DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì
Chương 62: Bất ngờ

Phong Thắng hai ngày nay luôn cảm thấy không đúng lắm, giác quan thứ sáu cường đại của boss làm cho Phong Thắng cảm thấy tức phụ nhi nhà mình cứ thần thần bí bí thế nào ấy, nhưng cẩn thận quan sát để lại không nói ra được là ở chỗ nào. Sẽ không phải là tức phụ nhi bị ảnh hưởng bởi tin tức do Nhâm cặn bã kia truyền ra chứ, vì không muốn làm mình liên lụy nên định một thân một mình thu thập hành lý lén lút trốn đi sao?! Nghĩ đến khả năng này, Phong Thắng trong nháy mắt kinh hãi, phải biết rằng tức phụ nhi hiểu chuyện hiểu ý như vậy chuyện gì cũng đều thích tự mình chịu đựng, chuyện như vậy hẳn là có thể làm được!

Hết cách rồi, Phong boss đã đọc quá nhiều tiểu thuyết, não động không nhịn được mà càng ngày càng lún sâu, huống chi mấy chuyện liên quan tới tức phụ nhi, liền không nhịn được mà suy nghĩ nhiều!

Phương Tiểu Khởi trở về từ chỗ Tiểu Mã, lần thứ hai bị vẻ mặt ngàn dặm tìm vợ của nam nhân nhà mình dọa, sao vậy nhỉ, từ khi tin tức của Nhâm cặn bã truyền ra, nam nhân nhà mình luôn… nôn nóng như vậy! Không phải rõ ràng là không có chuyện gì sao, mình thật sự là không thèm để ý mà, mình chân thành thiện lương như vậy, lẽ nào lại không thể tin tưởng được ư?

“Làm sao vậy?”

“Tiểu Khởi, tức phụ nhi, em sẽ không phải là có chuyện lừa anh chứ? Em sẽ không bỏ nhà ra đi phải không?” Nghĩ đến cuộc sống hàng ngày không còn tức phụ nhi, Phong Thắng liền bắt đầu rối loạn, tựa như một thanh niên mất đi động lực phấn đấu mỗi ngày!

“Phụt ~~ bỏ nhà ra đi? Ôi, yên tâm đi, em cũng đã nhiều tuổi như vậy rồi, làm sao có thể sử dụng chiêu này chứ, cũng không phải là thời phản nghịch của thiếu niên!” Động viên mà vỗ vỗ mặt nam nhân nhà mình, Phương Tiểu Khởi mặt có chút đỏ, “Huống chi em còn có thứ gửi ở chỗ anh mà, không mang theo nó em không thể rời đi được, anh yên tâm!”

Phong Thắng chấm hỏi thật lớn, tức là làm sao, tức phụ nhi còn có thứ gì gửi ở chỗ mình?! Chứng minh thư? Điện thoại di động? Chìa khóa? Hay là tiền? Không phải, mấy cái này đều là do tức phụ nhi giữ, ngay cả mình cũng thuộc về tức phụ nhi! Là cái gì cơ chứ?!

Cho dù có đọc nhiều tiểu thuyết hơn nữa, lại được phổ cập khoa học, vẫn không thể bù được khuyết thiếu EQ từ lúc mới sinh ra! Ngay cả lời tỏ tình sến súa buồn nôn nhất năm cũng không biết, còn dám làm đại boss sao, kém tắm!

Nhưng mà, làm đại boss thì không ngại học hỏi người khác, kết quả là, Phong Thắng ham học hỏi mãnh liệt nhìn tức phụ nhi.

Phương Tiểu Khởi lườm một cái, kỹ thuật của mình ngược lại ngày càng tăng, nói như vậy rồi mà vẫn còn không hiểu sao, mình đã học hỏi nhiều như vậy, mà nam nhân nhà mình vẫn còn dậm chân tại chỗ, thật không biết nên nói gì đây!

Làm sao cũng không tiện, Phương Tiểu Khởi chung quy cũng không phải Lục tham ăn ngạo kiều, nên dù sao phải nói thì vẫn nói, coi như động viên, làm giảm bớt cảm giác nôn nóng trong lòng của nam nhân nhà mình vậy.s

Nhón chân lên, kề bên tai hắn, nhẹ nhàng nói hai từ đơn tiếng Anh!

