Ngự tiền luận võ, đại hội luận võ do những kẻ thống trị ở Hắc Ám đại lục, cũng là Hoàng tộc của quốc gia duy nhất trên đại lục này tổ chức. Với sinh mệnh dài lâu của Ma tộc, đương nhiên không thể giống như xã hội nhân loại, cứ một, hai hay ba năm tổ chức một lần, bởi thế, ngự tiền luận võ của Ma tộc là trăm năm mới có một lần. Đối với nhân loại mà nói, thời gian ấy quả thực không ngắn, gọi là cả đời cũng được.
Sự kiện trăm năm một lần này khiến cho tất cả Ma tộc đều rất mong chờ, khi Fei cùng Iallophil mới đến nơi này, đã nghe Peter nói qua, bất quá, sau khi biết rõ về các cấp bậc thực lực ở Hắc Ám đại lục, hai người cũng không có ảo tưởng đạt đến danh hiệu gì. Tuy phần thưởng của ba vị trí đầu tiên cực kỳ lớn, lớn đến mức khiến người ta phải động tâm, chính là, hai người bọn họ tuy tự tin nhưng không hề tự phụ, với thực lực hiện tại của bọn họ, muốn đạt được một trong ba vị trí đó quả là chuyện không tưởng.
Ba vị trí đầu tiên của ngự tiền luận võ, trong số phần thưởng thì trân bảo, cường lực vũ khí, tước vị cùng thái ấp là tuyệt đối không thể thiếu được, thế nhưng vẫn có một số kẻ không thèm để ý những thứ này. Những kẻ tham gia ngự tiền luận võ, một phần là xuất thân từ thế gia, căn bản không cần những thứ kia, một phần là muốn nổi danh thiên hạ, nhưng phần lớn là hướng tới phần thưởng của vị trí đầu tiên.
Hoàng tộc sẽ giúp người thắng làm một chuyện, mà chuyện này cũng không nhất định phải nói ra ngay lúc ấy. Trước khi việc này được thực hiện, chỉ cần một ngày Hoàng tộc còn tồn tại, như vậy lời hứa thực hiện việc ấy cũng tồn tại, đương nhiên, yêu cầu này không bao gồm việc lật đổ Hoàng tộc, nguy hại Hoàng tộc, cũng không thể đề cập đến mười Quân Vương mà ngay cả Hoàng tộc cũng không thể quản thúc, trừ bỏ những điểm mấu chốt kia, Hoàng tộc sẽ giúp ngươi làm bất cứ chuyện gì.
Mà mục đích của Iallophil, chính là lời hứa này, bởi Hoàng tộc nắm giữ thứ mà bọn họ cần.
“Ngươi muốn những tư liệu về kết giới mà Hoàng thất lưu giữ.” Đối với mục đích của Iallophil, Fei sao lại không rõ, bởi vì chính hắn cũng có ý định tìm những tư liệu kia lâu rồi, chỉ là tạm thời không có biện pháp mà thôi.
“Đúng thế.” Iallophil cũng không có ý định giấu giếm Fei quyết định của mình.
Sở dĩ hiện tại mới nói ra là bởi vì lúc này hai người tuyệt đối có thực lực đạt được vị trí đầu tiên của ngự tiền luận võ, với năng lực mới của hắn cùng Đại Dự Ngôn Thuật của Fei tuyệt đối có khả năng xoay chuyển tình thế.
Ngự tiền luận võ cho phép tham gia theo tổ đội, số người tối đa trong một đội là năm, khi quyết đấu, từ đội có số người ít hơn đưa ra phương thức của trận đấu là một chọi một, thi đấu theo trận (theo ta hiểu là cử 1 số người của 2 bên ra thi đấu, lấy kết quả chung cuộc), hoặc tất cả cùng lên một lượt.
Xác suất Iallophil có thể đạt được vị trí thứ nhất ở Hắc Ám đại lục cao thủ nhiều như mây này tuy có, lại không lớn, thế nhưng, nếu là hai người liên thủ, vậy xác suất này sẽ gần như tuyệt đối.
