Trong tẩm cung Nữ Đế thanh lãnh vắng vẻ, trống trải.
Nàng là chủ một nước, không chỉ có được quyền lực, còn có phần áp lực bảo vệ quốc gia nặng nề kia.
Hứa Từ nói không phải không có lý, nhưng vừa nghĩ đến nếu xuất binh tương trợ, quốc gia an dật này, sinh hoạt bình tĩnh này sẽ hóa thành bọt nước, hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Vũ Văn Thiên Thành, thiên hạ hòa bình chẳng lẽ không tốt sao, vì sao cố tình liền nhất định phải xâm lược nước bên cạnh, làm bá chủ một phương?
Ngươi phải biết, bởi vì dã tâm của một mình ngươi, bao nhiêu sinh mệnh con người sẽ vĩnh viễn tại trận trong chiến tranh này.
Nữ Đế trong lòng buồn khổ, bao bọc mình càng chặt.
Nội chiến năm đó, các tướng lĩnh của nàng cùng phản quân tận lực tác chiến mấy tháng, thi hoành khắp nơi, cuối cùng mới trấn áp được người phản loạn.
Trận chiến ấy, máu chảy thành sông, như thế liền qua năm năm, nàng cũng không muốn nhớ lại tình cảnh lúc ấy.
Công Tôn Thác vào tẩm điện, liền một mắt thấy được Nữ Đế bệ hạ đầy bất lực.
Nữ Đế chôn đầu ở giữa hai chân, hai tay vòng ngực, cuộn mình ở trên giường Hoàng Kim Long thật lớn, hiện ra phá lệ bất lực cùng thương cảm.
Trong lòng hắn đau xót, bước chân dưới chân nhanh hơn, ba bước cũng thành hai bước đi lên trước, từ phía sau ôm lấy Nữ Đế, ôm toàn bộ thân hình của nàng vào trong ngực dày rộng ấm áp của mình.
Nữ Đế thân thể cứng đờ, không dấu vết dựa vào lòng Công Tôn Thác.
Hai người đều không nói gì, chỉ là lẳng lặng bao bọc sưởi ấm cho nhau vậy thôi.
Hồi lâu, Nữ Đế buồn bực hỏi: “Công Tôn Thác, ngày đó ngươi từng nói, muốn cùng ta bảo vệ Kim quốc.”
Công Tôn Thác nắm tay thật chặt, “Đúng vậy.”
Ngày đó hắn đuổi theo Nữ Đế ra khỏi thành, tình đầu ý hợp. Trước khi thành thân, hắn từng ưng thuận hứa hẹn, muốn cùng Nữ Đế bảo vệ Kim quốc.
“Ngươi nói, ngươi cảm thấy ta làm hoàng đế xứng chức hay không?”
“Tâm hệ dân chúng, một lòng vì dân, hơn nữa dân chúng an cư lạc nghiệp, ngươi là nơi lòng dân hướng về.”
“Nhưng hôm nay quốc gia mới vừa dàn xếp, Nguyệt quốc phát động chiến tranh. Bây giờ dân chúng vừa mới ổn định, tướng sĩ cũng có thể về nhà cùng cha mẹ vợ con, hưởng thụ vui vẻ thiên luân (*), chúng ta thật sự phải xuất binh sao?”
(*) Quan hệ cha con, anh em
Hai mắt Công Tôn Thác hơi hơi nhíu lại, ôm Nữ Đế trong lòng mặt đối mặt bình tĩnh nhìn: “Bệ hạ, ta từng là một quân nhân chinh chiến sa trường. Đối với quân nhân mà nói, sứ mệnh của chúng ta chính là chống lại kẻ địch, bảo vệ quốc gia, bảo vệ người thân của chúng ta.”
“Nhưng phàm là một quân nhân có tâm huyết, đối mặt với chiến tranh hắn sẽ không lùi bước. Không bởi vì hắn hiếu chiến, mà là vì giá trị của hắn rốt cuộc được biển hiện. Chúng ta là khiên một nước, là mâu một nước, nước khác mơ tưởng xâm chiếm nước ta, cũng mơ tưởng chiếm được ưu đãi ở nước ta.”
