Khóe miệng run rẩy – đây mới đích thực là cao thủ trong truyền thuyết, quả nhiên lợi hại!
” Việc kia được rồi, nếu lần này ta thành công ngươi đáp ứng cho ta xuất cung một lần được không.” Lục Vũ Hạo không cam tâm, cò kè mặc cả.
” Có thể. Nhưng đảm bảo phải an toàn.” Lãnh Phong Lam đứng dậy, cầm lấy tay Lãnh Lam, trước lúc ly khai còn dặn,” Tóm lại vạn sự cẩn thận, mẫu hậu cũng không là dễ đối phó. Còn nữa…… Nhất định phải thành công.”
Nhìn thấy thân ảnh phụ tử họ rời đi, Lục Vũ Hạo nheo ánh mắt.
Cư nhiên lại nói mẹ ruột của mình không dễ đối phó? Lãnh Phong Lam ngươi có hay không hiếu thuận a? Quan hệ của ngươi cùng Thái hậu không tốt?
Nếu ta…… Ta cũng có cha mẹ…… Có phải hay không, không giống như bây giờ……
Sách…… Quên đi, chuyện cũ không nhắc lại!
Không cần chuẩn bị long trọng để đi gặp Thái Hậu chính mình lúc phong điển Hoàng hậu, đại môn không xuất nhị môn bất mại, xác định chắc chắn sẽ làm Thái hậu nghĩ mình không có tiết lễ, không chỉ không lấy lòng trưởng bối mà còn không hiểu qui định tổ tiên. (Đại môn không xuất, nhị môn bất mại: cửa chính cũng không ra, của trong cũng không ai vào / chém bừa)
Cho nên nếu tận lực đi làm, khẳng định sẽ càng bị khinh bỉ¬ – huống hồ chính mình tuyệt đối không phải hạng người thích a dua nịnh hót.
” Nhất Niên, thái hậu ghét nhất cái gì?” Lục Vũ Hạo một bên mặc vào ngoại y một bên hỏi hài tử Lâm Nhất Niên bên cạnh.
Lâm Nhất Niên mới đầu có chút kinh ngạc, rồi sau đó lắc lắc đầu,” Ta chỉ biết là nàng tựa hồ thực sợ hãi một loại động vật.”
” Là động vật nào?” Lục Vũ Hạo hai tay vấn lại tóc, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng Lâm Nhất Niên.
“…… Miêu.”
Tố y xanh biếc, trong tay ôm tiểu miêu vừa được tẩy sạch.
Ngoài miệng lộ vẻ cười tuyệt đối ôn hòa nhưng lại không mang tình cảm, túc hạ khinh mau.
Không cho cung nhân thông báo, cứ tự ý mà tiến thẳng vào, chỉ thấy thái hậu vững vàng như sơn đang uống trà động tác liền cứng ngắc 0.01 giây.
Tiếp theo chén trà run rẩy, thái hậu sắc mặt biến xanh – Quả nhiên miêu có tác dụng.
Một bên cung nữ kinh hãi, bật người đỡ lấy Thái hậu, đối với Lục Vũ Hạo nói,” Lớn mật, nhìn thấy Thái hậu cũng không hành lễ.”
Bên cạnh, Lâm Nhất Niên tuy cũng sợ hãi, bất quá dựa theo kịch bản Lục Vũ Hạo đã an bài, chính mình tiến lên từng bước,” Lớn mật, tiểu cung nữ, nhìn thấy Hoàng hậu cũng không hành lễ.”
“…… Hoàng, hoàng…… Hậu…?” Cung nữ lần này tựa hồ là động tác cứng đờ, lại bị Thái hậu đưa tay ngăn trở.
Lục Vũ Hạo nhìn thấy Thái hậu gian nan đứng dậy, ra vẻ trấn định, tiếp theo bày ra vẻ uy nghiêm, không khỏi trong lòng kêu to – không hổ sống trong cung lâu năm, nét mặt ngay lập tức có thể biến thành thong dong, quả nhiên không dễ đối phó.
” Nguyên lai là tân Hoàng hậu, mau đến nhượng ai gia nhìn một cái.” Tuy nói là tuổi đã ngoại ngũ tuần, nhưng chính là bảo dưỡng nhan sắc tốt, nhìn qua cũng chỉ có ba bốn mươi tuổi, mi thanh mục tú, ung dung hoa quý, nghi thái đoan trang. Ân, quả nhiên là ” Bách điểu vua”. Nếu chính mình sớm một chút tới nơi này, chắc chắn có thể được chiêm ngưỡng nhan sắc còn đẹp hơn nghìn vạn lần so với Điền Điềm Nhi. (bách điểu vua: vua của trăm loài chim)
Ôi, không biết Thủy Nguyệt quốc công chúa Thủy Nguyệt Hàm bộ dạng thế nào, quên không hỏi Lãnh Phong Lam người trong lòng nàng là ai a.