Fei tuy không có ý kiến việc tham gia ngự tiền luận võ, nhưng với một số ý tưởng của Iallophil, hắn không đồng ý.
“Ngươi nghĩ rằng sử dụng lực lượng của Cách có thể thắng lợi sao?” Fei chưa nói có thể tham gia ngự tiền luận võ hay không, lại hỏi Iallophil vấn đề này.
“Đúng thế.” Iallophil cười, gật đầu. Nếu như sử dụng Cách, thắng lợi là chuyện tuyệt đối. Đã có một vũ khí lợi hại như vậy, sao lại không dùng?
Lúc này, cửa phòng hai người bị đẩy ra, hai Ma thú cường tráng thuần trắng thong thả bước vào.
Bộ dạng của hai Ma thú này giống nhau như đúc, nhưng thần thái của chúng lại khác hẳn nhau. Một con tạo cho người ta cảm giác lạnh lùng mà cao ngạo, đây là sủng vật Alvar của Iallophil, một con khác lại gây ra cảm giác dã tính cùng cuồng ngạo, là Ngao của Fei.
Cũng không biết là do bọn chúng là thực nghiệm thể (ý là hàng nhân tạo nên mạnh đột biến~) hay do huyết mạch được dung hợp trong quá trình chế tạo, vẫn là do Fei cùng Iallophil đối chúng không ngừng đôn đốc và huấn luyện tàn khốc mà chỉ trong một năm, chúng đã đạt được cấp bậc gần với Thánh giai.
Alvar tao nhã tiêu sái đến bên Iallophil, ngồi xổm xuống, Ngao nhìn thấy chủ nhân của mình liền như một con cún nhỏ, vội vàng nhảy tới, sau đó bị Fei dùng bội đao hung hăng đánh tới vách tường, tạo nên một đồ án hình mạng nhện trên vách.
Alvar phi thường bình tĩnh ngồi nhìn bộ dạng đồng loại của mình bị đánh, ban đầu, nó còn có thể dùng hai móng vuốt đầy thịt che đi hai mắt để không phải nhìn đến thảm trạng của đồng loại, thế nhưng nhìn mãi cũng thành quen, nó càng ngày càng có thể bình tĩnh nhìn cảnh tượng trước mắt.
Iallophil nhìn một màn quen thuộc này, lộ ra nụ cười ấm áp.
Ngao vốn da dày thịt béo, tuy bị công kích như vậy nhưng cũng không xảy ra chuyện gì, nó đã hoàn toàn cho rằng như thế là đang cùng chủ nhân chơi đùa rồi, chính là không lâu sau, người cùng nó chơi đùa đã không phải chủ nhân, mà là Iallophil, hơn nữa, xuống tay còn ác độc hơn.
Ngao rơi từ trên tường xuống, đứng vững, lắc lắc thân mình, giũ giũ lông, sau đó lại thong thả bước đến bên chân Fei, nằm úp sấp xuống giống như đồng loại của nó.
Fei ngồi ở ghế trên, vươn tay, Ngao ngẩng đầu lên, cọ đầu vào tay chủ nhân, cảm nhận tay chủ nhân đang vuốt ve đầu mình, híp híp mắt, thật thoải mái nha. (Tác giả: Thật đáng thương, chính vì bộ dạng hưởng thụ này của Ngao mới khiến Iallophil cảm thấy không vừa mắt, có cơ hội liền trả đũa nó.)
“Iallophil, không nên ỷ lại vào lực lượng kia.” Fei nhìn thẳng Iallophil, trong mắt có lo lắng, “Nó sẽ khiến ngươi yếu đi.”
Loại lực lượng này có thể để làm con bài chưa lật, nhưng tuyệt đối không thể ỷ lại. Một khi sinh ra ý muốn ỷ lại vào lực lượng tuyệt đối này, sẽ mất đi ý chí tiến thủ, bởi vì khi nắm giữ một thứ giúp ngươi tất thắng, cũng sẽ khiến ngươi mất đi khao khát truy tìm lực lượng.