Kết quả là, quần chúng vây xem may mắn thấy được Phong đại boss uy phong lẫm lẫm, khốc bá cuồng đẹp trai si ngốc cả mặt. Chậc chậc, cảm giác như bị sét đánh rồi bị treo lên cây kia cùng nụ cười ngốc nghếch đơn thuần không phải là si ngốc thì là cái gì đây?!

Phương Tiểu Khởi nhìn mà buồn cười, còn có thể có biểu cảm này nữa sao, thật là!

Quần chúng vây xem vội vàng kéo tai cho dài ra, nói gì vậy, chúng tôi cũng muốn biết, tiết lộ đi mà, oa oa oa ~

Giữa lúc Phương Tiểu Khởi muốn nhân cơ hội trêu ghẹo nam nhân của mình, Phong boss có thể coi là hoàn hồn lại, trước khi tức phụ nhi mở miệng, thành công ôm lấy tức phụ nhi, hôn lưỡi hương diễm, thời gian kéo dài, rất đáng thi đấu cuộc thi hôn lưỡi năm nay, giành được giải nhất không vấn đề gì, trình độ hô hấp này làm cho người ta không nói nên lời!

Phong Thắng lần này thật sự yên tâm rồi, bởi vì hai từ đơn tiếng Anh tức phụ nhi nói ra chính là, “my heart”!

Phi thường buồn nôn, làm cho quần chúng vây xem nổi da gà!

Ôm chặt lấy tức phụ nhi còn đang thở dốc, Phong Thắng vẫn nói ra cảm giác của mình, “Có điều Tiểu Khởi, anh vẫn cảm thấy gần đây em có gì đó không đúng lắm, thế nhưng lại không nói ra được, sẽ không phải là làm chuyện gì xấu sau lưng anh chứ?”

“Nào có? Em thì có thể làm chuyện xấu gì, anh cả nghĩ quá rồi! Không tin em sao, sợ em tham ô công quỹ à?”

“Tham ô công quỹ sao có thể coi là có chuyện, tùy tiện tham ô cũng không sao, nói một cách chính xác thì đây không gọi là tham ô, gọi là quang minh chính đại mà lấy. So với tức phụ nhi nhà anh, tiền tài là cái gì!” Quả thực bạo ngược, vô cùng ngu ngốc!

Phương Tiểu Khởi buồn cười, đồng thời cũng thầm thở ra một hơi, chậc chậc, nam nhân nhà mình quả nhiên lợi hại, muốn tạo ra chút kinh hỉ cho hắn cũng thật không dễ dàng!

Chiều hôm đó, Phương Tiểu Khởi nhận điện thoại của giáo viên chủ nhiệm Tiểu Bạch, nói là Tiểu Bạch bụng không thoải mái, tốt nhất đón về nghỉ sớm một chút, Phương Tiểu Khởi đương nhiên tới đón.

Nhìn thấy baba tới đón mình, tiểu boss cực không vui, loại chuyện mượn cớ đau bụng này thực sự chẳng hợp chút nào so với khí chất của đại boss đẹp trai tương lai là mình cả, muốn trốn tiết cứ trực tiếp thẳng thắn ngẩng đầu, tìm cái cớ tệ như vậy làm gì chứ!

Phương Tiểu Khởi nhìn khuôn mặt nhỏ kia, giả vờ ngạo kiều lại điên cuồng giậm chân tỏ vẻ mình rất khỏe mạnh, rất không phối hợp mà cười ra tiếng, “Tiểu Bạch nghe lời, coi như vì ba mà hi sinh hình tượng của bản thân một chút có được không?”

Tiểu Bạch không nói lời nào, nhìn vào đôi mắt đầy mong chờ của baba.

Cha con luôn tâm ý tương thông, Phương Tiểu Khởi sao có thể không hiểu tính con trai mình, muốn gì đó cũng không nói ra, nhưng lại chờ người khác nói ra trước, thật không hổ là nhóc con kiêu ngạo.

“Để bồi thường, baba dẫn con đi uống nước ngọt nhé, cả một lon lớn luôn, thế nào?”

Đôi mắt to của Tiểu Bạch trong nháy mắt sáng ngời, nhưng vẫn giả vờ khốc huyễn mà suy tính ba giây đồng hồ, “Được rồi, lần này thôi nha ~ ”

“Tuân mệnh!”

