(3)
Nhị sư huynh ngay lập tức biện bạch cho chính mình: “Lần này ta không hề nói gì!”
Bỗng nhiên thay đổi sắc mặt: “Ta cảm thấy được chỗ này có chút quen mắt.” Đây là thượng cổ đại năng kia nói.
Ta cảm thấy được thượng cổ đại năng giống như một con gấu, dọc theo đường đi đều cùng Nhị sư huynh phân liệt ra, rất đặc sắc.
Thứ tốt bên trong bí cảnh không ít, ta kiếm đến rất vui vẻ, Đại sư huynh còn đang bấm đốt ngón tay tìm tung tích “Thông gia từ bé”, bất quá bên trong bí cảnh tự hình thành một mảnh thiên địa, rất khó tính ra.
Ta nghĩ nói sư phụ không có quy định thời hạn, không bằng chúng ta ở bên ngoài chơi mấy năm rồi trở về, thế nhưng ta không dám.
Đại sư huynh nhất định sẽ giảng môn quy cho ta nghe suốt một ngày, lại để cho ta chép lại một trăm lần, không cho dùng pháp thuật.
Dù sao Đại sư huynh làm sư huynh một ngàn năm, nuôi lớn bảy sư đệ.
Tất cả đều là sư đệ, một sư muội cũng không có, Đại sư huynh vẫn luôn vì thế mà canh cánh trong lòng.
Cho nên lúc Nhị sư huynh nhặt được một nữ oa, Đại sư huynh vẫn luôn trưng mặt người chết rốt cuộc nở nụ cười.
“Cô gái này ngược lại rất anh tuấn.” Đại sư huynh thành thục giữ đứa bé:”Ai làm tiểu bím tóc, khó coi như vậy.”
Đại sư huynh tiện tay đem dây buộc tóc trên bím tóc của nữ oa xé đứt, gió nổi mây vần, trong nháy mắt nữ oa biến thành hắc giao.
Hắc giao chính là thông gia từ bé mà yêu chủ muốn tìm, nguyên lai bị người xóa ký ức giam cầm tại bên trong bí cảnh, khó trách yêu chủ cũng tìm không ra.
Ta nói mà, Nhị sư huynh có thể nhặt được vật gì tốt, Đại sư huynh tính thiên cơ thật chuẩn.
“Ta nhớ ra rồi, đây không phải là long sào sao?” Thượng cổ đại “hùng” đột nhiên vỗ đùi nói: “Ai nha, thật không nghĩ tới bây giờ còn có thể nhìn thấy long sào a! Hắc giao cũng có thể biến thành rồng rồi!”
( Long sào: tổ rồng)
Sau đó bí cảnh liền nổ.
(Kết)
Ta và các sư huynh sợ tè ra quần trốn ra bí cảnh, Đại sư huynh còn không quên mang theo hắc giao.
Dọc theo đường đi hắc giao mọc sừng, làm cho khuôn mặt bê bết máu, tâm Đại sư huynh có chút đau, bởi vì hóa thân của hắc giao là một nữ oa đẹp đẽ.
Ta hỏi cổ đại “hùng”: ” Hắc giao này bao nhiêu tuổi?”
“Ta nào có biết, bất quá hắc giao thành niên mới có thể mọc sừng, muốn thành niên ít nhất hai ngàn tuổi.”
Đại sư huynh mới 1,300 tuổi.
Ta đem việc này nói cho Đại sư huynh, Đại sư huynh rất độ lượng: “Nuôi một bà tổ nội cũng không tồi.”
Không, chờ một chút, Đại sư huynh, chúng ta không thể nuôi a, hơn nữa làm sao ngươi biết đây là bà nội mà không phải gia gia?
Đừng dựa vào khuôn mặt mà phán đoán a!
Yêu chủ nhận lấy thông gia từ bé chúng ta đem về, liếc một cái liền giận dữ: “Trên người có mùi thối của rồng!”
Hắc giao cũng nổi giận, xẹt một chút bay lên không trung, kim quang Chân long chọc mù mắt đám yêu.
Chúng ta bị đuổi ra ngoài, tội danh là “Lừa dối yêu chủ”.
Đại sư huynh vì viết tin giải thích với sư phụ sầu bạc cả đầu, hắc giao… Không, Chân long tổ tông luôn luôn ở cạnh an ủi hắn.
Nhị sư huynh còn đang cùng thượng cổ đại “hùng” tranh đoạt thân thể.
Ta rất mong nhớ vườn bách thú của ta.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Môn Phái Của Chúng Ta Sớm Muộn Đổ
Chương 2-2: Thông gia từ bé (2)
Chương 2-2: Thông gia từ bé (2)