“Bây giờ vòng chiến tranh còn đang ở chỗ biên cảnh Nguyệt quốc cùng Đại Diệu quốc, cách Kim quốc chúng ta rất xa. Lựa chọn chính xác nhất bây giờ, liền là cùng Đại Diệu quốc hợp tác.”
“Ta là người Đại Diệu quốc, cũng là người Kim quốc. Hai nước, ta cũng không muốn xảy ra chuyện. Ta đây cũng không phải chỉ giúp Đại Diệu quốc nói chuyện, càng là vì ngươi, bệ hạ của ta, cùng ngươi lấy ra toàn bộ tâm huyết bảo vệ Kim quốc.”
“Vòng chiến tranh rời xa Kim quốc, nhất định trên ý nghĩa có thể cho Kim quốc khỏi bị chiến hỏa lan đến. Nếu sau khi Đại Diệu quốc diệt vong, chúng ta mới nhớ tới đấu tranh, khi đó cũng đã quá muộn.”
“May mắn là, chúng ta còn có minh hữu Đại Diệu quốc này. Đại Diệu quốc bây giờ tuy là không địch lại Nguyệt quốc, chỉ khi nào chúng ta gia nhập, hai nước Kim Diệu liên thủ, ắt có thể chuyển bại thành thắng, tóm được Nguyệt quốc.”
“Bệ hạ, không cần quá lo lắng an nguy của các tướng sĩ, ở cái nhìn của quân nhân, đây mới là ý nghĩa mà họ tồn tại! Bọn họ nguyện ý vì yên ổn của quốc gia mà trả giá tất cả, thậm chí là sinh mệnh!”
Đôi mắt Nữ Đế hơi hơi ửng đỏ, Công Tôn Thác nói đúng, nàng là Nữ Đế Kim quốc, là trời của quốc gia này, là người chỉ huy của quốc gia này.
Nàng luôn luôn quyết đoán kiên nghị, khi nào lại không quả quyết, nhi nữ tình trường như vậy.
Thấy trong mắt Nữ Đế trong mắt dần dần trấn tĩnh, Công Tôn Thác cười cười, vỗ tóc Nữ Đế nói: “Bệ hạ, ta nguyện cùng đi theo quân đội, chống lại quân Nguyệt quốc, chỉ thắng không bại!”
Không cần nghĩ ngợi Nữ Đế im lặng thật lâu sau, vuốt ve cằm nói, “Ngươi cùng đi là thích hợp nhất, chung quy ngươi từng là đại tướng quân của Đại Diệu quốc, quen biết tướng sĩ Đại Diệu quốc, mà ngươi lại là hoàng hậu Kim quốc ta. Đại Diệu quốc cùng Kim quốc là lần đầu liên thủ, phối hợp khó tránh khỏi sẽ có chút mới lạ, cần ma hợp. Có ngươi ở trong hợp tác, nhất định làm ít công to.”
Công Tôn Thác gật gật đầu: “Ta cũng là xuất phát từ điều này mà suy xét.”
“Nhưng mà, ngươi như vậy rất nguy hiểm.” Nữ Đế lắc đầu, “Ta không nỡ.”
Mặt Công Tôn Thác phút chốc đỏ lên, thật sự không nghĩ tới, nói chuyện chính sự, Nữ Đế đột nhiên liền thốt ra một câu tình thoại, ngược lại là khiến mặt hắn đỏ lên, “Công Tôn Thác ta mười ba tuổi lên chiến trường, trải qua chiến tranh vạn lần, luôn đều sống sót. Bệ hạ, ta là một quân nhân, ta không thể chỉ ở trong điện phủ an dật này làm bạn với ngươi. Ta nên đi tiền tuyến, bảo vệ ngươi, bảo vệ Đại Kim của ngươi, bởi vì ta yêu ngươi như vậy.”
Công Tôn Thác nói nói, đột nhiên cúi đầu, nâng mặt Nữ Đế liền hôn xuống.
Hai người miệng lưỡi giao triền, nước sữa hòa nhau, thật lâu sau mới không tình nguyện tách ra.