Hai cha con nhìn nhau nở nụ cười, mắt to đồng thời cong cong, sự tương tự này, nói không phải con ruột ai tin, cũng không phải mắt hợp kim titan bị rỉ!

Hai cha con mua xong nước ngọt liền đi thẳng tới cửa hàng làm bánh ngọt của Phương Tiểu Khởi, Tiểu Bạch vừa uống nước vừa nhìn, thỉnh thoảng đưa cho baba uống một ngụm, vừa uống vừa cảm khái, oa, baba hiền lành quá đi, ngay cả bánh ngọt làm cũng thật đẹp, thật thành thục?!

Không sai, Phương Tiểu Khởi mấy ngày nay chính là đi học làm bánh ngọt, dựa vào thuộc tính hiền phu siêu mạnh, Tiểu Khởi cuối cùng cũng thuận lợi xuất sư, ít nhất là con trai mình thấy không tệ!

Hôm nay là sinh nhật của Phong Thắng, không sai, làm trăm công nghìn việc, đại boss một thân một mình cuối cùng đã 30 tuổi, sinh nhật gì đó đều là mây trôi, cho nên Phong Thắng cũng không thể nói ra sinh nhật của mình, nghĩ cũng thật khiến người ta đau lòng, có điều Phong boss còn có Phương tiểu trợ lý, sau này không lo không tổ chức được sinh nhật.

Phong Thắng mấy ngày nay cảm thấy Phương Tiểu Khởi kì quái, là bởi vì Phương Tiểu Khởi chiều nào cũng sẽ ra ngoài một tiếng, mượn cớ đơn giản là mua chút thức ăn cùng Tiểu Mã. Có loại người tham ăn 24 giờ như Tiểu Mã lúc nào cũng có thể lấy làm bia đỡ đạn, vẫn là vô cùng đáng tin. Có đôi khi thừa dịp Phong Thắng ra ngoài bàn chuyện làm ăn, Phương Tiểu Khởi liền lén ra ngoài học, sau đó tính thời gian trở về. Thế nhưng vẫn là không thể lường trước được một số trường hợp, ví dụ như kẹt xe, hay là gặp phải tên cặn bã như hôm trước. Cho nên, có hai lần Phong Thắng xong chuyện làm ăn rồi cũng không thấy tức phụ nhi đâu, cũng khó trách Phong Thắng thông minh sẽ cảm thấy không đúng!

Cho bánh ngọt trên có vẽ hình một nhà ba người cùng nhị mao vào lò nướng, Phương Tiểu Khởi chậm rãi xoay người, đừng nhìn bề ngoài mà tưởng bở, làm bánh ngọt cũng là một môn nghệ thuật, rất tốn thể lực!

Tiểu Bạch chạy tới, đứng trên ghế, đấm vai bóp lưng cho baba, phi thường ngoan ngoãn nghe lời, Phương Tiểu Khởi rất vui mừng, khả ái như vậy mới là con trai mình chứ!

“Baba thật là lợi hại, phi thường thích hợp làm nghệ thuật gia, con với cha đều ủng hộ ba!”

“Được đó! Chờ tương lai Tiểu Bạch lớn rồi, liền xây cho baba một phòng trưng bày tranh được không, baba chuyên tâm vẽ tranh, thế nào?”

“Được rồi được rồi, không thành vấn đề, cứ để con lo!” Đúng là tiểu boss bạo ngược!

Đã lén hỏi qua con trai, khi ở Mỹ hai người tổ chức sinh nhật thế nào. Tiểu Bạch trả lời mỗi khi đến sinh nhật nó, cha với cô Tinna cùng một số bạn bè sẽ tổ chức một party, rất náo nhiệt rất vui vẻ. Sau đó tiệc tàn, lúc chỉ còn lại hai cha con, Phong Thắng đều sẽ ôm con trai mình nhìn ra cửa sổ sát đất, nhìn mặt trăng bên ngoài mà ngẩn người.

Tiểu Bạch nhớ rõ, mỗi lần cha đều nói nếu có thể một nhà ba người đoàn tụ, tổ chức sinh nhật chỉ thuộc về bản thân thì thật tốt.