Trong lòng Iallophil khẽ run một chút, sắc mặt trầm xuống. Cảnh báo vừa rồi của Fei, hắn nghe thấy, cũng hiểu được, chính bởi vì rõ ràng, cho nên mới nghĩ lại, hắn sai rồi.
“Cảm ơn.” Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Iallophil nói lời cảm tạ cùng Fei.
“Ngươi hiểu được là tốt rồi, nếu như chỉ có một mình ta đứng ở đỉnh cao, sẽ thực tịch mịch.” Sau khi nói xong, Fei thu hồi bàn tay đặt trên đầu Ngao, đứng dậy, đi ra phía cửa. “Thu dọn đồ đạc đi, ngày mai chúng ta xuất phát, tham gia ngự tiền luận võ.”
“Được.” Iallophil nhìn bóng lưng Fei tiến ra cửa phòng, khóe miệng lộ ra nụ cười ấm áp và hoặc nhân. Fei, ngươi đang lo lắng cho ta, còn có, ngươi đã xem ta là đối thủ rồi. Ta thích loại cảm giác này.
Một ngày sau, Fei cùng Iallophil bắt đầu xuất phát, hướng đến thành trấn gần nhất. So với khi tiến vào “vô tẫn sơn mạch”, thực lực của hai người đã tăng lên rất nhiều, đối với Uy Á đại lục mà nói, có thể xem như cao nhất rồi, tuyệt đối có thể lọt vào danh sách mười cao thủ đứng đầu Uy Á, mà ở Hắc Ám đại lục, thực lực của bọn họ chỉ có thể xem như mới vừa đứng vững mà thôi. Thế nhưng, bọn họ có thứ để đảm bảo sinh mệnh của chính mình, một con bài chưa lật mang tính tuyệt đối.
Loại lực lượng như vậy, hai người đương nhiên sẽ không dễ dàng lộ ra. Iallophil sau khi nhận được cảnh báo của Fei, cũng bắt đầu thận trọng hơn trong việc sử dụng lực lượng của mình.
Ngự tiền luận võ là một sự kiện lớn, trước đó ba tháng, các thành trấn bắt đầu công tác ghi danh, đương nhiên, muốn tham gia cũng phải có thực lực nhất định, dù sao Hắc Ám đại lục lớn như vậy, vì phần thưởng, có rất nhiều người đăng ký, không thể toàn bộ đều đến tham gia ngự tiền (ý “ngự tiền” đây là những trận diễn ra trước mặt Hoàng thất, cũng có thể xem như là vào vòng trong).
Fei cùng Iallophil báo danh cũng không khiến người khác chú ý, nhân loại đăng ký tham gia ngự tiền luận võ không phải là không có, thực lực của hai người theo ghi chép của Mạo hiểm giả nghiệp đoàn cũng không phải là tệ, cho nên khi hai người vượt qua tầng tầng dự tuyển để tiến vào dự thi ở đế đô cũng không khiến kẻ khác phải ngạc nhiên.
Khi cả hai đến được đế đô, bởi vì còn cách ngự tiền luận võ đến nửa tháng, hai người liền thuê một tòa nhà ở đây. Với thực lực hiện tại, rèn luyện trụ cột cũng không thể giúp bọn họ tăng cường thực lực lên nữa, cộng với thuộc tính đặc thù của nội lực, hai người đều đi trên con đường này nên càng thêm chú trọng linh cảm nhất thời và cảm ngộ, mà hai điều này đến từ đâu, đều từ những gì bọn họ nhìn thấy nghe thấy thường ngày.
Cho nên trong những ngày không phải thi đấu, hai người du lịch khắp phố lớn ngõ nhỏ nơi đế đô của Ma tộc, chí nguyện to lớn của Fei phải xem hết phong cảnh thiên hạ cũng bắt đầu từ đây.
