Tích Duyên phục Xích Luyện uống nước xong, mới giúp hắn hảo hảo nghỉ ngơi. Dù sao Xích Luyện cũng là khách nhân, đã vào Trương phủ còn gặp phải loại chuyện này, đích xác có điểm không phải với hắn. Vì thế y nhượng Xích Luyện hảo hảo nghỉ ngơi, thẳng đến buổi tối tại phủ dùng qua cơm chiều, y mới tiễn Xích Luyện trở về. Trước khi đi y còn hướng quản gia dặn dò vài câu, buổi tối dù có gì đi nữa hay có ai đến gõ cửa cũng đừng mở cửa, gần đây yêu quái rất nhiều, không an toàn.
Đường quay về Xích phủ rất lãnh thanh, trên đường cơ bản không người hành tẩu, mặt tiền cửa hàng ở tứ phía đều đã đóng cửa, gió đêm thanh lãnh, Tích Duyên cầm theo đèn ***g cùng Xích Luyện sóng vai mà đi.
Tiếng bước chân vang lên trong sự trầm tĩnh của màn đêm thực rõ ràng, hai người đơn giản hàn huyên vài câu, Tích Duyên vì chuyện đêm qua Xích Luyện ở Trương phủ gặp phải, hướng Xích Luyện không ngừng tạ lỗi, Xích Luyện rộng lượng cũng không đem việc này ra so đo, càng không trách cứ hạ nhân Trương phủ sơ sẩy, để nam nhân an tâm, y vẫn là tiếp nhận lời tạ lỗi của y.
“Tích đại ca, vậy ngươi hiện giờ có hay không tính sẽ ở lại Phong Danh thành này sinh sống? Hay là định đem thê tử ngươi mang về Thanh sơn?” Xích Luyện lẳng lặng nhìn chăm chú vào gương mặt ôn hòa giản dị của nam nhân, Tích Duyên này nam nhân nói xấu không xấu, nói tuấn mỹ cũng chưa tới, tóm lại dung mạo chính là bình thường, nhưng là thân thể lại là mĩ diệu vô thượng tiêu hồn.
“Ta không định sẽ hồi Thanh sơn, hiện nay ta cùng với Tử Yến đã là phu thê, ta cũng tính sẽ ở lại Phong Danh thành, trước tiên cứ xem tình thế rồi hẵng nói sau.” Tích Duyên trong tay cầm đèn ***g, một thân tố y dung hợp ở giữa tấm hắc mạc.
“Nếu Tích đại ca ở lại Phong Danh thành liền rất tốt, ta đây về sau cũng sẽ không hội cảm thấy nhàm chán.” Xích Luyện chậm rãi di chuyển ánh mắt xuống dưới, vào lúc nam nhân không chú ý đem cả thân thể nam nhân thu vào đáy mắt. Xích Luyện thực vô cùng hài lòng thân thể nam nhân, hắn nguyên bản chính là xuất phát từ tò mò mà tiếp cận nam nhân, khả mùi vị tối hôm qua của y lại nằm ngoài dự đoán của hắn.
Cơ thể Tích Duyên chẳng những có linh khí mà hắn cần, mà cơ thể hỏa nhiệt của nam nhân còn có thể cung cấp nhu cầu cho hàn thể của hắn. Hắn là điều công xà ( rắn đực ~), tối cần chính là nhiệt thể thích hợp. Thân thể Tích Duyên đối Xích Luyện mà nói chính là bổ phẩm thượng đẳng, chỉ cần hấp thu linh khí nam nhân, hắn liền có thể tăng thêm nhiều năm công lực, còn hơn bọn đạo sĩ thối ở Tích Vân quan chẳng được bao nhiêu, bổ phẩm tốt như vậy ai lại dễ dàng buông tha chứ.
Có Tích Duyên, hắn có thể dẹp bớt mệt mỏi không cần phải thường xuyên ra ngoài tìm kiếm con mồi, bất quá ngẫu nhiên cũng phải tìm mồi sống, ăn chút thịt tươi khẳng định đối với hắn vẫn là tất yếu......
Tích Duyên một chút cũng không nhận thấy song mâu của Xích Luyện càng lúc càng trở nên sâu thẳm, y là đang bận quan sát tình hình hiện tại tứ phía. Sau khi bình an đem được Xích Luyện tống tiễn hồi phủ, hai người còn ở Xích phủ uống hết mấy chén, đến tận đêm khuya Tích Duyên mới từ biệt mà trở về Trương phủ.
Từ đó, Tích Duyên ở Phong Danh thành an cư, là cô gia của Trương phủ, hiện tại xem như là nam chủ nhân duy nhất tại Trương phủ. Y quản lí Trương phủ rất tốt, từ trong đến ngoài cơ bản đều là Tích Duyên phụ trách, còn Trương Tử Yến thì ở phủ hưởng lạc, ngẫu nhiên cũng theo phu quân xuất môn mà làm chút việc. Hai người có khi đến vùng ngoại ô kỵ mã đạp thanh, vợ chồng son chỉ mới thành thân không bao lâu, quãng thời gian trôi qua lại rất êm dịu, bất quá chỉ có chút vấn đề nhỏ là đêm động phòng hoa chúc của cả hai không may bị người phá hư.