Trước tiên là ứng phó việc này đã, Thái hậu chính là một đối thủ nặng kí a.
” Được……” Bình thản đáp lời, ôm tiểu miêu chậm rãi tiến lại gần, ngồi ở bên cạnh Thái hậu.
” Nghe nói hôm trước Hoàng thượng sủng hạnh Hoàng hậu…… Nhận được đại ân, Hoàng hậu lúc này chắc nghĩ là chính mình chiếm được sủng ái a.” Thái hậu biểu tình có điểm trào phúng lại có điểm khinh miệt còn có điểm giống như xem hài kịch,” Hoàng nhi từ lúc đại hôn của ngươi và hắn cũng không ghé qua chỗ các phi tần, này thật vinh hạnh……”
Lục Vũ Hạo tay vuốt ve tiểu miêu nắm chặt lại, khóe miệng làm như cười nói,” Không dám nhận. Hoàng đế bệ hạ là của khắp thiên hạ, đều không phải là của riêng kẻ nào có thể chiếm giữ. Bất luận là ta, hay là những người khác.”
Lục Vũ Hạo nói. Ý tứ là nếu thái hậu muốn khư khư cố chấp cũng không có khả năng.
” Nga, ai gia không biết Hoàng hậu tại sao không ở Xích Phượng Cung ngoan ngoãn chờ hoàng nhi đến sủng ái, lại đến chỗ ai gia gây nên chuyện gì a?” Thái hậu tiếp tục bưng trà, ngón tay thon dài xinh đẹp cầm lấy chén.
Đúng lúc này, Lục Vũ Hạo nhanh chóng đem tiểu miêu đặt tại bàn,”Ầm……”
Chén trà trong tay Thái hậu rơi xuống, vỡ vụn.
“Meo meo!” Tiểu miêu tựa hồ rất thích Thái hậu, kêu lên một tiếng đã nhào về phía trước.
Thái hậu sắc mặt tái nhợt, thối lui hai bước, được cung nữ đỡ lấy.
Trong tay, đầu ngón tay hơi khẽ động, tiểu miêu nhào về phía trước nhưng bị chệch hướng, Thái hậu liền tránh được.
Năng lực đặc biệt của mình, nói chung cũng chỉ có thể dùng trong những lúc như thế này.
Tội lỗi tội lỗi……
” Thái hậu người phải cẩn thận a.” Vội vàng tiến lên ôm tiểu miêu vào lòng, Lục Vũ Hạo cười xòa,” Ta dưỡng nó từ nhỏ, không nỡ li khai, làm kinh nhiễu Thái hậu, thật sự có lỗi.”
Chính vì như thế, Thái hậu vốn chuẩn bị gây chiến lại đành giậm chân tại chỗ, liên tục thở dốc, ” Ngươi……”
Cung nữ cũng khó thở, tiến lên phía trước,” Kinh động Thái hậu, Hoàng hậu là muốn cái gì? Hoàng đế bệ hạ tuyệt đối không tha cho ngươi! Huống hồ ngươi cũng chỉ là một nam nhân ngu ngốc, trừ việc có một phụ thân lợi hại, đợi vài năm sau, ngươi bất quá cũng tàn hoa bại liễu! Ỷ bệ hạ sủng ái làm xằng làm bậy…… Rõ ràng là một đại nam nhân lại cùng với nữ nhân cạnh tranh hậu vị, ngươi cũng không tự thấy hổ thẹn!”
Lục Vũ Hạo đưa lưng về phía cung nữ kia – rốt cục nói ra lời trong lòng…… Hừ…… Thái hậu nương nương người cũng không có ngăn cản a…… Ngươi là muốn thấy ta mất thể diện sao, kia là cung nữ thân cận của ngươi, ngươi lại như thế dung túng nàng, phản ứng của nàng cũng có thể thấy được ngươi tựa hồ cố ý nhượng nàng gả cho Lãnh Phong Lam, để giúp ngươi khống chế Thiên Phong quốc. Dù sao cả đại lục, chỉ có Thiên Phong quốc cùng Địa Hỏa quốc công khai cho phép đồng tính kết hôn.
Cho nên nói cách khác ba đại quốc còn lại cũng vô số tiểu quốc, nhất định cũng có ý khinh bỉ, tỷ như thái hậu ngươi chính là Thủy Nguyệt quốc công chúa chính là ví dụ, hừ……
Lâm Nhất Niên tựa hồ là bực bội, Lục Vũ Hạo lại ngăn trở hắn,” Thái hậu không biết là ta có dị thường sao?”