Mỗi lần nói ra những lời này, chính là lúc đại boss ngày thường luôn lãnh khốc yếu ớt nhất, ngay cả Tiểu Bạch cũng cảm nhận được sự bi thương tỏa ra từ người cha. Đương nhiên, cũng chỉ vẻn vẹn một buổi tối này, đến ngày thứ hai, Phong Thắng liền khôi phục thành tổng tài khốc suất băng sơn!

Về phần sinh nhật của chính Phong Thắng, Tiểu Bạch trả lời là không hề có ấn tượng gì cả, cha chưa bao giờ tổ chức sinh nhật, thường xuyên mời bạn tốt tới uống rượu, nghe con trai chúc mừng sinh nhật, ngày hôm đó cũng coi như là xong!

Trong lòng Phương Tiểu Khởi đau nhói, vì vậy quyết định cho nam nhân của mình một sinh nhật ấm áp chỉ thuộc về ba người, một kỉ niệm khó quên!

Phương Tiểu Khởi về đến nhà đương nhiên là một trận bận rộn, dọn dẹp là điều đương nhiên, trước khi Phong Thắng về nhà phải chuẩn bị xong tiệc, sau đó tắt hết tất cả đèn đi, cùng con trai và nhị mao trốn trong bếp, theo thói quen mà nín thở, chờ cửa mở ra, ngay cả nhị mao ngốc nghếch nhất cũng ngậm mõm lại, trực giác sẽ có chuyện tốt xảy ra, huống chi baba hình như đã làm rất nhiều món ngon, nhất định phải biểu hiện khá một chút, như vậy mới có thể tranh thủ được càng nhiều thịt, nhị mao cuồng dã hất đầu, cảm thấy mình quả thực thông minh!

Phong Thắng lúc trước có gọi điện thoại về, phi thường sốt ruột lo lắng cho con trai, Phương Tiểu Khởi an ủi nói không có chuyện gì, Tiểu Bạch cũng phối hợp mà nhận điện thoại, mười phần trung khí, xác thực không có vấn đề gì! Phong Thắng lúc này mới yên lòng, làm việc đến sáu giờ mới tan.

Bước vào sân, trong phòng không có ánh đèn, đen như mực, Phong Thắng cảm thấy thật kỳ quái, chẳng lẽ còn chưa về nhà? Theo lý thuyết thì hẳn là không phải, ngay cả nhị mao cũng không ở đây, chẳng lẽ là tới cô nhi viện?

Dấu hỏi đầy đầu mà mở cửa, Phong Thắng ngửi ngửi, ngửi thấy mùi thơm thức ăn, tức phụ nhi ngay cả cơm nước cũng xong xuôi rồi, người không biết là đi đâu?

Giữa lúc Phong Thắng chuẩn bị giơ tay bật đèn, điện thoại di động trong túi quần reo lên không ngừng, Phong boss suýt chút nữa nổi khùng, ai dám nhắn tin nhiều như vậy, bị điên sao?!

Mặt tối sầm lại lấy điện thoại di động ra, chỉ là vài tin nhắn với nội dung ngắn, mở ra nhìn, người gửi khác nhau, thế nhưng nội dung lại thống nhất, bốn chữ đơn giản cộng thêm một dấu chấm than: “Sinh nhật vui vẻ!”

Phong Thắng đôi mắt chua xót, trực giác hiểu được điều gì đó!

Quả nhiên một giây sau, ánh đèn phòng khách sáng lên, dưới ánh đèn màu quất đầy một bàn thức ăn, ở giữa chính là một cái bánh ngọt thật to, hai người mình yêu nhất cùng một chó đứng ở đó, vỗ tay hát bài chúc mừng sinh nhật. Nhị mao phối hợp đội mũ tiệc nhìn chằm chằm, gừ gừ đệm nhạc, tiện thể đi xung quanh bàn, Emma, thơm quá thật muốn ăn thật đói, ăn nhanh lên chút đi, mình muốn ăn thịt!!!

Tin nhắn cuối cùng được gửi đến, là của Hồ Trạch Thành, ‘tuy rằng rất muốn tới tổ chức sinh nhật cho cậu, thế nhưng biết sinh nhật lý tưởng của mọi người là chỉ dành cho một nhà ba người, cho nên sẽ không tới quấy rầy! À, đương nhiên còn có nhị mao nữa!’

Câu cuối là do Tiểu Mã ngồi bên cạnh thêm vào, sao có thể quên mất nhị mao của mình chứ, tình nghĩa giữa những kẻ tham ăn với nhau luôn vô cùng sâu đậm!