Lượng dân cư của Ma tộc vô cùng khổng lồ, các tuyển thủ thông qua dự tuyển ở thành trấn để tiến đến đế đô Ma tộc cũng không ít. Nếu như cứ thi đấu từng trận thì dù sinh mệnh của Ma tộc rất dài, nhưng xem mãi một cách nhàm chán như thế cũng sẽ khiến cho người ta cảm thấy lãng phí tuổi thọ, vì thế, đầu tiên là tổ chức một trận hỗn chiến, sau đó chỉ những kẻ tài năng nổi bật mới có tư cách chân chính tham gia ngự tiền luận võ.
Mà đúng lúc này, Fei cùng Iallophil bắt đầu khiến người chú ý, bởi vì hai người là nhân loại duy nhất trong số những tuyển thủ có tư cách tiến vào ngự tiền luận võ.
Thời điểm hai người trúng tuyển vào ngự tiền luận võ, những bàn đánh cược về hai người cũng xuất hiện. Ma tộc bắt đầu tò mò, nhân loại nhỏ yếu như vậy làm sao có tư cách tham dự trận luận võ tiêu chuẩn cao của Ma tộc. Những nhân loại sinh hoạt tại Hắc Ám đại lục cũng bắt đầu đối hai người tràn đầy khâm phục, người có khả năng liền bỏ nhiều tiền để mua vé đến hội trường, vì muốn xem tư thế oai hùng của cả hai, có thua cũng không sao, ít nhất cũng đã có nhân loại có tư cách tham gia ngự tiền luận võ.
Cũng có nhiều nhân loại muốn nở mày nở mặt, đối với lần ngự tiền luận võ này có hứng thú cực lớn, đến xem trận đấu của hai người cũng có đến mấy ngàn. Không nên xem thường con số mấy ngàn này, bởi vì đây là Hắc Ám đại lục, vốn không phải là địa bàn của nhân loại, nhưng chỉ một cuộc tranh tài liền xuất hiện đến mấy ngàn nhân loại, mà đây chỉ mới là những nhân loại có tiền mua vé xem luận võ, chỉ như vậy đã biết số lượng nhân loại ở nơi này nhiều hơn con số mà Ma tộc có thể tưởng tượng.
Cũng có những kẻ cuồng nhiệt, không sợ lỗ vốn, đặt cược hai người thắng, chỉ để ủng hộ bọn họ.
Nhân loại trong mắt Ma tộc luôn luôn là kẻ yếu, thế nhưng, có hai nhân loại được tham gia vào ngự tiền luận võ của Ma tộc, khiến cho Ma tộc biết nhân loại cũng có thể có cường giả, những nhân loại sống ở nơi đất khách này làm sao có thể không kích động.
Mà khiến cho nhân loại càng thêm đắc chí, Ma tộc càng thêm khiếp sợ chính là, Iallophil cùng Fei, tổ hợp hai nhân loại này liên tiếp thắng lợi, tiến vào hai mươi vị trí đầu bảng của ngự tiền luận võ.
Những Ma tộc cao ngạo vốn không thèm nhìn đến cũng bắt đầu lưu ý hai người, muốn biết được thực lực chân chính của họ, dù sao đi nữa, thua dưới tay nhân loại cũng không phải chuyện gì đáng kiêu ngạo.
——————————————-
Ngự tiền luận võ, sự kiện trọng đại tổ chức trăm năm một lần của Ma tộc, là một lần xem xét tổng thể trình độ của Ma tộc từ Ma tộc Hoàng tộc, cũng là một thủ đoạn gìn giữ nền thống trị của Hoàng tộc. Mỗi một lần ngự tiền luận võ đều xuất hiện danh nhân khắc sâu trong lịch sử Ma tộc. Mà một lần ngự tiền luận võ kia, là đáng giá ghi khắc nhất, không riêng gì nhân loại, mà ngay cả Ma tộc cũng đối với lần ngự tiền luận võ này có rất nhiều ghi chép, bởi vì đó là nơi đầu tiên mà hai vị Truyền Kỳ triển lộ tài năng của mình.
———- Trích từ Bộ sách lịch sử [Hắc Ám đại lục ký]
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ
Chương 49: Ngự tiền luận võ 1
Chương 49: Ngự tiền luận võ 1