêm La hơn một năm trước căn bản không có bản ghi chép lại, điều đó không có khả năng. Diêm La thì không nói, nhưng diện mạo Thượng Quan Khiêm thì bất luận ở nơi nào thì cũng sẽ khiến cho người khác chú ý, trừ phi hắn dịch dung. Một người trưởng thành không có khả năng không có tung tích, trừ phi hắn là đột nhiên xuất hiện trên đời. Đến nơi này lâu như vậy nhưng những người gặp qua Thượng Quan Khiêm lại rất ít ỏi. Thượng Quan Khiêm thân mình rất ít khi xuất môn (ra khỏi cửa), xuất môn cũng đều là ngồi xe ngựa, căn bản không thể khiến người khác nhìn thấy, là đóa (trốn) nhân nên vốn sẽ không chọc người chú ý.
Đổi một loại ý tưởng khác, Thượng Quan Khiêm này y thuật thực rất cao minh, chỉ mới bắt mạch liền nhìn ra là độc tính của Tương Tư. Một thân đầy khí chất, thư pháp cũng là xuất chúng. Nếu là nhà nghèo tuyệt đối không thể bồi dưỡng ra người như vậy. Nhưng đương thời không có đại gia tộc là họ Thượng Quan, trừ phi Thượng Quan Khiêm là dùng tên giả. Cũng vẫn không đúng, những người xuất chúng của các gia tộc đều có bản ghi chép về họ, không có một ai giống với Thượng Quan Khiêm.
Còn một loại khả năng là Thượng Quan Khiêm là đồ đệ của một cao nhân lánh đời nào đó, giả thiết này có vẻ khả thi nhất. Thượng Quan Khiêm có thể là mới xuất sư môn không lâu cho nên không bị ai biết đến. Phải biết rằng loại người sống ẩn cư nhiều năm trong núi là khó tra ra nhất..
Quân Hành Tuyệt trong một lúc nghĩ ra nhiều giải thiết có thể nhưng lại ngay lặp tức phủ định, rồi lại tiếp tục đoán.
Suy nghĩ một hồi, Quân Hành Tuyệt ra lệnh, “Chuẩn bị xe ngựa, đi đến nơi ở của Thượng Quan Khiêm.” Đoán tiếp cũng vô dụng, Thượng Quan Khiêm là người như thế nào, hắn gặp sẽ tự hiểu. Nếu có tài cán thì vì ta phục vụ là tốt nhất, nếu mưu đồ gây rối, vậy chỉ có một con đường chết.
“Vâng, chủ tử.” Biết chủ tử sẽ không truy cứu nữa, Huyễn Ảnh khôi phục lại bình thường, thanh âm không chút phập phồng trả lời chủ tử. Sau đó biến mất sau lưng Quân Hành Tuyệt. Hắn là ảnh vệ, không nên xuất hiện nhiều.
Rất nhanh, một chiếc xe ngựa hướng về tòa trạch tử (tòa nhà) của Thượng Quan Khiêm chạy tới.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử
Chương 5
Chương 5