Phong Thắng dù mệt mỏi hơn, vất vả hơn cũng chưa từng rơi nước mắt lại không để ý hình tượng đỏ cả vành mắt, nhanh chân đi đến trước mặt tức phụ nhi, ôm lấy tức phụ nhi hôn môi, đương nhiên là kịch liệt không cần nhiều lời.

Tiểu Bạch le lưỡi một cái, thức thời mà nhắm mắt xoay người, phát hiện nhị mao không hề chớp mắt há to miệng mà nhìn, phi thường không thuần khiết. Kết quả là, Tiểu Bạch ngồi xổm người xuống che cái đầu to của nhị mao, nhìn cái gì vậy, cái đồ chó lưu manh này!

Phương Tiểu Khởi cũng quá mức say mê, quên mất hai đứa con trai còn ở bên cạnh. Hoàn hồn lại áy náy quay đầu lại nhìn một chút, thấy nhị mao giãy dụa muốn xem trực tiếp cùng với Tiểu Bạch liều mạng che mắt nó!

Cảnh tượng này đúng là khôi hài!

Trong lúc giãy dụa, mũ nón trên đầu nhị mao rơi xuống, nhị mao liền cuống lên, không phải đang đội đẹp sao, không đội sẽ không thể đẹp trai!

Phương Tiểu Khởi buồn cười ngồi xổm người đội lên cho nhị mao, hôn lên hai má đứa con nhà mình, Tiểu Bạch cười híp mắt, cũng hôn lại một cái!

Đây chính là thời gian dành cho gia đình. Phong Thắng thực hiện được nguyện vọng của mình, đương nhiên thỏa mãn không nói nên lời. Mà Tiểu Bạch cũng rốt cục cảm nhận được sinh nhật phải có người một nhà bên nhau mới tốt, nếu như người nhà không ở cùng nhau, dù cho người ngoài nhiều hơn nữa cũng không có cách nào lấp đầy khoảng trống cả.

Nhị mao bị ngó lơ nổi nóng, cuối cùng là có ăn cơm hay không đây, bản cẩu sắp chết đói rồi, thịt kho tàu nguội ăn không ngon nữa đâu! Có biết tôn trọng nhau chút không vậy, ăn xong lại làm mấy trò chán ngán kia được không!

Sinh nhật tĩnh lặng lại tốt đẹp như vậy, sau này còn có rất rất nhiều dịp!

Một tháng trước, trong giới kinh doanh có tin đồn, ông chủ nhỏ Triệu Viêm – một trong những ông chủ nổi danh trong ngành năng lượng mới của Mỹ lén lút về Trung Quốc, định xem xét địa hình, khai thác nhiên liệu của Trung Quốc!

Cái tin này không hot lắm, chỉ có ít người thực sự quan tâm mới biết. Ố ồ, tình huống này sao lại quen mắt thế nhỉ! À, đây không phải là giống với Phong Thắng ông chủ tập đoàn Phong Thanh lúc trước sao! Mấy người bên Mỹ đều định về Trung Quốc khai thác nhiên liệu, rất tốt rất tốt, nhất định phải nịnh bợ thật tốt!

Trong giới kinh doanh, vẫn là một câu nói, chỉ có lợi ích là vĩnh viễn không có bạn bè vĩnh viễn! Trong nước có rất nhiều người không rõ về Phong Thanh, không biết về lai lịch thực sự của hai tập đoàn. Dù sao cũng là công ty ở thị trường Mỹ, sự liên quan của hai tập đoàn này không nhiều người hiểu rõ.

Cho nên, ở trong nước, quan hệ giữa hai tập đoàn luôn luôn sử dụng những giả định đặt ra, nói như đồng nhân văn, đó chính là tương ái tương sát, cùng ngành nghề cạnh tranh cộng thêm cao thủ hai bên luôn nhung nhớ nhau, có điều nhung nhớ thì nhung nhớ, vì lợi ích của tập đoàn mình, ra tay vẫn tàn nhẫn như thường, hoàn toàn không dung tha!

Đây cũng là lý do tại sao lại xuất hiện đồng nhân văn giữa Phong Thắng và Triệu Viêm, top 1 kim cương vương lão ngũ, à không đúng là tiền nhiệm đệ nhất và đệ nhất đương nhiệm, vô cùng kích thích, có thể so sánh với phim Hollywood!