Nữ Đế thở dài, “Trẫm cũng nói không lại ngươi, theo ý ngươi đi, nhưng mà ngươi phải đáp ứng ta, nhất định phải lông tóc không tổn hao gì trở về cho ta.”
Công Tôn Thác cười ha ha, ôm mạnh lấy Nữ Đế, bổ nhào nàng lên long sàng, “Kỳ thật a, ta thật sự muốn một đời chết chìm trong lòng ngươi, đâu cũng không đi.”
…
Sáng sớm hôm sau, mật thám biên cảnh Diệu Nguyệt đến báo, Nguyệt quốc lại đẩy ra vũ khí kiểu mới.
Vũ khí kia uy lực vô cùng lớn, chấn thanh như lôi, được tướng sĩ Nguyệt quốc gọi là “Thần cơ đại pháo”.
Lấy bom lúc trước so với vật này, quả thực là không đáng giá nhắc tới.
May mắn là, khoáng sản Nguyệt quốc tương đối thiếu, hơn nữa kim loại phù hợp để đúc kỳ vật này quá mức khan hiếm, bây giờ trên chiến trường chỉ có hai vũ khí này.
Vũ khí này vừa ra, cục diện trên chiến trường càng hung hiểm.
Nữ Đế cầm mật hàm trong tay đưa cho Công Tôn Thác bên cạnh, chau mày, “Hứa Từ nói không sai, muội muội hắn quả nhiên lại làm ra vũ khí uy lực càng thêm khổng lồ, thật sự là đáng sợ.”
Công Tôn Thác nhận mật hàm nhìn thoáng qua, vội la lên: “Xem ra chúng ta một khắc cũng không thể đợi, phải lập tức xuất binh, tương trợ Đại Diệu quốc!”
Nữ Đế gật gật đầu, “Ta cũng đang có ý này, ta đây liền hạ chỉ, ra lệnh đại tướng quân dẫn dắt một trăm vạn tướng sĩ lập tức xuất binh!”
…
Nữ Đế vội vàng triệu kiến Hứa Từ, suy đoán tâm tư Nữ Đế thay đổi, đám người Hứa Từ không dám chậm trễ, lập tức cùng tiểu thái giả đi đại điện.
Chờ khi họ đến, lại phát hiện ba vị ngôn quan đại nhân cùng mấy vị tướng sĩ Kim quốc cư nhiên đều tề tụ ở đây.
Ngay cả các tướng sĩ cũng đến đây, xem ra Nữ Đế thật sự thay đổi chủ ý!
Quá tốt, Đại Diệu quốc được cứu rồi!
Mắt Hứa Từ thả ra kim quang, bình tĩnh nhìn Nữ Đế trên long ỷ.
Nữ Đế ho khan hai tiếng, thấy đám người Hứa Từ đến, lúc này mới nói: “Nếu mọi người đều đến đây, vậy trẫm liền bắt đầu nói.”
“Các vị tướng sĩ cũng đều biết, cuối năm trước, nội bộ Nguyệt quốc đột nhiên phát động chính biến, Vũ Văn Thiên Thành sát huynh sát phụ, kế thừa ngôi vị hoàng đế. Sau đó hắn xuất binh tấn công Đại Diệu quốc, ý xâm lược không cần nói cũng biết.”
“Vũ Văn Thiên Thành âm hiểm độc ác, lòng muông dạ thú, ngay cả phụ huynh cũng có thể sát hại, còn gì mà hắn làm không được. Thiên hạ vì hắn mà đã sa vào Luyện Ngục, Đại Diệu quốc bây giờ mệt mỏi ứng đối, nếu Đại Diệu quốc mất, mục tiêu kế tiếp chỉ sợ liền là Kim quốc ta! Cho nên trẫm quyết định, xuất binh hiệp trợ Đại Diệu quốc cùng chống lại quân Nguyệt quốc, sớm ngày trả lại thái bình cho thiên hạ này!”
Nữ Đế liếm liếm môi khô khốc, mở miệng hỏi: “Ý của chư vị tướng sĩ như thế nào?”