Cười, Lục Vũ Hạo tiếp tục nói,” Thái hậu nên biết ta bị đồn đãi là một kẻ ngốc a. Vậy người thấy ta khờ sao?”
Thái hậu cả kinh, đứng bật dậy, lạnh lùng nói,” Ngươi có ý tứ gì?”
“…… Người một khi đã không hoài nghi, ta cũng liền xác định chung quanh mình đều có tâm phúc của Thái hậu ngầm báo tin, Thái hậu là người duy nhất biết được, hôm nay lại phái Hương quí nhân Điền Điềm Nhi đến để thám thính.” Lục Vũ Hạo ngồi trên ghế châm biếm, uống một ngụm trà, tiếp tục nói,” Thái hậu minh bạch a, người hôm trước cũng đã rút dây động rừng, chính là nữ nhân kia bị Thái Hậu nắm giữ, ta vốn không hiểu Thái hậu cấp nàng ưu đãi gì. Hôm nay Thủy Nguyệt quốc công chúa đến – hẳn không phải là vì hậu vị?. Nàng vốn chính là công chúa – chắc cũng không phải bị ép buộc lợi dụng. Ngôi vị Thái tử tạm thời đã định, thời gian ngắn khó có thể thay đổi…… Khiến ta phỏng đoán……”
Bên kia, sắc mặt Thái hậu so với lúc gặp miêu còn tái nhợt hơn, chỉ nhìn Lâm Nhất Niên mà trong lòng lớn tiếng kêu.
” Đệ đệ ta, đương nhiệm Tiêu Dao Tiểu Vương gia Lục Tiểu Mục bị Thủy Nguyệt quốc bắt giữ, tựa hồ Điền Nguyên quốc, cố hương của Điền Điềm Nhi giáp với phía bắc Thủy Nguyệt quốc…… Điền Nguyên quốc đối mặt với năm đại quốc trong đó đối Thủy Nguyệt quốc sẽ không không có cố kị, ta nói có đúng không…… Thái hậu nương nương?” Nheo lại ánh mắt, Lục Vũ Hạo cười nói,” Ta hôm nay đến, cũng không có ý tứ đặc biệt gì…… Ta nói, bệ hạ không bị bất luận kẻ nào độc chiếm trong tay…… Thái hậu nếu can thiệp vào mà không tính đến hậu quả, Lục Vũ Hạo ta chỉ biết đồng tình mà thôi. Thái hậu là một nữ nhân thông minh…… Ta không cần nhắc lại a.”
Thái hậu bỏ mặc cung nữ bên cạnh, tiến lên lạnh lùng nói,” ‘Lục Vũ Hạo’ ba năm trước đây ta đã nhìn qua một lần, thân hình bộ dạng thanh âm cũng không thay đổi. Nói, ngươi chính là hoàng nhi tìm đến để thay thế?”
Vuốt ve tiểu miêu trong lòng mình, Lục Vũ Hạo lắc đầu đạo,” Chỉ cầu thái hậu sau này không cần tìm Lục Vũ Hạo gây phiền toái, ta vạn phần cảm kích.”
Tiêu sái xoay người, ngồi xuống thả cho tiểu miêu ra, lại đi nhanh về phía trước.
Lâm Nhất Niên nhanh chóng đuổi theo, hai người biến mất tại cửa.
Thái hậu kinh ngạc nhìn nam tử phía trước, phẫn hận nắm chặt khăn tay.
Hắn cuối cùng nói,” Ta chính là Lục Vũ Hạo, không thể giả được.”
Bầu trời xanh thẳm, có một đám mây trắng bay qua.
Mây trắng ung dung.
” Ngọc Dung (tiểu cung nữ kia).” Thái hậu khoát khoát tay,” Đi nói cho Minh phi, kế hoạch hủy bỏ. Tạm thời án binh bất động. Còn nữa…… Đi kiếm người điều tra Lục Vũ Hạo, cả Xích Phượng Cung nữa. Cẩn thận giữ bí mật.”
” Vâng, thái hậu nương nương.” Ngọc Dung gương mặt thanh tú ửng đỏ. Vừa mới nghĩ bản thân vốn là khinh bỉ Lục Vũ Hạo nhưng đột nhiên trong lúc đó…… Nàng lại thấy được nam nhân này có khí chất……
” Còn đứng ngây ngốc ở đấy, không mau đem con miêu kia ôm đi, ai gia……” Ngọc Dung vội vàng ôm lấy tiểu miêu – vừa mới được hắn ôm qua a……
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toái Phong Thiên
Chương 10: Ám đấu
Chương 10: Ám đấu