“Quan hệ hai người đó sao? Thân như anh em? Ám muội đến nỗi hình như có một chân với nhau? Đùa đấy à?” Tinna dũng cảm uống rượu, bắt đầu nhiệm vụ của mình, nhiệm vụ gì? Đó chính là bôi đen quan hệ của Phong Thắng và Triệu Viêm.

“Mấy người không biết rồi, hồi còn ở Mỹ, hai người bọn họ đã ngầm tranh đấu nhau, sắp thành cung đấu đến nơi rồi, anh một đao tôi một kiếm, không ai nhường ai. Nhìn cái tên tập đoàn của họ mà xem, đều mang ý tứ đấu đá nhau mạnh mẽ không phải sao? Cái gì, mấy người nghe nói hai người đó là bạn học? Nghe ở đâu vậy, số tuổi cũng không giống nhau sao có thể chứ, trừ phi Triệu Viêm kia lưu ban mới có thể biến thành bạn học, thử hỏi đại boss như Triệu Viêm cũng có thể lưu ban sao? Cũng không phải đang kể chuyện cười, vậy mới nói mọi người nghĩ nhiều quá rồi đó!” Lúc này Tinna có thể so với tiên sinh kể chuyện thời xưa, còn kém điều sắm cái kinh đường mộc gõ gõ bàn, phi thường thích hợp đoán mệnh cho người ta, dù sao này trình độ lừa người này còn chưa phải cao thủ sao!

Dưới phân tích của người phụ nữ quyền uy này, đại bộ phận người tin quan hệ giữa Phong Thắng và Triệu Viêm, đều nghĩ là hai người giống địch thù hơn là bằng hữu!

Tin tức quan trọng như vậy, Nhâm Tòng Phi đương nhiên không thể nào không biết, huống chi Triệu Viêm cũng là người trong ngành, hẳn sẽ là người có thể giúp đỡ hắn rất nhiều, sớm sẽ không thể phá hỏng nữa rồi, vô duyên vô cớ đoạt đi nhiều mối làm ăn của tập đoàn mình như vậy, lúc đó thật là không cách nào cứu chữa lại! Kết quả là, Nhâm Tòng Phi bắt đầu tính toán kế hoạch điên cuồng!

Hảo xảo bất xảo mà, Triệu Viêm lựa chọn thành thị không phải thành thị số một, lại còn là thành phố S. Là thành thị tập trung năm tuyến nhiên liệu. Kết quả là, quần chúng vây xem ngày càng tin tưởng lời Tinna nói, quả nhiên có cơ tình… À không đúng là có sát khí!

Chậc chậc, cảnh tượng hai bên tranh đấu thế này nhất định phải xách ghế ra quan sát, nói không chừng có thể làm ngư ông đắc lợi đây, nhất định không thể bỏ qua!

Nghĩ tới nghĩ lui, Nhâm Tòng Phi rốt cục hạ quyết tâm, đánh cược lần này một cái, dù sao lợi dụng Triệu Viêm xử lý xong Phong Thắng mình hẳn sẽ có cơ hội. Kết quả là, tiếp đó, chính là Nhâm cặn bã nghĩ tất cả biện pháp để có thể gặp Triệu Viêm!

Làm một ông chủ nhỏ ngạo kiều, Triệu Viêm không phải cứ muốn là có thể gặp! Coi như là tập đoàn Nhâm thị cúi đầu, cũng không quản được vị Triệu Viêm từ Mỹ sang này! Triệu Viêm sang tận Trung Quốc chơi mèo vờn chuột, đương nhiên là muốn chỉnh chết Nhâm cặn bã.

Ví dụ như nói, mình rõ ràng là đang ở phòng tổng thống chỗ khách sạn của Bùi boss, lại cho trợ lý thông báo là vừa ra ngoài; hay ví dụ như mình rõ ràng đang nằm trên giường chơi game mới ra của Hồ boss, lại để trợ lý nói là mình khảo sát địa hình xong quá mệt đã ngủ, chuyện này thật là mệt mỏi, cả ngày lắc lư lắc lư đều không thế nào tiêu hao thể lực, căn bản ngủ không được!

Đọc truyện chữ Full