Tích Duyên sau này dù có cơ hội cũng không cùng Tử Yến thân thiết, việc này đối với tân hôn phu phụ mà nói có điểm kỳ quái. Trương Tử Yến ngầm ra hiệu rất nhiều lần, Tích Duyên kỳ thật trong lòng cũng sáng tỏ ý nghĩ của Trương Tử Yến. Để tránh thê tử hiểu lầm y ghét bỏ nàng, Y nhờ lão quản gia tái bố trí lại một tân phòng khác, rồi bế Trương Tử Yến vào, đây là lần đầu tiên hắn ôm một nữ nhân, “Yêu thương” của hắn có phần ngốc lại kín đáo, Trương Tử Yến biết phu quân thái độ làm người chính trực nên ngượng ngùng, liền chính mình chủ động nghênh hợp phu quân.
Vào cái “Đêm động phòng hoa chúc” đó, người đã xâm phạm Tích Duyên đến tột cùng là ai, Tích Duyên đối với việc này cũng không chuyên tâm mà tìm hiểu. Người nọ hành động thần bí lại cẩn thận, hoàn toàn không để lại bất kì dấu vết nào, y nghĩ cho dù muốn tra cũng tra không được, nếu là người nọ thật sự muốn độc chiếm y như vậy, kia đến lúc không cần y phải đích thân đi tìm, tự nhiên sẽ xuất hiện. Mà nam nhân cũng vì một phần không muốn liên lụy đến Trương gia, việc này tốt nhất là cứ giấu đi đã, cũng chẳng phải chuyện hay ho gì.
Trương phủ sau đó liên tiếp gặp chuyện không may, qua được mấy ngày Trương Tử Yến liền lên núi đi bái phật, hy vọng có thể hóa giải kiếp nạn. Tích Duyên đến tiêu cục ở trong thành mướn mấy nhân sĩ chính phái học vũ đi theo Trương Tử Yến xuất thành để đến tự miếu ngụ trên núi cầu phúc tại Lâm thành. Nguyên bản Tích Duyên tính tự mình sẽ bồi thê tử đi, nhưng Trương phủ không thể không người lưu thủ vì vậy Tích Duyên đành lưu lại.
Thê tử đi cũng phải nửa tháng, trong khoảng thời gian này Tích Duyên còn luôn luôn nghĩ đến lời nói Phật Hàng nói với y vài tháng trước, không đến ba tháng tất gặp đại kiếp nạn......
Tích Duyên không biết “Đêm động phòng hoa chúc” đó, có được tính là “Kiếp” không, nhưng trải qua đêm đó khiến nam nhân bắt đầu thật sự nghĩ đến hàm nghĩa trong lời nói của Phật Hàng.
Ba tháng......
Hiện giờ cẩn thận tính thì còn nửa tháng nữa mới mãn ba tháng kỳ hạn.
Tích Duyên cũng không muốn nghĩ nhiều. Nếu là phúc thì không phải họa, đã là họa thì tránh không khỏi. Trải qua nửa ngày không ngừng suy ngẫm cuối cùng vẫn không có đầu mối, nam nhân gạt hẳn chuyện đó sang một bên, hết thảy đều thuận theo tự nhiên vậy cũng hảo.
&&&
Hôm sau, thiên sắc u ám, tinh không ảm trầm, giống như có yêu khí tràn ngập.
Vào ban đêm, Xích Luyện một mình đến chơi, mời nam nhân đi uống rượu, nam nhân vốn định cự tuyệt, thêm khuyên bảo Xích Luyện ban đêm yêu ma rất nhiều, không nên lưu lại bên ngoài. Lời khuyên bảo của nam nhân Xích Luyện đều gật đầu nhận, nhưng vẫn cố ý muốn mời nam nhân đi. Cuối cùng nam nhân cũng đành đồng ý lời mời lễ mạo của Xích Luyện cùng hắn đến phố hoa “Lãm tinh lâu”.
Đúng vậy, đây là thanh lâu......
Đương nam nhân đứng trước thanh lâu cảnh xuân tươi đẹp, oanh thanh diễm sắc, nhìn một đường đầy nữ tữ bạo dạn mời chào khách cùng với những vị khách nhân muôn hình muôn vẻ, nam nhân có điểm khó xử nhìn qua Xích Luyện dung nhan tuấn mỹ bên cạnh.
Tích Duyên do dự trong chốc lát, mới chậm rãi mở miệng: “Xích huynh đệ, có thể hay không chúng ta cùng uống rượu ở nơi khác?” Thanh âm của y lộ ra vài phần xấu hổ cùng bất đắc dĩ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Ma Đạo
Chương 30
Chương 30