Bốn vị tướng sĩ đều là người kinh nghiệm sa trường, từ sau khi Nữ Đế kế vị, thiên hạ thái bình, chiến sự dần dần giảm bớt. Nhưng bọn họ vẫn cầm mấy bổng lộc kia, thật làm cho bọn họ xấu hổ.
Bây giờ quốc gia gặp nạn, Nữ Đế có lệnh, bọn họ muôn lần chết không chối từ!
Bốn vị tướng quân không chút do dự, cung kính nói: “Thần nguyện tiến đi, chống lại quân Nguyệt quốc. Bảo vệ Kim quốc, muôn lần chết không chối từ!”
Nữ Đế gật gật đầu, có chút vui mừng, “Nguyệt quốc giờ lại làm ra hai vũ khí kiểu mới, uy lực cực kỳ hung hãn. Bây giờ đã là cấp bách. Hôm nay trẫm liền ra lệnh nguyên soái đại tướng quân, Công Tôn hoàng hậu làm tả tiên phong, dẫn dắt hữu tướng quân, tả tướng quân, hộ quốc tướng quân cùng đi, khởi hành ngay hôm nay, không thể chậm trễ!”
Tứ Vệ tướng quân thêm Công Tôn Thác phút chốc quỳ xuống đất, “Thần chờ lĩnh mệnh!”
Ba vị ngôn quan không dám tin nhìn một màn xảy ra trước mắt, liền ở hôm qua lúc trước, bọn họ còn tuyệt vọng tính lấy cái chết tạ tội.
Ba người họ muốn, nhưng mấy ngày ngâm ở trong cung, Nữ Đế đều cố ý nói qua loa, ngậm miệng không đề cập tới chuyện xuất binh.
Nhưng chỉ cần bọn Việt vương, Hứa Tiển Mã vào cung một chuyến, mọi chuyện thế nhưng cứ như vậy giải quyết.
Hứa Tiển Mã bọn họ đến cùng nói gì với Nữ Đế? Có thể khiến nàng hồi tâm chuyển ý nhanh như vậy? Thật sự rất muốn biết a.
Ba vị ngôn quan hai mặt nhìn nhau, đều từ trên mặt đối phương nhìn ra ý tò mò.
Nữ Đế an bài xong tướng sĩ, lúc này mới quay đầu nói với ba vị ngôn quan: “Mấy vị lai sứ với quyết định của trẫm có vừa lòng?”
Ba vị ngôn quan bây giờ gật đầu điên cuồng như gà mổ thóc, “Vừa lòng, vừa lòng, rất vừa lòng.”
“Vừa lòng thì tốt, ” Nữ Đế ngoài cười nhưng trong không cười nói, “Trẫm đã băn khoăn nhiều ngày, nếu không phải hôm qua Hứa Tiển Mã đánh thức trẫm, trẫm chỉ sợ thật sự phải trở thành quân vương bị thiên hạ nhạo báng. Chờ mấy vị lai sứ trở lại Đại Diệu quốc, phải hảo hảo thay đoàn người Hứa Tiển Mã nói tốt vài câu a, dù sao cũng là lén ra ngoài không phải sao?”
Tiểu tử thối, hôm qua quở trách trẫm như vậy, tuy nói được câu câu có lý, nhưng trẫm trừng mắt tất báo, còn có thể cho ngươi chiếm tiện nghi hay sao?
Ách…
Ba vị ngôn quan cứng đờ, quay đầu nhìn Hứa Từ, đây là tình huống gì a?
Nữ Đế vì sao lại nói như vậy? Hứa Tiển Mã hôm qua đến cùng nói gì với Nữ Đế?
Hứa Tiển Mã, ngài đừng chỉ dùng lực, đắc tội Nữ Đế nha.
Hứa Từ cười ha ha, ngượng ngùng gãi gãi đầu, lè lưỡi, nói: “Mấy vị đại nhân nhớ rõ nhất định phải thay chúng ta nói tốt vài câu nha, nếu không Đại Diệu quốc này chúng ta thật sự liền không thể trở về.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hiền Thần Nan Vi
Chương 89: Nữ Đế quyết định
Chương 89: Nữ Đế quyết định